Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu hàng.

Tiểu thuyết gốc · 2105 chữ

Quyển 1: Xuyên không.

Long Oản bay một quãng đường, không quá lâu, y đã đến trước chiến trường, đằng đó đang diễn ra đại chiến kịch liệt. Nhân số trong đó lợi thế nghiêng về Đỗ phủ nhưng không cách nào đánh thắng được tên Ngự Thú vực ấy.

- Tướng quân!

Phùng Nha thấy được Long Oản từ trên trời rơi xuống cũng hô lớn.

Tên Ngự Thú vực kia cao ba mét nghe thấy lời ấy, hắn quay đầu nhìn lên, đúng lúc thấy Long Oản, đôi mắt lộ ra sợ hãi.

- Graaaa!!!

Tên Ngự Thú thân thể lông, gai, vảy đầy thân và mặt sư tử, bộ vuốt sư tử gầm lên Long Oản.

- Dám chơi âm bạo với ta?! - Long Oản sắc bén nhìn Ngự Thú tộc nhân hóa hình này rồi gầm lên.

Sau lưng hắn có cánh cổng xuất hiện, hàng loạt binh tướng của hắn xuất hiện, một vạn người, sáu chủng tộc của hắn đều xuất hiện. Tất cả đều đứng trên bầu trời quan sát kẻ địch bên dưới, trận hình dàn sẵn, chờ lệnh hạ xuống là phát động tấn công.

Phùng Nha thấy vậy, trận chiến giờ không còn thuộc về hắn nữa rồi, y quay người rời khỏi nơi đây, thông báo mấy người thân của Hồng Phong mau chóng chạy khỏi bãi chiến trường này.

- Diễm Tuyết, cô nhanh rời khỏi đây, đến u Việt thành trước, chỗ này đã trở nên nguy hiểm, không thể ở lại lâu. - Đầu tiên là y đến gặp Diễm Tuyết. Dù sao cũng là người mình và là hôn phối của Hồng Phong.

- Hồng Phong đâu?! Ta phải gặp được chàng! - Diễm Tuyết kiên quyết không rời đi trước khi gặp Hồng Phong.

- Hắn đã rời đi trước, cô mau đến đó! - Phùng Nha hối thúc một câu, Diễm Tuyết đứng người lặng nhìn.

- Còn ngây ra đấy làm gì?! Không đi thì chúng ta cũng không đi được nữa! - Phùng Nha quát lớn làm nàng giật mình lại.

- Ừ... - Diễm Tuyết lạnh nhạt như người vô hồn đáp lại.

- Ra ngoài kia, bên đó có Tật Phong Điểu của ta. Có thể trên đường sẽ gặp được hắn cũng không chừng. - Y vừa nói, vừa chỉ tay về ngoài cửa.

Diễm Tuyết không hề do dự, mang theo cha mẹ rời đi. Tình cảm của nàng đối với Hồng Phong đã mờ nhạt đi rất nhiều, thậm chí có chút ghét bỏ hắn vì rời đi không nói với nàng một lời.

- Tên chết tiệt. - Trong lòng nàng thầm chửi.

- Tất cả mọi người mau chóng rời khỏi đây!! - Long Oản trên trời cao, dùng lực lượng Phong đạo sơ tán mọi người tập trung bên trận chiến.

- Đúng thật mệt mỏi, không hiểu sao lại có chủng tộc ưa thích hóng hớt như này. - Long Oản lắc đầu, y đã quá quen với họ, chuyện gì cũng túm tụm lại hóng.

Những người nếu như mà có thể giống cha mẹ Hồng Phong, Diễm Tuyết thì lại tốt biết bao.

- Bá phụ, chúng ta mau rời khỏi đây. - Diễm Tuyết hận hắn nhưng vẫn quan tâm tới cha Hồng Phong.

- Sau này lại tính sổ với ngươi! - Trong lòng nàng thầm quyết vậy.

- Hồng Phong đâu?! - Phù Thiên Mạc hoảng hốt hỏi thăm.

- Hắn đã đến u Việt thành, chúng ta trước cứ chạy đến đó. Chờ trận chiến ở đây xong xuôi lại quay về. - Nàng cảm giác như mình là Phùng Nha đang nói với bản thân thay cho Thiên Mạc.

- Vậy được. - Thiên Mạc không hề do dự, thu lấy chút đồ đạc rồi rời khỏi đây.

Thiên Mạc thu dọn đồ, thấy được thanh kiếm gỗ, một cuốn thẻ tre buộc chặt vào nhau. Y lại nhớ về ký ức ngày xưa, Hồng Phong cầm kiếm, chỉ huy các quân cờ gỗ đánh bại.

- Xông lên!! Ha ha ha... - Hồng Phong lúc còn sáu tuổi cầm kiếm, bên hông đeo dao phòng thân đều làm từ gỗ, sau lưng khoác áo bào đỏ phấp phới.

- Thế nào? Định làm anh hùng áo vải như Trung Thiên Bình Định Đại Vương à? - Phù Thiên Mạc cười rồi hỏi Hồng Phong.

