Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kaori tới tay. Bắt đầu viễn chinh. (18plus) (dưới)

Tiểu thuyết gốc · 2849 chữ

Hai tay Tenryu tại thánh khiết hoa viên cùng non mềm ngọn núi không ngừng xoa bóp lấy, Kaori bỗng nhiên cảm giác đến một trận từ trước tới nay chưa từng có vui sướng, hai má hồng vân triều thượng, ánh mắt mê ly nhìn lấy Tenryu.

Đồng thời bị công kích vào hai nơi nhạy cảm, khiến thân thể nàng hừng hực, khắp toàn thân như bị lửa đốt, không cách nào diễn tả khô nóng cảm giác, khuếch tán từ hạ thể đến toàn thân.

Tenryu hai ngón tay chậm rãi tách ra hai mảnh hồng hào âm thần, đưa tay nhẹ nhàng luồn vào trong.

Vừa mới xen vào, Kaori liền không nhịn được mà rên rỉ, đồng thời nhíu mày, thân thể khẽ run. Nhìn thấy mỹ nhân trong lòng như vậy, Tenryu cũng hưng phấn, ngón tay không ngừng khiêu động tại trong động. Nhưng hắn cũng không có đâm phá tấm màng mỏng. Nghe đến tiếng rên rỉ không ngừng liên tục, Tenryu càng là ra sức hướng động huyệt tàn phá lấy. Âm hộ nàng không ngừng rỉ nước, thấm đẫm lấy bàn tay của hắn. Cảm nhận được thời cơ đã tới, Tenryu từ từ giải trừ vũ trang, để lộ cây long thương 20cm. Long thương to, thô, gân xanh nổi lên như đang thêm vẻ uy vũ cho nó.

Hai tay nắm lấy đùi Kaori, nhẹ nhàng tách ra hai bên, Tenryu từ từ tiến tới hoa viên. Lấy long thương cọ xát lấy âm hộ nàng, muốn dùng lấy dâm dịch của nàng để bôi trơn long thương, giảm bớt thống khổ phá thân của nàng. Đột nhiên, lý trí như trở lại với Kaori, cô nàng mở giọng cầu xin.

"K-không.... đừng làm vậy mà.... tha cho ta đi...."

Kaori chưa kịp nói hết câu, Tenryu lập tức dán lên cặp môi anh đào của cô nàng, dùng đầu lưỡi khuấy đảo lấy cô. Đầu óc Kaori lần này hoàn toàn trống rỗng, chỉ biết nghênh hợp với kẻ xâm lược. Nhận thấy thời cơ chín muồi, cơ thể của Kaori thả lỏng đôi chút, Tenryu thúc mạnh eo, long thương tầng tầng đến đỉnh mở tiểu mỹ nhân chăm chú bế hợp lại cùng nhau l-n mềm, ở xông phá một tầng trở ngại sau, tận căn đi vào nàng cái kia tươi đẹp phấn mềm âm hộ.

"A!"

Từ bên trong âm hộ truyền đến cảm giác xé rách đau đớn, Kaori hét thảm lên, hai chân không tự chủ kẹp chặt lấy hông của hắn, không để cho hắn di chuyển, 2 dòng nước mắt không tự chủ trào xuống. Từng giọt máu chảy xuôi theo long thương, thấm đẫm lên giường tạo màu sắc cực kì diễm lệ.

'A... Thật xin lỗi, Hajime. Ta đã không còn trong trắng nữa.'

Cảm thấy từ trong âm hộ đau đơn, lý trí của Kaori lập tức quay trở lại. Tenryu thấy vậy liền úp sấp thân người xuống, áp sát lấy cơ thể nàng đồng thơi hôn lên cặp môi anh đào khẽ hé.

"Bây giờ ngươi thuộc về ta, vĩnh viễn không chạy thoát được khỏi bàn tay của ta!"

