Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phục vụ của cô vợ nhỏ

Phiên bản Dịch · 2262 chữ

Lúc Hạ Nghiên Lạc bị Hoắc Khải Quân ăn xong, lễ hội âm nhạc sớm đã kết thúc rồi.

Hoắc Khải Quân thay Hạ Nghiên Lạc chỉnh lại trang phục, hôn lên má cô nói: "Lạc Lạc ngày mai chúng mình cùng về nhà cũ, Ông bà và bố mẹ anh đều đến rồi!"

"Hả..." Hạ Nghiên Lạc kinh ngạc: "Lúc nào vậy?"

"Lúc anh ôm em ra hậu đài, bố anh lên sân khấu phát biểu, về nhà em xem phát lại là biết." Hoắc Khải Quân nói.

"Họ đến rồi sao anh không báo với em?" Hạ Nghiên Lạc không ra sân bay đón họ, hôm nay cũng không chính thức gặp mặt, quá thất lễ rồi!

"Sao thế, con dâu xinh đẹp đã vội gặp bố mẹ chồng rồi?" Hoắc Khải Quân cười rồi kéo Hạ Nghiên Lạc lên: "Không cần lo lắng, ngày mai đưa em và Hy Hy đi gặp họ, họ sẽ rất thích hai người!"

"Ồ!" Hạ Nghiên Lạc đồng ý nhưng trong lòng vẫn phập phồng lo lắng.

"Bảo Bảo ngoan, đối với bản thân không có tự tin sao?" Hoắc Khải Quân bế Hạ Nghiên Lạc lên: "Về nhà thôi."

Lúc hai người ngồi vào trong xe, Hoắc Tĩnh Nhiễm không đợi nên đã lái xe về khu nhà cũ rồi.

Lúc này có một chiếc xe việt dã và ở ngay bên cạch chiếc Bentley của họ, cùng chờ đèn đỏ.

Trong xe Dạ Lạc Hàn hướng ánh nhìn về phía Hoắc Tĩnh Nhiễm trong buồng lái, đồng tử chau lại.

Vừa hay cô hạ kính xe xuống hướng ánh nhìn về phía anh ta.

Tay anh ta nắm vô lăng chợt căng chặt mấy phần, nhưng cũng không chuyển hướng nhìn.

Dường như cô hơi kinh ngạc, ngọn lửa phẫn nộ trong lòng lại dân cao.

Anh ta cong môi, tạo khẩu hình miệng về phía cô, cô vội vàng quay mặt đi không thèm nhìn anh ta.

Lúc này đèn đỏ phía trước đã chuyển xanh Hoắc Tĩnh Nhiễm khởi động xe đi về phía trước.

Dạ Lạc Hàn khoá theo phương hướng người điều khiển xe đó, âm thầm nói: Hoắc Tĩnh Nhiễm chúng ta sắp gặp mặt rồi.

Tối hôm ấy, Hoắc Khải Quân lái xe về nhà Hạ Nghiên Lạc đã mệt lắm rồi.

Cô vội vàng đi tắm rồi leo lên giường. Nghĩ đến cái gì đó, bèn cầm điện thoại xem lại đoạn ghi hình ngày hôm nay.

Vậy là cô nghe được những lời Hoắc Chiến Nghị nói nhất thời trong lòng ấm áp, cơn buồn ngủ cũng tiêu tan.

Mở weibo cô phát hiện fan của mình đã hơn 10 triệu rồi, phía dưới đều là lời chúc phúc.

Môi cô dương lên, chọn mấy comment lâu nhất trả lời, sau đó phát lên weibo một tin mới: "Cám ơn sự ủng hộ của mọi người, hy vọng sau này sẽ mang đến cho các bạn những ca khúc hay hơn."

Rất nhanh các comment trả lời lại như nước lũ.

Hạ Nghiên Lạc cong môi, lần đầu tiên cô phát hiện vốn dĩ những tin tức và lời chỉ trích khiến cô sợ hãi thì nay lại khiến cô vui cả một ngày.

