Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không về hả????

Tiểu thuyết gốc · 605 chữ

Nhan Y Bình buồn bã nói: “Về căn nhà đó cảm thấy lạnh lẽo lắm, dạo nãy bên Mỹ có nhiều đơn hàng lớn nên ba mẹ không về được nên qua nhà bà để phụ làm tiệc chúc mừng luôn. Với lại qua đó có Tiểu Nhu cũng vui vẻ hơn nhiều”.

“Coi chừng bà bị nó làm hư lúc nào không hay” Lăng Nhược Thần phàn nàn về đứa em gái của mình.

“Tui thấy Tiểu Nhu cũng dễ thương mà” Nhan Y Bình khẳng định

Đang nói chuyện vui vẻ thì bỗng dưng Lăng Nhược Thần tức giận lên: “Mẹ nó chứ! Làm chúng ta tưởng xảy ra chuyện gì lớn lắm chứ, làm chúng ta sợ hết hồn à”.

“Nhận một bộ cũng được coi là một chuyện lớn nhưng chuyện này nói sau cũng được mà, làm chúng ta hụt hẫng huống chi là ngày quan trọng như lễ tốt nghiệp nữa chứ” Nhan Y Bình hùa theo Lăng Nhược Thần nhưng cũng không khỏi bất xúc.

Chẳng mấy chốc chiếc xe taxi chở hai người bọn họ đang trên đường K-A. Chiếc xe dừng lại trước một ngôi nhà có vẻ đơn sơ,cũ kĩ. Hai người bước xuống xe chưa được nửa phút thì chiếc xe đã đi mất hút!

Hai cô gái nhìn theo bóng chiếc xe vội vã rời đi. Lăng Nhược Thần cũng chẳng mấy quan tâm nên quay người lại bước lên bật thang để mở cửa. Không tới một phút thì Lăng Nhược Thần đã vô nhà, hai người bỏ hết túi xách rồi nằm bẹp trên giường.

Nhan Y Bình ngắm nghía ngôi nhà một hồi rồi nói :“ Tớ thấy không gian ở đây cũng được đó, rất thích hợp một người như cậu”

Lăng Nhược Thần thắc mắc:“Một người như Lăng Nhược Thần là sao?”

“ Thì là thích không gian yên tĩnh, không thích tiếng ồn khi làm việc, nhất là hay tức giận….” đang nói thì đột nhiên Nhan Y Bình cảm giác có điều gì không đúng lắm thì nhìn sang Lăng Nhược Thần lúc này vẻ mặt không ổn lắm.

Một giây sau đã có thứ gì đó đè chặt vào cổ Nhan Y Bình: “Hôm nay bà đây sẽ cho nhà ngươi biết cái gì gọi là “ họa từ miệng ra” Lăng Nhược Thần chưa đến nỗi mất khống chế mà bóp chết cô bạn của mình.

“Ặc…ặc…đại hiệp xin tha mạng!” Nhan Y Bình gào thét thảm thương, cảm thấy bị bất lực trước đòn tấn công bất ngờ của cô bạn thân.

Lăng Nhược Thần nhẹ nhàng buông hai tay ra nói: “ Nể tình chị em nên hôm nay bà đây sẽ tha cho ngươi”

“ Cái này là nể tình á?” Nhan Y Bình bi phẫn không thể tả.

Nghe giọng điệu đó Lăng Nhược Thần liếc về phía Nhan Y Bình. Cảm thấy đáng sợ nên Nhan Y Bình đã lách qua chuyện khác: “ Ê!”

Lăng Nhược Thần: “Gì?”

“Chuyện về phim bà tính như nào?” Nhan Y Bình đang đề cập tới vấn đề quan trọng của hai người.

“ Thì cứ để theo tự nhiên đi, chắc hai người quản lý của chúng ta đang tạo cơ hội phấn đấu á mà” Lăng Nhược Thần cảm thấy nó không đáng quan tâm lắm.

“ Vậy vai diễn thì làm sao?” Nhan Y Bình thắc mắc.

“ Cùng lắm thì đứa vai chính đứa vai phụ” Lăng Nhược Thần vẫn không đổi thái độ.

“ Sao nó cứ huề vốn thế nhỉ?” Nhan Y Bình vẫn không hiểu.

Bạn đang đọc Nhan tổng, anh được lắm! sáng tác bởi haylachinhminh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haylachinhminh
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.