Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Trở Về Của Chiến Thần nhưng

Tiểu thuyết gốc · 1766 chữ

Người ta thường nói:" Anh hùng đâu nhất thiết phải lưu danh, kẻ mạnh đâu phải người yếu đuối nào cũng có thể biết", đấy là người nói khi chưa biết đến hắn, thực sự sẽ chẳng có gì nếu hắn cứ theo cốt truyện du hành, đánh bại Ma vương xong cưới công chúa hay về nhà thì tùy hắn, dẫu hắn không làm gì hắn vẫn sẽ nổi tiếng, có quyền, có tiền. Ấy vậy mà hắn không vậy, vừa mới triệu hồi hắn đòi hoàng đế phải nhường ngôi cho mình, đã vậy còn luôn miệng nhân vật chính, harem cái gì đó, thậm chí hắn còn đòi ngủ với hoàng hậu, thật không thể nào chấp nhận được nhưng cũng vì chỉ vì mình hắn có năng lực đánh bại quỷ vương khi quân đội quỷ đang áp rất sát nhân giới rồi lên hoàng đế cũng nén giận tha bổng cho hắn, cái yêu cầu nhường ngôi và tặng vợ thì khó lòng đắp ứng, song vẫn cấp cho hắn dinh thự, cho tiền, mỹ nhân miễn là điều hắn thích hoàng đế đều cho. Rồi thằng khốn đó dẫn quân đội đi đánh quân đội quỷ, hắn cho quân lao lên mà không một chút chiến lược nào khiến quân đội chết quá nửa, thế mà hắn vẫn luôn mồn chửi rủa các tướng lĩnh, còn bản thân hắn thì lại lõa thể trong trại cùng với mấy cô gái con bá tước thật khó lòng chấp nhận được. Hiển nhiên, trận đánh đó loài người thua to, quân đội chinh phạt hai mươi vạn quân có thể quay về không quá ngàn người, một tổn thất vô cùng to lớn, thế mà tên người hùng đó lại đổ hết tội lỗi bại trận lên ta, vu oan cho ta phản bội loài người thông đồng với loài quỷ, khiến ta bị mang lên pháp trường cùng cái máy chém đầy han gỉ đó. Lúc ấy, mắt của ta đã bị móc, lưỡi cũng đã cắt, gân xương chân tay cũng không còn, cùng phế nhân không hơn không kém, bọn khốn đó chỉ để lại cho ta đôi tai, để ta nghe tiếng chửi rủa, khinh miệt của bàn dân thiên hạ, khốn nạn, khốn nạn thay. Khi ta sắp chết, thời gian sống chỉ còn tính bằng giây, thì tên khốn anh hùng đó thì thầm vào tai ta:" Tướng quân, em gái ngài ngon lắm", khốn nạn, tên khốn đó hắn dám làm thế với cô ấy, một người đang bệnh không rõ sống chết, khi đó ta cố gào, cố cử động tay để giết hắn nhưng thứ ta phát ra chỉ là tiếng ú ớ, cùng với thân thể không ngừng run rẩy mà thôi, đáp lại là tiếng nói lạnh băng của hoàng đế, người mà ta luôn tôn thờ hiệu trung, hắn không cho ta một lời giải thích, mà ngay lập tức xử phạt hành hình ta, tên khốn đó không để ý những gì ta đã làm cho hắn:" Được rồi, thời gian đã tới hành hình đi". Ngươi biết không Tử Thần trong đầu ta lúc ấy chỉ nghĩ tới một việc mà thôi, ta muốn giết hết loài người đáng căm hờn này. Một giọng nói âm u và lạnh lẽo, như gào khóc như cười đùa vang lên:" Ồ, thật ngạc nhiên khi vị chiến thần Leona nhân từ và phúc lành lại có suy nghĩ như vậy". Leona cười bi thảm nói:" Ta rơi vào tình cảnh này là do lũ khốn đó ban tặng, ngươi nghĩ ta còn tâm tình nào để nhân nghĩa đây, tiếc thay giờ đây ta chỉ là một linh hồn nhỏ bé lúc nào cũng tan vỡ, nếu không ta sẽ khiến lũ đó phải trả những cái giá đắt nhất". " Ừm, nếu ta cho ngươi cơ hội, liệu ngươi có thể mang linh hồn của người hùng và những người đồng hành của hắn đến cho ta không?" Tử Thần nói. Leona đáp lại:" Tất nhiên rồi, nếu ngươi có thể làm được điều đó", nói xong cậu quay mặt đi không nói thêm lời nào nữa, bởi cậu rõ một điều là giờ đây cậu không thể làm gì được nữa, dẫu căm hờn oán hận sâu đến đâu giờ chúng đã là vô nghĩa, sự thật là bây giờ cậu không thể làm gì cả, đau đớn, tuyệt vọng. Bất chợt Tử Thần cất lời:" Đấy là ngươi nói nhé, đừng quên hiệp ước". Tiếng nói vừa dứt một ánh sáng bao phủ Leona, cậu giật mình không rõ chuyện gì sảy ra, quay lại nhìn Tử Thần chỉ nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng đẹp, đẹp hơn bất kì vị tuyệt sắc giai nhân nào cậu gặp trước đây, không nói chuẩn hơn là không có giai nhân nào đủ tư cách đứng cùng một chỗ với khuôn mặt ấy, đôi mắt màu ngọc bích, làn da sáng và trắng, đôi môi anh đào vô cùng đầy đặn và săn chắc, chiếc cằm trái xoan, tống thể vô cùng hài hòa và đẹp. duy nhất có chỗ bất hợp lí là tâm hồn, chúng thật sự rất ư là phẳng, khiến cho người ta có một sự tiếc nuối không tên nào đó. Nàng Tử Thần nhẹ nhàng nhắc một câu, giờ nó không còn lạnh giá nữa mà vô cùng ngọt ngào và ấm áp tựa ánh nắng ngày xuân vô cùng chan hòa và dịu dàng:"...Đừng quên". Leona ngẩn người xong cậu vẫn nở một nụ cười tự tin đáp:" Tất nhiên rồi".

