Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

FIDDLESTICKS

1374 chữ

FIDDLESTICKS

SỨ GIẢ ĐỊA NGỤC

“Không thứ vũ khí nào cắt sâu hơn nỗi sợ.”

~ Fiddlesticks

Fiddlesticks là một con bù nhìn sống ma quái lẩn khuất trong bóng đêm, mang theo lưỡi hái rình rập những kẻ bất cẩn. Từng là một con người cô độc bị kết tội gây ra nạn đói cho cả làng, ông bị trói lại và bỏ đói đến chết trên chính cánh đồng cằn cỗi của mình. Được hồi sinh bởi lũ quạ ăn xác, Fiddlesticks thích thú khủng bố nạn nhân trước khi tước đi sinh mạng họ giữa một cơn lốc lông vũ và mỏ chim đẫm máu.

Con bù nhìn rơm sống Fiddlesticks là một quái vật rình mò trong bóng tối, mang trên tay cây hái và săn lùng những kẻ thiếu cảnh giác. Được bầy quạ sát nhân trợ giúp, Fiddlesticks khủng bố nạn nhân trước khi tước đi sinh mạng của họ giữa đám mây lông vũ và móng vuốt sắc nhọn.

NGÀY CUỐI CỦA CHÚNG TA

Niram và đồng bọn chuẩn bị ngựa dưới mặt trời ban trưa. Hắn xiết chặt khóa của từng cái túi da. Mỗi túi đều chứa đầy dao găm trang trí tinh xảo, da cáo tuyết, và thịt dùng làm thuốc. Số hàng hóa trộm được trĩu nặng trên lưng con ngựa đến nỗi hắn quyết định dẫn nó quay lại khu cắm trại.

Minesh cho ngựa đi nước kiệu để sóng đôi với Niram.

“Sao mày không cưỡi ngựa?” hắn hỏi.

“Người nào tử tế với ngựa của mình thì sẽ được tử tế lại,” Niram trả lời.

“Có lẽ nó sẽ tử tế lại với mày bằng cách bán được giá hời ở chợ đấy,” Minesh nói. “Nó quá yếu để cưỡi đi đâu được rồi.”

“Hoàn toàn không. Nó còn du hành được nhiều dặm nữa,” Niram nói. Minesh lắc lắc đầu, phi ngựa vượt lên.

Đúng lúc đám người đi đến cánh đồng cằn cỗi trước cái hang chúng dùng để ẩn náu, ánh nắng đã dần tắt nơi cuối chân trời. Làn gió rít quỷ dị thổi qua những thân cây mục và đám cỏ dại dày dặc. Những bó cỏ khô nằm vương vãi như bãi chiến trường. Một con bù nhìn làm từ rơm và vải vụn, đứng trên hai chân bằng gỗ liễu khẳng khiu, đang ngắm nhìn khu đất bỏ hoang. Bộ áo chẳng còn miếng nào lành lặn của nó bay phần phật, đối lập với cây rìu rỉ sét treo hờ hững trên tay.

Toán cướp đi qua cánh đồng, tiến vào bụi cây xác xơ ở bên rìa, nơi có một miệng hang với thạch nhũ nhô trông không khác gì hàm răng.

Buộc con ngựa cùng đồng loại của nó ở gần lối vào, Niram gia nhập đám người đang cố nhóm lửa. Rimeal, một tay có vết sẹo ngang mặt, gật đầu với hắn. Niram cho tay vào túi áo để xem xét báu vật đáng giá nhất của mình: một mặt đá đỏ lấp lánh luồn qua một sợi xích tinh tế.

Niram nhớ lại khoảnh khắc hắn thấy cái vòng đó quanh cổ người phụ nữ quý tộc, lấp ló sau tấm màn nhung nơi cửa sổ xe ngựa. Hắn và Rimeal dừng đoàn lữ hành lại, vờ cảnh báo họ về một toán cướp sắp đến, trong khi thật ra đồng bọn của chúng đã phục sẵn tại đó rồi.

Đội bảo vệ chỉ mất một lúc để nhận ra cạm bẫy, nhưng thế là đủ rồi. Niram hạ gục một người, và Rimeal một người khác. Một trận mưa tên trút xuống, kết thúc sinh mạng những người còn lại. Niram xông vào trong xe ngựa đòi chiếc vòng cổ, nhưng người phụ nữ giữ chặt lấy nó. Con mụ bướng bỉnh đó còn cố gắng chống cự với con dao giấu trong người, buộc hắn phải dùng vũ lực.

