Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Long Cuồng Nộ

Tiểu thuyết gốc · 2225 chữ

"Lỡ Bước Sa Chân vào Cạm Bẫy,"

"Hang Rồng Muôn Thú Đã Bao Vây."

"Rút Kiếm Vung Gươm Dòng Máu Chảy,"

"Anh Hùng Đâu Để Chí Lung Lay."

Trong giây phút ấy, khi Long Giả Hình chợt nhận ra mình đã bước chân vào Tử Địa, thì phía sau hắn từng đoàn binh thú cũng ùn ùn ập đến, ánh đuốc rợp trời thắp sáng cả một vùng lấn át màn đêm, phía trước mặt là Hang Rồng thâm sâu quỷ dị càng hung hiểm hơn thập phần.

Hắn lúc ấy như một mãnh tướng sa cơ trước một rừng binh thú, vẫn đứng đấy hiên ngang tràn đầy ngạo khí với thanh trường kiếm trong tay không một chút sợ hãi, hắn khẽ mỉm cười, một nụ cười chỉ thoáng qua như cơn gió, ánh lửa bập bùng phản chiếu vào đôi mắt sắc lạnh một màu căm phẫn liếc nhìn lũ dã thú đang khua chiêng gióng trống, đắc chí hò reo.

"Khá khen cho lũ thú hung tàn cậy đông hiếp yếu."

"Hôm nay có lẽ nơi này sẽ là mồ chôn của ta."

"Nhưng trước khi rời xa thế giới này thanh trường kiếm trong tay ta đâu thể dễ dàng để lũ dã thú chúng bay cuồng ngông."

Tiếng binh khí của bọn chúng va vào nhau loảng choảng huyên náo cả khu rừng, bỗng từ trong hang động một giọng nói vọng ra khiến đám binh thú im bặt, đó chính là Sư Vương.

"Long Giả Hình, nghe nói ngươi một mình đã hạ sát được Hổ Tướng của ta, ta cũng muốn tận mắt chứng kiến xem ngươi lợi hại cỡ nào."

"Được thôi... Ai muốn thử kiếm của ta?" Long Giả Hình vội rút thanh trường kiếm hướng lên trời rồi vung mạnh xuống, giọng nói đầy thách thức.

"Để ta thử."

Con Tê Giác lúc nảy hung hãn lao đến như một mũi tên, trong ánh lửa chiếc sừng của nó to như một cây cột, nhọn hoắc hướng về phía Long Giả Hình mà tiến. Lần này Long Giả Hình không tránh né nữa mà hai tay nắm chặt thanh Huyết Kiếm, hướng mũi gươm lên trời nghênh đấu.

"Soạt..."

Chỉ trong khoảnh khắc khi con Tê Giác còn cách ba bước chân, Long Giả Hình đã vung gươm chém ngang chiếc sừng của nó một đường ngọt lịm, văng lên không trung xoay tròn rồi lộp cộp rơi xuống đất, Long Giả Hình chùn chân nhảy một phát thật mạnh bay lên cao, từ khi nào đã đứng trên thân hình đồ sộ của con Tê Giác đang hì hục chạy, hắn xoay mũi kiếm hướng thẳng vào đỉnh đầu con mãnh thú đâm một phát thật mạnh, dứt khoát kết liễu khiến nó không kịp thốt lên lời nào, cả thân hình ngã ầm xuống đất theo quán tính vẫn còn bị kéo lê một đoạn in lên nền đất một vệt dài.

Đám dã thú ngơ ngác lặng nhìn Long Giả Hình trong đám bụi bay mịt mờ vẫn đứng trên lưng dã thú, hai tay giữ chắc thanh Huyết Kiếm còn cắm sâu vào não con thú hung tàn.

"Hừm... Tốc độ tốt, ra chiêu dứt khoát để bù lại cho sự trên lệch về thể trạng... Võ công không tệ... Nhưng nếu tốc độ đấu với tốc độ thì sao?"

Sư Vương vừa dứt lời một con Báo Đốm từ trong đám đông bước ra, đôi mắt tóe lửa, bộ vuốt dài cực sắc nhọn, nhe nanh trợn mắt nhìn Long Giả Hình.

"Grừ... Để ta lấy mạng nhà ngươi tế hồn cho hai huynh đệ đã ngã xuống."

"Ồ... Vậy hãy hỏi thanh gươm của ta trước đã."

Nói rồi Long Giả Hình tiến đến con Báo Đốm chủ động tấn công, hắn chạy thật nhanh theo vòng cung chém liền hai nhát kiếm hình chữ thập, nhưng trước đó một nhịp con Báo Đốm đã kịp di chuyển khỏi đòn tất sát. Ngay lập tức con Báo vội nhào đến nhe hàm răng nanh đầy uy lực đáp trả, Long Giả Hình bật nhảy lên không trung lộn một vòng rồi nhẹ nhàng tiếp đất, chưa kịp thở thì con Báo đã xuất hiện trước mặt điên cuồng công kích, khiến Long Giả Hình vất vả tránh né mà không thể ra đòn.