Hồng Phong hai mắt tỏa sáng lung linh nhìn Thiên Mạc. Trung Thiên Bình Định Đại Vương, Quang Trung, là con thứ hai của Nhật Đế, em trai Long Đế và là anh Sở Đế.

Ngoài Long Đế ra thì cả hai đều chết trên chiến trường. Sơ Đế là con Nguyệt Đế lên ngôi cai trị đến hiện tại.

- Bá phụ! Mau đi thôi. - Giọng nói Diễm Tuyết có chút nóng vội vọng vào.

- Đây, ta ra ngay. - Thiên Mạc cất hai thứ này đi rồi chạy ra ngoài.

Hắn không như Diễm Tuyết, y biết con mình được Đại Tướng quân trợ giúp nên đến u Việt thành là điều tất yếu và hiển nhiên, không do dự rời khỏi đây. Vợ hắn cũng an toàn ở Hàn Việt.

Quận Hàn Việt.

- Nói! Các ngươi làm sao phát hiện nơi này! - Một người, bên cạnh có dây leo trói chặt hai người Nhạc Phong, Di Loan.

Di Loan liếc mắt, thấy quang huy của Đại Hàn trên ngực người này, nhận ra thân phận cũng vội cúi người chào hỏi.

- Bái kiến Thiên Đàn tổng chủ, tiểu dân họ Lưu tên Di Loan, có tổ tiên để lại dấu hiệu dẫn đến nơi này. Di Loan chưa có sự đồng ý của ngài mà sử dụng Thiên Võ đàn cho con trai của thảo dân cũng thức tỉnh võ hồn. Là một phần của Đại Hàn.

Di Loan thuận tiện nói rõ lý do rồi liếc qua Nhạc Phong, hi vọng phân thân này biết điều phối hợp.

Người mang dây leo trói chặt bọn họ cùng đại quân nhìn sang Nhạc Phong, y cũng không do dự mà cúi người.

- Bái kiến Thiên Đàn tổng chủ đại nhân, mẫu tiểu dân nói đúng, là người đã dựa theo tổ mẫu lưu lại dấu hiệu mà tìm tới.

- Vậy ngươi nói tổ mẫu ngươi là ai. - Thiên Đàn tổng chủ vẫn không tin tưởng hai người cho lắm.

- Bẩm ngài, tổ tiên Lưu gia chúng tôi là Lưu Đa Phụng. - Di Loan nhanh miệng nói.

Gia phả của Lưu gia, Nhạc Phong không hề biết, kể cả có chút ký ức của bản tôn.

- Đưa võ hồn của các ngươi ta xem. - Thiên Đàn tổng chủ lại nói.

Võ Hồn vực, tại một ngôi chùa đơn sơ.

- Tôn chủ, ngài toán mệnh đất ta sẽ thế nào? - Vị Vương ngồi trên chủ vị cung kính trước mặt một người bên bàn có loạt thẻ bài cùng với một quả cầu được rất nhiều thứ nhỏ bé vô định hình bay quanh.

Bên cạnh có một đứa bé đứng đó chăm sóc.

- Song Hồn... Khụ! Khụ! - Tôn chủ tay xoay quanh quả cầu, lật một lá bài lên, hiện ra hình thù lưỡng cực rồi ho liên tục.

Sau đó đầu lão cúi gục xuống.

Vị Vương này thấy Tôn chủ toán mệnh không còn động tĩnh, cũng không mạo phạm mà vén màn lên mà để Tiểu Linh hầu cận xem xét một hồi rồi lắc đầu.

Cao Đế quỳ xuống cúi đầu tỏ lòng thành kính và biết ơn đối với Tôn chủ đã cống hiến nhiều năm cho Đại Hàn. Sau đó hắn yên lặng rời đi, những việc an táng sau này đều do Tiểu Linh phụ trách.

...

Trận chiến của Hồng Phong vẫn đang diễn ra nghiêng về một bên, Tu Đại Lôi thấy Hồng Phong trên đó mà chẳng làm được gì. Hòa Địa phấn đều đã sử dụng hết, không còn lại chút gì để thoát khỏi bốn bức tường sực mùi khai này.

- Ta đầu hàng, thả ta ra!! - Một tên binh lính bình thường không chịu nổi mùi khai đã hét lên trên.

- Ta đầu hàng! Làm ơn, thả ta ra, ta chịu thua. - Một tên lính khác nối tiếp người trước.

Cứ thế chúng đều đã hoàn toàn đầu hàng, chỉ còn lại Tu Đại Lôi ngơ ngác nhìn đám người ấy.

- Đầu hàng rồi thì cởi bỏ tất cả đồ vật trên thân mình, sau đó thì giơ tay lên đầu từ từ đi ra bên ngoài. - Giọng Hồng Phong nghẹn lại nói vọng xuống. Mùi khai ấy bay hơi lên trên làm hắn cũng không chịu nổi mà phải bịt mũi.