Lúc này sau lưng được người ta ôm lấy, Hoắc Khải Quân nhìn màn hình của Hạ Nghiên Lạc, xát lại gần hôn lên má cô: "Vui không?"

Cô gật đầu, quay lại nhìn Hoắc Khải Quân nói: "Khải Quân cám ơn."

Anh trừng phạt giống như véo má cô: "Không cần khách khí với chồng em như vậy."

Cô mỉm cười, thời khắc này đột nhiên cảm thấy từ 'chồng' từ miệng anh nói ra tự nhiên lại dễ nghe như vậy.

Anh lại không phát hiện tai cô đã đỏ rồi mà nhìn những comment đang sáng đó quay sang nói với cô: "Lạc Lạc, nhìn thấy chưa? Những lời bàn tán không chỉ có hủy diệt. Lợi dụng hợp lý nó chỉ có thể khiến em đứng trên đỉnh càng cao!"

Bốn mắt nhìn nhau, sự tự tin và năng lực làm chủ nơi đáy mắt Hoắc Khải Quân càng rõ ràng, Hạ Nghiên Lạc bất giác nói: "Khải Quân, không ngờ lòng dạ anh thâm sâu vậy."

Cố ý cho Giản Vũ San mắc bẫy, cố ý để những lời nghị luận kia phát tán rộng hơn, thực ra cũng chính là tăng độ hot của cô rộng thêm. Cuối cùng đợi những tin xấu kia đạt tới đỉnh điểm mới xoay chuyển càn khôn.

Như vậy thì những người mắng chửi cô, tất cả sẽ vì lương tâm mà không làm anti-fan nữa. Thậm chí rất nhiều người qua đường vì đồng tình với cảnh ngộ của cô bắt đầu chú ý đến cô, ủng hộ cô.

Hơn nữa giải trí Hoắc thị cũng không tốn đồng tiền nào đã trực tiếp có một ngôi sao, quả thật quá lợi cả đôi đường.

Khi cô hát trên sân khấu tất cả mọi người sẽ thấy được năng lực của cô. Anh cầu hôn cũng sẽ không bị người ta nói này nói nọ là chẳng có gì đặc biệt chỉ là kiểu chân dài cặp với đại gia thôi.

Hạ Nghiên Lạc nhìn Hoắc Khải Quân trước mặt, sau sắc cảm nhận hoá ra anh đứng được ở vị trí này quả thực không hề đơn giản.

"Tiểu Bảo Bảo, báo đáp chồng em sao đây?" Chỉ một khắc trước người anh em của anh đã hoạt động rồi, mà cô đang ở trước mặt anh bây giờ đáng yêu quá: "Vì chuyện của em, đầu anh phải tốn nhiều nơron thần kinh quá. Anh không làm sợ sẽ có phiền phức nên phải đích thân động thủ."

"Động thủ thế nào?" Hạ Nghiên Lạc nghĩ đến những comment của Hoắc Khải Quân bên ngoài bèn ngẩng đầu lên hỏi anh: "Anh dùng vũ lực à?"

Biểu hiện của Hoắc Khải Quân chuyển sang hơi ưu tư, anh thở nhẹ một hơi: "Có dùng!"

Cô nhìn vào biểu hiện của anh thấy không đúng, bất giác hỏi: "Có phải là trả qua không vui lắm không?"

"Ừ!" Hoắc Khải Quân nói: "Là em trai của anh, lúc anh gặp em bảy năm trước anh bị thương là vì nó. Sau này anh đuổi theo nó đến bờ biển, nó thà nhảy xuống chứ không chịu thỏa hiệp."

Hạ Nghiên Lạc nghe đến đây tâm trạng hơi căng thẳng: "Tại sao, hai người là anh em ruột, anh ấy tại sao lại làm như vậy?"