Hắn liên tục di chuyển ra khỏi tầm ngắm của con Báo Đốm, mỗi lần chuyển hướng đều vung một nhát kiếm chí mạng, vừa tấn công vừa phòng thủ để làm con Báo phải khựng lại né tránh, tuy cục diện nghiêng về con dã thú nhưng cũng chưa thể làm Long Giả Hình bị thương. Sư Vương đưa mắt liếc nhìn con Gấu đen một cách nham hiểm, như hiểu ý tức thời nó cầm Thiết Chùy từ sau lưng Long Giả Hình mà bổ tới.

"Chủ nhân cẩn thận."

Lúc này từ đằng xa Hắc Miêu vội vàng lao tới vun vút vung chảo về phía con Gấu Đen, buộc nó phải chuyển mục tiêu và đòn đánh lén sang Hắc Miêu, trước thể trạng vượt bật của con Gấu, Hắc Miêu dường như bị áp đảo cầm cự được một lúc đã dính phải một đòn chân vào bụng mà ngã lăn sóng soài trên đất.

"Không biết tự lượng sức chết đi," con Gấu đằng đằng sát khí vung thiết chùy nhằm đầu Hắc Miêu mà đánh.

"Hắc Miêu, nguy hiểm."

Chỉ một giây Long Giả Hình đã đến bên ứng cứu, hắn dùng hết sức vung gươm lên chém thẳng vào thanh thiết chùy đang giáng xuống.

"Keng... Bịch..."

Thanh Huyết Kiếm va vào Thiết Chùy vang lên một hồi dài rồi rung lên bần bật khiến đôi tay Long Giả Hình như tê buốt, nhìn thanh thiết chùy rơi xuống đất đã phân thành hai đoạn, đường cắt ngọt đến mức không một tì vết. Không ngờ thanh Trường Kiếm- Huyết Thanh Tâm lại sắc bén và cứng cáp đến mức độ ấy, không biết khi cha hắn Long Tiên Sinh đã dùng vật liệu gì để chế bảo ra một thanh hảo kiếm như vậy.

"Hừm... Một đám vô dụng," Sư Vương hét lên khiến lũ dã thú giật mình.

"Bao vây bọn chúng... Giết," Sư Vương giận dữ ra lệnh.

Được lệnh của chủ nhân đám dã thú nảy giờ vẫn đứng yên thú tính như trào lên, điên cuồng nhe nanh giơ vuốt khí thế hừng hực bổ nhào đến toang đoạt mạng Long Giả Hình.

Lúc này tình thế thập tử nhất sinh, từ có thể cầm cự chuyển sang bị áp đảo hoàn toàn, vòng bao vây càng lúc càng thu hẹp lại, thoáng nhìn trên người Long Giả Hình máu đã nhuốm đỏ.

Giờ phút ấy hắn không còn cảm thấy đau vì vô số vết thương đang ghỉ máu, mà hắn nghĩ về thôn dân một ngày không xa cũng sẽ bị đám dã thú hụng tợn bầy đàn này tấn công như thế, đôi mắt hắn đỏ rực một màu bắn ra từng tia căm phẫn, hắn cảm thấy một luồng khí nóng cuồn cuồn chảy trong người, như có một ngọn lửa đang thêu đốt cơ thể, mồ hôi tuôn ra hòa vào máu chảy dọc theo cánh tay trái nhễu từng giọt xuống nền đất, máu hắn đã đổ vì chính nghĩa vì thôn dân.

"Ta phải giết bọn dã thú này... Phải giết... Giết."

Trong đầu Long Giả Hình ngập tràn thù hận, sự căm phẫn đã lên đến tột cùng, chỗ vết bỏng dưới cổ tay trái đang bê bếch máu đột nhiên phát sáng, ánh sáng càng lúc càng rực rỡ thấp thoáng hình dáng một con Rồng đang uốn lượn.

Bọn dã thú ngửi thấy mùi máu trên người Long Giả Hình càng hung hăng bội phần, liền giơ những móng vuốt sắc nhọn, nhe hàm răng nanh cong vút đồng loạt bay lên không trung lao vào Long Giả Hình toang kết liễu.

"A... A... A."

Một chùm ánh sáng cực mạnh bủa vây Long Giả Hình, hắn lúc này như cuồng loạn đôi mắt ghỉ máu phát ra từng tia lửa, xung quanh người lửa đỏ cũng dần bao phủ, cả thanh Huyết kiếm cũng bị ngọn lửa quấn lấy cháy lên phừng phực.

"A... A... A..." Long Giả Hình dang đôi tay gào lên, một luồn kình lực hất văng đám dã thú đang lao đến văng ra tứ phía, chúng loạng choạng bò dậy vô cùng kinh hãi lùi lại mấy bước.

"Chết đi lũ súc sinh... Soạt... Soạt."

Như một tia chớp, đôi mắt dường như không thể bắt kịp thân ảnh của Long Giả Hình được nữa, chỉ thấy một tia lửa cực sáng vụt ngang thì thân hình lũ dã thú đã ngã gục, máu từ cổ họng trào ra thành tia ướt đẫm cả nền đất. Lũ Dã thú lúc này trở nên vô cùng bát nháo, binh khí rơi ngổn ngang khắp nơi, cái vẻ uy mãnh hung tợn của chúng đã vứt bỏ tự khi nào.

