Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vợ cũng có thể trở thành con gái để yêu thương

Phiên bản Dịch · 2488 chữ

Hoá ra cô gái bé nhỏ của anh ta cho rằng anh ta sẽ giúp cô thay quần áo.

Trong lòng Hoắc Khải Quân nghĩ đến đây nhất thôi cảm giác máu trong người mình tức thì sôi lên sùng sục.

Anh ta hít sâu một hơi để nén dục vọng, đặt Hạ Nghiên Lạc lên giường: "Tuyết Tuyết, em tự thay đi."

Câu này của anh ta... Trong lòng Hạ Nghiên Lạc phập phồng.

Nhưng Hoắc Khải Quân nói xong thì đi ra, còn thay cô đóng cửa.

Hạ Nghiên Lạc thở phào một hơi đồng thời đột nhiên ý thức được một điều...

Vừa nãy Hoắc Khải Quân thấy dáng vẻ của cô sau khi hóa trang trên khuôn mặt không có bất kỳ biểu cảm kinh ngạc nào điều đó không phải có nghĩa là anh ta thực ra trời chưa sáng đã đi rồi, cũng có nghĩa là không nhìn thấy dáng vẻ thực sự của cô.

Hạ Nghiên Lạc nghĩ đến đây mới hoàn toàn thả lỏng.

Mấy năm nay cô thật sự trốn cũng mệt rồi, không muốn lại tiếp tục không ngừng lang bạt nữa...

Cô thay quần áo xong thì đi ra, Hoắc Khải Quân đang ăn đồ thừa của cô, bất giác cô có chút kinh ngạc: "Anh vẫn chưa ăn sáng à?"

Hoắc Khải Quân lắc đầu: "Vốn dĩ mua cho hai người ăn."

Nhưng anh ta lại đem nửa bát cháo còn dư lại của cô húp hết, anh ta không cảm thấy đồ cô ăn thừa...

"Đèn không sáng, có thể là do bị cháy, để tôi đi xem sao?" Hạ Nghiên Lạc nói xong liền trèo lên một cái ghế đẩu rồi mở hộp kỹ thuật.

Hoắc Khải Quân nhìn thấy vội vàng ném đũa trong tay, sải những bước lớn, có chút nóng nảy: "Em làm gì thế, mau xuống cho anh."

Nói xong bèn dang tay ra ôm lấy Hạ Nghiên Lạc.

Hạ Nghiên Lạc khó chịu xoay đầu, cúi xuống nhìn anh ta: "Chỉ là thay một sợi dây bị chập thôi, trước đây tôi thay nhiều rồi, cơ bản là không nguy hiểm đâu."

Cô nói trước đây cô đã thay nhiều lần rồi...

Hoắc Khải Quân nghĩ đến mình lớn như vậy mà từ trước đến giờ đểu không làm qua loại việc như vậy.

Vốn dĩ cô nói dây chập cháy anh ta còn dự định gọi người đến sửa...

Rốt cuộc là cô đã trải qua cuộc sống như thế nào khiến một cô gái nhìn thì yếu đuối vậy mà dây bảo vệ cũng biết thay.

Hạ Nghiên Lạc thuần thục thay dây bảo vệ sau đó xoay đầu nhìn Hoắc Khải Quân nói rất tự nhiên: "Xong rồi!"

Trong lòng anh ta là một cơn đau khổ, anh ta ôm cô xuống nhưng không bỏ cô ra mà cứ nhìn vào người cô rồi hỏi: "Tuyết Tuyết, vậy em còn biết làm những gì nữa? Có biết sửa điều hoà? Sục bình nóng lạnh?"

Hạ Nghiên Lạc cho là anh ta đang nghiêm túc vậy là cô cũng thành thực trả lời: "Điều hoà tôi vẫn chưa sửa vì trước đây chưa gặp cảnh hỏng điều hoà, còn bình nóng lạnh tôi từng sục..."

Cô vẫn chưa nói xong Hoắc Khải Quân đã đột nhiên chặn môi cô lại.

Hành động bất ngờ đó của anh ta khiến Hạ Nghiên Lạc ngẩn ra, cô thật sự rất muốn hỏi anh ta làm gì vậy anh ta lại nhân cơ hội đó tách môi cô ra, sau đó điên cuồng càng quét toàn bộ không gian của cô.

