Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh Cơ Hạch!

Phiên bản Dịch · 1337 chữ

Có phương pháp đối phó chính xác, quá trình giết ba con Trùng tộc hộ vệ kia trở nên rất đơn giản. Đây cũng do nhóm tu sĩ Cửu Châu trước kia đã dùng tính mệnh để rút ra kinh nghiệm.

Tiếng hoan hô truyền khắp bốn phương tám hướng, mọi người đều vui mừng hớn hở.

Dù trùng triều lần này đã khiến Bích Huyết Tông tổn thất mười mấy người, nhưng lần đầu tiên đối phó với trùng triều mà có kết quả như này, vẫn khiến mọi người mừng rỡ.

Trước đó ở thời điểm nghe nói trùng triều đã đến, rất nhiều tu sĩ có tu vi thấp đều lo lắng bất an, bởi vì mỗi một lần trùng triều như vậy đều sẽ chết rất nhiều người, nhưng hiện giờ xem ra, chuyện cũng không đến mức ấy.

Ai còn sống mà không có thu hoạch tràn đầy?

Trùng triều còn chưa hoàn toàn kết thúc, bởi vì trùng sào vẫn chưa khô héo, chỉ khi trùng sào khô héo hoàn toàn, lần trùng triều này mới được coi là thật sự kết thúc, còn trước khi trùng sào chưa khô héo hoàn toàn, sẽ không ngừng có Trùng tộc được ấp nở.

Lục Diệp tiến lên, đi đến chỗ túi thịt ở vị trí trung tâm nhất kia, nơi này cũng là trung tâm của cả trùng sào.

Bàn Sơn đao cắt lên một cái, túi thịt bị chém nứt ra, mùi tanh gay mũi lập tức phả vào mặt, còn khí tức sinh mệnh khiến người ta sợ hãi.

Hắn duỗi một tay tới thăm dò bên trong túi thịt kia, tìm tòi ở bên trong một hồi.

Âm thanh phốc kỷ phốc kỷ vang lên, hình ảnh này lập tức khiến gương mặt của mấy nữ tu có tâm lý chịu đựng kém trở nên trắng bệch, bọn họ vội vàng che miệng chạy qua một bên.

Rất nhanh, Lục Diệp đã thu tay lại, trên tay có thêm một cái nhục hạch to bằng nắm tay. Nhục hạch này có hình dạng bất quy tắc, mặt ngoài mấp mô, nhìn không đẹp tí nào, nhưng dường như nó có sinh mạng, cứ không ngừng nhảy lên trong lòng bàn tay Lục Diệp.

Sinh cơ thuần khiết nồng đậm truyền ra từ bên trong nhục hạch này.

"Thật sự có." Hắn khẽ thì thầm một tiếng.

Đại đa số sinh cơ và năng lượng mà đám Trùng tộc chạy ra bên ngoài trùng sào kia gặm ăn mang về, đều hội tụ tại trùng sào bên này, đó cũng là căn nguyên để ấp được càng nhiều Trùng tộc hơn. Và vị trí chứa đựng cụ thể chính là cái túi thịt trước mặt này, cho nên nơi này mới là trung tâm trùng sào, mới có hộ vệ chuyên môn thủ hộ.

Nhục hạch trong tay Lục Diệp chính là vật hội tụ sinh cơ và năng lượng.

Tu Hành giới Cửu Châu gọi nó là Sinh Cơ Hạch. Các tu sĩ không dùng được món đồ chơi này, dù là nó là kết quả của sinh cơ khổng lồ và năng lượng tinh thuần hợp thể lại, cũng chỉ thích hợp để Trùng tộc sinh sôi mà thôi.

Bên trong túi thịt không chỉ này một cái Sinh Cơ Hạch, vừa rồi lúc Lục Diệp đưa tay sờ vào, đã chạm phải mấy cái, nhưng cụ thể là bao nhiêu, phải chờ đến lúc phá vỡ i túi thịt kia mới biết được.

Chỉ cần phá vỡ cái túi thịt kia, lấy đi tất cả Sinh Cơ Hạch, như vậy trùng sào ở nơi đây không còn sinh cơ và năng lượng cung ứng, sẽ khô héo trong khoảng thời gian ngắn. Trùng triều cũng chính thức kết thúc.

Nhưng Lục Diệp không có ý định làm như vậy. Trước mắt, tu sĩ Bích Huyết Tông có quá ít con đường để thu hoạch công huân, bây giờ hết thảy mọi thứ bên trong trùng sào đều đã được khống chế, có bảy trăm tu sĩ hội tụ ở nơi này, mỗi khi Trùng tộc ấp trứng ra con nào sẽ bị chém chết con ấy.

