Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh ta tìm được cô gái bảy năm trước rồi

Phiên bản Dịch · 2440 chữ

Lúc này cả sân khấu là một mảng yên tĩnh, sau mấy giây đột nhiên vang lên những tiếng bàn tán cực lớn.

Khán giả dường như không tin vào mắt mình, vốn dĩ trong lòng họ nghĩ đây chỉ là một cô gái bình thường, người phụ này thân hình mập mạp thoắt cái lại biến thành một cô gái xinh đẹp, khoảng cách lớn như vậy khiến người ta dường như không dám tin vào mắt mình nữa.

Mà Kiều Dịch Dương đôi mắt dán chặt vào khuôn mặt luôn trong giấc mơ đeo bám trong ký ức của anh, trái tim lại càng đập mạnh hơn!

Cô không hề xấu, cô vẫn là một cô gái xinh đẹp như trong quá khứ, thậm chí bảy năm qua đi ngũ quan của cô càng mặn mà hơn, so với trước đây còn xinh đẹp hơn!

Anh kích động hướng tầm mắt gần hơn chỉ muốn chạy lên sân khấu ôm chặt cô vào lòng không muốn buông tay!

Nhưng người chấn động nhất chính là Hoắc Khải Quân.

Mặc dù biểu hiện của anh ta không có biến hóa gì nhưng thời khắc nhìn thấy Hạ Nghiên Lạc anh ta dường như cảm giác một cơn sét đánh ngang tai, cô gái khắc sâu trong tâm trí của anh ta cuối cùng cũng đứng trước mặt anh ta rồi!

Mặc dù năm đó anh ta nhẫn nhìn cơn đau chỉ nhìn thấy đôi mắt cô ấy nhưng thời khắc này anh ta biết đây chính là cô gái lúc đầu anh ta thừa nhận chịu trách nhiệm!

Chạng vạng ngày hôm đó, ánh sáng xuyên qua căn phòng tối ấy, đáy mắt sợ hãi của cô gái, anh ta còn nhìn rõ khuôn mặt kinh sợ nhưng tuyệt sắc của cô ấy nữa…

Tất cả, tất cả cứ như những thước phim quay lại lướt qua trong đầu anh ta, khiến tâm trạng anh ta khó khống chế, cũng không nghe, không thấy bất cứ thứ gì khác!

Anh ta cuối cùng cũng tìm được cô gái bảy năm này, nhưng lại vào trường hợp mà anh ta không phòng bị!

MC tại sân khấu cũng kinh động nhưng cũng mau chóng phản ứng lại, hướng về phía khán giả nói: “Vâng, xin mọi người yên lặng! Hóa ra cô ‘Lạc Tuyết’ của chúng ta che mặt không phải vì cô ấy không tự tin mà vì không muốn mọi người biết đến dáng vẻ quá xinh đẹp sẽ ảnh hưởng đến sự bình chọn của các bạn!”

Anh ta nói xong nhặt chiếc mặt nạ từ dưới đất lên hướng về phía Hạ Nghiên lạc mỉm cười: “Bây giờ mọi người đều nhìn thấy rồi, không cần đeo mặt nạ nữa nhỉ?”

Trong lòng Hạ Nghiên Lạc đành chấp nhận sự thật: “Không cần nữa.”

Cô vừa nói xong bèn nở nụ cười rồi hướng ánh nhìn sang Giản Vũ San.

Đáy mắt của Giản Vũ San hiện lên là không dám tin, dường như cô ta nhìn thấy một người chết lại có thể ca hát, xuất hiện trước mắt mọi người!

Ha ha, cô và Giản Vũ San đúng là chết cũng phải bám lấy nhau, từ thời khắc bị bế nhầm lúc ra đời dường như đã chủ định bọn họ lúc nào cũng phải dính vào nhau!

Cho nên sớm đã biết phải giáp mặt nhau như vậy, thế thì rất nhiều việc cũng không cần kiêng kị nữa!

