Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21

Phiên bản Dịch · 704 chữ

Nhật ký của cô! Elena háo hức chụp lấy và mở nó ra, lướt qua các ngày tháng. Trang cuối cùng đề ngày 17 tháng Mười, cho nên chẳng giúp cô biết được hôm nay là ngày mấy cả. Nhưng khi cô nhìn vào những dòng chữ, hình ảnh liên tục hiện ra trong óc Elena, xâu chuỗi lại với nhau tạo nên kí ức. Cô từ từ ngồi xuống tấm nệm, mải mê đắm chìm vào đó. Lật lại trang đầu tiên, cô bắt đầu đọc về cuộc đời Elena Gilbert.

Khi đọc xong, Elena thấy mình lả người đi vì sợ hãi và kinh hoàng. Những đốm sáng nhảy múa lấp lánh trước mắt cô. Những trang viết ngập tràn nỗi đau đớn và khổ sở. Quá nhiều âm mưu, quá nhiều bí mật, quá nhiều khao khát. Đó là một câu chuyện của một cô gái lạc lõng nơi chính quê hương mình, trong chính gia đình mình. Người vẫn luôn tìm kiềm... điều gì đó, điều gì đó cô dường như chẳng bao giờ đạt tới. Nhưng không phải chuyện đó đã tạo nên nỗi hoảng loạn phập phồng trong ngực đang hút cạn năng lượng khỏi người Elena lúc này. Không phải chuyện đó đã khiến cô cảm thấy như mình đang rơi xuống, trong khi cô vẫn đang ngồi vững vàng hết mức có thể. Elena hoảng hốt là vì cô đã nhớ ra.

Cô đã nhớ ra mọi chuyện.

Cây cầu, dòng nước chảy xiết. Nỗi kinh hoàng khi không khí rời khỏi phổi và chẳng còn gì để thở ngoài chất lỏng. Nỗi đau đớn. Và khoảnh khắc cuối cũng khi cơ đau dừng lại, khi mọi thứ dừng lại. Khi mọi thứ... chấm dứt.

Ôi, Stefan, em đã sợ biết bao nhiêu, Elena thầm nghĩ. Và cũng chính nỗi nợ đó đang ngụ trị trong lòng cô lúc này. Lúc ở trong rừng, sao cô lại có thể đối xử với Stefan như thế cơ chứ? Sao Elena lại có thể quên mất anh, quên mất anh có ý nghĩa như thế nào đối với mình? Cái gì đã khiến cho cô xử sự kiểu đó nhỉ?

Nhưng Elena biết, tận trong tiềm thức cô đã biết. Chẳng ai có thể đứng dậy đi khơi khơi sau khi đã chết đuối như thế cả. Không ai còn có thể đứng dậy rời khỏi đó mà còn sống được.

Từ từ chậm rãi, cô gượng dậy bước về phía cánh cửa sập. Khung kính tối đen có công dụng như một chiếc gương, phản chiếu lại hình bóng của chính Elena.

Đó không phải là cái bóng có linh hồn mà cô đã nhìn thấy trong mơ, khi cô chạy dọc theo hành lang hai bên toàn gương. Khuôn mặt này chẳng có gì là gian xảo hay tàn bạo. Tuy vậy, nó vẫn hơi khác so với hình ảnh phản chiếu mà Elena đã quen nhìn. Da cô hơi ánh lên nhờ nhờ và cặp mắt trũng sâu xuống thấy rõ. Elena chạm đầu ngón tay vào hai bên cổ. Đây là chỗ Stefan và Damon lần lượt uống máu cô. Không biết đã đủ số lần chưa, và không biết cô đã uống lại đủ lượng máu từ họ chưa nhỉ?

Chắc là rồi. Và giờ thì suốt quãng đời con lại của Elena, suốt quãng thời gian tồn tại còn lại của Elena , cô sẽ phải uống máu giống như Stefan hay làm. Cô sẽ phải...

Elena quỳ sụp xuống, áp trán lên mặt gỗ sần sùi của bức tường. Mình không thể, cô nghĩ thầm. Ôi, lạy trời, mình không thể, không thể làm thế được.

Elena chưa bao giờ đặc biệt sùng đạo. Nhưng từ sâu thẳm trong tim, nỗi kinh hoàng của cô đang dâng lên, và mỗi tế bào trong người đều đang hợp lại, cùng nhau cất lên lời kêu cứu khẩn thiết. Ôi, cầu xin Người, Elena thầm khấn. Xin làm ơn, làm ơn giúp con với. Cô không cầu xin điều gì cụ thể vì không thể suy nghĩ được tới đó. Chỉ là: Ôi, làm con cứu con, làm ơn, làm ơn đi mà.

Bạn đang đọc Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 3: Cơn Thịnh Nộ của Lisa Jane Smith
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.