Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự tin của lính mới phòng đấu giá

Phiên bản Dịch · 2533 chữ

Lúc này còn đang giờ cơm, rất nhiều người ăn cơm còn chưa về, thương nhân ở đó xem đá thô chỉ có hơn mười người, nhưng nhìn thần thái của bọn họ, mỗi người vẫn tương đối kích động.

Lý Thanh Vân đi qua xem xét vài lần, hóa ra yết giá rất thấp, phần lớn đều là đá thô mở cửa sổ, xem như nửa đánh cược, một chút khu vực lộ ra kia đều có lục hoặc là sương mù, nhìn rất mê người.

Lý Thanh Vân có ý chọc tức Tần Minh Nguyệt, nên để tâm tìm kiếm đá thô tốt. Một trăm khối đá thô này, nhìn dáng vẻ là đã trải qua lựa chọn tỉ mỉ của chuyên gia, có sáu bảy khối có chất liệu không tệ, đều không quá lớn, chỉ chừng ba bốn mươi kg.

Tuy rằng giá của chúng thấp, nhưng giá khởi điểm cũng đạt đến hơn một triệu, không thích hợp với tình hình tài chính của Lý Thanh Vân. Ở trong góc xó mãi bên ngoài khu vực này có một tảng đá màu đen tầm thường, đánh số 004, trên nhãn có viết là 32kg, giá khởi điểm chỉ cần chín mươi ngàn tệ.

Mới đầu Lý Thanh Vân chỉ tùy tiện sờ, nhưng dùng tay trái vừa sờ vào, chỗ vết thương cũ lập tức nóng lên, có một luồng linh khí thật mãnh liệt xuyên thấu qua da thịt, khiến cho hắn cảm nhận được rõ ràng.

Phản ứng linh khí mãnh liệt như vậy còn mãnh liệt hơn khối mua được ở trong cửa hàng của Ngô Trung Hưng vài lần, cảm giác kỳ dị như vậy khiến cho tim hắn đập rộn lên, chỉ mong lập tức thi triển năng lực của tiểu không gian, thu khối đá thô này vào trong đó.

Nhưng một chút lý trí cuối cùng khiến cho hắn không làm gì cả, chỉ kêu linh thể tiến vào bên trong tảng đá này, làm kiểm tra sau cùng. Linh thể vừa vào bên trong khối đá thô đen tuyền này đã cảm nhận được một mảnh xanh biếc, khiến cho cả linh thể cảm giác được sức sống bừng bừng. Khi chui vào chính giữa, hút lấy linh khí bên trong, linh thể trông hơi mệt mỏi lại lập tức tinh thần lên, giống như nháy mắt lớn mạnh vài phần, trở nên cứng cỏi lại lớn mạnh, cảm giác đối với bên ngoài cũng tăng lên rất nhiều.

Đột nhiên có thể cảm nhận được hình dáng chi tiết của khối đá thô này, biết rõ phỉ thúy cực phẩm bên trong khối đá thô này ở vị trí nào, lớn bao nhiêu, thậm chí màu sắc cũng có thể cảm nhận được rất rõ ràng.

Đây là lần đầu tiên Lý Thanh Vân nếm thử, khiến cho linh thể hút khí thể hư vô phiêu miểu ở nơi linh khí sung túc, lại thành công, còn để cho linh thể kiếm hết lợi lộc.

Chính là sau khi linh thể hút vài ngụm, sức sống ở chính giữa nhất màu xanh lá nhất thời tiêu tán hơn phân nửa, màu xanh không còn rõ ràng như vậy nữa. Lý Thanh Vân không dám kêu linh thể hút tiếp, sợ hút khối phỉ thúy cực phẩm này thành phế phẩm.

Một khối phỉ thúy cực phẩm này nằm ở vị trí bên phải đường chính giữa của đá thô, ước chừng lớn bằng miệng bát canh, có hình bầu dục, lớn chừng hai nắm tay người trưởng thành. Nếu như cắt một đao từ chính giữa, vừa khéo có thể đến sát viền.