Hạ Nghiên Lạc hướng về phía cô ta nói nhỏ bên tai Giản Vũ San: “San San đã lâu không gặp, cô hôm nay tặng số một cho tôi, tôi rất vui, cám ơn cô!”

Sắc mặt cô ta biến đổi, dường như toàn thân bất động.

Nhưng bọn họ đang đứng trên sân khấu, mọi người đang nhìn vào, cô ta dù muốn điên cuồng đánh Hạ Nghiên Lạc nhưng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn vào trong.

Trên người cô ta run vì vẫn phẫn nộ, rất lâu sau cô ta mới thả lỏng một tí, cô ta nói nhỏ: “Không ngờ cô vẫn chưa chết!”

Hạ Nghiên Lạc nghe ra được cô ta đang nghiến răng nghiến lợi nói nên nhẹ nhàng cảm thán: “Đúng, chưa chết. San San những ngày tháng sau này của cô chắc sẽ không dễ dàng qua nữa đâu!” nói xong cô lập tức rời khỏi vị trí cạnh Giản Vũ San.

Lúc này Giản Vũ San vốn muốn nói lời phản đòn nhưng trong bụng phải nén lại. Lồng ngực của cô ta phập phồng vờ như xem bảng thành tích phía sau để che dấu đi tâm trạng không yên của mình.

Nhưng lúc cô ta nhìn thấy con số trên bảng xếp hạng suýt chút nữa muốn ngất đi!

Số phiếu của Hạ Nghiên Lạc không ngừng tăng lên, nhanh chóng vượt qua cả Giản Vũ San, tiếp đó cứ một mình một ngựa bỏ xa những ca sĩ còn lại!

Ha ha, đây quả nhiên là mọi người chỉ muốn biết khuôn mặt cô! Hạ Nghiên Lạc sớm đã dự đoán được, có điều nói thực thì cô biết lộ mặt sẽ giúp đạt giải nhưng cô cơn bản không muốn bất kỳ người nào nhìn thấy mặt cô.

Thậm chí cô có thể dự đoán được, sau khi cô lộ danh tính rất nhiều chuyện ban đầu, không biết cô sẽ phải đối mặt với những tình huống như thế nào đây.

Có bàn tán, có châm chọc… cô dường như lại một lần nữa phải đối mặt rồi!

Nhưng ván đã đóng thuyền rồi, cô có thể làm chỉ có một chuyện chính là lấy giải thưởng ngày hôm nay sau đó chia theo quý trả cho Hoắc Khải Quân.

Sau đó lại một lần nữa mai danh ẩn tích.

Mặc dù Hoắc Khải Quân bây giờ là bạn trai của cô nhưng liên quan đến chuyện tiền bạc, một xu cô cũng không thể thiếu anh ta!

“Vâng, thời gian bình chọn sắp kết thúc rồi, chúng ta cùng nhau đếm ngược nhé!” MC nói: “Các bạn khán giả tại trường quay đếm cùng tôi nhé 10,9,8,7…”

Kết thúc bình chọn, số phiếu của Hạ Nghiên Lạc vượt xa tám người còn lại, số phiếu của khán giả trường quay và khán giả trên mạng là 468 phiếu, chia theo tỷ lệ phần trăm cuối cùng quy đổi thành 4.68 điểm.

Tiếp theo là phần đánh giá từ ban giám khảo.

Giản Vũ San căng thẳng chờ đợi, khi cô ta thấy mình đứng thứ ba trong tổng bình chọn của giám khảo mà Hạ Nghiên Lạc và một anh chàng trẻ tuổi lần lượt là hai và ba, chênh lệnh nhau chỉ có 0.4 điểm, trong lòng cô ta tức thì hoàn toàn suy sụp.

Kết quả cuối cùng đã có, Hạ Nghiên Lạc đạt được số điểm cao nhất giành được chức vô địch, chàng thanh niên trẻ tuổi đạt á quân, Giản Vũ San xếp thứ ba.

Kết quả này tất cả mọi người đều đoán được, nếu Giản Vũ San đứng thứ nhất vậy thì Hoắc thị sẽ không còn mặt mũi với Kiều thị nữa.

