Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mê cung gương (p.3)

1529 chữ

ClockWork hiện đang cố gắng đạp thằng anh trai biến thái ra khỏi người mình, mà xem ra là đang vô tác dụng.

Hồi xưa, cô - với cái tên Natalie, đã bị chính anh ruột của mình cưỡng hiếp trong suốt 9 năm dài. Trong 9 năm đấy, cô đã bị tổn thương tinh thần đến khủng khiếp, cảm giác bị xâm lấn cơ thể làm cô sợ hãi. Không thể nói với ai, cô chỉ biết ôm mọi cảm xúc vào mình, tự chịu nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Cô đã khóc rất nhiều, van xin nhiều, anh ta vẫn không buông tha, dần dần đầu óc cô tê liệt trước hành động đồi bại của hắn.

Giờ trước mắt Clock, tên biến thái dê xồm mang danh anh trai mình đang cố đè bản thân xuống. Cảm giác ngày xưa trở lại trong tâm trí nữ sát nhân, nó khiến đầu óc cô đau nhói và muốn nổ tung.

Clock cắn vào tay của tên phía trên, tay cô đâm cặp dao găm vào bụng hắn, rồi Clock co chân đá văng tên đó ra. Tuy nhiên, cho dù bị cô đâm bao nhiêu phát, đạp ra nhiều lần, hắn vẫn cứ đúng dậy và xông xáo lao tới. Cô chống trả càng lúc càng khó khăn, vì vừa phải đề phòng hành vi xâm hại cơ thể của thằng anh thèm khát tình dục, Clock còn phải đối phó với ba mẹ, hai người họ hành động như con rối giật dât, chỉ biết nhào vô giữ chặt tay chân cô cho tên kia hành xử.

Clock cắn chặt môi, cô không thể đánh được họ, vì cứ gây sát thương gì là chúng tự động liền lại ngay tức khắc, cô cảm thấy mình thật bất lực.

CHOANG!!!

Clock bỗng nghe thấy tiếng vỡ của thủy tinh, tiếp tới cô trông thấy chiếc rìu cán cam quen thuộc bay qua đầu và cắm phập vào đầu của anh trai mình. Ba mẹ Clock nghe động liền chạy về phía phát ra, họ lập tức bị chặt đứt đầu, xác bị đánh bật lại phía sau. Cô nhanh chóng rút cây rìu ra, phối hợp với dao chặt cơ thể gia đình mình thành nhiều khúc.

Một bóng người xuất hiện sau lưng ClockWork, cô cầm rìu định phang thì một bàn tay đeo găng giơ lên dừng tay cô lại giữa không trung. Clock mở to mắt, cô thả cây rìu trong tay xuống rồi chạm vào khuôn mặt đang đông cứng đối diện

- Toby, cậu sao đấy? Cậu thấy gì à?

Toby không nói gì, cậu thả cây rìu còn lại khỏi tay, quỳ xuống và úp mặt vào ngực Clock, cô có thể cảm thấy cả người Toby đang run lên. ClockWork thở nhẹ, cô ôm lấy cậu, dịu giọng vỗ về

- Cậu ổn rồi, cậu ở đây với tôi

Người Toby giật mấy cái, cậu khóc, khóc vì phải chứng kiến lại chuyện xưa, vì phải tự tay giết người thân của mình một lần nữa, và vì tưởng đã mất cô. Toby không muốn những ai mà mình yêu quý phải biến mất, cậu sợ điều đó. Điểm yếu này Toby thật khó để khắc phục, mà biết sao được, vì bản chất của cậu vốn dĩ vẫn là con người, mà con người thì vẫn còn sót ít cảm xúc. Toby ôm chặt lấy ClockWork, cậu sợ nếu buông ra, cái đám kia sẽ thịt mất cô. ClockWork vuốt lưng Toby, nói khẽ

- Sẽ ổn mà, cậu đừng lo

- .... ừ.....

Cô đỡ cậu đứng dậy, suốt từ nãy giờ những người trong quá khứ kia không còn đứng dậy nữa, Clock hỏi

- Sao họ dừng hết rồi?

- Là do cái này này

Toby lấy trong túi áo ra thứ gì đó, đưa ra trước mặt cô. Đó là ba con hình nhân nhỏ được khắc bằng gương một cách vụng về.

Lúc ở trong bóng tối, Toby khi chìm vào nỗi đau khổ, cậu bị Lyra đuổi đánh, vì không dám chém chị, Toby chọn cách né tránh, xong cậu lại bị mẹ mình phục kích. Trong lúc chạy, nhờ cặp kính bảo hộ, cậu phát hiện ra hai cục máu bất thường ẩn trong bóng tối, Toby chạy tới phía đó và vung rìu vào hai cái cục đấy. Lyra và mẹ cậu hóa thành mãnh gương vỡ rồi biến mất. Đúng lúc này, Toby nghe được tiếng của cô bạn thân văng vẳng xung quanh, cậu chạy thử về một phía và nhanh chóng tìm thấy ba con hình nhân máu. Lúc cậu đập chúng, chúng trở lại là màu trắng trong.