Không khí của cô bị anh ta rút sạch không thể không cùng anh ta tranh chút không khí ít ỏi vào phổi.

Anh ta dường như cho rằng cô chủ động ngược lại hôn càng gia tăng thêm lực

Cánh tay anh ta ôm chặt cứng Hà Nghiên Lạc như muốn đem cô nhập vào máu thịt anh ta, hô hấp của anh ta chiếm đoạt toàn bộ không khí của cô, cả thế giới toàn bộ đều là hương vị của anh ta.

Dần dần Hạ Nghiên Lạc thiếu khí, ngay cả cự tuyệt cũng bắt đầu vô lực.

Thậm chí lòng bàn tay của Hoắc Khải Quân còn tùy ý du ngoạn sau lưng cô, cô bị nhiệt độ như lửa của anh ta làm cho càng lúc càng mơ hồ.

Cảm giác trên cánh môi càng thêm rõ ràng, những cảm giác khác cũng dần biến mất,Hạ Nghiên Lạc thậm chí còn quên mất mình bị hôn dường như hoàn trầm luân trong bão táp mưa xa của Hoắc Khải Quân.

Không lâu sau cô thật sự không còn sức lực mà dựa vào lồng ngực Hoắc Khải Quân, Anh ta dần rút môi ra nhìn vào đôi mắt long lanh đầy nước của Hạ Nghiên Lạc: "Tuyết Tuyết, sau này anh sẻ không để em làm những công việc như vậy nữa?"

Cô ngẩn ra có chút không hiểu ý của Hoắc Khải Quân.

Anh ta lại cúi đầu hôn xuống.

Chỉ là dường như anh ta khống chế được tình cảm nên nụ hôn này đã nhẹ nhàng dịu dàng hơn rất nhiều, giống như mưa bụi Giang Nam khiến người ta nhiễm thêm mấy phần cảm xúc dịu dàng.

Hạ Nghiên Lạc vốn bị cảm nên phản ứng chậm lại một nửa, thời khắc này đang có chút mơ mơ màng màng, đột nhiên ý thức được cô và Hoắc Khải Quân sớm đã chia tay rồi, anh ta rốt cuộc là có ý gì đây?

Nghĩ đến đây cô dùng lực đẩy anh ta ra nhưng không đẩy được mà ngược lại bụng có chút đau.

Cô bất giác chau mày, đưa tay sờ xuống bụng dưới.

Chu kỳ kinh nguyệt của cô luôn không đặc biệt theo quy luật, lần này chậm một tuần rồi.

Theo như tính toán chắc cô đến tháng rồi.

Hoắc Khải Quân vẫn muốn hơn cô nhưng đã bị cô chặn mọi lại.

Vậy là anh ta hôn vào lòng bàn tay của Hạ Nghiên Lạc, hai người ngẩn ra một lát.

"Anh buông tôi ra, tôi phải đi vệ sinh." Hạ Nghiên Lạc phản ứng trước.

Hoắc Khải Quân từ từ buông cô ra: "Được, anh đợi em ra."

Anh ta có ý gì, đợi cô ra để tiếp tục hôn?"

Nhưng Hạ Nghiên Lạc cũng chẳng phí hơi mà tranh luận với Hoắc Khải Quân, chỉ cảm thấy có một luồng nhiệt phía dưới chảy ra, cô vội vàng đi vào nhà vệ sinh.

Quả nhiên đến tháng, chỉ là tại sao hai lần liên tiếp đến chu kỳ kinh nguyệt đều bị Hoắc Khải Quân nhìn thấy?

Hạ Nghiên Lạc hết cách, có điều cô đã chuẩn bị trước băng vệ sinh và thuốc giảm đau ở đây rồi, cho nên lần này cũng không ngại lắm.

Cô nhanh chóng cởi quần lót, thay một cái mới rồi dán băng vệ sinh sau đó chuẩn bị giặt quần.

Nhưng vừa mới mở vòi nước Hoắc Khải Quân đã tiến vào.

Cô nhìn thấy anh ta vội vàng đem quần lót dấu vào trong chậu.

Hoắc Khải Quân nhìn ra hành động này của cô bèn đi đến, kiểm tra độ ấm của nước, nhất thời sắc mặt biến đổi: "Sao lại dùng nước lạnh, em bị cảm vẫn chưa khỏi mà?"

