Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 29

Phiên bản Dịch · 687 chữ

Không gian tràn ngập những âm thanh như vẳng lên từ địa ngục, từ tiếng sủa chát chúa khiến cho những thanh rầm nhà thờ rung lên bần bật và Elena váng hết cả đầu óc, cho đến những tiếng gầm gừ không dứt trong cổ họng mà cô cảm thấy nhiều hơn là nghe thấy. Bầy chó đang cắn xé quần áo, gầm gào, chồm lên phía trước trong khi đám đông la hét bỏ chạy tứ tán.

Khắp mọi nơi là quang cảnh hỗn loạn. Có ai đó chụp lấy cái vòi nước, xịt vào đám chó đang xúm đen xúm đỏ nhưng chẳng tích sự gì. Bầy chó giống như đã hoá dại. Khi Chelsea ngóc chiếc mõm trắng lên khỏi cơ thể chủ nhân, mõm nó nhuốm máu.

Tim Elena đập thình thịch khiến cô gần như không thở nổi. "Họ cần được giúp đỡ!" Cô kêu lên, cùng lúc đó Stefan rời khỏi cửa sổ, phóng xuống cầu thang từng hai ba bậc một. Chính bản thân Elena cũng đã chạy được đến giữa cầu thang trước khi nhận ra hai chuyện: Damon không hề chạy theo cô, và cô không thể để ình bị người ta trông thấy.

Cô không thể. Chắc chắn chuyện đó sẽ tạo ra cảm giác kích động, những nghi vấn, cả nỗi lo sợ và căm ghét một khi những nghi vấn đó đã được giải đáp. Một thứ còn mạnh hơn cả lòng trắc ẩn, sự cảm thông và thôi thúc được cứu giúp người khác đã lôi Elena trở lại, đẩy cô nép sát vào tường.

Bên trong nhà thờ lạnh lẽo mờ mờ tối, Elena cũng trông thấy đủ mọi hoạt động nhốn nháo. Thiên hạ chạy tới chạy lui, quát tháo rầm rĩ. Bác sĩ Feinberg, bác McCullough, linh mục Bethea. Bất động giữa tâm vòng tròn đó là Bonnie nằm dài trên một băng ghế, Meredith, dì Judith và bác gái McCullough đang cúi xuống quanh cô. "Có thứ gì đó rất xấu xa," Bonnie rên rỉ, và ngay lúc đó dì Judith ngẩng đầu lên, quay nhìn về hướng Elena.

Elena chạy ngược lên cầu thang nhanh hết mức có thể, cầu mòng dì Judith chưa kịp thấy mình. Damon đang đứng bên cửa sổ.

"Tôi đâu có xuống dưới đó được. Họ nghĩ tôi đã chết rồi mà!"

"Cô cũng nhớ được chuyện đó cơ à. Tốt lắm."

"Nếu bác sĩ Feinberg khám cho tôi, thế nào ông ấy cũng thấy có chuyện gì đó bất bình thường, phải vậy không?" Cô hung hăng gặng hỏi.

"Quả thật, lão ta sẽ nghĩ cô là một mẫu vật rất lí thú."

"Vậy tức là tôi không ra đó được. Nhưng anh thì có thể. Sao anh không chịu làm gì đi chứ?"

Damon tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ, lông mày nhướng lên. "Tại sao phải làm?"

"Tại sao hả?" Sự quá khích và hoảng hốt của Elena dâng lên đến đỉnh điểm, suýt chút nữa cô đã tát anh ta. "Bởi vì họ cần được giúp đỡ! Bởi vì anh có thể giúp họ. Bộ anh không quan tâm đến bất cứ thứ gì ngoại trừ bản thân mình sao?"

Damon đang khoác vẻ mặt khó dò đoán nhất, cái vẻ tò mò lịch sự giống với hôm anh ta tự động mò mặt sang nhà Elena ăn tối. Nhưng cô biết rằng bên trong Damon đang rất tức giận, tức giận khi thấy Elena và Stefan ở bên nhau. Anh ta đang cố tình khiêu khích cô và tận hưởng điều đó một cách khoái trá.

Vậy mà Elena vẫn không kiềm chế được phản ứng của mình, sự giận dữ vì bất lực của mình. Cô xông về phía Damon, nhưng anh ta chụp lấy cổ tay Elena và giữ cô lại, mắt nhìn xoáy vào mắt cô. Elena giật cả mình khi nghe thấy âm thanh thoát ra từ miệng cô, một tiếng rít lên nghe giống loài mèo hơn là tiếng người. Cô nhận ra mấy ngón tay mình đang khoằm lại thành vuốt.

Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ của Lisa Jane Smith
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.