Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

AKALI

2204 chữ

AKALI

SÁT THỦ ĐƠN ĐỘC

“Nếu trông ngươi nguy hiểm thì tốt nhất ngươi nên nguy hiểm thật.”

~ Akali

Rời khỏi Hội Kinkou, từ bỏ danh hiệu Nắm Đấm Bóng Đêm, Akali giờ hành động một mình, sẵn sàng trở thành thứ vũ khí giết chóc mà người dân cần. Dù vẫn khắc ghi những gì học được từ Shen, cô đã thế sẽ tiêu diệt kẻ thù của Ionia, từng mạng từng mạng một. Akali có thể ra tay trong yên lặng, nhưng thông điệp của cô thật rõ ràng: hãy khiếp sợ một sát thủ không có chủ nhân.

Ionia là vùng đất tràn ngập ma thuật hoang dã, nơi con người và tinh linh sống hòa hợp bên nhau… nhưng đôi khi trạng thái cân bằng an yên ấy không dễ dàng mà đạt được. Đôi khi nó cần được kiểm soát.

Hội Kinkou là những người tình nguyện gìn giữ sự cân bằng thiêng liêng của Ionia. Các hội viên đi lại giữa thế giới linh hồn và vật chất, dung hòa những xung đột và, khi cần thiết, can thiệp bằng vũ lực. Akali lớn lên trong hàng ngũ đó, cô là con gái của Mayym Jhomen Tethi, Nắm Đấm Bóng Đêm nổi tiếng. Mayym và nửa kia của bà, Tahno, nuôi nấng con gái họ bên trong Hội Kinkou, dưới sự lãnh đạo thận trọng của Đại Sư phụ Kusho, Con Mắt Hoàng Hôn.

Mỗi khi bố mẹ Akali ra ngoài làm nhiệm vụ, các hội viên khác lại thay họ chăm sóc cô. Kennen, Trái Tim Bão Tố, dành hàng giờ dạy cô kỹ thuật dùng phi tiêu, đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của tốc độ và sự linh hoạt trước sức mạnh. Akali là một thần đồng, cô học hỏi kiến thức nhanh như bọt biển hút nước. Mọi người đều cho rằng cô sẽ tiếp bước bố mẹ mình—cùng với con trai và cũng là người kế nhiệm Đại Sư phụ, Shen, cô sẽ dẫn dắt một thế hệ mới cống hiến cho việc duy trì sự cân bằng ở Ionia.

Nhưng cân bằng đôi lúc như mây bay. Sự chia rẽ diễn ra ngay trong chính Hội Kinkou.

Zed, gã hội viên nổi loạn, trở lại với một cuộc đảo chính giành quyền lực. Akali cùng Mayym, Shen, Kennen, và một vài hội viên chạy đến dãy núi phía Đông. Buồn thay, Tahno không thể đi cùng họ.

Zed sắp sửa hoàn tất việc biến Hội Kinkou thành Hội Bóng Tối tàn bạo. Nhưng, là Con Mắt Hoàng Hôn kế nhiệm, Shen có ý định gầy dựng lại những gì đã mất. Họ sẽ quay về với ba triết lý nền tảng của hội: sự trung lập thuần nhất khi Nhìn ngắm Ngàn Sao, hành trình phán xử khi Bước trên Mặt Trời, và tiêu trừ sự mất cân bằng khi Cắt tỉa Cây Rừng. Dù còn ít ỏi, họ sẽ huấn luyện tân binh để trở lại một lần nữa.

Khi Akali lên mười bốn, cô chính thức nhận huấn luyện từ Hội Kinkou, quyết tâm noi gương mẹ mình trở thành Nắm Đấm Bóng Đêm.

Cô là một đấu sĩ thiên tài, tinh thông kama—một lưỡi liềm cầm tay—và kunai—một thanh dao găm có thể phóng đi. Dù không sở hữu ma thuật như nhiều đồng đội khác, cô vẫn chứng tỏ mình xứng đáng với danh hiệu, giúp mẹ cô có thể lui xuống và dành nhiều thời gian chỉ dạy tân binh hơn.

Nhưng tâm hồn Akali không ngừng nghỉ, và đôi mắt của cô luôn mở rộng. Dù Hội Kinkou và Hội Bóng Tối đã miễn cưỡng thỏa thuận sau khi Noxus xâm lược Ionia, cô vẫn thấy quê hương mình tiếp tục chịu thương đau. Cô tự hỏi liệu thực sự họ có ở đây để hoàn thành mục đích đặt ra không. Cắt tỉa Cây Rừng nghĩa là loại bỏ những kẻ đe dọa đến sự cân bằng thiêng liêng… nhưng Shen thì lúc nào cũng bắt tiết chế.

Anh đang cản chân cô. Những câu thần chú và những lần thiền định có thể giúp linh hồn cô tĩnh lặng, nhưng những lời sáo rỗng không thể đánh bại địch thủ. Tài năng trước tuổi dần chuyển thành bất tuân trắng trợn. Cô tranh cãi với Shen, cô thách thức anh, cô hạ gục kẻ địch của Ionia theo cách của cô.

