Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 02 phần 1

Phiên bản Dịch · 4860 chữ

Chương 2

Vào cái ngày may mắn nhất đời của Jordan Hawley, chàng ta đã phải bội ba người bạn thân nhất của mình.

Nhưng vẫn cứ vô tư, chàng ta lang thang qua phòng chơi xúc xắc của khu casino khổng lồ thuộc khách sạn Xanadu, đang tự hỏi không biết nên chơi trò gì sắp tới đây. Vẫn còn sớm - mới nửa chừng buổi chiều - chàng vừa thắng được mười ngàn đô-la. Nhưng chàng đã chán con xúc xắc đỏ lấp lánh lăn vòng qua thảm nỉ xanh.

Chàng đi ra khỏi phòng, tấm thảm màu tím chìm xuống dưới chân và chàng di chuyển về phía vòng quay của bàn roulett xinh xắn với những hộp đỏ và đen xen giữa hai trọng điểm số không màu xanh lục và hai số không. Chàng đánh liều vài ván không cần tính toán, thua và đi về phòng chơi blackjack.

Những bàn blackjack được sắp thành hai dãy. Chàng đi giữa hai dãy bàn đó giống như một tù binh đi qua hai hàng quân gươm giáo tuốt trần sáng quắc của phe chiến thắng. Những quân bài với mặt lưng màu xanh bóng lấp lánh ở mỗi bên. Chàng vượt qua an toàn và đi về phía mấy tấm cửa kính khổng lồ dẫn ra ngoài để đi vào những đường phố của kinh đô cờ bạc thế giới, Las Vegas. Từ đây chàng có thể nhìn xuống khu Strip với những khách sạn xa hoa lộng lẫy nằm sát bên nhau.

Dưới ánh sáng mặt trời chói chang của bang Nevada, cả một tá khách sạn cùng mang tên Xanadu long lanh rực rỡ với những biển hiệu đèn néon cả triệu watt. Các khách sạn dường như đang tan ra thành một không gian sương mù lấp lánh kim nhũ và ánh thép bạc, một ảo ảnh có thể vươn tới. Jordan Hawley bị dính bẫy bên trong casino máy lạnh với số tiền được bạc của mình. Thật là khùng điên nếu đi ra ngoài vì nơi đâu cũng là những casino khác đang chờ đón chàng ta, với những rủi may chưa biết được. Còn ở đây chàng là kẻ thắng và chẳng mấy chốc nữa chàng sẽ gặp bạn bè. Ở đây chàng được che chở khỏi sa mạc vàng rực nóng nung người ngoài kia.

Jordan Hawley quay người khỏi cửa kính và ngồi xuống bàn blackjack gần nhất. Những con phỉnh một trăm đôla màu đen, những mặt trời cháy xém nhỏ xíu, dồn trong đôi bàn tay chàng. Chàng nhìn người chia bài rút bài ra từ cái hộp gỗ thuôn dài. Jordan đánh cá khá bạo trên hai vòng nhỏ. Chàng gặp vận đỏ. Chàng chơi cho đến khi mọi con bài được rút hết ra. Người chia bài thường làm rơi bài ra và khi anh ta xáo bài lại, Jordan bỏ qua chỗ khác.

Mấy cái túi của anh đầy các con phỉnh. Nhưng chuyện đó chẳng có gì phiền cả bởi vì chàng đang mặc một áo khoác thể thao được thiết kế đặc biệt, hiệu Sy Devore Vegas Winner dành cho những tay chơi cờ bạc ở Las Vegas. Chiếc áo có sọc màu đỏ thẫm trên nền vải thiên thanh và đặc biệt có những túi kéo rất rộng, có thể chứa được nhiều, tạo cho bạn một tâm trạng lạc quan.

