Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

EKKO

3773 chữ

EKKO

CẬU BÉ ĐẢO LỘN THỜI GIAN

"Các thiết bị của tôi hữu dụng nhất khi chúng không hoạt động như dự kiến… thế nghĩa là phần lớn thời gian."

~ Ekko

Thần đồng đến từ những khu phố nhọc nhằn của Zaun, Ekko thao túng thời gian để chuyển mọi tình huống theo hướng có lợi cho cậu. Sử dụng chính phát minh của mình, Động Cơ Zero, cậu khai phá mọi khả năng thực tế khả dĩ để tạo ra khoảnh khắc hoàn hảo. Dù thích tự do, nhưng mỗi khi bạn bè bị đe dọa, cậu sẽ làm mọi việc để bảo vệ họ. Với người ngoài, Ekko dường như lúc nào cũng đạt được điều không thể, ngay từ lần đầu thử sức.

Thần đồng đến từ những khu phố nhọc nhằn của Zaun, Ekko thao túng thời gian để chuyển mọi tình huống theo hướng có lợi cho cậu. Sử dụng chính phát minh của mình, Động Cơ Zero, cậu khai phá mọi khả năng thực tế khả dĩ để tạo ra khoảnh khắc hoàn hảo. Dù thích tự do, nhưng mỗi khi bạn bè bị đe dọa, cậu sẽ làm mọi việc để bảo vệ họ. Với người ngoài, Ekko dường như lúc nào cũng đạt được điều không thể, ngay từ lần đầu thử sức.

Sinh ra với trí tuệ thiên tài, Ekko chế ra những cỗ máy đơn giản từ trước khi biết bò. Kinh ngạc trước tài năng chói lọi đó, bố mẹ cậu, Inna và Wyeth, thề phải đem lại tương lai tốt đẹp cho con trai. Trong suy nghĩ của họ, Zaun, với đủ thứ ô nhiễm và tội ác, không phải nơi cho một cậu nhóc thông minh dường ấy. Họ quần quật làm việc nhiều giờ trong nhà máy dưới điều kiện nguy hiểm để tạo nên con đường cho con có cơ hội tại Piltover.

Nhưng Ekko nhìn mọi việc theo cách khác.

Cậu chứng kiến cha mẹ già hơn tuổi thật, cố gắng chắt chiu kiếm sống trong khi sản phẩm làm ra được bán cho dân Piltover giàu có với lợi nhuận cao ngất, món lợi mà họ chẳng bao giờ được thấy nhờ các quản đốc tham lam của Rừng Xưởng và những người mua xảo quyệt. Dân Piltover đi khắp Phố Đi Dạo để tiêu khiển hoặc xuống tận Tầng Xép để say sưa trong những câu lạc bộ “đủ trò”. Không, Ekko không có chung quan điểm với cha mẹ về cuộc sống tốt đẹp ở Thành Phố Tiến Bộ đầy đặc quyền.

Tuy nhiên, Zaun… nơi bố mẹ cậu chỉ thấy từng lớp khói độc bủa vây và bóng ma tội phạm lan tràn, Ekko nhìn rộng hơn, khám phá ra một thành phố sôi động căng đầy năng lượng và tiềm lực. Nó là mảnh đất màu mỡ cho đổi mới thuần chất, sự hòa trộn của các nền văn hóa xa xôi, chốn những người nhập cư tụ hội chỉ bằng khát khao mở đường đến tương lai. Nhưng dù là họ cũng chẳng có cửa với dân Zaun bản xứ. Không phải lũ côn đồ nâng cấp hay đám cặn bã với những hành vi bỉ ổi xuất hiện đầy trên báo chí Piltover; mà là hội lùng-phế-liệu, hóa-tặc mới là người ngự trị. Những người này, và hằng hà sa số khác, là trái tim và linh hồn của thành phố. Họ tháo vát, sôi nổi và cần cù. Họ xây dựng một nền văn minh phồn thịnh từ thảm họa và phát triển ở nơi mọi thứ khác sẽ lụi tàn. Tinh thần Zaun đó mê hoặc Ekko và thôi thúc cậu tạo nên những cỗ máy đặc biệt từ đồ phế liệu không ai coi trọng, và kích thích cậu thử nghiệm chúng trên chính mình.