Nhìn lấy khuôn mặt xinh đẹp dàn dụa nước mắt, Tenryu tà mị lên tiếng. Kaori nhìn lên hắn, với ánh mắt mê man. Hận sao? Có, nhưng cũng không hận nổi. Bởi vì cô nàng khá là truyền thống, nên cũng cực kì coi trọng chính mình. Bị nam nhân trước mắt đoạt đi trinh tiết, Kaori không biết chính mình nên làm gì, trước mắt nam nhân càng là làm nàng có chút nhạt tình cảm, nhưng là... Hajime làm sao bây giờ. Một cái là nàng người tình trong mộng, một cái là đoạt đi nàng trinh tiết nam nhân.

"Đừng suy nghĩ nhiều, ngươi chỉ có thể thuộc về ta mà thôi. Quên hắn đi..."

Lâm vào dòng suy nghĩ miên man, đột nhiên Kaori nghe thấy giọng nói tà mị vang lên, cơ thể có chút rưng rưng. Cơ thể không tự chủ căng cứng, hút lấy long thương thật chặt, không khỏi khiến Tenryu hít vào một hơi.

'Thật xin lỗi, Hajime. Có lẽ chúng ta không có duyên phận rồi...'

Vừa nghĩ đến đây, Kaori đột nhiên rên lên một tiếng. Hóa ra, hắn thúc eo của mình sâu thêm một chút.

"Ngươi là thuộc về ta, ta là chủ nhân của ngươi."

Vừa co eo lại vừa đẩy ra, Tenryu không ngừng khai phát lấy âm hộ trinh nguyên của Kaori, đồng thơi cái tay không chịu im lặng, đưa nàng hai cái núi non đều xoa nắn.

"Vâng, a.... t-ta...ah... ta thuộc về ngài...."

Nghe đến được tiếng này, Tenryu mừng thầm trong lòng, kế hoạch thành công rực rỡ. Lập tức không chậm trễ, hắn đưa ra một tấm da dê khế ước, đưa đến trước mặt nàng đồng thời lên tiếng.

"Ký nó, ngươi cùng ta vĩnh viễn không xa rời."

Đầu óc trống rỗng, Kaori không tự chủ ký tên vào khế ước phụ thuộc, vĩnh viễn trở thành người của hắn. Vừa đặt tay lên tấm da dê, lập tức nó hóa thành hai đạo quang mang, bay thẳng lên mi tâm hai người. Thấy được cảnh này, Tenryu có thể nói là không còn nỗi băn khoăn về sau với Kaori, cho nên hắn muốn tập trung vào khoái lạc hiện tại.

Chậm rãi tăng nhanh tốc độ, hắn long thương không ngừng khai phá âm huyệt, trên người cũng nằm xuống, ngậm lấy nhũ hoa anh đào của nàng, chầm chậm hút.

Kaori một cái xử nữ, làm sao chịu được hắn chơi đùa như vậy, lập tức cao triều, một dòng nước ấm xối thẳng lên quy đầu của hắn, hắn cũng không có kìm nén nữa, mở lấy tinh quan, đụng lấy hoa tâm của nàng, đồng thời bắn vọt tinh dịch vào sâu trong tử cung của nàng. Vừa cao triều xong, lại bị tinh dịch nóng hổi tiến vào sau trong tử cung, Kaori lại lần nữa cao triều. Hai lần liên tục làm cho Kaori thoải mái đến mức suýt ngất đi. Thương tiếc nàng là xử nữ, Tenryu cũng không có làm thêm, trực tiếp ôm lấy nàng ngủ đi. Long thương cũng không có rút ra, trực tiệp ngủ lại trong phòng nhỏ.

Sáng sớm hôm sau, Tenryu tỉnh lại, nhìn thấy mỹ nhân trong ngực co ro lại như con mèo nhỏ, hắn hài lòng. Hắn không có đánh thức nàng, nhẹ nhàng rút ra long thương, cẩn thận từng chút thoái lui khỏi căn phòng của nàng, đồng thời mặc lên quần áo, muốn ra ngoài chuẩn bị cho nàng bữa sáng.

Vừa định ra ngoài, thì một cái tay nhỏ níu hắn lại, xem xét, hóa ra Kaori đã tỉnh từ lúc nào.