Sau khi Lý Thanh Vân kêu linh thể trở về bản thể cũng có thể cảm nhận được sự lớn mạnh của bản thân, thân thể rót vào một luồng năng lượng lớn mạnh, cảm thấy có sức mạnh dùng không hết, tinh thần vô cùng tốt. Khi lại kiểm tra những đá thô khsc, chỉ cần vừa chạm vào, có thể thăm dò tình huống bên trong.

Chính là, nhiều đá thô chứa đựng phỉ thúy như vậy, trừ bỏ đá thô đấu thầu công khai đánh số thứ tự 004 ra, đá thô khác có thể để cho linh thể hút linh khí ở bên trong chỉ có khối số thứ tự 056 xuất hiện tình huống tương tự, chính là linh khí có thể hút trong đó càng ít hơn 004, chỉ hút năm sáu lần đã hoàn toàn biến mất.

“Người anh em, cậu có chắc chắn không? Tôi thấy cậu sờ hưng phấn như vậy, đều không dám quấy rầy cậu. Chị họ tôi còn đang ở khu kêu gái chờ nhìn trò cười của chúng ta đấy, tạm thời không đề cập đến chuyện khác, chỉ cần đấu trúng một khối đá thô sát lục, tôi cũng thỏa mãn.” Vương Siêu đi theo sau lưng Lý Thanh Vân, hơi khó xử nói.

“Tôi lại không sờ chị họ anh, anh nhìn thấy tôi hưng phấn chỗ nào vậy?” Tinh thần của Lý Thanh Vân rất phấn khởi, vừa nói đã hơi hỗn hào.

Nhưng Vương Siêu không tức giận, còn tỏ vẻ cổ quái cười nói: “Nếu như cậu thật sự dám sờ chị ấy, nên đến lượt tôi hưng phấn. Chị ấy là cọp mẹ trong lứa bọn tôi, bọn tôi đều không dám chọc chị ấy đâu!”

“Ha ha, đi thôi, tôi đã nhìn trúng vài khối đá thô, ít nhiều gì hơi nắm chắc, người ta đã kêu giá.”

Hóa ra trong lúc bọn họ đùa giỡn, nhà đấu giá đã đấu xong khối đá thô đầu tiên với giá một triệu tám trăm ngàn. Mỗi khi đấu xong mười khối, ở khu cắt đá có sư phụ chuyên nghiệp xuống đao, cắt đá thống nhất. Nhà đấu giá theo thứ tự đấu khối tiếp theo, ba khối đầu, nhiệt tình của mọi người đều rất cao, kêu giá tăng liên tiếp, khối đá thô thứ ba lấy giá cao ba triệu chín trăm năm mươi ngàn, bị một thương nhân đến từ Chiết Giang đấu thắng.

Bởi vì khối thứ tư tương đối nhỏ, vẻ ngoài cũng không có đặc thù rõ ràng, rất nhiều người không nhìn trúng nó, giá khởi điểm chín mươi ngàn, mỗi lần tăng giá ít nhất mười ngàn, không giới hạn giá cuối.

Mới đầu có một thương nhân đến từ Quảng Đông ra giá một trăm năm mươi ngàn, chuẩn bị một búa gõ xuống, đấu thắng khối đá thô tầm thường này.

Lý Thanh Vân vô cùng thèm muốn khối đá thô này, nên giơ thẻ một lần, bỏ thêm mười ngàn, kêu giá một trăm sáu mươi ngàn. Hành động này lại bị Tần Minh Nguyệt ở bên cạnh châm biếm một phen, nói hắn không biết tăng giá, nếu như nhìn trúng khối đá thô này thì ngoan độc chút, khiến cho người ta không dám theo, nếu như thêm từng mười ngàn một, sẽ chỉ khiến cho mọi người rơi vào vũng bùn giá theo sau, cuối cùng cho dù thành công, cũng sẽ phải mua vào với giá cao, mất nhiều hơn được.

Lý Thanh Vân không coi trọng chê cười của nàng, giả bộ như không nghe thấy. Thương nhân Quảng Đông kia quả nhiên tức giận, trực tiếp kêu giá lên hai trăm sáu mươi ngàn, còn quay đầu nhìn Lý Thanh Vân khiêu khích.

“Hai trăm bảy mươi ngàn!” Lý Thanh Vân không nhanh không chậm, một lần nữa giơ thẻ.