Không chỉ mình cậu sở hữu tinh thần đó. Ekko kết bạn với những đứa trẻ mồ côi, dạt nhà, và bất kỳ ai có ham muốn tìm sự phấn khích. Mỗi người lại có tài năng độc đáo: từ leo trèo đến điêu khắc, từ hội họa đến hoạch định. Dân Zaun thích học việc hơn là giáo dục hình thức, những kẻ tự gọi là Hội Trẻ Thất Lạc Zaun tìm khắp những con phố chằng chịt để kiếm sư phụ và cả phong cách tuổi trẻ nữa. Chúng thách thức nhau chạy đua quanh Chợ Ranh Giới. Chúng đố nhau leo lên những con đường trắc trở từ Hầm Thấp qua Tầng Xép lên tận Phố Đi Dạo. Chúng thoải mái chạy nhảy, chẳng đáp lại bất kỳ ai ngoài ý thích bất chợt của chính chúng.

Để khác với lũ tội phạm và hóa-tặc khác, cậu cùng bạn bè chọn giữ cơ thể mình toàn vẹn. Nâng cấp với chúng là phí phạm tiền bạc và đáng khinh. Cũng như trộm cướp từ những ai không xu dính túi hay có ít tiền hơn cả chúng. Điều này khiến dân Piltover và lũ côn đồ nâng cấp trở thành mục tiêu ưa thích cho mấy trò chơi khăm của chúng. Chúng trang hoàng căn cứ bí mật với đồ thó được và những bức tranh vẽ thẳng lên tường. Hội Trẻ Thất Lạc Zaun thấy mình bất khả chiến bại.

Càng lớn, các phát minh của Ekko càng tinh vi và phức tạp, đòi hỏi những thành phần kỳ lạ phải được “giải phóng” khỏi bãi phế liệu. Tin tốt là cậu chẳng ngại việc xâm nhập trái phép. Rất nhanh, lũ côn đồ cường hóa và đám bảo vệ ghê gớm không ngừng phải canh phòng Ekko cùng đồng bọn, và thường sẽ có những cuộc rượt đuổi đầy kịch tính. Cậu luôn thấy vui thích trước cách các phòng thí nghiệm Piltover và nhà máy Hóa-Chủ canh gác chặt chẽ đống đồ tạp nhạp của họ. Trông không giống họ sẽ dùng chúng vào việc gì cả. Trái lại, cậu có tận dụng rác thải nhờ một chút thiên tài của mình.

Một đêm, khi Ekko lục lọi đống đổ nát của một phòng thí nghiệm mới bị phá hủy, cậu tìm ra một thứ đáng ngạc nhiên: một mảnh ngọc lục-lam tỏa ánh sáng năng lượng ma thuật. Cậu nhanh chóng lùng sục và phát hiện ra những mảnh khác của viên ngọc lấp lánh. Các mảnh ngân nga như đã cố hát một giai điệu vụn vỡ, tiếng hát lớn hơn khi đặt gần nhau. Cậu cẩn thận thu gom mọi mảnh của khối tinh thể, dù có cái bị chôn sâu dưới hàng tấn gạch vụn khiến cậu phải chui rúc giữa đống rác bốc mùi. Đứa trẻ nào ở Zaun cũng từng nghe chuyện về tinh thể hextech. Chúng cung cấp năng lượng cho vũ khí và các anh hùng. Chúng có thể tự tạo năng lượng. Tinh thể hextech có tiềm năng thay đổi thế giới. Giờ cậu có một cái, dù không hoàn chỉnh.

Trước khi kịp ăn mừng phát hiện của mình, hàng đống lính gác ập đến sục sạo đám tàn tích, tìm kiếm thứ gì đó. Ekko biết đó là những mảnh tinh thể cậu cầm trên tay. Cậu suýt soát tránh bị phát hiện.

Sau khi tỉ mỉ nghiên cứu, Ekko nhận ra những vết tích năng lượng yếu ớt cuộn lên khi các tinh thể được đưa lại gần nhau; các rìa nứt vỡ và tỏa ra những đợt sóng bóp méo không gian. Khi kéo các mảnh ra xa nhau, một lực từ xuất hiện chống lại. Như thể các mảnh tinh thể muốn tụ hội lại. Kỳ dị hơn, Ekko thấy một cảm giác lạ lùng nhất: cậu như nhớ lại một khoảnh khắc, chỉ là hơi khác biệt chút ít.