"Đừng rời đi."

Tiếng nói của nàng có chút bất lực, hư nhược, giọng run run. Hiển nhiên là do đêm qua, Tenryu đem nàng chơi không nhẹ. Nhìn thấy nàng như vậy, hiểu đây là lúc tâm lý nàng yếu nhất, Tenryu quay người lại ôm lấy nàng, đồng thời xoa lấy đầu nàng.

"Đừng lo, ta đi chuẩn bị bữa sáng. Nghỉ ngơi thêm một lúc nữa đi. Yên tâm, ta sẽ không bỏ rơi ngươi."

Đặt nàng nằm xuống, Tenryu vuốt lấy đầu nàng, trầm ấm nói. Không thể không nói, cái này còn thực sự có hiệu quả, Kaori nằm xuống nhắm mắt lại, thiếp đi.

--------------

Hiện tại, tất cả mọi người đều đang tập trung tại quảng trường lối vào chính điện mê cung. Bởi vì Kaori hành động không tiện, hắn muốn cho cô nàng nghỉ ngơi nhưng cô nàng không đồng ý. Thế là hắn bất đắc dĩ giúp cô nàng chữa trị một chút, đồng thời lấy ra một cái Vision - thủy đưa cho nàng.

"Đây là?"

"Con mắt của thần. Ngươi có thể thông qua nó để có thể sử dụng nguyên tố thủy. Hãy dùng nó để bảo vệ bản thân. Đeo nó ở trên người giống như ta."

Tenryu chỉ chỉ vào Vision của mình đồng thời giúp cô nàng đeo lên Vision. Hắn đeo lên trước ngực của Kaori, bởi vì trang phục của cô nàng hoàn mỹ với cái vị trí đó. Thấy hắn tận tâm như vậy, Kaori trong lòng cũng có chút ấm áp.

Lúc này, Shizuku tiến đến gần, nhìn thấy cô nàng, Tenryu nhẹ nhàng tạm biệt với Kaori, tiến đến chỗ của Hajime. Nghi hoặc khi nhìn thấy cảnh như vậy, Shizuku cất tiếng trêu đùa Kaori.

"Ngươi di tình biệt luyến?"

Khuôn mặt Kaori lập tức đỏ lên, hấp tấp lên tiếng chối bỏ.

"D-di tình biệt luyến? Đừng nói vậy mà Shizuku."

"Haha, đùa chút thôi."

-----------

Tiến vào đại mê cung, những tầng đầu tiên có vẻ khác với tưởng tượng của hắn về một lối đi tối tăm. Đó là một cánh cổng vững chãi, hai bên đều có người canh gác. Còn có một cô gái mặc đồng phục giám sát lấy những người ra vào mê cung. Đó đơn giản là một cách kiểm tra nhân số và ghi chép lại chính xác số lường mạo hiểm giả thương vong khi tiến vào mê cung thôi.

Qua vài tầng đầu là những mỏ vàng, đoàn người tiến đến một gian phòng rộng lớn, trong đó có những quả bóng lông xám bắt đầu trồi ra từ những vách tường.

"Được rồi, nhóm Kouki tiến tới, còn lại lui về sau! Chúng ta sẽ luân phiên công kích, chuẩn bị! Bọn quái vật này gọi là Thử nhân. Chỉ có tốc độ nhanh nhưng không nguy hiểm. Bình tĩnh chiến đấu."

Đám ma vật này lao bổ vào cả nhóm của bọn hắn với tốc độ khá nhanh. Ngoài bộ lông xám xịt thì chúng còn có cặp mắt đỏ rực. Mặc dù nhìn có vẻ đáng sợ nhưng bọn chúng chẳng khác gì một con chuột đi bằng hai chân.

