Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ đấu quỷ, gấu đấu gấu

1818 chữ

Dalia xòe vuốt, nhún người và phăm phăm lao về phía Zalgo, cô tạo ra cầu sét rồi phóng về phía ông, Zalgo dùng lại đòn tương tự.

Hai quả cầu sét chạm vào nhau, chúng lập tức nổ, làm Zalgo với Dalia bị bắn ra hai phía. Cô bám móng vào tường, lấy chân đạp tạo đà, lao lại về phía ông, Lazari nhảy tới chặn đầu, cô bé vung mạnh bộ vuốt của mình cào rách má của Dalia. Cô đưa tay quẹt máu ở má, cười khẩy, Dalia giơ tay lên cao, từ trên trần nhà, vô vàn ngọn lửa trắng rơi xuống, Zalgo dịch chuyển liên tục để tránh, bé Lazari thì hơi khó khăn vì cô bé không có điểm tựa vững.

Ngọn lửa trắng ấy rơi trúng làn da quỷ của Lazari mấy lần, chúng làm bỏng da cô bé, có dấu hiệu ăn mòn thịt nữa. Zalgo dùng tâm trí nói chuyện với Lazari

" Mau cắn vào vết thương đi"

Cô bé nhảy tránh một loạt đòn nữa, rồi Lazari lẩm bẩm

- Để làm gì?

" Quỷ thuần chủng như ta không dễ bị hạ bởi mấy cái đòn con nít này, ngươi thì không, lo mà cắn vào mấy vết đó rồi hút phần máu đang rỉ ra đi"

- Ha, giờ ngươi lại lo cho ta à?

" Câm mồm, nếu không phải đang hợp tác thì ta giết ngươi lâu rồi!"

Lazari đảo đôi mắt đỏ rồi đưa tay lên, há miệng xong cắn vào mấy vết thương. Chúng đã đỡ hơn rồi, ít ra là không thấy rát nữa. Không nói lời nào với Zalgo, Lazari chạy dần theo mép những cây cột chống xếp thành vòng tròn, cô bé vòng ra sau lưng Dalia, khi chuẩn bị hạ vuốt xuống, một cái bóng đen phi tới và cắn đứt tay Lazari. Tiếp tới, cái bóng ấy khoét thẳng vào bụng cô bé, khoét càng lúc càng sâu, Lazari văng xuống dưới mép sàn đã tách ra, máu từ bụng cô bé chảy thành dòng, nhỏ từng giọt xuống dưới sàn tối và sâu như nũ hút. Cái thứ tấn công Lazari ấy chuẩn bị lao vào chiến nữa, ngay lúc này, Charlie chui ra từ sau mái tóc đỏ của cô bé, cậu vung mạnh con dao lôi ra từ trong cái khóa sau lưng, chém rách bụng thứ phía trước.

Zalgo bao tay mình lại bằng cầu lửa, ông và Dalia lao vào nhau, cả hai cùng ra những đòn rất mãnh liệt, Dalia cố gắng đánh trúng ông, tuy nhiên cô ta nghĩ ông là ai, ông là Zalgo, chúa tể cai quản 18 tầng Địa Ngục, ngàn ngàn con quỷ và con người sùng đạo phải cúi người trước ông đấy, quỷ như cô ta mà đòi sánh với ông. Zalgo tạo ra vùng bóng tối trói gọn Dalia ở bên trong, những cái miệng dọc thân ông mở rộng ra, ông phóng lớn thân rồi nhập vào vùng bóng tối mình vừa tạo ra.

Dalia quay cuồng trong bóng tối, cô không biết nên làm gì, tay chân cô như tê liệt trong này. Xong Dalia cảm nhận được một tiếng gầm gừ giống của dã thú, rồi cánh tay của cô bị một cái gì đấy giật đứt ra. Đau nhưng không thể hét lên, Dalia nghiến răng ken két, cô ta há miệng ra và hít lấy hơi, bắn đòn từ họng ra. Ánh sáng đấy trúng người Zalgo, lúc ông vừa cầm được chân của Dalia và giật ra. Zalgo dùng sức mạnh giữ thân lại, ông cau mày nhìn Dalia, cô ta đã mất một tay và một chân, chắc sắp kết liễu được rồi. Dalia cười khẩy, cô ta dùng sức mạnh nâng thân lên không trung, Dalia nói

