Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu là ai?

Tiểu thuyết gốc · 778 chữ

Cậu nhóc được Ngư Ngư sắp xếp cho một phòng nhỏ gần phòng của phù thủy, khuôn mặt nó có vẻ không hài lòng cho lắm.

Phù thủy sau khi giải quyết xong 1 con chim và 1 cậu nhóc, thân thể cũng rã rời. Quả là cái thân hơn ngàn năm có khác! Thế nhưng y vừa đặt lưng xuống giường thì:

- Mẫu thân! Mẫu thân! Ta muốn ở cùng mẫu thân!

- Nhóc con à. Ngươi...ngươi không được vào đây! - Ngư Ngư vừa chạy theo, giọng kêu hổn hển.

Số phận phù thủy đúng là không thể đoán trước được gì. Bây giờ thời tới cản không nổi. Sống bao nhiêu năm thảnh thơi, nhàn nhã. Vừa có chuyện là đủ thứ cái phải lo.

- Đây...có chuyện gì vậy?

- Mẫu thân! Con muốn ngủ cùng người, ngủ một mình Băng nhi sợ lắm!

Cái miệng chúm chím ngây thơ nũng nịu ấy, thật làm khó cho cái gốc cây cổ thụ ngàn năm này mà. Phù thủy khẽ môi cười nhẹ:

- Ngư Ngư, ngươi ra ngoài trước đi.

Ngư Ngư khẽ vâng một tiếng, mang theo khuôn mặt ngờ vực lui ra ngoài. Phù thủy tiếp tục:

- Nhóc con, cậu tên gì?

- Con là Băng nhi. Mẫu thân, người không nhớ Băng nhi sao?

- Băng Nhi? Tại sao cậu lại gọi ta là mẫu thân?

Khuôn mặt ngây thơ ấy bỗng dưng lại như vừa bị ai đó bỏ mặc mà hờn dỗi:

- Mẫu thân, người không nhớ Băng nhi thật sao.

- Cái này…

- Quả nhiên người là không thương Băng nhi nên mới bỏ mặc Băng nhi mà. Hức! Xuân Đán nói không sai chút nào hết.- Cậu nhỏ bắt đầu òa lên.

- Băng nhi, Xuân Đán là ai? - Phù thủy nhẹ giọng hơn nữa.

Băng nhi sụt sịt đáp:

- Xuân Đán là tỷ tỷ bên cạnh phụ thân. Cô ấy lúc nào cũng bắt Băng nhi gọi là mẫu thân. Nhưng Băng nhi biết cô ta không phải mẫu thân. Mẫu thân là người. Băng nhi đã nhìn thấy người trong bức họa treo ở phòng phụ thân rồi. Chính là dáng vẻ che mặt của người lúc gặp Băng Nhi.

"Thì ra là như vậy. Đứa trẻ này cũng thật đáng thương, còn nhỏ đã không có mẹ bên cạnh, cha thì lấy người khác mà người này chắc cũng không phải tốt đẹp gì. Khoan, trước mắt phải giải quyết chuyện này trước đã."

- Băng Nhi à. Cậu không phải là con của ta rồi. Con của Phù thủy đại nhân ta đây không thể nào yếu đuối không dám ngủ một mình như vậy được.

Băng Nhi ngơ ngác, nghe đến đây thì vội nói:

- Nhưng mà Băng Nhi không yếu đuối, Băng Nhi chỉ là thích ngủ cùng người thôi mà!

- Thích...thích ngủ với ta ư? Như vậy cũng không được. Nam nhi đại trượng phu, đầu đội trời chân đạp đất, không thể suốt ngày mè nheo đòi ngủ cùng mẹ được. Con nếu là con của ta thì phải hiên ngang bước về phòng, dũng cảm leo lên giường của mình mà ngủ. Con hiểu không?

Mặc dù cũng không hiểu lắm nhưng cậu bé cũng dõng dạc đáp vâng rồi về phòng của mình.

Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi thoải mái. Nhưng rắc rối đến với phù thủy cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi!

Sáng hôm sau...

- Mẫu thân! Mẫu thân! Người mau dậy chơi với Băng Nhi đi!

Không ngờ đứa trẻ này lại dính người như vậy. Phù Thủy than phiền vài câu rồi tỉnh dậy.

Hôm nay, nàng dắt cậu bé này đi đến sau cung điện. Đây là khu vườn nhỏ nằm trong rừng U Minh. Nó khác xa cái vẻ tăm tối, u ám của khu rừng trước mặt cung điện. Nói cách khác, nó giống như một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm tối tăm vậy.

Hôm nay sẽ là bài học đầu tiên cho một cận vệ. Nhưng trước tiên phải chơi trước đã. Khu vườn này thật sự quá hấp dẫn một cậu nhóc mới 5 tuổi như Tiểu Băng. Cậu chạy nhảy khắp khu vườn rồi bỗng dừng lại trước một tảng đá tròn. Tảng đá này thật sự quá lớn so với cậu rồi. Cậu hiếu kỳ, bàn tay nhỏ bé chạm vào tảng đá. Một luồng ánh sáng xám phát ra, bỗng cậu lờ mờ nhìn thấy một nữ y nhân che mặt. Khi đang cố nhìn rõ nữ y nhân ấy thì Phù Thủy vội chạy đến, nắm lấy bàn tay đang vươn ra chạm vào tảng đá:

- Cậu rốt cuộc là ai?

Bạn đang đọc Nguyện sáng tác bởi HaAnMi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaAnMi
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.