Cho nên trước khi tham gia thi đấu, Giản Vũ San đích thực là khổ công tìm kiếm một người làm về nhạc.

Nhưng bài hát mà cô ta bốc phải cần phải dành nhiều thời gian mới có thể hát hay được, mặc dù cô ta hát cũng rất hay, kỹ xảo tốt nhưng lại thiếu đi tìm cảm trong đó vì vậy mới không hot được.

Lúc này cô ta nghe thấy MC tuyên bố kết quả bất giác cô ta nhìn về Kiều Dịch Dương phía dưới.

Mối quan hệ của anh và cô ta đã nguội lạnh rồi, bây giờ cô ta đại diện cho Kiều thị lại thất bại, anh có lẽ…

Lúc cô ta nhìn thấy ánh mắt của anh trong lòng cuối cùng trong lòng cô ta hoàn toàn sụp đổ.

Kiều Dịch Dương cơ bản không nhìn cô ta, anh luôn dán chặt vào Hạ Nghiên Lạc.

Mặc dù khoảng cách xa nhưng Giản Vũ San có thể nhìn ra ánh mắt của Kiều Dịch Dương vài phần tỏa sáng.

Đúng, trước mặt Hạ Nghiên Lạc cái gì là Kiều thị, cái gì là hạng nhất hạng ba? Kiều Dịch Dương khôi phục trí nhớ cơ bản anh không thể quên được người phụ nữ kia!

Sự đố kỵ bao trùm lấy toàn thân cô ta, Giản Vũ San chỏ cảm thấy cả cơ thể giống như bị kim đâm đến khó chịu mà phát điên lên.

Cô ta ra sức hít sâu, nhớ tới mẹ đã từng dạy cô ta không vì hoảng loạn mà kinh sợ, nhưng đều không sao khôi phục được, dường như cô ta sắp ngất.

Tay của người đàn ông bên cạnh đỡ lấy cô ta: “Cô Giản không sao chứ?”

Giản Vũ San nhìn MC vô cũng miễn cưỡng nở một nụ cười.

Lúc này toàn bộ ống kính đều hướng về phía cô ta. Ống kính đen xì kia dường như đang cười nhạo cô ta giống như một người con gái xấu xí!

“Bụng tôi hơi khó chịu.” Giản Vũ San nói, xoa bụng: “Có thể là ăn đồ bị hỏng.”

“Vậy có cần xuống phía dưới nghỉ ngơi không?” MC hỏi.

“Được.” cô ta gật đầu, cô ta vô cũng rõ ràng mình xuống thế này sẽ vô cùng mất mặt nhưng cô ta không khống chế được bản thân, không để bản thân làm những điều đáng xấu hổ.

Khi cô ta đang xuống phía dưới thì trông thấy có không ít khán giả nhìn mình. Còn nữa, có người thậm chí còn cầm điện thoại chụp trộm.

“Thực ra da của cô ấy không đẹp như trong tưởng tượng…”

“Tách, không phải là do trang điểm hay là phẫu thuật thẩm mỹ gì đó chứ?”

“Cậu xem, lần này cô ấy không đạt giải nhất, ngay cả á quân cũng không đạt, vừa rồi như muốn khóc ý!”

“Không phải sao, không xinh bằng Nhược Tuyết nhà người ta, hát cũng không hay bằng cô ấy, đổi lại là tôi tôi cũng khóc…”

“Được rồi, đừng nói nữa, ở đây có fan của cô ấy đấy!”

Nghe những tiếng nghị luận xung quanh, tay Giản Vũ San nắm chặt thành đấm, móng tay đâm vào lòng bàn tay khiến cô ta đau.

Trong lúc cảm xúc đang dâng trào bụng dưới của cô ta đột nhiên truyền đến một cơn đau, sắc mặt cô ta biến đổi, cảm thấy như có một luồng nhiệt chảy ra!

Hay là?