- Địa Mông, ngươi quan sát tình hình mà chặn, không cho tên cầm đao kia ra ngoài. - Y lại quay sang nói với Địa Mông.

- Vâng. - Địa Mông gật đầu rồi chú ý vừa mở cửa, vừa chặn tên Tu Đại Lôi.

- Tên cầm đao ngu ngốc, không chịu đầu hàng thì ngươi sẽ mãi bị nhốt trong đó . - Hồng Phong trêu tức cười nhạo Tu Đại Lôi.

- ...

Tu Đại Lôi vẫn không nói, hắn có thể sử dụng chiến khí cản trở những mùi ấy bay vào mũi mình nên không cần lo lắng. Chỉ cần chờ đợi đầu lĩnh thoát được thì cục diện nhất định thay đổi.

- Hỏa đạo, tạo nhiệt thành chữ 'đầu hàng sẽ được tha' vào trong đó. - Hồng Phong quyết định tha cho chúng một con đường sống nên đưa vào thông tin đó.

- Nếu có người Xà Nhãn tộc thấy nhiệt thì chắc chắn có thể thấy được điểm nổi bật ở trên đó. - Hắn nghĩ.

Hỏa Binh gật đầu, chỉ đạo mọi người tiếp tục truyền nhiệt lại tạo hình như lời Đại Vương.

- Mạnh Tường, đánh ngất chúng. Địa Mông, khóa tay chúng lại.

Quân lệnh vừa ra, Mạnh Tường làm cận vệ của hắn xoay người biến hóa thành Thanh Vũ tộc, nhiều người rảnh rỗi hoặc đang hồi phục chiến khí tò mò nhìn lại cũng hâm mộ không thôi.

Khuôn mặt trẻ trung, thanh tú, thân thể cường tráng, tay cầm dùi, tay cầm trống mặc áo xanh lục.

Để tránh ảnh hưởng đến mọi người xung quanh, Địa Mông tự động nhốt cả đám vào một lồng, Mạnh Tường một lồng rồi hỏi thăm.

- Sẵn sàng chưa?

- Bắt đầu đi. - Mạnh Tường nói xong, vách ngăn giữa hai bên hạ xuống, tay hắn cầm dùi dùng lực đánh thẳng mặt trống.

Tùng! Tùng! Tùng!

Ba tiếng trống vang lên lại còn trong không gian hẹp, bên ngoài không nghe thấy, bên trong vang inh ỏi. Hai mươi tên tiểu tặc lập tức ngã xuống.

- Xong rồi. - Mạnh Tường nói vọng ra, vẫn duy trì Thanh Vũ tộc đề phòng bất trắc.

Địa Mông hạ bức tường xuống, hai người thuộc Thủ Địa tộc và Thổ Linh tộc xông lên gông cùm bọn chúng lại, áp giải vào thế giới đan điền của Hồng Phong.

Bên trong cái lồng rực lửa, nóng hừng hực ấy, Xà Nhân không dám mở mắt nhìn quanh, chỉ có thể dựa vào một người để hạ nhiệt xung quanh. Lại so với đầu lĩnh thì không thể bằng, dù sao thì người cầm đầu luôn được ưu tiên.

Không cách nào thấy được thông tin đầu hàng từ bên ngoài gửi vào, nước trong cơ thể đang mất liên tục, chẳng mấy mà bọn họ sẽ nằm xuống đây và bị thiêu thành tro bụi.

- Đầu lĩnh, hay chúng ta đầu hàng? - Xà Nhân hỏi.

- Đầu hàng... - Mục Cường băn khoăn lẩm bẩm.

- Ta thấy nên, ít ra thì vẫn có cơ hội sống. - Tên quân sư tai to nghe thấy thanh âm bên ngoài cũng nói ra.

- Ngươi nghe thấy bọn họ nói tha? - Mục Cường hỏi lại.

- Không còn nhiều thời gian đâu, mau đầu hàng. Tu Đại Lôi đã đầu hàng rồi! - Tên tai to nói dối.

- Được, đầu hàng, nhưng phải làm sao để chúng biết. - Mục Cường hỏi.

- Hét không được, đánh không xong. - Mục Cương thất vọng ngồi trên đất.

- Đại Vương, chúng đầu hàng rồi, ra hiệu rồi thì sao chúng ta có thể nhận biết được nó? - Địa Mông bên cạnh lập tức hỏi, đưa Hồng Phong vào thế khó.

Suy nghĩ một hồi vẫn không đưa ra đáp án, Thổ Đàm thuộc Thổ Linh tộc đang ngồi hồi phục lại chiến khí lập tức nói cho hắn biết.

- Đại Vương, ở bên trong thế giới đan điền có một chủng tộc, tai dài, mắt có thể thấy được xuyên vật thể là Thấu Nhĩ tộc.

- Ồ, vậy để ta đi tìm chúng. - Hồng Phong nói xong liền mở ra cánh cổng thế giới đan điền rồi bước vào.

Bạn đang đọc Nhạc Vũ Thần Quân sáng tác bởi dodanhban
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dodanhban
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.