Một phen này, Vương Siêu cũng gấp, cứ vò đầu nói: “Anh bạn, cậu rốt cuộc có được không vậy, nếu như nhìn trúng, vậy chúng ta trực tiếp bỏ thêm năm trăm ngàn, hù chết lão Triều Châu kia. Tôi đã từng gặp lão mập chết tiệt đó, có quen biết với Ngô Trung Hưng, chết tiệt, đều đã nhìn thấy tôi, lại còn dám tăng giá.”

Vương Siêu nói xong, trừng mắt lườm thương nhân kia, nhe răng trợn mắt, làm đủ uy hiếp.

Thương nhân kia hừ lạnh, cắn răng, hắn giọng kêu: “Bốn trăm ngàn!” Hiển nhiên, hắn cũng không chịu nể mặt Vương Siêu, mặc dù đã gặp mặt trò chuyện, thậm chí còn từng bám giao tình, nhưng ở trên phòng đấu giá cũng không hề định nhường.

Lý Thanh Vân cười thần bí, vẻ mặt bình tĩnh, lại giơ thẻ lên: “Bốn trăm mười ngàn!”

Phen này, rất nhiều thương nhân đều nở nụ cười, cho rằng hai người này có thù oán, đang ở đó giận dỗi.

Nhà đấu giá thật sự nghiêm túc, nhiệt tình tăng vọt kêu lên: “Tiên sinh chứng nhận tư cách vào bàn số 298 gọi giá bốn trăm mười ngàn, còn có ai ra giá cao hơn không? Tuy rằng khối đá thô này tầm thường, nhưng là nguyên thạch xuất từ mỏ lâu năm chính tông, hàng thật giá thật, đã trải qua xem xét của chuyên gia bọn tôi, sau khi mở, có lẽ sẽ xảy ra kỳ tích khiến cho người ta kinh ngạc! Bốn trăm mười ngàn lần thứ… nếu như không có ai ra giá tiền cao hơn, khối đá thô này sắp sửa thuộc về tiên sinh số 7798.”

Thương nhân đang ngồi đây đều không giơ thẻ, chỉ cười nhìn thương nhân Quảng Đông kia, thương nhân kia tức tối trợn mắt lườm Lý Thanh Vân, cảm thấy không cần so đo với kẻ không có đầu óc này, một khối đá thô nhỏ vốn hơn một trăm ngàn là có thể đấu thắng, lại đẩy giá lên đến bốn trăm mười ngàn, nếu như mình lại ra giá, đối phương không tiếp, chẳng phải lỗ nặng sao?

Thương nhân kia quay đầu nhìn Lý Thanh Vân, thấy hắn cười đến quá mức quỷ dị, vẻ mặt rất lạnh nhạt, nhất thời lạnh lẽo trong lòng, chỉ cảm thấy thẻ trong tay giống như nặng ngàn quân, không thể giơ lên nổi.

“Bốn trăm mười ngàn lần thứ ba!” Cộp, nhà đấu giá gõ búa, một búa quyết định: “Đá thô số thứ tự 004, hiện giờ đã thuộc về tiên sinh số 298.”

Mọi người cười đầy thân thiện, chỉ có thương nhân Quảng Đông kia tức giận đến đỏ mặt lên, trong lòng hơi hối hận, cảm thấy vì thể diện, cũng nên cướp khối đá thô này vào tay.

Vương Siêu cũng hơi rầu rĩ, nói: “Người anh em, cậu đấu giá kiểu như vậy không ổn đâu, sớm biết vậy có lẽ nên gọi lão Ngô đến, dựa vào thể diện của ông ấy, lão già Triều Châu kia không đến mức áp bức như vậy. Tảng đá vốn hơn trăm ngàn, lại bị cậu đấu đến hơn bốn trăm ngàn.”

“Không phải tôi đã đấu thắng sao? Ha ha, nếu như đã đấu thắng, còn có vấn đề gì nữa chứ?” Lý Thanh Vân không coi là quan trọng, mang theo tài liệu có liên quan, chuẩn bị ra sau sân khấu quẹt thẻ, quyết định tảng đá này, để sau cắt đá thống nhất.