Bên trong chiếc áo jacket ấy còn có những cái hốc đặc biệt, cũng có dây kéo, rất sâu, khiến không một tên móc túi tài ba cỡ nào có thể thọc tay vào. Phần thắng của Jordan được cất giữ an toàn và chàng còn khối không gian có sẵn để nhét thêm nhiều nữa, nhiều hơn nữa. Chưa từng có người nào nhét đầy được mọi cái túi của chiếc áo jacket “Người thắng bạc ở Las Vegas” cả.

Khu casino được chiếu sáng bởi nhiều đèn chùm khổng lồ lại trở nên xanh mờ vì ánh sáng néon được phải chiếu bởi thảm màu tím sậm. Jordan bước ra khỏi vùng ánh sáng đó, đi vào vùng tối mờ mờ của quầy bar với trần thấp và khoảng bục nhỏ dành cho những người tạm thời rời vòng cương tỏa của cuộc đỏ đen để xả hơi, nhâm nhi một tí. Ngồi ở một bàn nhỏ, chàng có thể nhìn ra khu casino như một khán giả nhìn lên sân khấu rực ánh đèn mầu.

Như thôi miên chàng chăm chú nhìn những người đánh bạc trôi dạt, chìm đắm trong những trò dàn dựng rối rắm, từ bàn này qua bàn kia. Giống như chiếc cầu vồng bảy sắc vắt ngang qua bầu trời trong xanh, chiếc vòng quay roulett lấp lánh những con số đỏ đen phối hợp với cách bài trí của chiếc bàn. Những con bài với mặt lưng màu xanh trắng nằm trên những bàn nỉ xanh dương.

Những con xúc xắc vuông màu đỏ với diểm trắng lấp lánh như những con cá bay trên những chiếc bàn hình cá voi. Đàng xa kia, nơi các dãy bàn chơi blackjack, những người chia bài hết phiên mình, đứng lên xoa hai tay đưa cao lên không để chứng tỏ rằng họ không giấu mấy con phỉnh trong lòng tay.

Sân khấu của casino bắt đầu đầy người với nhiều diễn viên hơn: những kẻ sùng bái Thái dương thần nữ từ ngoài hồ tắm đi vào, những người khác từ các sân tennis, các sân golf, hay từ các cuộc làm tình miễn phí hoặc phải tổn phí trong hàng ngàn phòng của tổ hợp khách sạn Xanadu. Jordan chỉ vào một chiếc áo jacket Vegas Winner khác đang đi qua sàn casino. Đó là Merlin, được bạn bè gọi thân mật là thằng nhóc Merlin. Merlin vẫy tay chào anh lúc đi ngang qua vòng quay roulett mà hắn rất mê tuy rằng hắn ít khi chơi môn này vì biết cái tỉ lệ tiền xâu 5,5% chém rất ngọt vào tiền được của các tay chơi; chẳng khác nào lưỡi bảo kiếm “chém sắt như bùn” chặt đầu không vấy máu của các tay du hiệp lừng lẫy thời Xuân thu Chiến quốc bên Tàu!

Từ trong bóng tối Jordan vẫy một cánh tay có sọc màu đỏ thẫm và Merlin sải bước trở lại như thể cậu ta đang đi ngang qua lớp lớp lửa hồng hừng hực nơi luyện ngục, bước qua cái sân khấu chói chang của sàn casino và ngồi xuống. Mấy cái túi có dây kéo của Merlin không phồng lên với những con phỉnh trong tay cậu ta cũng chẳng có cái nào.

Họ ngồi đó không nói gì nhưng cảm thấy thoải mái với nhau. Merlin trông giống một vận động viên điền kinh lực lưỡng trong chiếc áo jacket màu xanh lam sọc đỏ của cậu ta. Cậu ta trẻ hơn Jordan ít nhất mười tuổi và mái tóc đen tuyền. Trông cậu ta cũng có vẻ rạng rỡ hơn, sẵn sàng hơn để lao vào cuộc chiến đấu với số mệnh trong đêm nay.