- Đừng coi thường ta chứ, những gì lão làm được ta cũng có thể làm được đấy

Dalia mở lồng ngực ra, một nguồn sức mạnh màu trắng khẽ phát sáng trong đấy, cô ta hít một hơi rồi há miệng, bắn lại đòn khi nãy, lần nãy, cả miệng và phần sức mạnh của Dalia cùng kết hợp với nhau và bắn về phía Zalgo. Ông đưa tay đỡ đòn, xong lực đẩy của đòn đó đã hất Zalgo về phía sau, lưng ông đập vào người Lazari lúc cô bé vừa trèo được lên khỏi sàn nhà nứt. Zalgo trông thấy vết thương ở tay và bụng của Lazari, ông chép miệng, con bé này là bán quỷ, sẽ khó trụ được lâu đây. Đến lúc đánh thức đòn mạnh của nó rồi.

Zalgo lơ lửng lên không trung, ông bay lên vị trí phía trên đầu Dalia, Zalgo nói

- Oi Lazari, ngươi có nhớ con đàn bà mà thuộc hạ của ta giết xong treo xác lên cây không? Khuôn mặt toàn máu của ả làm ta thấy khoái lắm. Ngươi biết không, khi ngươi đi, ta có quay lại và lấy cái xác đó đem về ăn đấy, ngon lắm!

Lazari mở to mắt nhìn về phía Zalgo, hắn đã giết mẹ của cô rồi, lại còn dám ăn thịt bà ấy sao? Tại sao hắn dám? Tại sao?!!

Zalgo mỉm cười, ông chọc giận con bé thành công rồi, giờ thì làm mục tiêu nào. Zalgo tung cước, đạp Dalia về phía Lazari, ông gào

- Sau khi kết thúc, ta sẽ giết lũ kia cho thỏa!

Lazari thật sự điên lên, mắt cô bé phát sáng, khi Lazari há miệng để hét, từ trong họng cô bé bắn ra một luồng sáng đỏ nhắm thẳng Dalia. Zalgo nhanh chóng phun lửa ra từ miệng, cả hai kết hợp với nhau xử con quỷ cái này. Lazari sẵn đang tức, cô bé xòe vuốt cào chi chít khắp cơ thể sắp sửa nát của Dalia, rồi lại phóng đòn từ miệng. Quá bất ngờ, cô không thể đỡ đòn kịp, con bé này rõ ràng không phải quỷ thuần chủng, làm sao nó bỗng mạnh thế được, nó rốt cuộc là cái thứ gì?

Zalgo nhân cơ hội thọc tay xuyên qua lưng Dalia, bóp nát trái tim chứa nguồn sức mạnh của cô, ông nói

- Đừng coi thường bọn ta

Lazari ra đòn kết liễu, cả cơ thể của Dalia bị tan chảy thành một vũng màu đen nhầy nhụa tởm lợm. Cô bé tiếp tục phi tới tana công Zalgo, ông giữ chặt Lazari ở trên không trung xong cười khẩy

- Ngươi tin mấy lời ta nói khi nãy à?

- Thì sao nào?!!!

- Ngươi nên nhớ là quỷ luôn có hai mặt, lời ta nói không phải lúc nào cũng là sự thật đâu đấy

- Ta vẫn ghét ngươi, ngươi đã chia cắt mẹ và ta! Ta quyết giết ngươi!

- Ờ, kết thúc cuộc chiến rồi muốn nói gì thì nói. Ta chọc ngươi hồi nãy là để khởi động sức mạnh của ngươi thôi. Sồn sồn lên làm gì

Zalgo tiện tay tiêu hủy luôn chất nhầy nhụa còn sót của Dalia, ông với Lazari quay sang phía bên kia phòng, ở đấy đang có hai con gấu đánh nhau nãy giờ.