Hạ Nghiên Lạc chỉ vào bình nóng lạnh "Vừa mới có điện, nước chưa kịp nóng."

"Muốn giặt cái gì, để anh giúp em." Hoắc Khải Quân nói sau đó trực tiếp ôm ngang người Hạ Nghiên Lạc giống như ôm đồ vật rồi đặt có ra ngoài nhà vệ sinh.

Chỉ là anh ta vừa mới cho tay cầm đồ trong chậu cánh tay đã bị Hạ Nghiên Lạc ôm chặt lấy.

Anh ta cho là cô đang khích lệ mình trong lòng là một cơn vui sướng: "Tuyết Tuyết, đột nhiên cảm thấy anh tốt quá đúng không?"

Nhưng khi ánh mắt của anh ta từ trên người cô di chuyển sang vật ở trong chậu, ánh nhìn của Hoắc Khải Quân nhảy dựng lên.

Anh ta nhìn thấy một vết màu đỏ.

Hạ Nghiên Lạc thuận theo ánh nhìn của anh ta mặt nhất thời cũng biến sắc: "Anh mau bỏ xuống đi!"

Hoắc Khải Quân phản ứng lại: 'Tuyết Tuyết, kinh nguyệt của em lại đến rồi à?" người phụ nữ này thật phiền phức, toàn bị mặt máu, thương quá cơ.

Hạ Nghiên Lạc ngại ngùng, đành gật đầu thừa nhận.

"Vậy thì càng không được chạm vào nước lạnh." Hoắc Khải Quân nói, trực tiếp muốn đẩy Hạ Nghiên Lạc ra khỏi nhà về sinh.

"Nếu như không kịp thời giặt sạch, để một lát nữa sẽ khó giặt sạch. Hạ Nghiên Lạc đau khổ nói.

"Cho em hai lựa chọn: Thứ nhất vứt nó đi anh mua cho em cái mới. Thứ hai anh giặt giúp em." Hoắc Khải Quân nhìn Hạ Nghiên Lạc nói: "Hai chọn một, không có lựa chọn khác."

Lồng ngực Hạ Nghiên Lạc phập phồng: "Hoắc dài thiếu gia, anh đừng có đùa nữa được không? Tôi thật sự không có sức lực cùng anh chơi trò chơi này nữa đâu."

"Tuyết Tuyết đây không phải trò chơi." ánh mắt Hoắc Khải Quân rực lửa: "Anh và em cũng không phải chơi đùa, anh thật lòng mà"

Cô bó tay, cơ bản cũng không biết Hoắc Khải Quân này rớt cuộc nghĩ gì, chỉ đành xoay người: "Tùy anh, tôi đi nghỉ."

Cảm giác bụng càng đau, mặc dù cô đã uống thuốc rồi nhưng mùi vị này vẫn rất khó chịu.

Hạ Nghiên Lạc mở tủ lạnh ra xem nguyên liệu còn dư lại rồi cảm thán, xem ra việc buôn bán hôm nay chắc phải nghỉ rồi, đáng tiếc hôm nay lại là ngày cuối tuần.

Cô về lại giường kéo chăn ra rồi nằm xuống!

Hoắc Khải Quân xin thề trong cuộc đời anh ta đây là lần đầu tiên anh ta giặt quần áo, hơn nữa còn giặt quần lót của phụ nữ! Trên đó còn có máu…

Lúc bắt đầu anh ta cảm thấy hơi khó chịu nhưng khi nhìn thấy mình thật sự giặt sạch đồ cho cô dường như có một cảm giác thành tựu dâng tràn trong người anh ta.

Giống như lần đầu tiên làm ăn anh ta giành được hợp đồng vậy, cái cảm giác này hiện lên càng rõ ràng hơn, dường như từ sâu thẳm tâm hồn anh ta cảm giác được niềm vui khó nói này.

Xem ra làm việc cho người phụ nữ mình thích chính là chuyện khiến tâm trạng người ta vui vẻ.

Hoắc Khải Quân làm khô quần lót rồi mang vào nhà kho, thấy Hạ Nghiên Lạc nằm trên giường dáng vẻ giống như đang chau mày lại, nó giống hệt với dáng vẻ lần đầu tiên cô ngã trước mặt anh ta, trong lòng lại là một cơn đau khổ xót thương: “Em khó chịu à?”