Clock nhìn thứ đó, cô nói

- Làm sao chúng hoạt động được?

- Để tui chỉ cho Clocky thấy.

Toby đưa ngón tay quẹt một giọt máu ở phần xương bả vai của Clock, cậu di giọt máu đó lên phần đầu của hình nhân, máu lập tức chảy đi khắp con hình nhân, làm nó chuyển sang màu đỏ thẫm, trong bóng tối rất khó phát hiện ra màu đỏ này. Cơ thế nát bét của anh trai Clock từ từ liền lại, hắn đứng dậy, vừa tháo cúc quần hắn vừa nói bằng giọng nói dâm tà

- Nào Natalie, ta hãy cùng làm chuyện con trai và con gái hay làm với nhau đi~

Toby thả con hình nhân xuống đất, cậu nhặt cây rìu lên và bổ thật lực vào nó, bổ rất nhiều nhát, con hình nhân vỡ vụn ra, thân thể của anh trai cô cũng tách ra, hiện nguyên hình là những mảnh gương dính máu. Toby tiếp tục đập vỡ hai còn lại, ba mẹ Clock cũng tương tự như tên anh trai.

Clock gật đầu, cô hiểu rồi, họ chỉ là ảo ảnh, tuy vậy, cảm giác họ gây thương tích cho mình vẫn rất thật. Clock nhìn quanh, cô trong thấy một đốm sáng nhỏ cách mình không xa, cô cầm đôi dao trong tay, phăm phăm đi tới và cố gắng đập vào cái đốm đấy. Toby cũng xách rìu chạy tới, hợp lực cùng đập, sau vài phút, cái đốm đó nứt ra, cuối cùng là vỡ. ClockWork với Toby chui ra ngoài, giờ cảnh trước mặt là mê cung gương, đúng chỗ cũ, cô quay lưng lại nhìn, chỗ mình vừa chui ra là từ một cái gương.

Clock trông thấy Judge Angel đang cầm kiếm cố phá gương, cô liền nói to

- JA, con hình nhân, tìm nó và đập,khi ấy sẽ đập được gương!

Dina quay lại, nở nụ cười tự tin với ClockWork

- Okay!

Trông phong thái của cô ấy rất thoải mái, không hề có vẻ gì là vừa trải qua chuyện sốc như cả hai. Cũng phải thôi, Dina có hối hận hay thấy tội lỗi gì khi giết người ba đáng ghét của bản thân đâu, cô chả có tí tình thương nào dành cho lão già chỉ biết quan tâm đến danh tiếng đấy. Cô chỉ thương mẹ cô, người bị lão ta giết thôi. Và hiện tại, tình thương của Dina đang dành cho Bloody Painter.

Toby quay ra nhìn vào chiếc gương ở cạnh mình, mặt gương bị đấm vỡ, một bàn tay dính máu thò ra, tiếp tới là Masky chui ra, anh đang bế Hoodie trên tay còn lại. Masky thở mạnh một tiếng, anh nhận được tín hiệu sóng, Masky kêu

- Boss, chúng tôi ở mê cung phía Đông!

Slenderman xuất hiện ngay tức khắc, ông đặt tay lên đầu Masky và đầu Toby, nói

- Cuối cùng mấy đứa cũng nhận được tín hiệu của ta. Ở nơi này, ai bị bắt vào gương, tinh thần của họ sẽ bị tê liệt và chìm sâu vào ảo giác mà bản thân không hề hay biết, nếu không thoát được ra, cơ thể sẽ bị hòa nhập vào gương và chết. Tất cả hãy đi sát nhau, không được để bất cứ tấm gương nào chia tách ra, nhớ chưa?

- Rõ !

Slenderman dịch chuyển đi, ông truyền tín hiệu vào đầu Masky, anh gật đầu rồi chỉ vào phía trước

- Qua góc đằng kia, Bloody với Puppeter ở đấy

Dina chạy đi ngay, bạn cô và người yêu của cô đang gặp chuyện, phải đến nhanh. Hoodie đi cà nhắc cạnh Masky, nãy ở trong gương, anh bị Alex đập suýt gãy chân, nếu bạn anh không thoát khỏi Jay nhanh và tới sớm, chắc anh đã gãy chân thật. Toby bế Clock lên đi một đoạn, tại cậu muốn bắt chước hai Proxy kia một lúc thôi, dĩ nhiên cậu bị cô cốc mấy cái liền.

Qua chỗ EJ, anh bị hội tà đạo vây bắt, chúng cố gắng xé thịt anh ra. Thật may, anh đã quá quen với chuyện cũ rồi, và nhờ có cái thằng kia, Jack đã vượt qua được sự dằn vặt bản thân này. Và vì trong này tối đen, nên sức mạnh quỷ trong anh đươc khởi động mạnh mẽ, mọi thứ nhìn cực kì rõ ràng, y như lúc mình còn mắt.

Bạn đang đọc Creepypasta fanfiction 1 của Minh Viễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Italki
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.