Đứng chính diện là Shizuku cùng Tenryu, bọn hắn nhận lấy vị trí tiên phong. Liếc nhìn qua cô nàng, có vẻ như cô nàng đang cảm thấy không thoải mái chút nào. Kouki, Shizuku, Ryuutarou và hắn lãnh nhiệm vụ chặn đứng Ma vật, bảo vệ pháp sư ở phía sau là Nakamura Eri và Taniguchi Suzu cùng với Kaori bắt đầu niệm phép.

Kouki vung vẩy thanh thánh kiếm lập tức tiêu diệt vài tên lao tới. Shizuku cùng Ryuutarou cũng cho vẻ rằng chính mình không kém.

Nhìn thấy vậy, Tenryu cũng không cố ý ẩn dấu, hiện ra luân vòng sấm sét, rút lấy thanh đao vừa nhờ Hajime sửa lại thành Thái đao, lao thẳng vào đám chuột. Dù là muỗi nhưng cũng là chất dinh dưỡng giúp hắn mạnh lên a. Đao quấn lấy sấm sét, xé toạc mọi quái vật cản đường.

Mọi người vừa tỉnh hồn lại thì đã thấy gian phòng sạch bóng ma vật mà không cần tới lượt của nhóm khác.

"Aaa, làm tốt lắm! Kế tiếp các ngươi vẫn sẽ tiên phong, nhưng tuyệt đối không được lơ là!"

Nhắc lấy cả đám không được chủ quan, nhưng chẳng mấy ai nghe lọt, bởi hầu hết đám người này giống như coi đây là một trò chơi hơn là một trận chiến đích thực.

---------------------

Đám người tiến đến tầng 20. Tầng 20 chỗ sâu nhất gian phòng lộ ra thạch nhũ động một dạng địa hình phức tạp, trên tường nhô ra rất nhiều thứ giống băng trụ hình vật thể. Nghe nói càng đi vào bên trong có đầu thông hướng tầng 21 cầu thang.

Chỉ cần đến đó là sẽ kết thúc buổi huấn luyện hôm nay.

Tại không khí có chút thoải mái, đám người không thể đi hàng ngang mà phải tiến bằng hàng dọc đi tới.

Lúc này hai người dẫn đầu là Meld và Kouki dừng bước. Bọn hắn không có để ý tới người khác, lập tức bước vào trạng thái chiến đấu. Xem ra là có ma vật xuất hiện nha.

Nháy mắt, phía trước nhô ra mặt tường đột nhiên một bên biến sắc, một bên nhuyễn động.

Ma vật cùng vách tường đồng hóa cơ thể bây giờ hoàn toàn biến thành màu nâu, đồng thời lấy hai chân đứng thẳng, đồng thời bắt đầu mãnh lực mà gõ lồng ngực. Có vẻ giống gorilla nhưng có năng lực ngụy trang của tắc kè.

"Thạch sơn! Cẩn thận! Chúng có lực lượng rất lớn đấy."

Vừa nhắc nhở lấy bọn hắn, đột nhiên con ma vật này gầm lên như rung chuyển cả căn phòng.

"Ah?"

"Không động được?"

Thân thể mọi người truyền đến một hồi tê dại xung kích. Mặc dù không có thương, nhưng toàn thân đều cứng lại.

Đây là Thạch Sơn đặc thù ma pháp "Tiếng gầm áp bức". Ẩn chứa ma lực tiếng gầm gừ có thể để đối thủ tạm thời tê liệt.

Tưởng rằng nó sẽ tập kích đội tiên phong, nhưng không ngờ rằng nó nâng lên tảng đá lớn ném thẳng vào khu vực pháp sư hậu phương. Đồng thời nó lao đến như muốn bắt trọn lấy các nàng.

"Ahh"

Kaori cùng mấy cái nữ sinh phía sau sắc mặt trắng bệch, nhịn không được mà kêu lên.

"Nhanh bảo vệ các nàng!"

Meld hét lớn lên. Nhưng tổ tiên phong hầu hết bị đông cứng, phía sau lại toàn một đám pháp sư, lấy gì cản?

"Ý Lực!"

Tenryu hét lên, rút lấy thanh đao chế tạo, Luân vòng sấm sét càng thêm sáng rực sau lưng hắn.

