Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng Triều!!!

Phiên bản Dịch · 1322 chữ

Hai bên trái phải trong làn sương mù kia lại quay cuồng, hai con trùng tử vọt tới, một con trong đó giống con vừa rồi, vừa lao ra đã bị giết, một con khác chỉ chạy được hai bước đã tiêu đời.

Lưu quang bay vút, từng con từng con trùng tử bị chém chết, tới màn thứ tư, nếu chỉ dựa vào ngự khí lại không giết xuể, tốc độ ngự khí nhanh đến mấy cũng có cực hạn. Thêm nữa, động tác của những con trùng tử kia cũng không chậm. Cuối cùng Lục Diệp nương theo uy thế của Bàn Sơn đao, chém giết từng con trùng tử vọt tới trước mặt mình.

Đợi cho tới màn thứ năm, linh lực trong đoản đao hao hết, Lục Diệp kịp thu hồi nó về trước khi linh lực hao hết, sau đó cầm Bàn Sơn đao trong tay, huyết chiến tứ phương.

Một lát sau, trong Luyện Công phòng, Lục Diệp với sắc mặt tái nhợt, mở to mắt, vừa rồi hắn chỉ giết đến màn thứ tám đã bị những trùng tử kia làm thịt.

Trùng tử thất tầng cảnh và lục tầng cảnh có sự khác biệt rất lớn, thực lực tăng lên cực kỳ rõ ràng. Đặt lên người tu sĩ cũng là như vậy, khác không nói, thất tầng cảnh có thêm thủ đoạn ngự khí, khiến cho chỉnh thể thực lực của tu sĩ có tăng lên trên diện rộng.

Dù lần này không giết qua màn thứ chín nhưng Lục Diệp cũng không bất mãn, hắn mới tấn chức thất tầng cảnh chưa được mấy ngày, Ngự Khí Thuật cũng vừa mới tu thành, không vượt qua được cũng là điều hợp lý. Phải biết rằng lần đầu tiên bước vào Thận cảnh, hắn chỉ giết đến màn thứ năm mà thôi, lần này có thêm một thanh ngự khí, ở lần đầu tiên khiêu chiến trùng tử thất tầng cảnh, đã giết thẳng tới màn thứ tám, tiến bộ cực kỳ rõ ràng.

Lục Diệp cho rằng, nếu hắn có thể điều khiển hai thanh ngự khí thậm chí là ba thanh, đến lúc đó hẳn là hắn có thể vượt qua màn thứ chín và nghênh chiến tu sĩ trong sương mù.

Vẫn nên tới chỗ Hoa Từ, lấy thêm vài món linh khí thích hợp cho ngự khí. Vừa rồi ở thời điểm ngự khí, hắn có cảm giác bản thân đã thành thạo hơn rồi, hẳn là có thể ngự sử thêm một kiện linh khí nữa. Đây là chỗ tốt khi có thể điều khiển thuần thục linh lực của bản thân.

Bên ngoài không ngừng truyền tới tiếng sấm “Ầm vang long”, tựa như muốn có mưa to.

Đột nhiên trên ấn ký chiến trường có động tĩnh, Lục Diệp kiểm tra, là tứ sư huynh đưa tin, chỉ có một câu đơn giản: "Tiểu sư đệ cẩn thận, trùng triều muốn tới!"

Cách trụ sở ngoài mười dặm là vùng hoang dã. Đây là một mảnh sơn cốc địa hình bằng phẳng. Trong sơn cốc, có một hố đất rất lớn, cửa hang có phạm vi chừng mười trượng, thẳng tắp hướng xuống dưới, không biết sâu bao nhiêu, nếu có người đứng tại chỗ cửa hang, còn có thể nghe được âm phong gào thét.

Linh Khê chiến trường là nơi rất kỳ diệu, ở đây có rất nhiều kỳ ngộ và cơ duyên mà chưa ai biết tới, nhưng đi cùng với đó là vô vàn nguy hiểm người thường khó mà tưởng tượng nổi.