Từ khu đánh bài ở góc xa của casino, họ thấy Culli Cross và Diane bước qua đường ray màu xám thanh lịch, di chuyển trên sàn casino để tiến về phía họ. Culli cũng đang mặc chiếc áo jacket Vegas Winner. Diane trong chiếc áo dài mùa hè màu trắng, xẻ cổ thấp trông rất mát mẻ, nơi hai đầu vú lấp lánh nhũ ngọc trai màu trắng.

Merlin vẫy tay và họ tiến đến qua các bàn casino mà không chệch hướng. Và khi họ ngồi xuống, Jordan gọi thức uống cho cả bọn bởi anh biết họ muốn thức gì.

Culli chỉ tay vào mấy cái túi phồng lên của Jordan:

- Này, - Anh ta nói. - Cậu bỏ rơi bọn này, đi đánh lẻ và đã gặp hên!

Jordan cười:

- Chút chút thôi.

Cả bọn tò mò nhìn anh ta trong lúc anh ta trả tiền thức uống và “boa” cho cô tiếp viên bằng một con phỉnh đỏ trị giá năm đô Las Vegas. Anh nhận ra những cái liếc mắt. Anh không biết tại sao họ lại nhìn mình có vẻ kì khôi như vậy. Jordan đã ở Vegas ba tuần và đã thay đổi thấy sợ trong ba tuần đó. Chàng đã sụt đến hai mươi pao.

Mái tóc vàng pha lẫn sợi xám của chàng nay đã dài hơn, bạc thêm nhiều. Khuôn mặt chàng, dẫu vẫn còn đẹp trai chán, nhưng cũng hiện rõ nét hốc hác, phờ phạc; làn da đổi “tông” xam xám. Anh có vẻ thiếu sinh khí. Thế nhưng anh không ý thức được điều đó bởi vì anh vẫn cảm thấy khỏe chán. Một cách rất ư ngây thơ vô số tội, anh vẩn vơ thắc mắc về ba con người này những người bạn mới trong ba tuần nay của chàng và bây giờ đã là những người bạn quý hóa nhất trên đời?

Người mà Jordan mến nhất là thằng nhóc Merlin.

Merlin có chút tự phụ rằng mình là một tay chơi “máu lạnh” ăn hay thua gì cũng cứ tỉnh rụi! Không bao giờ lộ rõ mặt xanh mặt đỏ hay mặt trắng bệch! Tiền cờ bạc là “của phù vân” ấy mà! Các cụ ông, cụ bà từ xưa đã từng dạy như thế? Của phù vân thì cứ để ngoài ngõ. Trừ có một lần, một vố thua quá đậm đã làm cu cậu xiểng liểng, mặt cứ đờ ra ngơ ngác thất thần hồi lâu khiến Jordan rất lấy làm khoái chí. Đấy nhé? Đừng có mà bắc bậc làm cao, ình là kì nhân dị sĩ coi chuyện được thua chẳng nghĩa lí gì! Chẳng qua là… chưa đủ đô đấy thôi. Đến “ngưỡng” rồi mà “đổ” thì mặt anh nào mà chẳng méo xệch!

Thằng nhóc Merlin không bao giờ nói nhiều. Hắn chỉ quan sát mọi người. Jordan biết rằng Merlin vẫn theo dõi mọi điều anh làm, hắn đang cố hình dung anh là loại nhân vật nào. Điều này cũng làm anh thấy vui vui vì thấy cu cậu khá tức cười với ý định đó. Cu cậu vẫn tìm kiếm những điều rối rắm và không bao giờ chấp nhận rằng chàng - Jordan - đúng là con người đã trình làng với bà con cô bác. Nhưng Jordan thích bè bạn với cậu ta và mấy người kia. Họ làm dịu đi nỗi… “trống vắng chiều nay” của chàng. Và bởi vì Merlin có vẻ sẵn sàng hơn đam mê hơn trong cuộc chơi nên Culli đã đặt cho cậu ta biệt danh thằng nhóc.