"Lôi Phạt chi nhãn - Thao túng không gian!"

Tenryu mở ra một con mắt trước đám người Kaori, đồng thời quơ lên thanh đao.

"Mộng Tưởng Nhất Đao!"

Sấm sét quấn lấy thanh đao, lưỡi kiếm rực sáng tia chớp tím. Tenryu thông qua con mắt Lôi phạt, chém thẳng về phía con Thạch Sơn cùng tảng đá lớn đang lao tới. Nhát chém vỡ vụn không gian, không chừa chút đường nào cho bọn chúng có thể chạy trốn, kết thúc bằng về sụp đổ bức tường phía trong gian phòng. Thanh đao tạm thời vừa chế tạo sụp đổ thành cát bụi, do nó không thể chứa đựng được sức mạnh của Tenryu.

"Đừng có lơ là, bọn chúng vẫn còn kìa!"

Hiệu quả tê liệt vừa hết, Kouki lập tức niệm lấy ma pháp.

"Vạn cánh tung tay, chạm tới chân trời, 'Ánh chớp thiên đường'"

Hắn nâng cao thánh kiếm, tiến vào ngắn ngủi ngâm xướng sau đó một hơi vung xuống.

Trong chốc lát, trải qua ngâm xướng mà ngưng kết trên thân kiếm mãnh liệt tia sáng hóa thành trảm kích kích phát ra ngoài.

Đem Thạch Sơn thẳng đứng chém thành hai khúc, ngay sau đó lại đem phía sau còn lại vách tường phá hư hầu như không còn sau, lúc này mới cuối cùng ngừng lại.

Meld lập tức đến gõ đầu của hắn, cũng định gõ đầu của Tenryu nhưng hắn né được. Nói nhảm, đường đường Ma thần thân thể, lại bị một cái phàm nhân gõ gõ, đây không phải xấu hổ chết?

“Các ngươi điên rồi sao? Chiêu này không thể tại chật hẹp khu vưc dùng a! Nếu là phát sinh sụt lở nên làm cái gì!?”

Lời la rầy của Meld khiến Kouki cười xòa xin lỗi, còn Tenryu thì không có quan tâm. "Mộng Tưởng Nhất Đao" chỉ đem không gian của kẻ địch hoàn toàn chém nát, nên được gọi là nhất kích tất trúng.

Đột nhiên Kaori nhìn về phía vách tường về phía bị phá hủy kêu lên.

"....Đó là cái gì vậy? Cái thứ lấp lánh lấp lánh đó...."

Kaori chỉ tay về phía một mảnh khoáng vật tỏa ra dạ quang xanh nhạt. Các cô gái có vẻ cũng bị hớp hồn bởi nó.

"Đó là khoáng thạch Grantz. Viên này thật lớn đấy. Đúng là hiếm gặp."

Khoáng thạch này là một loại đá quý thường được gia công thành trang sức rất được phụ nữ và tiểu thư quy tộc ưa thích. Nghe nói nó còn là một trong ba loại đá quý được làm bảo vật đính hôn.

"Thật xinh đẹp..."

Nghe xong Meld giải thích, Kaori hai gò má nổi lên đỏ ửng, thần sắc lộ ra càng thêm say mê.

"Nếu vậy thì để ta lấy nó cho!"

Kẻ vừa nói rồi tự động leo lên vách đá là Hiyama, trưởng nhóm côn đồ. Meld thấy vậy liền hoảng hốt. Tenryu thầm nghĩ, sắp được gặp cô nàng hấp huyết quỷ rồi.

"Dừng lại! Là bẫy!"

Những lời nói vừa ra khỏi miệng, thì tên kia đã chạm tay vào bảo thạch. Lập tức một ma thuật dịch chuyển hiện ra dưới chân bọn hắn, bạch quang lóe lên, dịch chuyển bọn hắn đi.

Bạn đang đọc Nguyên thần hệ thống từ chức nghiệp tầm thường bắt đầu sáng tác bởi Alte
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Alte
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 315

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.