Lục Địa Bazat được bao bọc bởi đại dương vô cùng rộng lớn và bao la, song lục địa này cũng không nhỏ bé gì, thậm trí có phần to lớn. Trên mảnh đất này ngự trị năm thế lực lớn lần lượt là Đế quốc Thánh phía Đông nơi thờ thần ánh sáng Valima, Đầm lầy băng phía Bắc với loài cá sấu băng làm trùm nơi này, phía tây là mảnh sơn lâm với ông lớn là các loại thần thú, truyền rằng nếu đi đến trung tâm lục địa phía tây này ta có thể gặp được loài rồng, những sinh vật chỉ còn trong thần tích và tín ngưỡng, phía nam là vương quốc Ozaty, vương quốc loài người, song thực lực yếu nhất, luôn phải đối chọi với rừng Hắc ám ở trung tâm lục địa, các đời hoàng đế đều phải nhờ triệu hồi anh hùng để chống giặc, đây cũng là vương quốc mà Leona khi còn sống phục vụ. Trong một hang động ở sâu trong rừng Hắc ám, một giọng nói trầm và ồm ồm vang lên, không rõ nói gì, song ta vẫn thấy rõ sự vui mừng và phấn khích kèm theo. Leona tỉnh lại, cậu nở một nụ cười nham hiểm thầm nói:" Anh hùng, hoàng đế các ngươi chờ đấy, ta quay trở lại rồi đây, hahahahaaa". Nhưng cậu thấy có điều gì đó không đúng, dẫu cậu chỉ nói thầm thì vẫn phải nghe được giọng bản thân mình chứ, sao lại không có tiếng gì thế này, cậu vươn tay định ngồi dậy nhưng vẫn không thể nào ngồi được dẫu cậu đã vận dụng sức lực toàn thân. Leona thầm nghĩ:" Phải rồi mình bị thương khá nặng, khó lòng mà bình phục một sớm một một chiều được, dẫu là thánh thể trời sinh bị thương sẽ tự lành như mình thì cũng có giới hạn của nó". Bất chợt từ xa, có tiếng bước chân truyền đến, Leona tự hỏi đấy là ai, liệu đó có phải là người đưa đi thiêu hủy thân xác mình không, bởi chỉ cần còn một phần cơ thể Leona vẫn luôn có thể phục sinh nên cần người thiêu hủy, để giết được Leona không dễ, nếu không nhờ cậy đế chế thần thánh thì chưa chắc có thể giết nổi Leona, bởi thân thể cậu luôn luôn hồi phục rất nhanh, nhanh tới mức khó hiểu, anh hùng cũng có thể làm được nhưng hiện giờ thì anh ta không thể, hắn quá yếu so với các đời anh hùng trước, cũng như hắn không đủ cấp độ để vận dụng hết sức mạnh của mình, bởi thế để giết được Leona đó là cả một kì công, tất nhiên bí mật đó chỉ có đế quốc thần thánh biết mà thôi, song không để cậu chờ lâu, chủ nhân của bước chân xuất hiện, một sinh vật toàn thân xanh lá, đôi tai hơi nhọn và có hai cái răng nanh chìa ra khỏi môi, sinh vật đó trên người có mặc một tấm vải tự như quần áo, Leona nhìn, cậu biết đây là cái gì, goblin, không ngờ tên hoàng đế đó lại cho goblin đến xử lí xác mình, hắn xem ra khá coi trọng ta đấy. khi Leona vẫn đinh ninh cho rằng goblin kia sẽ xé xác mình và ăn ngấu nghiến thì bất ngờ nó lại ôm cậu một cách trìu mến. Một rừng chấm hỏi trong đầu Leona, goblin hiền lành thế sao? Rồi cậu bất ngờ liếc mắt xuống vũng nước mưa dưới đất, đập vào mắt cậu là một đứa nhóc xanh lè. Dù có tư duy cỡ nào thì cũng không ngờ rằng có ngày mình sẽ sống dưới thân phận một tên quỷ lùn, yếu đuối và nhỏ bé nhưng rất ham mê sắc dục, bởi cậu luôn cho rằng cậu được phục sinh trong thân thể mình, vì hoàng đế bất cẩn nhưng điều này dốt cuộc là sao thì hiện tại cậu cũng không thể nào hiểu được. Đây chính là loài cậu giết nhiều nhất, cũng như khinh thường nhất của kiếp trước, tâm trạng cậu bây giờ rất tệ, có thể nói là vô cùng khó diễn tả, cậu gào khóc tiếng khóc vang khắp hang động, một tiếng khóc vô cùng uất hận, vô cùng đắng chát. Tâm trí cậu bây giờ chỉ có vài chữ:" Tử Thần,... , cô đùa tôi à". Lúc đó, ở một nơi nào đó của âm giới:" Chết cha, phép thuật phục sinh của mình không được tốt lắm, thân thể cậu ta không còn thì chắc sẽ mượn tạm cơ thể đã chết nào đó để sống không biết cậu ta ổn không? Mà thôi, để ý làm gì, Heratry gọi mình sang ăn bánh, mình cũng lên đi thôi."
Bạn đang đọc Nhân Vật Phụ Lên Tiếng sáng tác bởi nhaclam369

Truyện Nhân Vật Phụ Lên Tiếng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhaclam369
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.