Đôi tay cậu không thể theo kịp những ý tưởng về khối tinh thể trong đầu. Trong một thử nghiệm ít-khoa-học, viên ngọc phát nổ thành một vòng xoáy bụi lung linh, kích hoạt những dòng biến động thời gian. Ekko mở mắt và nhìn thấy biết bao mảnh thực tại – và biết bao phiên bản “vọng âm” của chính mình – đang chằm chằm ngó lại trong hoảng loạn.

Lần này cậu đã thực sự làm được.

Sau cuộc thảo luận căng thẳng giữa Ekko và các tiếng vọng, họ tập hợp lại và sửa chữa cái lỗ kỳ lạ cậu đã xé ra giữa thực tại.

Cuối cùng, Ekko đã chế ngự được sức mạnh thời gian trong khối tinh thể, biến nó thành một thiết bị cho phép cậu thao túng những đoạn thời gian nhỏ – ít nhất theo lý thuyết là thế. Trước khi có thể kiểm nghiệm cỗ máy mới nhất này, các bạn thách đố cậu leo lên Khao Khát Cũ để mừng ngày đặt tên – thế là Ekko quàng thiết bị lên vai đem theo.

Chúng đi đến tháp đồng hồ cũ ở trung tâm Zaun, và leo lên, thỉnh thoảng dừng lại vẽ vài bức biếm họa của một người Piltover nổi tiếng. Họ gần lên đến đỉnh thì một cái chốt lỏng ra khiến một người bạn của Ekko ngã khỏi tháp. Theo bản năng, như thể đã làm điều đó hàng ngàn lần trước đây, Ekko kích hoạt thiết bị tinh thể. Thế giới tan vỡ quanh cậu và cậu bị kéo lùi lại qua vòng xoáy hạt thời gian.

Lông tóc cậu dựng lên. Cảm giác bất ổn kỳ lạ bao trùm tâm trí cậu. Rồi cậu thấy người bạn đặt chân lên tấm ván mục sẽ dẫn đến sai lầm chết người của cậu ta. RẮC! Tấm ván sụm xuống dưới sức nặng của cậu bé, nhưng Ekko đã với tới và túm được cổ áo người bạn rồi lẳng cậu ta qua gờ tường lân cận. Không may, cậu tính sai quỹ đạo và ném bạn mình vào cơ cấu đang hoạt động của tháp đồng hồ. Tệ thật.

Nhiều lần tua lại kèm một số điều chỉnh sau đó, Ekko đã cứu mạng được bạn. Với người khác, nhìn như Ekko có phản xạ thần thánh vậy. Ngay lập tức, địa vị của cậu tăng vọt. Cậu bảo bạn bè về viên tinh thể và khả năng thao túng thời gian, bắt họ thề giữ bí mật. Thay vào đó, họ vô tư dùng khả năng mới này để bày ra nhiều trò nguy hiểm hơn, biết rằng mình sẽ được giữ an toàn. Với mỗi lần thử (và cực nhiều lần sai) thiết bị dịch chuyển thời gian – được đặt tên Động Cơ Zero – càng ổn định hơn. Ekko thấy mình có thể trộm đồ, đánh bại bọn hóa-tặc bắt nạt, thậm chí luôn luôn tạo nên ấn tượng ban đầu tốt. Giới hạn duy nhất là cơ thể cậu chịu được bao lâu trước khi kiệt sức.

Tin đồn về món đồ bẻ cong thời gian của Ekko đã truyền đến tai những kẻ quyền lực ở cả hai thành phố. Viktor, một khoa học gia Zaun rất được kính trọng (và e dè), rất mong có sự phục vụ của tài năng trẻ này, và đã gửi đi vài tên thủ hạ cấp thấp với nâng cấp mạnh mẽ để khuyến khích cậu gia nhập. Trong khi đó, nhà phát minh lừng danh Piltover, Jayce, háo hức được đánh giá Cậu Bé Đảo Ngược Thời Gian và tái tạo công nghệ của cậu. Tuy nhiên, Ekko coi tự do là quan trọng nhất, và không muốn đi theo bất kỳ ai cả. Vài kẻ truy đuổi có thể thoáng thấy Ekko trước khi bị đập cho một trận, thường là một cách đầy tủi hổ, bởi nhóc nhắm-túi với cú đập siêu phàm trúng thẳng điểm yếu.