Cô ta nhìn xung quanh, cũng may khoảng cách an toàn đến cửa thoát hiểm tương đối gần, vậy là cô ta vội vàng thẳng người đi đến nhà vệ sinh.

Sau khi vào trong lúc nhìn thấy màu đỏ trên quần lót của mình, cả người cô ta như rơi vào hư không!

Ngày hôm đó cùng Kiều Dịch Dương là thời kỳ rụng trứng của cô ta, nhưng cô ta lại không có thai, bây giờ cô ta còn cách chu kỳ kinh nguyệt hai ngày nữa tại sao đột nhiên nó lại đến thế này?

Nghe nói thụ tinh ống nghiệm rất đau, cô ta hơi sợ, nhưng bây giờ xem ra chỉ có thể dùng cách này!

Giản Vũ San gọi cho trợ lý bảo cô ta mang một cái quần lót sạch và băng vệ sinh đến, thay đồ xong cô ta mới ra ngoài.

Lúc này chiếu theo sắp xếp tiết mục của ban tổ chức là tổng tài của giải trí Hoắc thị đích thân trao giải cho Hạ Nghiên Lạc.

Hoắc Khải Quân là tổng tài của tập đoàn Hoắc thị mà giải trí Hoắc thị lại là công ty con của tập đoàn vốn dĩ do một tổng tài khác trao giải.

Nhưng lúc nhìn thấy Hạ Nghiên Lạc anh ta đã thông báo bên tổ chức để mình lên trao giải.

Lúc Giản Vũ san về lại sân khấu MC vừa hay nói: “Hôm nay là một ngày đặc biệt, bời vì Ngài Hoắc Khải Quân tổng tải của tập đoàn Hoắc thị chúng ta cũng đích thân có mặt tại đây! Tiếp sau đây xin mời Ngài Hoắc Khải Quân lên trao giải cho cô Lạc Tuyết xinh đẹp của chúng ta!”

Bởi vì ở khán phòng mọi người cơ bản không biết Hoắc Khải Quân đã xuất hiện ở đây nhất thời toàn bộ đều tập chung nhìn về hàng ghế khách mời thứ nhất.

Rất nhanh họ nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đứng dậy, trên người là bộ vest cắt may, ở anh ta toát ra sự thâm sâu khó nắm bắt, từng bước đi lên sân khấu.

Hạ Nghiên Lạc nhìn Hoắc Khải Quân đi đến, đột nhiên lại nghĩa đến lần đầu tiên gặp anh ta.

Dường như họ sớm đã tiếp xúc qua nhiều lần, cô thế mà lại quên anh ta trong sự đánh giá của mọi người là…

Không từ thủ đoạn, lãnh khốc vô tình…

Dường như chỉ cần nhìn vào vẻ ngoài lạnh lẽo vô tình của anh ta có thể đánh giá anh ta đúng là con người như vậy

Nhưng sau khi thật sự tiếp xúc lâu dài, phát hiện anh ta thực ra thường dùng ánh mắt và những câu nói khiến cho trái tim cô ấm áp, hơn nữa còn không hề do dự mà bảo ệ cô…

Anh ta đi đến trước mặt MC nhận chiếc cúp và phong bì màu đỏ sau đó đi đến trước mặt Hạ Nghiên Lạc.

“Cô Lạc Tuyết, chúc mừng cô!” Hoắc Khải Quân nói, đưa chiếc cúp thủy tinh nhỏ cho cô, đồng thời đưa tay phải ra.

Hạ Nghiên Lạc nhìn tay anh ta dơ trước mặt mình, hơn do dự nhưng sau đó cũng bắt lấy tay anh ta.

Trong lúc Hoắc Khải Quân nắm chặt lấy tức thì đồng tử của anh ta biến đổi!

Cảm giác thân thuộc, mềm mại khắc sâu vào xương tủy, dường như nó cũng có trên một người phụ nữ khác.

Trong khoảnh khắc thất thần đột nhiên có một chút không rõ ràng, tại sao đột nhiên anh ta nhớ đến Lý Nhược Tuyết!

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 200

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.