Charlie chém trúng bụng của Teddy Claw, cả hai dồn nhau ra hẳn một góc để xử lí nhau. Claw nhếch mép rồi há to miệng, nhảy tới cắn đứt một bên tay Charlie, cậu dùng tay còn lại vung dao cắm thẳng vào lưng con gấu kia. Claw không rút được con dao ra, nó cười

- Sau từng ấy năm, mày vẫn là kẻ phản bội nhỉ Charlie?

- Chỉ vì tao ghét cái tên tạo ra tao thôi!

- Mày không được xúc phạm Ba!

Claw xòe bộ móng sắc nhọn, nó chạy tới rồi chọc móng xuyên bụng Charlie, rồi nó lia lên phần ngực trái của cậu, Charie lập tức nhe nanh cắn vào tay nó, giật mạnh ra. Claw thu tay lại, nhìn thấy cậu đang bị mất bông, nó nói

- Đúng là đồ vô dụng mà, thảo nào ngày xưa mày không giết nổi con bé loài người đó.

Chalie nghiến răng, cậu há miệng ra rồi nhảy vào người Claw, xé rách phần ngực của nó, máu từ người nó phun ra thấm đẫm người Charlie. Trước khi được Slenderman tìm thấy, Charlie là một con gấu bông ma quái luôn đi giết nhưng cô bé, cậu bé vô tội theo lệnh của Ngài. Hàng ngàn năm trôi qua, Charlie dần cảm thấy mệt mỏi khi phải giết chúng, cậu vốn là con gấu bông, cậu muốn được hưởng ít tình thương từ những đứa trẻ và bảo vệ chúng.

Truyền thuyết nói, trong số hàng vạn con gấu bông, sẽ có một con rất đặc biệt, con gấu ấy sẽ bảo vệ người sở hữu nó đến khi người đó mất. Charlie chưa thấy con gấu nào như thế, nhưng sau hàng ngàn năm giết vô tội vạ, giờ trong linh hồn cậu bắt đầu hình thành mong muốn bảo vệ ai đó. Charlie phản bội lại Ngài, quyết tâm bỏ đi tìm chủ. Và chính lúc khó khăn, cậu đã được gặp ông. Charlie nghe danh về gia đình Slender lâu lắm rồi, khi gặp ông, cậu cảm thấy khá sợ hãi. Vì Slenderman là quái vật có tiếng đáng sợ ở trên mặt đất, Charlie sợ ông sẽ xé nát mình ra. Và số phận mỉm cười khi Charlie được ở với Sally, vong hồn đáng yêu bị tổn thương đó. Và khi đó, cậu biết, mình chính là con gấu bắt đầu biến truyền thuyết thành thật.

Charlie bóp cổ Claw, cậu nói

- Ta không hối hạn khi quay lưng lại với cái gia đình cũ này đâu! Chết đi!

Charlie nhe nanh xé đầu Claw ra, rồi cậu nhảy ra đằng sau lưng, cầm con dao xẻ một đường dọc hết thân nó, máu con gấu trắng ấy bắn ra xung quanh, cái đầu của Claw khẽ động đậy, nó cười lớn

- Ngươi đừng vội mừng, các ngươi sẽ không bao giờ đánh bạo được Ba đâu!

Zalgo giơ chân dẫm nát cái đầu đó, ông bĩu môi

- Bọn ta sẽ làm được, đồ lắm mồm.

Lazari chạy tới ôm Charlie và nâng cánh tay bị rời của cậu lên, nhìn cơ thể cậu bị xẹp xuống vì mất nhiều bông, cô bé nói

- Sally sẽ sửa cậu nên cậu đừng có chết nhé

- Yên tâm, miễn chưa bị đụng vào linh hồn, tôi vẫn sẽ sống và bảo vệ Sally

Zalgo cầm bàn tay bị chặt của Lazari lên, ông gắn tạm nó lại bằng lửa của mình rồi nói

- Ta chỉ gắn đỡ thôi, xong ngươi cần tay bác sĩ kia chăm đấy, giờ thì xuống tìm lũ kia nào, chả biết tụi hâm đấy sao rồi

Zalgo, Lazari và Charlie cùng nhảy xuống dưới sàn nhà.

Bạn đang đọc Creepypasta fanfiction 1 của Minh Viễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Italki
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.