Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khai mở dị năng

Tiểu thuyết gốc · 1871 chữ

Tôn Cường luôn nghĩ rằng mình đã chết, đi làm, hết giờ, ăn uống, bài tiết, đi ngủ, thức dậy, hắn không biết ý nghĩa của mình nằm ở chỗ nào, không phải nơi khuôn mặt nhăn nhở béo ngậy của những tay chủ quán, cũng chẳng phải trên thân thể mấy cô gái văn phòng làm quen nơi quán bar, và chắc chắn không phải trong khu rừng sắt thép của đô thị hiện đại.

Tôn Cường nghĩ rằng mình đang thối rữa dần, thối rữa từ khi hai mươi tư tuổi, thối rữa cho đến khi biến thành bùn đất, chỉ lưu lại trên đời một cái tên, không, thậm chí cả một cái tên cũng không lưu lại vì trên đời này sẽ không còn ai nhớ đến hắn, một nhân viên văn phòng nhỏ nhoi, bất luận hắn là người thế nào, hắn cũng chỉ là một hạt bụi giữa đời.

Hắn muốn thay đổi, muốn xác định ý nghĩa của mình... Nhưng không thể. Hắn vùi mình vào cơn say lô đề

Hôm nay 18h00, ngày 20/3/2020 như thường lệ, ở một quán trà đá ven đường Hà Đông, trên tay cầm bảng số ngày hôm qua. Vừa đắm chìm trong những cú nảy số bất chợt, bỗng mắt hắn hoa lên, hắn nhìn rõ bảng lô trên tay bỗng biến thành bảng lô khác. Hắn cho rằng đó chỉ là do mình say thuốc lá, hay trúng gió chi đây. Đặt bảng kết quả xuống, hắn nhấp ngụm trà hít thở khoan thai. Lúc sau lại cầm bảng kết quả thong thả xem.... cho dù thử đi thử lại thế nào, chỉ một lúc là mắt hắn lại hoa lên, bảng số lại thay đổi như vậy. Nhưng khi mắt hắn đảo đến phần ngày tháng, hắn bỗng nảy bật lên, mắt chợt dừng lại.

- cha cha... sao lại là kết quả ngày 21/3 nhỉ???

Tôn Cường thật sự mê mang, hắn cho rằng đó là một dấu hiệu tốt. Đối với bất cứ dân lô đề nào, một sự kiện bất chợt cũng tác động nhiều đến khả năng nảy số. Và nó thường chính xác một cách huyền diệu.

run rẩy, tim đập liên hồi ... có lẽ đây là cảm giác hắn thích nhất khi đắm chìm trong lô học, số học. Từ bao lâu nay, hắn chơi một phần nhỏ vì tiền. phần lớn là bởi hắn thích cái cảm giác ấy. Từng tế bào như sống lại. như ở cái tuổi dậy thì nhìn cái gì cũng cảm thấy phấn khích.

Tôn Cường bật tỉnh. Hắn nhớ rõ con đề 36 và con lô thần thánh 68 (lộc phát) sẽ trúng hai nháy. Còn lại hắn cũng chả để ý, kỹ năng chơi lô cảm tính của hắn đòi hỏi bỏ qua các yếu tố không cần thiết.

- Bu ơi, cho con đề 36 hai trăm, lô 68, 86, 36 mỗi con 5 điểm...

Đó là nguyên tắc chơi lô của hắn, dù bất cần cuộc sống nhưng hắn có nguyên tắc riêng của mình. bao giờ mỗi ngày hắn cũng chỉ giới hạn tối đa 500.000đ để chơi lô đề. Đó là mức an toàn so với thu nhập hàng tháng 8.500.000đ. Là một dân say mê khoa học, nhưng hắn cũng hiểu có những điều khoa học không lý giải nổi. đó là vận may của mỗi người trong cuộc sống. nếu như đánh giá thang điểm vận may là 100 tối đa. hắn cho rằng vận may của hắn ở ngưỡng khoảng 30. Nghĩa là cứ đánh 3 con lô, kiểu gì hắn cũng gỡ lại được 1 con cho hòa vốn. cứ 3 ngày hắn lại trúng to một lần để gỡ lại 2 ngày trước.