Đến đằng sau, đều có nhân viên trợ giúp, ký kết đủ loại hợp đồng, quét thẻ xong, ấn dấu tay, xem như xong xuôi tất cả thủ tục. Cho dù có cắt ra phỉ thúy hay không, dựa vào những thủ tục này, nhà tài trợ sẽ vận chuyển về trong nước miễn phí cho ngươi.

Chờ khi Lý Thanh Vân đi ra, đá thô mười số thứ tự đầu đã bị người cướp xong. Nhưng Tần Minh Nguyệt lại cười lạnh châm chọc, nói: “Tảng đá rởm tầm thường, một khối thấp nhất chỉ cần một trăm tám mươi ngàn, tôi cũng đấu một khối, dùng hai trăm hai mươi ngàn, lát nữa khi cắt đá, chúng ta có thể so thử xem. Ha ha, cho dù đều cắt giảm, tôi cũng có thể lỗ ít hơn.”

Lý Thanh Vân không để ý đến nàng, kéo Vương Siêu đi thẳng đến khu chờ cắt đá. Khu cắt đá có bày mười máy cắt đá, đặt ở chính giữa sân, để tiện cho mọi người quan sát. Trong đại viện đấu giá công khai, vừa nghe nói có người cắt đá, lập tức đều xông tới, muốn nhìn xem náo nhiệt.

Bởi vì thời gian cấp bách, do đó gần như mười khối đá thô đều đồng thời đặt lên trên máy cắt đá, có lớn có nhỏ, sư phụ cắt đá hỏi chủ đá thô xem cắt như thế nào, nếu như bản thân không vạch ra, bọn họ có thể dựa vào kinh nghiệm, giúp đỡ vạch đường cắt.

Vào lúc này Ngô Trung Hưng mang theo trợ lý xuất hiện, ông đã đăng ký xong ám tiêu, nghe nói nơi này có cắt đá tại chỗ, lập tức hào hứng bừng bừng chạy đến.

Vừa đến sân nhìn thấy lại có một khối vật liệu do Lý Thanh Vân đấu được, ông ngứa tay, định đích thân ra tay, cắt đá giúp hắn.

Về phần một khối của Tần Minh Nguyệt kia cũng là do nàng tự mình vạch đường cắt, nhưng việc khổ cực cắt đá thì giao cho một sư phụ do nàng mang đến.

Lý Thanh Vân cũng cầm bút, vạch lên trên tảng đá thô kia của mình, tiện tay vẽ lên trên đó, nói: “Ông chủ Ngô, từ chính giữa, cắt một nửa.”

Nghe thấy nói vậy, Vương Siêu trợn mắt nhìn, cảm thấy khối đá thô của Lý Thanh Vân hỏng rồi, vài trăm ngàn coi như trôi theo dòng nước. Còn Ngô Trung Hưng hơi do dự, thấy Lý Thanh Vân đã vạch xong đường cắt, cũng không tiện nói gì nữa, đặt thẳng lên trên máy cắt, bắt đầu cắt.

Âm thanh cắt đá tại chỗ liên tiếp vang lên, chủ đá thô đều chú ý đến đá thô của mình, có khẩn trương, có hưng phấn, cũng có bình tĩnh như không quan tâm… nói ví dụ như, Lý Thanh Vân.

Tần Minh Nguyệt ở bên cạnh thì thầm một câu: “Thật sự là điếc không sợ súng, nhìn xem cậu còn có thể đắc ý được bao lâu! Còn có thằng em họ không biết tốt xấu kia nữa, đừng chỉ lo nhìn người cắt đá, bản thân lại quên mình đã đăng ký ám tiêu.”

“Còn có hai ba tiếng nữa mà, thời gian đủ, he he.” Thật ra Vương Siêu định đợi Lý Thanh Vân cắt xong khối đá đấu thắng này, lại phán đoán lần nữa, cuối cùng xem có cần khối đá thô vĩ đại Lý Thanh Vân đã đề cử không.

Rất nhanh, mấy khối đá nhỏ đã mở ra, bao gồm cả khối của Lý Thanh Vân, cũng bao gồm cả khối của Tần Minh Nguyệt, tất cả mọi người mở to mắt, chờ sư phụ cắt đá mở lớp vỏ đá được cắt kia ra, để cho mọi người nhìn xem cắt mặt ngoài có phỉ thúy không.

Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.