Chính Culli mới là người trẻ nhất, mới hai mươi chín. Nhưng cũng hơi lạ, hình như chàng ta là thủ lĩnh của nhóm. Họ gặp nhau nơi đây ba tuần trước tại chính casino này và chỉ có một điểm chung. Họ là những tay chơi trụy lạc. Cuộc chơi phóng đãng kéo dài ba tuần của họ được coi là phi thường bởi vì tỉ lệ lấy xâu ở casino lẽ ra đã vùi họ dưới mấy lớp cát của hoang mạc Nevada chỉ trong ít ngày đầu thôi.

Jordan biết rằng mấy người kia, Culli Cross và Diane, cũng đang thắc mắc về chàng, nhưng chàng cứ lờ đi anh chẳng mấy tò mò bất cứ ai trong bọn họ. Thằng nhóc có vẻ còn trẻ và quá thông minh để làm một tay chơi suy đồi nhưng Jordan chưa hề cố phân tích kĩ tại sao. Thực sự ra điều ấy cũng chẳng quan hệ mấy đối với chàng.

Culli thì chẳng có gì để phải thắc mắc về chàng ta hay là hình như thế. Hắn ta là tuýp tay chơi suy đồi kiểu cổ điển, nhưng thuộc hàng thiện nghệ. Hắn ta có thể đoán đúng đến hơn chín mươi phần trăm trường hợp con bài tẩy của các đối thủ trong bài xì phé hay tụ bài nào dằn non, tụ bài nào hoác, tụ bài nào trúng trong môn xì dách và hầu hết mọi ngón lừa bịp của thuật… cờ gian bạc lận.

Nói chung là một chuyên gia lão luyện trong ngành. Thằng nhóc thì không. Jordan là một tay cờ bạc điềm đạm có khả năng tư duy “trừu tượng hoá” ở mức độ cao trong lúc thằng nhóc là kẻ máu mê nhưng lại diễn vai phớt lờ khá đạt trong phần lớn trường hợp. Nhưng Jordan không có ảo tưởng nào về mình. Hiện thực giờ đây thì chàng đang thuộc về “giai cấp” của họ, “giai cấp” những tay chơi suy đồi. Nghĩa là một kẻ đánh bạc chỉ để mà đánh bạc và như thế thì phải thua thôi. Giống như một anh hùng khi ra trận tất yếu phải chết. Hãy chỉ cho ta một kẻ đánh bài và ta sẽ chỉ cho anh một thằng thua bạc; hãy chỉ cho ta một anh hùng và ta sẽ chỉ cho anh… một xác chết; Jordan lẩn thẩn triết lí vụn.

Mấy tay kia đều sắp cạn nhiên liệu, chắc đều sắp phải rời nơi này sớm, có lẽ trừ Culli. Nơi đây Culli có thể xoay nhiều nghề: ma cô, cò mồi, phe vé, những trò xoay xở linh tinh để kiếm tí nơi các casino. Đôi khi hắn ta còn móc ngoặt với các tay chia bài, với đám hồ lì, kín đáo chơi đá giò lái nhà cái cho khách ăn để chia chác, kiếm tí rơm nhai đỡ đói, một trò nguy hiểm.

Cô gái, Diane, thực ra là kẻ ngoài cuộc. Nàng ta làm việc như một tay chơi cò mồi của nhà cái và nàng vừa nghỉ xả hơi từ bàn đánh bạc. Nàng đến với ba người đàn ông duy nhất ở Las Vegas mà nàng cảm thấy có quan tâm đến mình.

Như một tay chơi mồi, nàng đánh bài bằng tiền của casino, thắng hay thua đều là tiền của casino. Nàng không tùy thuộc vào chuyện hên xui may rủi trong bài bạc mà tùy thuộc vào đồng lương cố định hàng tuần nhận từ casino.

Sự hiện diện của nàng chỉ cần thiết tại bàn đánh bài vào những giờ vắng khách vì các tay chơi bài sẽ bỏ đi khỏi những bàn trống; nàng là tờ giấy bẫy đối với đàn ruồi.