Lúc này Lục Diệp cưỡi trên người Hổ Phách, đứng tại một điểm cao bên cạnh sơn cốc, nhìn xuống phía dưới, nơi ánh mắt có thể quét tới, chỉ thấy lấy hang động này làm trung tâm, có đủ loại côn trùng bò ra từ trong sơn cốc, có nhện, có bọ ngựa, có châu chấu, giống như đúc với cảnh tượng hắn từng thấy tại Thận Cảnh, có điều những con côn trùng ở đây có hình thể nhỏ hơn rất nhiều.

Bên ngoài thân thể của những con côn trùng kì lạ này đều được bao phủ một tầng màu đen, mang tới cho người ta một loại cảm giác cực kì bền chắc, trên thân còn tràn ngập một loại khí tức làm người khác cực kì khó chịu.

Khí tức kia không phải là yêu khí đơn thuần, nói chính xác hơn, nó tựa như một loại khí tức muốn hủy diệt vạn vật.

Giờ này khắc này, âm thanh nhấm nuốt dày đặc đang truyền ra từ trong sơn cốc. Vốn dĩ ở nơi này đầy những hoa thơm cỏ lạ, xanh um tươi tốt, chim hót véo von nay đã là một mảnh tàn lụi. Những nơi đám côn trùng đi qua, không một ngọn cỏ nào có thể sống sót, ngay cả mặt đất cũng bị phá đi một tầng. Nói một cách bảo thủ, phải có tới hàng vạn con côn trùng đang tụ tập ở chỗ này, hơn nữa còn không ngừng có côn trùng leo ra từ trong hang động bên kia, theo thời gian trôi đi, số lượng càng ngày càng nhiều.

"Quả nhiên là trùng triều!"

Bên cạnh Lục Diệp là Trần Dục, gã cũng đang cưỡi trên mình một con yêu thú, đây là thú sủng của gã, ngoại hình tương tự một con báo, nhưng đứng chung một chỗ cùng Hổ Phách, con yêu thú này lại không còn oai phong nghiêm nghị như trước, chỉ thấy đôi mắt cụp xuống, đầy thành thật.

Đêm qua có một cột sấm sét từ trên trời giáng xuống, dù cách trụ sở của Bích Huyết Tông tới mười dặm nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, Trần Dục vội vàng báo cáo tình huống này lại, gã suy đoán có thể là trùng triều đến rồi.

Khi đó, Lục Diệp vừa hỏi thăm Lý Phách Tiên về tình huống trùng triều xong.

Theo hắn được biết, trùng triều là thiên tai lớn nhất của Linh Khê chiến trường, cách một đoạn thời gian đều sẽ xuất hiện một lần, khoảng cách thời gian cũng không cố định, có thể là mấy tháng, cũng có thể là một hai năm thậm chí là lâu hơn.

Còn lôi trụ kia từ trên trời giáng xuống kia chính là điềm báo xuất hiện trùng triều.

Cùng với sự xuất hiện những lôi trụ kia, chính là hố đất trong sơn cốc, Tu Hành giới Cửu Châu gọi nó là Trùng động, mà những côn trùng theo Trùng động bò ra ngoài là Trùng tộc.

Trùng tộc và Yêu tộc là hai khái niệm khác nhau, mặc dù bên trong Yêu tộc cũng có trùng yêu, nhưng không có loại Trùng tộc mang theo khí tức hủy diệt vạn vật kia.

Xét về chỉnh thể, Yêu tộc tại Tu Hành giới Cửu Châu chính là một chủng tộc bình thường, rất nhiều Yêu tộc đều hóa thành hình người, bái nhập tông môn của Nhân tộc, cùng tu sĩ Nhân tộc đối đãi với nhau như sư huynh đệ.

Hoàn toàn khác những Trùng tộc không có thần trí, chỉ biết hủy diệt này.

Sở dĩ Trùng triều được gọi là thiên tai, là bởi vì mỗi lần trùng triều xuất hiện, toàn bộ Linh Khê chiến trường đều sẽ bị tác động đến, ở bên ngoài tất cả trụ sở tông môn tại Linh Khê chiến trường, đều sẽ xuất hiện Trùng động.

Nếu xử lý không kịp thời, để Trùng tộc phát triển, chúng tuyệt đối có thể dễ dàng san bằng một trụ sở tông môn.

Mỗi lần trùng triều xuất hiện, đều có không ít tông môn gặp tai ương xui xẻo, lần này không biết tông môn nào sẽ trở thành người bị hại.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 201

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.