Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG I

Tiểu thuyết gốc · 1014 chữ

"Ba, mẹ, Lammy đừng bỏ con ở lại một mình mà, con sợ lắm"

"Ba mẹ và em con đi rồi, nhớ sống tốt nhé Law"

"Tạm biệt anh hai!"

" KHÔNGGGG"

Cậu giật mình thức dậy, tay giơ lên trời quờ quạn khắp nơi, mồ hôi của cậu bắt đầu chảy xuống. Những ngươi nằm xung quanh cậu đã quá quen với cảnh cậu bị như vậy cũng ko nói gì, tên canh cửa vào hét lên:

- Nè tên nô lệ kia gào khóc cái gì hả? Mày biết trên tàu còn đang nhiều người đang ngủ ko? Im cái miệng lại.

Cậu cuối đầu ko dám nói gì, phải rồi, cậu đang bị bắt trên con tàu buôn bán nô lệ mà sao có quyền mà dám cãi vs người ta được cơ chứ. À mà Law đã ở trên con tàu này bao lâu rồi nhỉ, hừm... chắc cũng khoảng một tuần rồi, lúc ba mẹ và em gái cậu bị ám sát, không hiểu sao cậu lại sống sót và bị bắt lên tàu bán nô lệ này, phải nói cuộc sống của cậu chẳng thể khá hơn được. Ngày mai là tàu cập bến rồi, đồng nghĩa với việc cậu sẽ bị bán đi cho một đại gia nào đó, cậu im lặng nằm xuống chờ mai đến, không biết con người phải nói là có tuổi thơ đen đuổi như cậu sẽ lạc trôi về đâu đây, Law nhắm mắt thầm cầu nguyện.

---------------------------- Trong khi đó, ở một nơi khác-------------------------

- Ưm...a...ha...cầu ngài...nữa đi ...a....thật thoải mái....a

Một cảnh tưởng và tiếng kêu rên nếu khiến người khác vô tình thấy đc thì sẽ mất máu chết ngay lập tức. Một cô gái thân hình cân đối, khuôn mặt xinh đẹp đang rên rỉ dưới thân một người đàn ông cao lớn, có mái tóc vàng, đang đeo một cặp mắt kính kì quái trên mặt, miệng nở một nụ cười ghê rợn.

----------------------------- Giới thiệu nhân vật---------------------------

Hắn ta là Donquixote Doflamingo , một ông trùm trong thế giớ ngầm, là chủ gia tộc Donquixote, một trong những gia tộc lớn mạnh nhất thế giới, hắn còn nổi tiếng với biệt danh "Joker" kẻ luôn nở trên môi nụ cười trong bất kì hoàn cảnh nào, kẻ dám giết ba của mình để chiếm vị trí đứng đầu trong gia tộc, giết người đối vs hắn như một trò đùa với câu châm ngôn "mạnh thắng, yếu chết", Doflamingo sở hữa rất nhiều club, nhà đấu giá nô lệ, đấu trường nô lệ và còn có cả một đội quân tinh nhuệ gồm những kẻ máu lạnh như hắn. Nếu kể về tội trạng của hắn thì chắc cả ngày chưa hết.

----------------- Quay lại-------------

Cô gái đó tiếp tục phát ra những âm thanh ma mị dụ hoặc hắn, đối vs hắn tình nhân thì nhiều vô kể, đếm ko xuể. Thuộc hạ của hắn cũng đã quá quen vs chuyện này nên chỉ dám cầu nguyện cho người nào xấu số bị hắn dẫn về. Sau khi phát tiết xong thì hắn mặc lại quần áo chỉnh tề để cô gái kia thở dốc nằm đó, hắn lại gần ra hiệu bảo cô lại gần, tuy vừa mây mưa kịch liệt nhưng cô ả vẫn uốn éo tới gần hắn:

- Lucy hôm nay em làm rất tốt a, fufufufu.

- Dạ, em biết mà, ngài lại qua khen, người ta xấu hổ mà.

Cô nói xong đánh nhẹ lên lòng ngực rắn chắc của hắn, sau đó tiếp tục nũng nịu, hắn thì vẫn bảo trì nụ cười đó. Hắn ôm eo của cô ả:

- Vậy em muốn được thưởng ko nào?

- Nếu là ngài cho gì em cũng thích ạ.

- Oh, vậy sao...

Nói xong hắn lấy ra một khẩu súng, kề ngay thái dương của cô, trước khi bóp cò hắn còn thủ thỉ vào tai ả rằng

- Nếu ta tặng em một vé gặp Diêm Vương thì em cũng thích chứ?

- Ể, d.....

Chưa kíp để ả nói hết câu, hắn đã bóp cò và " Pằng", dòng máu đỏ tươi từ thái dương chảy xuống khuôn mặt xinh đẹp kia, đúng đó là kết cục cho những người xấu số bị hắn dẫn về. Vừa nghe tiếng súng nổ là Vergo và Jini (Au: ta chế đó) bước vào trong, Vergo là thuộc hạ của hắn còn Jini là một sát thủ được hắn mời về làm thành viên của Donquixote, Vergo thông báo cho hắn về thông tin của ngày mai còn Jini thì giải quyết dùm cái xác kia, nói là giải quyết thì ko đồng nghĩa với việc cô phải lôi cài xác kia đi, mà có... một thứ giúp cô đó là Coro con chó mà cô nuôi. Cô thường dẫn nó theo mỗi lần làm nhiệm vụ Doflamingo giao, nó theo để giúp cô giữ vũ khí và ăn tất cả nhũng gì mà cô ra lệnh sau khi cải tiến thì nó còn có thể đở mọi vết thương mà ko bị gì, nên mỗi lần Doflamingo giải quyết xong là Coro lại có đồ ăn:

- Dofly! Lần sau bớt phát tiết dùm tôi một cái, ngày nào cũng bắt tôi dọn là sao.

- Jini à! Em ko cho ta giải quyết nhu cầu sinh lí hả?

- Tôi đâu nói là ko cho ngài làm, khách sạn ngài sở hữu một đống đó để làm gì?

Hắn trước những lời nói của cô hắn ko hề phản ứng bực bội hay gì cả, nếu cô ko thích dọn thì hắn sẽ kêu Baby 5 làm, hắn thứ gì cũng chìu theo ý cô, bỗng Vergo chợt lên tiếng:

- Thưa chủ tử! Ngày mai tàu chở nô lệ sẽ cập bến, hay ngài chon cho mình một nô lệ đi!

- Ừm, ý ngươi cũng được đó, ta sẽ đi xem. Hai người về nghĩ đi.

Hắn nói xong cũng chợp mắt đôi chút.

Thế là ta đủ biết số phận của Law sẽ lạc trôi về đâu rồi ha

.

.

.

.

END

.

.

.

Bạn đang đọc Nô Lệ _ Đam mỹ sáng tác bởi Phong_Zen_Kyn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phong_Zen_Kyn
Thời gian
Lượt đọc 603

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.