Vì thế nàng phải ăn mặc cho thật khiêu khích, bắt mắt… nàng có mái tóc đen dài khá gợi cảm một cái miệng rộng đôi môi dày thấm đẫm dục tính và một thân hình gần tuyệt hảo với dáng trường túc bất tri lao. Nửa thân người trên của nàng hơi mảnh mai nhưng hợp với ngoại hình tổng thể của nàng. Và ông chủ khu đánh bài cho số điện thoại riêng của nàng cho các tay chơi lớn. Đôi khi ông chủ hoặc một tay chơi trung gian sẽ thì thầm rằng một trong các tay chơi muốn chiêm ngưỡng toàn bộ dung nhan nàng trong phòng rỉêng của anh ta. Nàng được chọn cách từ chối, nhưng đó là một lựa chọn cần sử dụng thận trọng. Khi nàng thuận tình, cũng không phải là người khách sẽ trả trực tiếp cho nàng. Ông chủ đưa cho nàng một thẻ đặc biệt trị giá năm mươi hay một trăm đô Las Vegas mà nàng có thể đổi ra tiền mặt ở một quầy đổi của casino.

Nàng ghét làm điều này. Nên nàng sẽ nhờ một trong các cô gái chơi mồi khác cầm thẻ đi đổi giùm nàng, trả công năm đô. Khi Culli nghe chuyện này, chàng ta bèn làm bạn với nàng. Chàng ta thích những người đàn bà dịu dàng vì dễ… giật dây họ.

Jordan ra hiệu cho cô tiếp viên mang thêm thức uống. Anh cảm thấy thư giãn. Chuyện gặp vận hên và nghỉ ngơi sớm trong ngày cho chàng ta một chút ảo tưởng về đức hạnh của mình. Làm như một vị thần lạ lùng nào đó đã thương mến chàng, thấy chàng là người thiện tâm và đang tưởng thưởng chàng vì những hi sinh mà chàng đã cống hiến cho cuộc đời từ trước đến nay, nhưng giờ đây chàng đã bỏ lại phía sau. Và chàng có ý thức về tình đồng chí đồng đội với Culli và Merlin.

Họ thường ăn điểm tâm chung với nhau. Và luôn luôn uống một chầu sương sương vào buổi chiều muộn trước khi bắt đầu trận đánh lớn để hủy diệt đêm dài.

Đôi khi họ xuống bar làm một chầu nhẹ lúc nửa đêm để mừng chiến thắng, dĩ nhiên là người may mắn đãi trọn chầu đó. Trong ba tuần vừa qua, họ dã trở thành bằng hữu mặc dầu tuyệt đối chẳng có điều gì chung và tình bè bạn đó sẽ tan di cùng vởi cơn máu mê đỏ đen của họ.

Nhưng giờ đây, chưa rã đám, họ mến nhau chi lạ! Sau một ngày thắng lợi, thằng nhóc Merlin đã kéo cả ba người vào cửa hàng quần áo và mua ỗi người một chiếc jacket Vegas Winner. Ngày hôm đó cả ba đều thắng và đã mang chiếc áo jacket một cách mê tín kể từ ấy đến giờ không lúc nào rời áo.

Jordan đã gặp Diane vào cái đêm khổ nhục đoạn trường nhất của nàng, cùng đêm mà chàng gặp Merlin lần đầu tiên. Ngày hôm sau đó, chàng đã mua cho cô li cà phê vào một lúc nghỉ xả hơi của nàng và họ đã trò chuyện với nhau nhưng chàng đã không nghe những gì nàng nói. Nàng cảm thấy rằng chàng thiếu hứng thú và thấy bị thương tổn. Thế nên chuyện đó rồi chẳng đi đến đâu. Sau đó chàng hối hận, nhất là trong cái đêm chàng nằm chèo queo một mình, không ngủ được trong căn phòng được bài trí khá lộng lẫy của mình. Vì hàng đêm vẫn khó ngủ, chàng đã phải dùng thuốc nhưng chúng thường đem đến cho chàng những cơn ác mộng khiến chàng kinh hoàng.