Rời quán, Tôn Cường loanh quanh khu thương mại. Hắn gét cái cảm giác chờ đợi đến 7 giờ kém để biết kết quả. Hắn thích đắm chìm trong cơn hưng phấn số học mang lại và đi dạo và mua chút đồ ăn lót dạ ban đêm. Như thường lệ, hội thánh lô mà Tôn Cường, Văn Nam, Mạnh Kiểm đặt tên sẽ tụ họp nhau vào lúc 19h30 để ăn tối tại một quán ven đường nào đó, một chút bia và kể cho nhau nghe những cú nảy số thần thánh, những chiến lược xác suất hay những lố lăng thường tình ban sáng gặp phải. Để một chút vui buồn trang trải cho cuộc sống đều đều, bình phàm hằng ngày.

Tối hôm nay cũng thế, bộ ba lại tụ họp. Văn Nam đang cười nhìn hắn, là một người thanh niên tóc đen trạc hai nhăm hai sáu, hình dạng hết sức phổ thông, có điều trên gương mặt có vài vết sẹo trông rất khủng khiếp. Văn Nam cầm trên tay một điếu thuốc lá, rít một hơi rồi chuyển ánh mắt sang bên Tôn Cường, lúc này Mạnh Kiểm đang loay hoay tra bảng số hôm nay.

- Thế nào? Hôm nay đề bao nhiêu? _ Văn Nam hỏi.

- 36! _ Mạnh Kiểm trả lời.

Tôn Cường giật thót người, hắn ít khi chơi đề, chỉ chuyên lô nhưng hôm nay cứ cho rằng mình có dấu hiệu tốt để nẩy số hôm nay nhưng khi niềm vui đến thì cơn phấn khích vẫn y nguyên làm hắn run rẩy như vậy. chỉ là một sự liên tưởng chủ quan, không liên quan gì đến lý thuyết xác xuất như Mạnh Kiểm vẫn thường nói. Không ngờ vận may lại mỉm cười với hắn.

- Đâu! đưa đây tao xem nào! _ Hắn sốt sắng!

Tôn Cường nhìn hàng số, không ngờ trúng y chóc cả lô lẫn đề, không lệch phát nào. Một cảm xúc dâng trào. Tim hắn đập liên hồi, người như bùng nổ. Hắn yêu thích cảm giác này đến từng phút giây. Chỉ là hôm nay cảm xúc dường như mạnh hơn. Hắn truy cầu số học cũng chỉ cần được sống lại như vậy..... Sinh tồn và sinh mệnh. Tạo hóa đã cho hắn cuộc sống, thì hắn phải năm lấy, phải làm cuộc sống sôi động đến từng phút giây. Hắn bất tài, chỉ mưu sinh được ở mức trung bình xã hội, vậy thì đành kiếm tìm đỏ đen để truy cầu hạnh phúc đó. Đối với hắn, Đây là một trò chơi, hiện tại hắn là thành viên tham gia. Khi một người trong cuộc sống hiện đại cảm thấy lạc lõng, mơ hồ, anh ta hoặc cô ta sẽ tìm cái gì đó để tập trung, để suy nghĩ về nó, để mất ăn ngủ, để si mê và để bớt suy nghĩ về những điều nhàm chán, có thể làm con người ta tự treo cổ một ngày nào đó không biết chừng.

- Thôi! hôm nay anh em mình có bữa nhậu tới bến rồi! anh em tổng kết xem hôm nay thua bao nhiêu! tao giúp hết!

- Tao thua sạch, hôm nay chẳng được con nào! Mất 200.000đ- Văn Nam bình thản trả lời.

Từ trước tới nay lúc nào cũng vậy, dù thắng hay bại, Văn Nam vẫn luôn bình thản, có chăng trước lúc mọi người tưởng chừng điều gì đó sẽ làm Nam phải thất thố, hắn chỉ bình tĩnh rít nhẹ điếu thuốc. Qua gương mặt sẹo dầy dạn, mọi người chỉ nhìn thấy ở hắn vẻ bặm trợn, và một chút e dè. Nhưng Tôn Cường biết, ẩn sâu trong con người này là một người bạn tốt. Đã bao lần nhậu say tới bến, bao lần Tôn Cường, Mạnh Kiểm rươu say quá đà hung hăng với đám lêu lổng ngoài quán đêm ven đường được Văn Nam đứng ra giải quyết. Nam làm gì thường cũng ít tiếng, hắn cũng không hiểu rõ. Chỉ biết rằng có Văn Nam ở bên, cả hai sẽ yên tâm mà vui chơi mà ăn uống.