"Anh đến bây giờ cũng không biết!" Đáy mắt Hoắc Khải Quân nhiễm vài phần tăm tối: "Giống như Dạ Lạc Hàn tại sao lại đối xử với Tĩnh Nhiễm như vậy anh cũng không biết."

Thời khắc này anh đột nhiên cảm thấy có rất nhiều chuyện trước mặt người khác anh họ nghĩ là anh giải quyết được nhưng thực ra có rất nhiều chuyện anh vẫn là lực bất tòng tâm.

Nhìn người thân ngày ngày bên cạnh mình thay đổi, đi rất xa mà anh không sao quay ngược thời gian được.

Hạ Nghiên Lạc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hoắc Khải Quân lộ ra bộ dạng yếu đuối như vậy, bất giác cô đưa tay ra ôm anh.

Cô mở miệng: "Em không giúp anh được gì, cũng không có cách nào khiến Hoắc Ngôn Qua sống lại. Nhưng Tĩnh Nhiễm bây giờ cũng tốt rồi, vậy thì hãy trân trọng những gì trước mắt, chuyện của quá khứ đừng nghĩ đến nữa."

Hoắc Khải Quân nhìn Hạ Nghiên Lạc, lần đầu tiên cô chủ động gần anh như vậy, trong lòng anh trấn động, những chuyện buồn cũng cứ thế tiêu tan đi một nửa.

Anh cúi đầu hôn cô: "Lạc Lạc, sao em lại hiểu ý lòng người như vậy, anh càng ngày càng yêu em thì phải làm sao bây giờ?"

Cô bất giác cười: "Anh trước giờ nói chuyện đều thẳng như vậy à?"

Hoắc Khải Quân rất tự nhiên nói: "Tại sao trước mặt mọi người anh phải ẩn giấu tâm tư?"

Nói xong môi anh cong lên, mắt chớp chớp, xích lại gần bên tai cô: "Bảo Bảo, thẳng thắn thừa nhận, em có phải là càng ngày càng yêu anh không?"

Cô bị khí nóng của anh làm cho ngứa ngáy, bất giác toàn thân căng lại: "Hình như từ lúc em quen biết anh đến giờ, anh đều rất tự mình đa tình nhỉ?"

Ban đầu khi cô thật sự muốn ngất thì anh nói cô câu dẫn anh. Cô trốn đi, anh nói cô đang khao khát tình dục.

"Tự mình đa tình?" Hoắc Khải Quân khoá chặt ánh mắt cô, con ngươi sâu lại: "Bảo Bảo, em vẫn chưa chính miệng nói yêu anh, mau nói một tiếng cho chồng nghe!"

"Em không nói." Hạ Nghiên Lạc vội trốn ra sau.

"Anh muốn nghe, mau nói cho anh nghe." Hoắc Khải Quân từ phía sau thúc Hạ Nghiên Lạc leo lên góc giường: "Bảo Bảo ngoan, nghe lời, mau nói yêu anh!"

Hạ Nghiên Lạc nhắm mắt vờ không nghe thấy.

Hoắc Khải Quân thấy vậy cúi đầu hôn lên cổ cô: "Không nói, tối nay đừng hòng ngủ!"

Cả người Hạ Nghiên Lạc phát run nhưng vẫn vờ đang ngủ.

Vậy là Hoắc Khải Quân trực tiếp nghĩ cách làm cô tỉnh, bắt đầu từ lông mày rồi từng chút một hôn xuống phía dưới.

Cô cảm giác được anh hôn lướt qua cánh mũi cô, rồi truyền sang hai cánh môi cô. Tiếp đó lướt qua cổ cô rồi đến xương đòn, sau đó dừng lại ở ngực cô.

Cô muốn đẩy ra nhưng lại phải cắn răng nhẫn nhịn.

Hoắc Khải Quân dường như rất nhẫn lại, lại tiếp tục hôn xuống phía dưới. Nụ hôn ẩm ướt rơi trên bụng cô rồi lại di chuyển xuống phía dưới.