Dàn nhạc jazz sẽ đến trong chốc lát, thính phòng đầy người. Jordan để ý ánh mắt mọi người nhìn mình khi anh “boa” cho cô tiếp viên một con phỉnh đỏ trị giá năm đô Las Vegas. Họ nghĩ anh hào phóng. Nhưng đơn thuần là vì anh không muốn phải bận tâm suy nghĩ chuyện “boa” bao nhiêu mới được. Anh cảm thấy vui vui khi nhận ra “mệnh giá” của mình đã thay đổi. Anh vẫn luôn luôn tỉ mỉ và sòng phẳng nhưng không bao giờ hào phóng một cách vô tổ chức. Đã có một thời, phần anh trong chiếc bánh đời được định mức và chuẩn hóa trên bậc thang giá trị. Mọi người đều được hưởng phần thưởng tương ứng.

Thế nhưng cuối cùng, cái hệ định chuẩn đó lại trục trặc và không hiệu quả. Giờ đây anh ngạc nhiên về sự phi lí khi đã từng một lần xây dựng nhân sinh quan của mình trên cơ sở lập luận đó.

Ban nhạc đang đi qua chỗ tối để tiến lên sân khấu. Chẳng mấy chốc họ sẽ chơi rất to khiến không còn ai có thể nói chuyện được và đây vẫn luôn là dấu hiệu cho ba người đàn ông khởi động cuộc chơi nghiêm chỉnh.

- Đêm nay mình hên ghê, - Culli nói. - Mình trúng được mười ba lần bên cửa tài.

Jordan mỉm cười. Anh chàng luôn luôn đáp ứng lại vẻ hồ hởi ở Culli. Jodan thích Culli bởi vì hắn ta không bao giờ ngớt cái mồm huyên thuyên và cứ từ con gà nhảy qua con lừa mà chẳng cần sự đáp ứng của ai cả. Điều này làm cho hắn ta trở nên cần thiết đối với nhóm bởi vì Jordan và thằng nhóc Merlin chẳng bao giờ nói nhiều. Và Diane, cô gái chơi bài cò mồi, lúc nào cũng tươi cười nhưng cũng chẳng nói nhiều.

Khuôn mặt nhẵn nhụi với những nét nhỏ nhắn hơi tối của Culli bỗng sáng lên với lời lẽ tự tình.

- Mình sắp sửa giữ con xúc xắc trong một giờ, - Chàng ta nói. - Mình sẽ ném ra một trăm số mà không có số bảy. Các cậu hãy đánh theo mình.

Dàn nhạc jazz bắt đầu tấu rầm rộ như thể hậu thuẫn cho Culli.

Culli thích bài craps mặc dầu ngón nghề tinh xảo nhất của hắn là môn blackjack. Jordan thích bài baccarat vì môn này chỉ hên xui may rủi thuần túy chứ không khéo tay tráo trở gì được. Merlin mê roulett bởi vì cậu ta thấy đó là trò chơi mang tính ma thuật, huyền ảo nhất. Nhưng Culli đã tuyên bố tính “bất khả sai lầm” của y đêm nay đối với môn craps nên cả đám phải chơi môn này để cùng hưởng vận đỏ với chàng ta. Họ là bạn bè, không thể để chàng ta xúi quẩy. Họ đứng lên đi về khu chơi xúc xắc và cùng đánh cá theo Culli.

Diane mở lời, lần đầu tiên:

- Đánh theo anh ấy!

- Trông anh không có vẻ may mắn cho lắm đối với tôi. - Merlin nói với Jordan.

Chuyện cô ta kể ra vận may của Jordan cho những bạn chơi khác là trái với luật lệ. Có thể họ đòi vay tiền anh hoặc anh có thể cảm thấy bị xúi quẩy. Nhưng lần này Diane đã biết khá rõ về Jordan và thấy anh không quan tâm đến những chuyện mê tín thường thấy mà những tay chơi khác vẫn kiêng kị.