Trước tất cả mọi người, cô chỉ trích Hội Kinkou thiếu năng lực. Tất cả những bài thuyết giảng của họ về cân bằng linh hồn và nhẫn nại chẳng đạt được cái gì. Người dân Ionia đang chết ngay trên thế giới vật chất này, và đó mới là thế giới Akali muốn bảo vệ. Cô được huấn luyện làm sát thủ. Cô sẽ làm sát thủ. Cô không cần đến hội nữa.

Shen để cô rời đi, anh biết đây là con đường Akali phải đơn độc dấn bước. Có lẽ một ngày nào đó con đường ấy sẽ đưa cô trở lại, nhưng quyết định hoàn toàn nằm ở cô.

RỜI KHỎI WEH'LE

TÁC GIẢ: MICHAEL MCCARTHY

“Á— Này! Bo’lii!” tôi la lên. “Cắt hơi sâu đấy!”

Tôi nằm sấp trên chiếu, ngóc đầu dậy nhìn thẳng vào mắt vastaya đang lúi húi bên cạnh. Tôi có thể cảm thấy máu đang chảy sau lưng.

“Cẩn thận hơn một chút nữa thì sao hả?” tôi nói thêm.

Bo’lii kéo qua’lo và mulee ra xa khỏi vai tôi. Chúng là đồ nghề để xăm mình, giống như búa và đục, làm bằng xương rắn. Cũng có người dùng xương các loài động vật khác hoặc kim loại, nhưng chỉ có xương rắn đủ độ rỗng để vẽ ra đường mực đẹp mà một cao thủ như Bo’lii cần. Máu của tôi nhỏ từ cái mulee lên lưng. Gã mỉm cười, lấy một miếng vải lanh chùi cho sạch rồi lắc đầu. Tiếp đó, gã xòe tay ra và nhún vai, như thể đang hỏi, Muốn tôi dừng lại chứ gì?

Gã không nói ra câu đó. Lũ Noxus đã cắt lưỡi gã từ trước cả khi tôi tới đây, nhưng tôi biết gã đủ rõ để hiểu ý nghĩa của cái nhìn kia. Khó chịu một tí mà đổi được tác phẩm của gã thì cũng đáng.

Máu à? Chảy vài giọt thì chả sao. Nhiều cũng được, nếu đó không phải máu của tôi.

“Lau sạch đi một chút, được chứ? Chúng ta không có nhiều thời gian đâu,” tôi bảo gã.

Bo’lii bắt đầu lấy qua’lo gõ vào mulee để bơm mực. Gã có loại mực tốt nhất, thứ mực đầy màu sắc làm từ quả mọng Raikkon nghiền nát và cánh hoa được phù phép chỉ tìm thấy ở mé nam vách núi Vlonqo. Gã là nghệ sĩ bậc thầy, và tôi vinh hạnh được làm tấm vải vẽ cho gã.

Tôi đến Weh’le không lâu sau khi ngừng đi theo Shen. Bằng ấy năm “bước thận trọng” trong Hội Kinkou ư? Không. Shen đã sai về điều đó. Về tôi nữa.

Tiết chế thì không phải là tôi.

Tôi nằm dài ra chiếu, cằm chống lên mu bàn tay. Tập trung nhìn vào cánh cửa dẫn đến lữ quán của Bo’lii. Chỗ của gã sạch sẽ, nhưng không khí đậm mùi tội lỗi. Lữ quán này là nhà của một bộ sậu đạo chích, lưu manh, và những kẻ quyết định thiếu suy nghĩ. Người ta đến chỗ Bo’lii để tìm cách rời khỏi Weh’le. Rời khỏi Ionia. Vào được Weh’le đã khó rồi… ra khỏi đó còn khó hơn.

Weh’le là một cảng ma, một ngôi làng bí mật ven biển, được bảo hộ bởi những thế lực bí ẩn ở Ionia. Không giống Fae’lor, nó không chào đón người ngoài tới, và bạn sẽ không tìm được nó trên bản đồ đâu. Mà nếu có xuất hiện đi nữa thì cũng là theo cách của riêng nó, thách thức người ta làm những điều cực kỳ ngốc nghếch.

Đa số đều tiếp cận từ phía biển, mang theo những giấc mơ về giàu sang, phát kiến hay đơn giản là một khởi đầu mới, chỉ để thấy mọi hy vọng tan biến trong nháy mắt. Đầu tiên, đường bờ biển đang mời gọi biến mất sau bức tường sương mù xám dày đặc ẩn hiện năng lượng thần bí. Biển động dữ dội rồi phun ra từng cột sóng hủy diệt. Rồi trong lúc những kẻ sống sót bám víu lấy con thuyền tan nát, sương mù rút đi trong thoáng chốc, để họ nhìn thấy dãy đèn lồng lập lòe của Weh’le như đang tàn nhẫn nói lời tạm biệt trước khi con nước dữ kéo họ xuống đáy vịnh Tắc Thở.

Tôi không thể làm gì cho họ cả. Họ không phải người dân của tôi. Không phải vấn đề của tôi.