Cô gật đầu: “Có điều tôi uống thuốc rồi, chắc là sẽ sớm khỏi thôi.”

Hoắc Khải Quân gật đầu biểu thị đã biết, lại không nói gì. Chỉ là mấy giây sau dường như anh ta nghĩ ra điều gì bèn ôm Hạ Nghiên Lạc từ trên giường lên.

Sau đó anh ta nằm xuống rồi ôm cô vào lòng.

Cô giãy dụa: “Anh muốn làm gì?”

Anh ta thu chặt cánh tay, áp lồng ngực ấm áp sau lưng cô, lòng bàn tay hướng đến bụng dưới của cô, nhỏ giọng nói bên tai cô: “Lần trước không phải là làm thế này dễ chịu hơn sao?”

Ánh sáng trong nhà kho mờ mờ, cũng không bật đèn cho nên Hạ Nghiên Lạc bị Hoắc Khải Quân ôm như vậy có cảm giác như đang trong đêm cùng nhau ngủ.

Cô có chút kinh ngạc, nhưng vì lòng bàn tay Hoắc Khải Quân truyền đến cảm giác ấm áp lại khiến cô thoải mái, thậm chí cảm giác ấm áp phía sau lưng cũng mạnh mẽ bao chùm lấy cô, ấm áp giống như một túi nước nóng vậy.

Cô không thể không thừa nhận dường như thật sự dễ chịu hơn rồi.

Hạ Nghiên Lạc không động đây, đỉnh đầu của cô chạm vào cằm của Hoắc Khải Quân: “Tuyết Tuyết, Hy Hy sao không ở đây?”

“xixi là ai?”(chữ Hy trong tiếng Trung đọc là xixi) Hạ Nghiên Lạc nghi hoặc hỏi.

“Thần Hy.” Hoắc Khải Quân đột nhiên cảm giác, anh ta gọi cô là Tuyết Tuyết hoặc Lạc Lạc, lại gọi con trai là Hy Hy giống như anh ta có một đôi long phụng cả trai cả gái vậy.

Ừ, vợ cũng có thể trở thành con gái để yêu thương, tốt quá đi!

Hạ Nghiên Lạc bất lực, Hoắc Khải Quân hôm nay không biết đầu bị hỏng ở chỗ nào? Trước đây không phải là anh ta khó chịu với Hạ Thần Hy sao, sao đột nhiên lại gọi nó thân mật vậy?

Cô mở miệng: “Nó đến nhà bố mẹ rồi.”

Khóe môi Hoắc Khải Quân cau lên, cô gái nhỏ của anh ta thế mà đem con trai của bọn họ nói thành của người khác, có điều anh ta không thèm vạch trần mà nói tiếp: “Nó đã thích ứng với trường học chưa?”

Hạ Nghiên Lạc cảm giác xung quanh ấm áp, có chút mơ màng muốn ngủ, giọng nói nhỏ đi vài phần: “Tốt rồi, chỉ có giáo viên chủ nhiệm lúc trước đối với nó không tốt lắm. Nhưng hai ngày trước đã thay giáo viên rồi, bây giờ rất tốt, Thần Hy rất thích cô ấy.”

Hoắc Khải Quân nghĩ đến giáo viên chủ nhiệm kia thực ra là do quan hệ của anh ta mà mới đổi thành người mới.

Hôm đó anh ta tận mắt chứng kiến giáo viên chủ nhiệm đó và phụ huynh của Trần Khiêm cùng nhau vu oan cho Hạ Thần Hy, mặc dù sau đó có giải hòa nhưng anh ta làm sao mà không biết chuyện như thế này nào có người nào không ghi thù chứ?

Cho nên anh ta trực tiếp liên lạc với nhà trường đổi giáo viên. Lúc ấy chỉ cảm giác làm vậy là vì cô giáo kia làm người phụ nữ của anh ta tức giận, bây giờ nghĩ lại thế mà lại thành giúp đỡ con trai mình!

Hoắc Khải Quân ôm chặt lấy Hạ Nghiên Lạc: “Đợi em khỏe rồi, chúng ta cùng nhau đi đó Hy Hy về nhé.”

Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 240

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.