Giờ thì nó nằm gọn trong tay Niram, kẻ đang lau đi mọi chấm máu nhỏ trên mặt vòng cổ đến khi nó phản chiếu được ánh trăng đang lên. Hắn vội cất nó vào túi khi một tiếng kêu rền rĩ thu hút sự chú ý của hắn đến chỗ lũ ngựa ngoài lối vào.

“Lũ chuột lại đi kiếm ăn hả?” Niram hỏi.

“Chúng thích bóng tối kìa! Những chú ngựa dũng cảm nhỉ?” Rimeal nói.

“Không phải bóng tối,” Minesh nói. “Đó là một con ác điểu, một con... quạ to lớn và đáng sợ!”

Cả lũ bật cười hô hố.

Đúng thế, có một con chim với đôi cánh đen bay vòng vòng trên cửa hang, nhưng khi tiếng nó kêu vọng lại, Niram thấy một nỗi sợ từ từ dấy lên trong bao tử. Hắn nhìn theo đường bay của con chim – nó không phải đang tìm chỗ đậu. Im lặng bao trùm cả hang.

Tiếng rít chói tai phá tan bầu không khí tĩnh lặng khi hàng trăm con quạ túa vào hang trong một cơn bão móng vuốt và mỏ sắc nhọn. Đám người la hét khi lũ chim mổ và cào vào da chúng. Niram cảm thấy một cơn đau bỏng rát trên vai, máu ứa ra trước khi hắn kịp xua kẻ tấn công đi.

Niram ép người sát đất, dùng cả tứ chi để bò ra miệng hang. Bên ngoài, bầy quạ che phủ bầu trời không một gợn mây và bóp nghẹt mặt trăng đỏ thẫm. Vách đá trong hang càng làm âm thanh vang vọng hơn, tạo nên một đám tạp âm những tiếng rít the thé và những tiếng kêu gào không phải của con người.

Hắn ngước lên và thấy Rimeal với hai hốc mắt trống rỗng. Niram bò trối chết vào bụi cây gai góc ngoài cửa hang. Hắn sẽ không chết vì một nhúm chim đâu!

Ngay bên ngoài bụi, đám mây quạ bay quanh một hình dạng đang đứng bên rìa cánh đồng. Con bù nhìn rơm đứng thẳng, hai tay mở rộng như muốn ôm lấy cơn bão cuồng loạn. Miệng nó rách ra thành một nụ cười. Tất cả trở thành một mớ hỗn độn: quạ ập xuống, người la hét, lông vũ hòa cùng với máu.

Con bù nhìn quay ngoắt lại và nhìn thẳng vào Niram. Đôi mắt nó cháy lên ngọn lửa ma trơi xanh lét. Nỗi sợ trùm lên người Niram, hắn loạng choạng đứng lên và điên cuồng chạy qua bụi cây vào cánh đồng trống. Sinh vật kia đi theo, đôi chân gỗ cao lêu nghêu của nó lắc lư với một tốc độ phi tự nhiên. Mùi thối rữa dợn lên trong cổ họng Niram.

Niram liếc nhìn ra sau và kinh hoàng khi thấy con bù nhìn đã đuổi đến nơi. Nó cắt một nhát vào chân hắn ngay trước khi hắn đến được chỗ đống cỏ khô đầu tiên. Mờ mắt đi vì sợ, Niram gào lên, đổ ập xuống. Trống ngực đập thình thịch, hắn cố đứng lên, nhưng đôi chân bị thương đã không còn nghe theo hắn điều khiển nữa. Dùng tay và đầu gối, hắn cố trườn đi trong tuyệt vọng để thoát khỏi cơn ác mộng đang đến gần. Nhưng con bù nhìn giẫm lên lưng hắn, ghim chặt hắn xuống đất.

Con quái vật kề lưỡi hái vào cổ Niram, như tay đầu bếp đang chuẩn bị thịt gà cho buổi tiệc. Nỗi khiếp sợ lạnh như băng tràn ngập Niram khi bóng đen của nó phủ lên người hắn, cúi người thật thấp đến khi mặt cả hai chỉ cách nhau có vài phân. thật thấp đến khi mặt cả hai chỉ cách nhau có vài phân. Một dòng chất dịch màu xanh chảy ra từ miệng nó, mùi hôi thối của một linh hồn tha hóa làm Niram chết nghẹn.

“Ngươi đã băng qua cánh đồng của ta,” con bù nhìn nói, giọng nó nghèn nghẹt như thể bị một nắm đất mộ ẩm ướt nhét trong miệng. “Và tất cả những gì sinh trưởng ở đây là của ta.”

Bầy quạ sát nhân nuốt chửng lấy Niram, những cặp vuốt giương ra và những cái mỏ mở rộng.

Bạn đang đọc Những Mẫu Truyện Huyền Thoại của Riots Game
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DươnggiaĐạithiếu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.