Trong những giấc mơ xa vời nhất, Ekko tưởng tượng ra quê nhà trỗi dậy vượt lên hẳn Thành Phố Tiến Bộ. Vẻ ngoài hoàng kim hào nhoáng của Piltover sẽ bị phủ bóng bởi sự khéo léo tuyệt đối và tinh thần không lùi bước của Zaun, không phải sinh ra từ hàng thế hệ hưởng đặc quyền mà từ sự táo bạo. Cậu vẫn chưa có kế hoạch gì, nhưng Ekko có tất cả thời gian trên đời để hiện thực hóa giấc mơ.

Sau tất cả, nếu cậu có thể thay đổi quá khứ, liệu sẽ khó đến đâu để thay đổi tương lai?

KHÚC HÁT RU

Đó là một ngày dài như cả tuần.

Với Ekko, dù theo nghĩa ẩn dụ hay tả thực, câu ấy vẫn đúng. Tất cả đều không ổn và phải tốn vô tận thời gian để đặt mọi thứ lại đúng chỗ. Đầu tiên, Ajuna suýt khiến mình biến mất khỏi cõi đời khi cố leo lên Khát Khao Cũ. Cậu nhóc muốn được như Ekko đến nỗi trèo sang mặt bên tháp đồng hồ trước khi bất kỳ ai kịp ngăn cản. Cú nhảy ngớ ngẩn chút nữa đoạt mạng nó. May mà Ekko đã kích hoạt Động Cơ Z. Cậu đã nghe tiếng thét tuyệt vọng khi rơi của thằng bé đủ mười tám lần trước khi tìm ra làm thế nào và ở đâu cậu có thể đón được cú ngã.

Sau đó, trong lúc lén vào kiếm đồ trong lãnh địa của băng Ferros, cậu bị một nhóm cảnh binh đặc biệt hung dữ bao vây. Những kẻ to lớn, cùng hàng đống nâng cấp khiến chúng đã xấu lại càng xấu hơn. Ekko thấy bất ngờ trước tốc độ của chúng, nhưng cách chúng bắn thì ít gây ngạc nhiên hơn. Dân Piltover đâu quan tâm gì đến sinh mạng của những kẻ như cậu. May mà có Động Cơ Z tồn tại để giúp cậu thoát khỏi cuộc đụng độ tưởng như không thể thoát khỏi đó. Sau vài tá lần tua ngược, cậu đổi chiến thuật và rút ra món đồ chơi cuối cùng: Lựu Đạn Trói Sáng. Nó sẽ phát nổ thành một quầng sáng lóa mắt và lôi những thứ không được gắn chặt vào trung tâm.

Nhưng Lựu Đạn Trói Sáng không hoạt động. Ít nhất là không như dự kiến. Nó nổ. Và đó là lúc trò vui bắt đầu. Không giống hầu hết các phát minh cháy nổ của Ekko, chất nổ ma thuật màu lam nóng bỏng ngưng lại giữa chừng. Những cột năng lượng cuồn cuộn tuôn ra từ tâm chấn. Những mảnh vụn xoáy tít theo một quỹ đạo chết chóc nếu xét theo tốc độ nổ thông thường. Ngay cả quả cầu sáng chói mắt cũng như đóng băng.

Rồi chuyện còn hấp dẫn hơn nữa. Vụ nổ thu lại, tái tạo thành một quả Lựu Đạn Trói Sáng cỡ bàn tay, nằm im lìm trước mắt Ekko.

Hay thật, Ekko nghĩ. Cậu tua lại khoảnh khắc đó để ném vào đám cảnh binh thêm vài lần nữa. Tất nhiên là vì khoa học.