Bo’lii ngừng gõ. Tôi ở đây vì người nào đó hoàn toàn khác.

Tôi cảm nhận được túi da của mình vẫn nằm cạnh bắp đùi. Nó khiến tôi thoải mái, dù tôi hiếm khi mang nó bên mình. Từ đó, tôi có thể phóng ba thanh kunai trúng tim ba người theo bản năng. Ba mạng mà không cần động tâm.

Tôi ngước lên vừa đúng lúc để thấy một người đàn ông đi qua cửa trước. Kèm sát hắn ta là ba hộ vệ mặc giáp.

“À, vậy thì dễ rồi… Không biết tôi phải hạ kẻ nào trong đám ấy nhỉ?” tôi giễu cợt.

Bo’lii bật cười. Gã vẫn làm được điều đó, dù không có lưỡi. Nghe hơi lạ, nhưng thật đó. Gã lại lắc đầu, và làm điều gã hay làm. Qua một chuỗi những động tác tay và lúc lắc đầu, gã bảo tôi cố gắng giải quyết chuyện của mình ngoài quãng thời gian này, sau khi họ rời chỗ làm ăn của gã.

“Không hứa hẹn gì được,” tôi nói, kiểm tra lại túi da, rồi đi về phía tiếng om sòm của lữ quán.

Tôi dừng ngay cửa, quay người lại.

“Tôi sẽ làm những gì có thể,” tôi nói, trước khi kéo mặt nạ trùm lên mặt. Tôi không bận tâm đến việc bị họ nhận ra, nhưng nếu họ thấy tôi cười nhạo họ thì đúng là hơi quá đó.

Kẻ có hộ vệ đi kèm là người dân của tôi—một thành viên cấp cao trong hội đồng ở Puboe, cách Kinkou không xa. Nhưng, như nhiều người khác, hắn đã bán đứng dân mình cho lũ xâm lược để đổi lấy vàng và một chuyến đi an toàn đến Weh’le, rồi đến đâu đó nữa. Bởi vậy, giờ hắn là vấn đề của tôi.

Nhưng hắn chỉ đi xa được đến đây thôi. Ờ thì tôi có thể ra tay khi hắn đang ngủ trong quán trọ, hoặc khi chúng cắm trại dọc đường tới Weh’le, nhưng thế thì còn vui gì nữa? Tôi muốn hắn nếm được vị muối trong không khí. Tôi muốn hắn có cảm giác nhẹ nhõm trước khi kết thúc ập đến. Nhưng tôi cũng muốn những người khác thấy hắn trả giá cho tội ác của mình, và biết rằng tội ác sẽ bị trừng trị.

Hành động nào cũng có hậu quả của nó.

Tôi áp sát không một tiếng động. Tay hắn đang run rẩy khi đưa cốc bia lên môi. Đám hộ vệ đứng vây quanh hắn khi nhận ra tôi. Ấn tượng đấy.

“Đổi gió một chút khi thấy mấy anh chàng lịch sự ở đây cũng hay thật,” tôi nói, nở một nụ cười mà chúng không thấy được.

“Có việc gì, cô gái?” Một tên hỏi qua tấm giáp thủng lỗ chỗ và cáu bẩn.

“Hắn,” tôi chỉ chỉ thanh kama. Nó lấp lánh ánh ma thuật ẩn chứa bên trong. “Giờ hắn là việc của tôi.”

Đám hộ vệ rút vũ khí ra, nhưng trước khi chúng kịp bước tới, một màn khói dày đặc đã bao bọc lấy chúng. Thanh kunai phóng ra, đâm trúng mục tiêu với một tiếng PHẬP đầy thỏa mãn.

Một. Hai. Ba.

Có tiếng bước chân.

Tôi phi thêm hai thanh kunai về hướng đó. Tiếng kim loại vang lên, tiếp đó là tiếng THỊCH-THỊCH khi chúng bắn ra, cắm vào tường.

Lại thêm tiếng bước chân.

“Ây, sẽ đổ máu đấy!” tôi lớn giọng, ném một phi tiêu giắt bên hông ra, rồi băng ngang qua căn phòng bám theo nó.

Tôi lao ra khỏi màn khói và thấy tên hộ vệ cuối cùng đang nằm rúm ró cạnh cửa. Mũi phi tiêu cắm sâu vào khí quản của hắn—tôi thấy ngực hắn phập phồng. Tôi túm cổ áo dựng hắn dậy để kiểm tra cho chắc.

“Suýt nữa thì…” tôi thì thầm.

Đúng lúc đó, tôi nghe có tiếng nghèn nghẹn đằng sau. Qua màn khói đang dần tan, tôi thấy viên hội đồng máu chảy ròng ròng trên sàn nhà. Mắt hắn mở to, liếc ngang dọc khắp lữ quán, tự hỏi không biết chuyện gì vừa xảy ra.

Giờ trông hắn thật yên bình.

Bạn đang đọc Những Mẫu Truyện Huyền Thoại của Riots Game
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DươnggiaĐạithiếu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.