Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết Cho Bọn Chúng Tè Ra Quần!!!

Phiên bản Dịch · 1333 chữ

Hiện giờ đám người Lục Diệp đang đứng trước hai lựa chọn, một là ở nguyên chờ đợi, dù sao nơi này cũng là phương thiên địa mà đám người Lục Diệp bố trí hơn hai mươi ngày qua. Cái khác không nói, chỉ tính riêng các loại bố trí của Hoa Từ, và hơn mười đạo Tụ Linh linh văn thật lớn do Lục Diệp xây dựng ở trong này, đã giúp bọn họ giết địch và khôi phục được dễ dàng hơn rất nhiều rồi, cho nên nếu cả đám ở chỗ này chờ đợi, thì kể cả cho tu sĩ Hạo Thiên minh khác đi tới tìm nơi nương tựa, hay là chờ người của Vạn Ma lĩnh chui đầu vô lưới, bên ta đều có ưu thế thật lớn.

Nhưng nếu làm như vậy, nhóm tu sĩ Hạo Thiên minh rơi rụng bên ngoài kia sẽ gặp phải càng nhiều nguy hiểm hơn. Bởi vì trước mắt đoàn đội bên ta là đội ngũ có số lượng tu sĩ Hạo Thiên minh nhiều nhất. Nếu bên này không động, tiểu đoàn đội khác tuyệt đối sẽ phải đối mặt với đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh bao vây tiễu trừ.

Tạm thời không biết Vạn Ma lĩnh bên kia có bao nhiêu người sống sót nhưng khẳng định rằng sẽ nhiều hơn Hạo Thiên minh.

Cho nên lựa chọn thứ hai bày ra trước mặt đoàn đội bên ta chính là, chủ động phóng ra, vừa tìm kiếm tung tích địch nhân vừa hấp thu tu sĩ bên ta, làm lớn mạnh lực lượng.

Người tới tham gia Linh Khê trấn thủ chiến đều là trấn thủ sứ và phó sứ của các đại tông môn, kể cả khi trước kia bọn họ chưa từng tham dự loại hành động đại quy mô này, thì ít nhất cũng có chút nhãn lực và ánh mắt nhìn xa trông rộng.

Cho nên sau một cuộc thảo luận, gần như tất cả đều đạt thành nhất trí.

Đó là buông tha cho đủ loại ưu thế ở nơi này, chủ động phóng ra!

Đây là đang cứu người, đồng thời cũng là tự cứu. Nếu không chờ người của Vạn Ma lĩnh quét sạch bên ngoài, tất sẽ khởi xướng công kích nơi này, đến lúc đó người tới sẽ không phải một hai trăm người, rất có thể sẽ là một, hai ngàn người.

Phương án đã được định ra, hơn ba trăm người chia thành hơn ba mươi tiểu đội, từng đội ngũ có chừng mười người, phối hợp hành động với nhau, đồng thời kết nối chặt chẽ.

Thống nhất một phương hướng, sau đó hơn ba trăm người ầm vang long xuất phát.

Cùng lúc đó, từng tin tức được truyền ra bên ngoài, báo quỹ tích di động của đám người bên này cho những tiểu đoàn thể rơi rụng bên ngoài kia, để bọn họ tìm cơ hội đi tới hội hợp.

Lục Diệp và Hoa Từ tự nhiên là thuộc một đội ngũ, những người khác cùng đội là Lam Vũ Điệp, Cao Thái, hai sư huynh muội Lỗ Ngọc Sơn, và mấy người còn lại phụ trách bảo vệ bên cạnh Hoa Từ.

Tất cả mọi người đều phải chạy bộ, chỉ có Hoa Từ và sư muội của Lỗ Ngọc Sơn được cưỡi trên người một con cơ quan lang, vẻ mặt cực kỳ nhàn nhã.

Đây là cơ quan tạo vật do hai sư huynh muội bọn họ hao phí linh thạch và một chút linh lực tạo ra. Nó có thể thay thế cho đi bộ nhưng tốc độ không quá nhanh, cũng không chậm, thắng ở điểm tiết kiệm thể lực.