Khi Ekko về được tới nhà, cơ thể cậu mệt nhoài, nhưng tâm trí lại trở nên cảnh giác. Căn hộ đơn giản – ít đồ nội thất màu mè. Phòng của Ekko là một góc được che màn chứa đầy sách cũ, những mẩu đồ công nghệ góp nhặt được, cùng chỗ giấu Động Cơ Z và Lựu Đạn Trói Sáng. Hôm nay là một ngày hiếm hoi cả bố lẫn mẹ cậu sẽ về nhà sớm, và cậu có chuyện phải nói cho họ.

“Bố, mẹ.” Cậu luyện tập với hình ảnh phản chiếu của chính mình. Nó là nhìn lại cậu từ bề mặt sáng bóng của Động Cơ Z. “Con sẽ không gia nhập bất kỳ băng Uppside hay trường học Piltover nào. Con sẽ ở đây cùng bố mẹ và bạn bè. Con sẽ không bao giờ quay lưng lại với Zaun.”

Nhưng từ ngữ đầy tự tin khi đứng một mình trong căn nhà trống, chỉ có bốn bức tường và hình phản chiếu đáp lại. Chúng đáp lại bằng im lặng.

Cậu nghe tiếng chìa khóa leng keng ở cửa trước. Không bỏ lỡ giây nào, Ekko nhét Động Cơ Z xuống dưới gầm bàn và phủ một mảnh vải đen lên nó. Cậu không muốn họ lo lắng về việc con mình đi lang thang với một thiết bị Hextech điều khiển thời gian đầy bất ổn.

Cửa mở ra, bố mẹ Ekko trở về nhà lần đầu tiên trong tối đó. Họ trông lạ lùng với chính con trai mình, công việc khiến họ già đi nhiều so với tuần trước. Lối sống của họ thật dễ đoán. Đi về nhà, ăn một bữa tạm bợ bằng lương công nhật, giữ chỗ tiền còn lại để nộp thuế và hối lộ, rồi ngủ luôn trên ghế, cằm gục xuống ngực, đến khi Ekko tháo ủng và giúp họ lên giường nằm.

Quầng thâm dưới mắt họ đủ dày để kéo cả cái đầu cúi xuống. Kẹp dưới cánh tay mẹ cậu là một gói giấy nhỏ ở cuối buộc túm lại bằng dây.

“Chào con, thiên tài bé nhỏ.” Mẹ cậu dồn hết năng lượng bà có để những từ ngữ đó có vẻ vui tươi. Tuy vậy, biểu cảm trong thời khắc tươi sáng khi thấy con trai đang ngồi đợi mình bên bàn là thứ chẳng ai giả tạo cho được.

“Chào bố mẹ.” Ba người không ngồi quanh bàn như một gia đình đã lâu rồi. Cậu thầm trách bản thân không nói điều gì đó hay ho hơn.

Cha cậu cười tự hào; ông vờ quắc mắt đe dọa khi lùa ngón tay qua mái tóc tổ quạ của con trai. Ekko cố nhớ lại thời ông trông không già đến thế này, trước khi mái tóc thưa đi và nếp nhăn dày hơn trên trán.

“Bố nghĩ đã bảo con cắt tóc rồi mà,” cha cậu nói. “Nó sẽ khiến con trông kỳ quặc giữa học viện Piltover mất. Con chỉ được để thế trong Rừng Công Xưởng thôi. Họ sẽ nhận bất kỳ ai. Mà con thì không phải bất kỳ ai. Tình hình đăng ký thế nào rồi?”

Đến lúc rồi. Ekko thấy những gì mình đã luyện tập trỗi dậy chờ được nói ra. Hy vọng trong mắt cha khiến cậu ngập ngừng.

Mẹ cậu lấp đầy khoảng trống đó trước khi Ekko có thể.

“Bố mẹ có cái này cho con.” Bà đặt gói giấy nâu lên bàn. Họ kéo ghế lại gần hơn để ngắm nhìn Ekko đưa tay ra tháo nút buộc và để nó nằm trước mặt. Cậu xé bỏ lớp bọc. Chính giữa đó là một ổ bánh ngọt thơm phức, vỏ bánh óng ánh mật và kẹo vụn. Bánh nhà Elline. Bà là người làm bánh ngon số một ở Zaun, và giá cả cũng không hề kém cạnh. Ekko cùng bạn bè thường lấy trộm món điểm tâm của bà từ những kẻ giàu có bỏ ra hàng đống tiền mà chẳng hề do dự.

