Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 90

Phiên bản Dịch · 590 chữ

Stefan quỳ sụp xuống, run rẩy nhìn những lóng xương trắng mảnh dẻ trong tay mình. Tất cả chỉ là ảo giác thôi mà - Klaus chỉ đang kiểm soát giấc mơ của Bonnie, để cho Stefan nhìn thấy những gì gã muốn. Gã đâu có thực sự làm hại Elena, nhưng cơn giận dữ nóng bỏng trong lòng Stefan không nhận ra điều đó. Stefan cẩn thận đặt những lóng xương mỏng manh lên nền đất, khẽ chạm vào chúng một lần. Rồi hắn ngẩng lên nhìn Klaus, môi cong lên vì khinh bỉ.

“Thứ đó không phải là Elena,” anh nói.

“Dĩ nhiên là phải chứ. Ta có thể nhận ra con bé ở bất cứ đâu.” Klaus giang tay ra, giọng nói oang oang, “Tôi có quen một cô nàng, đáng yêu từ tận trong xương tuỷ...” (*thơ Theodore Roethke:1908-1963)

“Không.” Mồ hôi đọng thành giọt trên trán Stefan. Hắn lờ giọng nói của Klaus đi và tập trung vào tâm trí, tay siết thành nắm đấm, cơ bắp muốn rách ra vì quá sức. Chống lại ảnh hưởng của Klaus cũng như đang vần một tảng đá lên dốc vậy. Nhưng trên nền đất, những chiếc xương mỏng manh bắt đầu run rẩy, và một quầng sáng vàng nhạt yếu ớt toả ra chung quanh chúng.

“Chỉ toàn giẻ rách, tóc và nắm xương... tên ngốc lại gọi ‘cô nàng dễ thương’…(*Thơ Rudyard Kipling:1865-1936)”.

Ánh sáng lung linh, nhún nhảy, liên kết những lóng xương lại với nhau. Một màu vàng ấm áp bao lấy những chiếc xương khi chúng bay lên trong khoảng không. Giờ đây, đúng đó là một quầng sáng nhạt không hình dạng. Mồ hôi chảy cả vào mắt Stefan, hắn thấy phổi mình như sắp nổ tung.

“Đất sét thì nằm im, còn máu cứ lang thang”(*Thơ A.E.Housman:1859-1936)

Mái tóc dài vàng mượt như tơ của Elena mọc ra trên đôi vai ửng sáng. Những đường nét trên mặt Elena dược định hình, ban đầu lờ mờ, sau dần rõ nét. Stefan âu yếm tái hiện lai từng chi tiết một. Lông mi dày, chiếc mũi nhỏ, đôi môi hé mở như cánh hoa hồng. Ánh sáng trắng cuộn xoay chung quanh thân người cô, tạo thành một chiếc váy dài mỏng.

“Và vết nứt trên tách trà mở lối đưa ta đến chốn âm ti...”(*Thơ W.H.Auden:1907-1973)

“Không.” Cơn choáng váng quét qua người Stefan khi chút Quyền năng cuối cùng vụt thoát ra khỏi người hắn. Lồng ngực của thân người nọ bắt đầu phập phồng, rồi đôi mắt xanh như lam ngọc bừng mở ra.

Elena mỉm cười, và Stefan cảm nhận được tình yêu bừng cháy trong cô chạm vào hắn. “Stefan.” Cô ngẩng cao đầu, kiêu hãnh như một bà hoàng.

Stefan quay sang Klaus. Gã đã ngừng nói và đang im lặng quắc mắt nhìn.

“Đây,” Stefan gằn giọng, “mới đúng là Elena. Không phải bất kỳ cái vỏ rỗng nào cô ấy bỏ lại trong lòng đất. Đây mới là Elena, và ngươi chẳng làm gì đụng chạm đến cô ấy được đâu”.

Stefan đưa tay ra, Elena nắm lấy và bước đến cạnh bên hắn. Khi họ chạm vào nhau, hắn thấy nảy lên một cái, và rồi cảm nhận được Quyền năng từ cô tuôn chảy sang tiếp sức ình. Họ đứng bên nhau, vai kề vai, đối mặt với gã đàn ông tóc vàng. Stefan chưa bao giờ thấy mình say men chiến thắng hơn thế, hay hùng mạnh hơn thế trong đời.

Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 4: Hội Ngộ Bóng Tối của Lisa Jane Smith
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.