"A!" Hạ Nghiên Lạc phát hiện Hoắc Khải Quân vẫn tiếp tục hôn xuống phía dưới. Cô vội mở to mắt.

Vừa hay anh đang lướt qua bộ phận then chốt, sau đó bắt đầu từ đôi chân dài của cô trực tiếp hôn đến mắt cá chân của cô.

Cô bị anh hôn đến cực kỳ ngứa ngáy, giọng nói cầu xin của cô nhẹ mà phát run: "Khải Quân, cái cách này là anh học của Biên Biên hay Cổn Cổn vậy? Được rồi, không cần mà. "

"Cho nên bằng lòng nói cho anh nghe không?" Hoắc Khải Quân nhẹ nhàng ngẩng người lên.

Hạ Nghiên Lạc cắn môi bất động, còn Hoắc Khải Quân thì đang vô cùng chờ đợi màn 'thổ lộ' của cô được ghi lại. Lúc anh thu hồi cơ thể lại cô đột nhiên đưa tay ra ôm lấy cổ anh.

Tiếp đó cô dùng lực một chút, nhân cơ hội anh không chú ý, dùng lực kéo anh khiến anh nằm trên giường còn mình thì ngồi trên người anh.

Hạ Nghiên Lạc hít sâu một hơi, bá đạo nói: "Cắn người ta rất vui phải không? Vậy để em cắn anh!"

Hoắc Khải Quân nghe xong, cổ họng lại nóng vài phần.

Không ngờ cô vợ nhỏ của anh bị bức thế này tự nhiên lại đem đến cho anh cảm giác kinh hỷ.

Vậy là Hoắc Khải Quân vô cùng phối hợp với để Hạ Nghiên Lạc lấy ca vát trói tay anh lại đợi cô cắn anh từ đầu đến chân.

Cô trói anh xong dường như thấy phản ứng chưa đủ, vậy là cởi hết cúc áo trên người anh ra, lộ ra bộ ngực cường tráng trên cơ thể anh. Cô còn đưa tay ra sờ, dáng vẻ dường như rất mê luyến cơ thể này.

Trời ơi, cuộc đời sao lại có niềm vui lớn như vậy? Hoắc Khải Quân chỉ cảm giác máu trong người dâng cao.

Cúc áo sơ mi cởi ra vẫn không đủ, Hạ Nghiên Lạc theo một đường tháo quần anh ra.

Chỉ là ánh mắt cô vô ý lướt qua bộ phận then chốt của anh mà đồng từ thoắt cái cau lại.

Người này sao lúc nào cũng phát tình được?

Cô vẫn chưa làm gì mà người anh em của anh đã căng cứng thế kia!

Cô tức giận, ánh mắt lang sói mở lớn nhìn Hoắc Khải Quân.

Anh vô tội chớp mắt, ánh nhìn khóa chặt trên người Hạ Nghiên Lạc.

Cô mới phản ứng lại, vội kéo áo của mình lên sau đó cầm một món đồ che mắt Hoắc Khải Quân lại.

Anh rõ ràng có thể cử động nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp theo, chỉ đợi bữa tiệc do cô đích thân phục vụ.

Chỉ là Hoắc Khải Quân vẫn chưa đợi được Hạ Nghiên Lạc hôn đã nghe thấy cô vợ nhỏ của mình từ trên giường nhảy xuống.

Anh nghi hoặc muốn hỏi nhưng lại không dám biểu hiện quá rõ ràng sợ thức tỉnh cô cô lại không dám hôn. Vậy là chỉ nằm im chờ đợi.

Hai phút sau Hạ Nghiên Lạc quay lại, trên tay ôm hai con chó.

"Cổn Cổn, Biên Biên, chúng mày thấy đẹp không, trên giường có người thích bị cắn, chúng mày phát huy sở trường đặc biệt cùng nhau thi đấu nhé!" Hạ Nghiên Lạc ôm hai con Teddy nói: "Ai liếm tốt mai cho gặp Bichon Frisé nhà hàng xóm."

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.