Ekko ngẩng đầu lên xem phản ứng của bố mẹ. Đôi mắt họ như đang mỉm cười. “Thế này nhiều quá,” cậu nói. “Chúng ta cần thịt và bữa ăn thực sự, không phải đồ ngọt.”

“Bố mẹ không bao giờ quên ngày đặt tên của con,” cha cậu cười khẽ. “Xem ra con không nhớ rồi.”

Ekko hoàn toàn quên mất ngày này. Dù vậy, món quà vẫn quá xa xỉ. Đặc biệt là khi cậu chuẩn bị đập tan hy vọng của họ. Cảm giác tội lỗi ứ lên tận cổ. “Ông chủ nhà sẽ lấy đầu chúng ta nếu lại trễ hạn trả tiền thuê nữa.”

“Cứ để bố mẹ lo việc đó. Con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn,” mẹ cậu nói. “Thôi nào, mỗi năm con cũng phải có một cái bánh vào bữa tối chứ.”

“Thế bố mẹ sẽ ăn gì?”

“Mẹ không đói,” bà nói.

“Bố ăn khi làm rồi,” cha cậu nói dối. “Pho-mát và thịt từ Piltover. Ngon lắm.”

Họ nhìn Ekko cắn một miếng bánh nhỏ. Nó ngọt ngào và béo ngậy, vụn bánh dính đầy ngón tay cậu. Thật tuyệt, hương vị đó đọng lại nơi đầu lưỡi. Ekko chia cái bánh thành ba phần, nhưng mẹ cậu lắc đầu. Bà cất giọng nhẹ nhàng ngâm nga giai điệu tươi vui của bài hát ngày đặt tên và cậu biết họ sẽ không tham dự vào. Đây là món quà bố mẹ tặng cho cậu.

Cha cậu cũng đã hát cùng nếu ông không ngủ gật trên ghế, cằm gục trước ngực. Ekko liếc sang mẹ, đôi mắt bà khép lại trước khi giai đoạn bị cơn buồn ngủ nuốt chửng.

Ekko thoáng nghĩ tới tương lai sống tại Rừng Công Xưởng, qua ngày đoạn tháng bằng đồng lương còi cọc vì lợi ích của thành phố khác, vì sự huy hoàng của người khác. Cậu không chịu nổi suy nghĩ đó. Cậu nhớ từng mẩu đối thoại của cha cậu, lọt vào đôi tai thơ trẻ, thì thầm những giấc mơ về sáng chế và gia nhập băng nhóm. Những ý tưởng họ hy vọng sẽ thay đổi thế giới và đóng góp vào tương lai khi con trai họ sinh ra. Ekko biết họ coi cậu là nguồn hy vọng duy nhất. Nhưng cậu yêu mến cuộc sống ở Zaun. Nếu làm như họ muốn, ai sẽ chăm sóc họ hay bạn bè cậu?

Cậu không thể làm tan vỡ giấc mơ của họ. Không phải đêm nay, trong ngày đặt tên. Có lẽ để mai đi.

Ekko không ăn thêm miếng bánh nào. Thay vào đó, cậu khởi động Động Cơ Z. Căn nhà tan thành đám bụi cuộn trào đầy màu sắc. Nhịp sống thường ngày rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối. Khoảnh khắc đó vỡ vụn ra, bao quanh cậu trong một dòng xoáy ánh sáng.

Khi những mảnh tương lai tái hợp ở quá khứ, bố mẹ Ekko sẽ về nhà lần thứ hai trong tối đó. Rồi sẽ có lần thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sau, và cứ thế mãi.

Mỗi lần quay lại, Ekko chẳng thay đổi thứ gì; ánh sáng trong đôi mắt mẹ, nụ cười tự hào trên miệng cha. Nhưng Ekko cố chống lại cơn buồn ngủ để giữ quãng thời gian đó kéo dài mãi, đến cuối cùng, cậu để giọng hát nhẹ nhàng của mẹ, và không khí ấm áp trong căn hộ nhỏ ru mình vào giấc mộng.

Đó là một ngày dài như cả tuần.

Bạn đang đọc Những Mẫu Truyện Huyền Thoại của Riots Game
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DươnggiaĐạithiếu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.