Lục Diệp có chút hối hận vì không mang Hổ Phách vào đây. Tại lúc trước hắn lo lắng khi mang theo Hổ Phách sẽ dễ dàng bại lộ thân phận, nhưng trước đó ai cũng không biết địa hình tổ chức Linh Khê trấn thủ chiến lần này lại là Kỳ hải. Và ở Kỳ hải này, dường như hắn có bại lộ thân phận hay không, cũng chẳng gây nên quá nhiều ảnh hưởng dù sao đều là đám Kỳ đảo tự động di chuyển và sát nhập, đụng phải chính là ngươi chết ta vong.

Trên người cơ quan lang của Hoa Từ treo đầy túi trữ vật, tới hơn một trăm cái. Đây còn là kết quả đạt được sau khi Hoa Từ đã cố hết sức từ chối khéo léo rồi, nếu không phải nàng thật sự không cầm được hết, chỉ sợ hiện giờ nàng đã có tới mấy trăm túi trữ vật rồi.

Linh Khê trấn thủ chiến lần này, Hoa Từ đã kiếm được đầy bồn đầy bát, không chỉ là đống túi trữ vật này, mà phần lớn nhóm tu sĩ các đại tông môn khác, đều từng được nàng trị liệu, cho nên nàng còn lời ra thật nhiều nhân tình nữa.

Thời điểm nàng còn là tán tu, cũng không có tiếng tăm gì, nhưng một lần tham gia Linh Khê trấn thủ chiến, lại khiến cho rất nhiều trấn thủ sứ và phó sứ của các tông môn đều biết nàng. Chưa nói đến chuyện khác, chỉ tính tới điểm về sau khi nàng hành tẩu ở Linh Khê chiến trường, cứ tùy tiện đến bất cứ nơi nào, đều có thể được tông môn khác che chở.

Đương nhiên, Lục Diệp cũng như thế, hắn xây dựng nên Tụ Linh linh văn, mang đến sự tiện lợi thật lớn cho nhóm tu sĩ bên ta khôi phục.

Và thu hoạch lần này của hai người, không hề có liên quan tới bóng râm của Bích Huyết tông, mà do hai người dựa vào bản lĩnh của mình kiếm tới, coi như làm vẻ vang cho sư môn.

"Ba mươi dặm phía trước, có các sư huynh Hạo Thiên minh đang bị đuổi giết, đúng phương hướng chúng ta đang nghênh đón, các đội chuẩn bị chiến tranh!" Bỗng một tiếng gầm đầy giận dữ truyền đến từ tiền phương.

Châu lục đã hình thành, mặt trời treo cao trên bầu trời, có khả năng định vị mơ hồ và thủ đoạn đưa tin, cho nên giữa các tu sĩ rất dễ dàng có phán đoán ra vị trí của nhau.

"Giết cho bọn chúng tè ra quần!" Có người hô to.

Ngay sau đó, âm thanh ô lạp lạp vang lên, một đám tu sĩ Hạo Thiên minh lao lên y chang một lũ sơn tặc.

Nhưng cả đám không cần chạy tới ba mươi dặm, bởi vì hai bên đang lao ngược chiều nhau, chỉ hơn mười dặm, Lục Diệp đã cảm nhận được dao động linh lực phập phồng ở phía trước, hẳn là đám tu sĩ Hạo Thiên minh bị đuổi giết đang ngăn cản công kích của địch nhân.

Đã bị đuổi giết, đương nhiên cục diện không mấy lạc quan, nhưng sau khi có tu sĩ bên ta tiếp ứng, thế cục lập tức xoay ngược lại.

Nhóm tu sĩ Vạn Ma lĩnh vừa truy kích tới, lập tức thấy tình huống không đúng, chỉ ứng phó vội vàng, sau khi bỏ lại một vài thi thể, đã xoay người chạy trốn.

Cứ như vậy, phe đuổi giết biến thành phe chạy trốn, còn phe chạy trốn lại đuổi giết ngược lại, khung cảnh lập tức trở nên náo nhiệt tột cùng.

Lục Diệp dặn dò Hoa Từ một tiếng, sau đó thân hình như mũi tên lao vút ra ngoài, lướt qua từng tu sĩ bên ta. Chưa được bao lâu, hắn đã đuổi tới những địch nhân đang chạy trốn kia, thuật pháp bùng nổ, sau khi quật cho địch nhân nghiêng ngả, một đao dứt khoát chém xuống, ngay cả chiến lợi phẩm cũng không có thời gian thu thập, lại tiếp tục lao tới đuổi giết.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 210

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.