"Giết..."

Long Giả Hình trong cơn cuồng loạn hướng thẳng thanh Huyết Kiếm về phía bọn dã thú, lửa xoáy tròn xung quanh lưỡi kiếm, hắn nhẹ nhàng chém vào khoảng không một đường lập tức ba tia lửa bủa vây lấy ba con dã thú to lớn bốc cháy dữ dội, nhìn chúng quằn quại gào thét trong đau đớn, da thịt bị đốt cháy xèo xèo hòa quyện vào không khí một mùi khen khét chỉ phút chốc đã biến thành tro bụi.

"Ha... Ha... Ha!" Tiếng Long Giả Hình vang vọng thanh âm trong đêm tối, có lẽ hắn đã mất kiểm soát thật rồi.

"Không thể ở đây lâu được," Sư Vương kinh hãi thốt lên chợt nhớ đến chúa tể hắn vội lùi bước vào trong Hang Rồng cầu cứu, lũ dã thú cũng hoảng sợ chay túa ra khắp nơi.

"Sư Vương ngươi muốn chạy," Long Giả Hình tiến từng bước về phía Hang Rồng, xung quanh người hắn vẫn toàn là lửa kết thành từng vòng tròn xoáy liên hồi.

Đột nhiên khi chỉ còn cách cửa Hang Rồng mấy bước có một áp lực vô hình nào đó đẩy hắn văng ra xa, Long Giả Hình vội vung gươm một chùm ba tia lửa vèo vèo lao đến Hang Rồng.

"Uỳnh..."

Bất chợt một bức màn kim quang dần dần tỏa sáng bao phủ toàn bộ Hang Rồng, ba tia lửa cũng bị hấp thụ, sức mạnh kì lạ đó chính là: Trụ Ma- Thiên Ấn Chú đã Phong Sát giới Long Tộc suốt nghìn năm qua.

Bỗng nhiên từng dòng văn tự hiện trên bức màn kim quang ấy như cảm ứng được điều gì tức thời sáng rực, tiến về phía Long Giả Hình mà bủa vây, tầng tầng lớp lớp văn tự đang xen liên kết lại tỏa ra một sắc vàng Phật Pháp buộc chặc xung quanh người Long Giả Hình, có lẽ vì Long Khí tỏa ra từ người hắn mà đã kích ứng Ấn Chú thi triển.

Long Giả Hình cảm thấy toàn thân đau đớn quằn quại ngã lăn ra đất, như bị một áp lực cực lớn chèn ép lên cơ thể, lúc này vết bỏng dưới cổ tay trái hắn lại phát sáng, thanh quang rực rỡ bội phần lần trước.

"Uỳnh..."

Vô số dòng văn tự tựa như dây xích đang buộc chặc Long Giả Hình lập tức bị đánh bật ra xa chia thành từng chữ nhỏ phát ra ánh vàng lấp lánh lơ lững trong không trung.

"Grào... Grào..."

Hỏa Long Sát đã thoát khỏi cơ thể chủ nhân trước sự công kích của Trụ Ma- Thiên Ấn Chú gào lên phẫn nộ, lập tức trên bức màng kim quang lần này ánh sáng đại thịnh, từng dòng văn tự lớn hơn cùng những họa tiết kì lạ đồng loạt lao vào Hỏa Long Sát quấn lấy toàn bộ thân hình uy dũng của nó, Hỏa Long uốn mình bay lên cao gầm lên một tiếng trấn động cả trời đất, toàn thân lửa bốc lên ngùn ngùn, ánh sáng ấy khiến cả một vùng đất trời rộng lớn tựa như ban ngày, trong cơn giận dữ nó uốn mình một lần nữa hất văng hàng loạt văn tự, lao thẳng vào bức màn kim quang.

"Hỏa Long Cuồng Nộ..."

"Uỳnh... Uỳnh..."

Trước sức mạnh tuyệt luân của Hỏa Long Sát, con Rồng đến từ Vũ Trụ được sinh ra trong quả trứng khổng lồ Mặt Trời, bức màng kim quang của Trụ Ma- Thiên Ấn Chú trấn động dữ dội, tựa như một tản băng bức màn nứt ra từng mảng, đan xen chi chít như một tia chớp rạch ngang trời, hào quang nhòa đi bội phần.

Hỏa Long Sát uyển chuyển lượn lờ trong không trung uy phong lẫm liệt, nhận thấy bức màn kim quang không còn phản ứng Hỏa Long nhẹ nhàng lượn một vòng rồi hóa thành một tia sáng quay trở lại bên người Long Giả Hình đang nằm bất tỉnh mê man, mọi thứ xung quanh giờ đã bình thường, trả lại sự yên tỉnh vốn có của trời đêm.

Bạn đang đọc Nhật Huyết Tàn Ma sáng tác bởi ONEOTWO
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ONEOTWO
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.