Culli Countdown lắc đầu:

- Mình có linh cảm. - Chàng ta vung cánh tay phải, lắc con xúc xắc tưởng tượng.

Nhạc vang lên dồn dập, họ không còn nghe được tiếng nói nhau. Nhạc giục giã họ bước ra khỏi cung thánh trong bóng mờ để bước vào sân khấu là sàn casino. Giờ đây có thêm nhiều tay chơi nữa, nhưng họ vẫn có thể di động thoải mái. Diane đã hết giờ nghỉ xả hơi, trở về bàn bài baccarat, đánh bài bằng tiền của nhà cái để lấp chỗ trống. Nhưng không hăng say cho lắm. Với tính cách là tay chơi cho nhà cái, thắng hay thua cũng là tiền của nhà cái, nàng “bất tử” một cách đáng ngán. Vì thế nàng bước chậm rãi hơn người khác.

Culli dẫn đường. Họ là ba chàng Ngự lâm pháo thủ trong bộ áo jacket thể thao màu lam sọc đỏ Vegas Winner. Culli nôn nao và tự tin. Merlin đi theo với bước chân hầu như chẳng kém phần nôn nao, máu mê cờ bạc của cu cậu đang sôi sùng sục. Jordan đoạn hậu chậm rãi hơn, những phần thắng lớn nhét trong người làm cho chàng có vẻ nặng kí hơn hai người kia. Culli đang cố gắng đánh hơi một bàn chơi xúc sắc nào đang nóng. Cuối cùng hắn ta dẫn đồng bọn đến bàn bên kia đường vạch trống và cả ba nối đuôi nhau để Culli sẽ lấy con xúc xắc đầu tiên.

Lúc đầu họ đánh cò con, cuối cùng Culli nắm được những khối lập thể nho nhỏ màu đỏ trong đôi bàn tay “may mắn” của chàng ta.

Thằng nhóc đánh hai mươi đô. Jordan hai trăm. Culli năm mươi. Họ đều mua nhiều số, trừ số bảy. Culli cầm con xúc xắc lên, rất tin tưởng và ném mạnh chúng vào góc bàn bên kia. Rồi nhìn trừng trừng và trố mắt ra kinh ngạc, không tin nổi ở đôi mắt mình: tai họa tệ hại nhất đã xảy ra. Số bảy. Thằng nhóc mất một trăm và bốn mươi, Culli ba con phỉnh năm mươi, Jordan rơi khỏi tay mất mười bốn con phỉnh một trăm đô.

Culli lầm bầm cái gì đó và bỏ đi xa. Bị chấn động sâu sắc giờ đây hắn ta quyết chí chơi môn blackjack thật thận trọng. Hắn ta phải đếm mỗi con bài từ chiếc giày để tìm ra ưu thế đối với người chia bài. Đôi khi được việc, nhưng đó là một cuộc xay nghiền dai dẳng. Đôi khi chàng ta nhớ rõ được từng con bài, hình dung ra cái nào còn lại trong chiếc giày, nắm được lợi thế hơn mười phần trăm đối với người chia bài(1) và chàng ta đánh một thế rất lớn mười phần trăm đó, chàng ta vẫn gặp xui và thua.

(1) Tức là Culli đã có được đến 55% cơ may thắng cuộc, còn người chia bài chỉ có 45% cơ may.

Và rồi đếm bài ở chiếc giày khác. Như vậy là giờ đây cánh tay phải thần kì của chàng ta đã phải bội chàng.

Culli chỉ còn phần tiền vốn của mình thôi. Một đêm trước mặt hắn ta quả là một cuộc lao dịch nặng nề. Anh phải chơi rất khôn ngoan và không được xui xẻo.

Merlin cũng lạc lối về. Cũng chỉ còn phần tiền vốn của mình thôi, nhưng lại không có “kĩ năng chuyên môn” để hậu thuẫn cho cuộc chơi của mình. Cậu ta phải van vái thần may mắn thôi.