Rõ ràng nơi này chính là địa điểm tốt để kiếm công huân.

Cho nên Lục Diệp chỉ quan sát cái Sinh Cơ Hạch kia một chút, đã nhét nó trở lại.

Vậy mà chỉ trong thời gian cực ngắn, phần túi thịt bị hắn phá vỡ kia đã khôi phục lại như lúc ban đầu, có thể thấy năng lực khôi phục của trùng sào cường đại tới mức nào.

Chuyện sau đó càng đơn giản, chỉ cần bảy trăm tu sĩ Bích Huyết Tông đợi ở chỗ này, không ngừng chém giết Trùng tộc mới được ấp ra, chờ trùng sào hao tổn tất cả Sinh Cơ Hạch là đủ.

Hắn đã không còn chuyện để làm nữa, tất cả tiểu đội đều phân tán ở bên trong trùng sào, nhìn chằm chằm từng cái túi thịt trước mặt, Trùng tộc sinh ra con nào sẽ chết con ấy. . .

Lục Diệp đi qua quan sát Hoa Từ bên kia. Lúc này trạng thái của nàng đã tốt hơn nhiều, rút cuộc hắn cũng yên lòng.

Nhưng khi hắn nhớ tới bộ dạng yếu đuối vừa rồi của nàng, cũng có chút buồn cười.

Nói gì thì nói, nàng vẫn là nữ tử, vẫn có một mặt yếu ớt.

"Lục Diệp, Lục Diệp!" Bỗng nhiên Y Y hưng phấn chạy tới.

"Hả?"

"Bên kia có cái cửa hang, không biết thông đến chỗ nào."

"Có ý gì?"

"Có một cái cửa hang, ngươi đến xem sẽ biết." Y Y lôi kéo Lục Diệp chạy tới phía đó.

Bây giờ tất cả mọi người đều đang chờ Trùng tộc ấp trứng, sau đó giết trùng. Trong lúc Y Y rảnh rỗi, nàng đã đi dạo lung tung bốn phía, kết quả lại phát hiện một cái cửa hang chưa bị thăm dò.

Rất nhanh, Y Y đã dẫn Lục Diệp xuống đến chỗ cửa hang kia. Hắn cẩn thận nhớ lại một chút, chợt phát hiện cái cửa hang này không phải một trong chín thông đạo mà Bích Huyết Tông đã thăm dò được.

Chỉ thấy cửa hang nọ đen nhánh, cũng không biết thông đến nơi nào.

Lục Diệp dò xét một lát, bỗng nhiên ngồi xổm xuống lau một đường trên mặt đất, hắn phát hiện được một ít dịch nhờn chưa khô trên mặt đất.

Sau khi Trùng tộc được ấp nở, trên thân sẽ có loại dịch nhờn này.

Nói cách khác, có Trùng tộc thông qua cái cửa hang này rời khỏi nơi đây, thời gian chắc không quá lâu, nhiều nhất chỉ là một ngày trước đó.

Lục Diệp chợt nhớ Lý Phách Tiên từng nhắc tới một loại tình huống. . . Trong lòng khẽ động, dường như hắn đã hiểu rồi.

"Có nên đi vào nhìn xem hay không?" Y Y hỏi.

"Ta đi xem một chút."

"Ta đi cùng với ngươi." Y Y vội vàng nói.

"Cũng được."

"Mang Hổ Phách qua đây."

"Được." Y Y nhảy cẫng một cái, vội vàng chạy đi tìm Hổ Phách.

Lục Diệp gọi Trần Dục, căn dặn gã phải trông chừng tốt chỗ này, nếu có chuyện gì ngoài ý, phải lập tức báo tin.

Không bao lâu, Lục Diệp đã cưỡi Hổ Phách đi vào trong cửa động, một đường chạy về phía trước.

Trên lưng hổ, Lục Diệp giơ Bàn Sơn đao của mình lên, Nhật Chiếu linh văn trên vỏ đao kia tiếp tục phát huy tác dụng, chiếu rọi tứ phương, Y Y ngồi trước người hắn, Hổ Phách chạy nhanh tới.

Dường như lúc này, bọn họ lại trở về trước kia, một người một linh một hổ, kết bạn mà đi, vô ưu vô lự, Y Y đặc biệt thích loại cảm giác này, dọc đường còn ngân nga hát.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.