- Tao được củ rưỡi! cho mày 500.000đ! _ Kiểm nói với Nam

Mạnh kiểm thoạt trông vẻ ẻo lả, nhưng là người thông minh. Vận số với hắn cũng không tồi, ở vào quãng 70/100. Triết lý chơi của hắn là dựa trên xác suất học, rồi một mớ tích phân gì đó. Đã bao lần Kiểm cố thuyết phục mọi người chơi theo cách của hắn, nhưng chẳng ai để được vào đầu, bởi nó phức tạp, mông lung, và đòi hỏi nhiều cái thống kê hỗn độn nào đó. Điều đó chẳng bao giờ phù hợp với một người hành động theo cảm tính như Tôn Cường, hay một người bình thản, bạo lực và đôi chút số má như Văn Nam.

Văn Nam cũng không từ chối. Hắn không nhận của ai trừ những người bạn này. Dường như hắn đã hiểu rõ lắm những người bạn này, chính vì bình nhật cuốc sống quá bình đạm khiến cả ba có cảm giác rữa nát, nhưng nếu trải qua một chút nguy hiểm, một chút mất mát, một chút cho đi thì một cuộc sống bình đạm lại trở nên vô cùng sôi động.

- Tao được hơn 15.000.000đ, thôi cho Kiểm 2 củ, Nam 3 củ. tối nay ăn uống tới bến rồi lại tính sau.

- Chu Cha hôm nay trúng độc đắc to hen? _ Kiểm hỏi

- Ừ! được con đề với 3 con lô! hôm nay tự nhiên nảy số đẹp

- Được! Thế hôm nay để mày chủ trì, mai kiểu gì cũng đến phiên tao trúng, lại chủ trì thôi! mày đoán xem được không? _ Kiểm hỏi

- Mày lúc nào chả may nhất đội! _ Tôn Cường nhìn Kiểm cười!

Đã 3 ngày kể từ đêm cả ba tụ tập nhậu nhẹt nọ, Tôn Cường cũng cảm thấy quái lạ với khả năng ngoại cảm của mình. Chỉ cần hắn tập trung mong muốn vào vật nào, hắn có thể thấy trước kết quả của nó. Để biết chính xác khả năng của mình hắn đã thử với chiếc đồng hồ treo tường. Chính xác là hắn có thể nhìn thấy trước tương lai của bất kỳ thứ gì trong vòng một tiếng.

Bây giờ, hắn chìm đắm trong cơn mê cày tiền. Cứ 18h00, hắn lại ngồi tra bảng đề của ngày hôm trước. Từ số vốn 10 triệu còn lại, sau ngày thứ hai, hắn lên thành 700 triệu. Hôm nay, hắn dự kiến ăn to, hắn sẽ dập 1 con đề át cụ và kiếm lời 50 tỷ. Nhưng chơi thế nào đây? chơi to quá vào một sới cũng không ổn! người ta nói: "Tích tiền là tích họa" Hắn nhớ như vậy cho nên ngày hôm nay, hắn chơi ở nhiều sới khác nhau cho chắc.

Thế là tối nay, 3 anh em hội thánh lô đề chia nhau đi thu tiền. Tôn Cường cũng không nói với ai về khả năng của hắn. Chỉ bảo anh em cầm tiền đi làm. Mạnh Kiểm có khuyên cũng chẳng ăn thua, Văn Nam chỉ cầm tiền đi ngay cũng chẳng nói câu gì, vần thản nhiên như không!

22h00 cả ba ngồi với nhau xem bọc tiền mà sướng run người. Gần 50 tỷ.

Bạn đang đọc Nhìn trước một giờ sáng tác bởi azerty1989
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azerty1989
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.