Jordan còn lại một mình, đi lòng vòng quanh casino chàng yêu cảm giác cô đơn giữa đám đông và tiếng rì rầm trong khu casino. Cô đơn mà không cô lập. Làm bạn với những người xa lạ độ một giờ rồi chẳng bao giờ tái ngộ. Những con xúc xắc vẫn lách cách không ngừng.

Anh lang thang qua khu chơi blackjack với những cái bàn hình móng ngựa sắp thành nhiều dãy thẳng hàng. Anh lắng nghe tiếng sột soạt của quân bài được kéo ra.

Culli đã chỉ cho anh và Merlin “mánh” này. Một tay chia bài được móc ngoặc, với đôi tay nhanh nhẹn, khéo léo khó có thể bị phát hiện bằng mắt. Nhưng nếu bạn lắng nghe thật kĩ, bạn có thể nghe được tiếng lách cách rất nhẹ khi anh ta rút quân bài thứ nhì ra, từ dưới con bài trên cùng của cỗ bài.

Một hàng người dài đang được tạo thành để lấy suất ăn tối, mặc dầu mới bảy giờ. Chưa đến giờ sát phạt kịch liệt nơi casino. Chưa có tay đánh lớn. Và dĩ nhiên chưa có tay thắng lớn. Jordan vân vê mấy con phỉnh đen trong tay và nảy sinh chủ ý. Rồi anh bước tới một bàn chơi crap hầu như còn trống và cầm con xúc xắc đỏ lấp lánh lên.

Jordan kéo phéc-mơ-tuya túi ngoài của chiếc jacket Vegas Winner và rút mấy con phỉnh đen trị giá một trăm đô-la một con ra đặt. Anh đánh hai trăm trên hai khe hỗ trợ con số chính và mua tất cả các số kia, mỗi số năm trăm đô. Anh nắm con xúc xắc trong gần một giờ. Sau mười lăm phút đầu luồng điện nơi bàn tay nóng bỏng của anh chạy qua khắp casino và chiếc, bàn đầy người.

Anh nhấn mạnh các độ cá của mình ở giới hạn năm trăm đô và các con số ma thuật tiếp tục lăn ra khỏi bàn tay anh. Trong tâm hồn mình, anh khu trục con số bảy định mệnh xuống địa ngục. Anh cấm chỉ nó xuất hiện.

Mặt bàn của anh đầy tràn những con phỉnh đen. Các túi áo jacket của anh căng phồng hết cỡ. Cuối cùng tâm hồn anh không thể tập trung lâu hơn, không thể yểm quyết lâu hơn nữa con số bảy định mệnh và con xúc xắc chuyển từ tay anh sang tay chơi kế tiếp. Những tay chơi khác đứng quanh bàn reo hò chúc mừng anh. Ông chủ sòng đưa cho anh mấy hộp kim loại để mang các con phỉnh của anh đến quầy đổi tiền của casino. Merlin và Culli xuất hiện.

Jordan mỉm cười với hai người.

- Mấy cậu có đánh theo mình không vậy? - Anh hỏi.

Culli lắc đầu:

- Tôi chỉ nhập sòng ở mười phút sau cùng, - Anh ta nói. - Tôi trúng được chút ít.

Merlin cười:

- Tôi không tin vào vận may của anh. Tôi đứng ngoài.

Merlin và Culli hộ tống Jordan đến quầy thu quỹ để đổi tiền. Jordan bàng hoàng khi tổng số trị giá các hộp kim loại lên đến hơn năm mươi ngàn đô-la. Và mấy túi áo của anh vẫn còn căng phồng một lố phỉnh nhựa nữa.

Merlin và Culli bỗng nhiên tràn đầy kinh sợ. Culli nói một cách nghiêm túc:

- Jordan, đây là lúc anh phải rời cái hang động đổ bác này. Anh mà ở lại thì sẽ của thiên trả địa thôi, uổng lắm.

Bạn đang đọc Những kẻ điên rồ phải chết của Mario Puzo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.