Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

...

Tiểu thuyết gốc · 1116 chữ

Tiện tay ném tiền bồi thường cho quán sau đó, hắn định ra ngoài hội quán, thì một tên to con đứng ra cản đường Tenryu bọn hắn. Hắn ta có thân hình to lớn khoảng 100kg theo một cách khác so với gã heo kia. Toàn thân hắn ta đầy nhóc cơ bắp với một thanh trường kiếm giắc bên hông, vẻ ngoài như một chiến binh lão luyện.

Nhìn thấy cái này tên cơ bắp, con lợn kia phảng phất nhìn thấy cứu tinh một dạng, gào lên nói.

"Thằng, thằng quỷ kia! Hắn, hắn vừa rồi muốn giết ta! Cho ta, ta làm thịt hắn!"

“Thiếu gia, giết người sẽ rất phiền phức, đem hắn đánh què tay què chân liền được rồi."

“Động thủ! Thiếu, bớt nói nhảm, tay! Đừng, đừng làm bị thương nữ nhân, các nàng là ta người!”

“Biết, thù lao cũng không thể thiếu ờ.”

“Muốn, muốn bao nhiêu ta đều cho ngươi, nhanh chóng giết chết hắn!”

Nhìn ra, cái tên Leganid này là con lợn kia tay chân, hắn ngay trước mặt Tenryu bàn luận thù lao, rồi lại quay về phía Tenryu nói.

"Chà, chàng trai, vì tiền của ta, ngươi để ta đánh cái gần chết a, yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, đến nỗi mấy cô gái này,... ngươi từ bỏ a!"

Khóe mắt Tenryu không ngừng giật giật, từ khi nào mà hắn bị coi thường đến như vậy? Ngay trước mặt bàn luận cướp nữ nhân hắn, tựa như chẳng coi hắn ra gì, thấy hắn im lặng coi thành quả hồng mềm muốn bóp nắn như nào thì tùy đúng không?

Mà người xung quanh thì không ngừng bàn luận, nói hắn thế nào lợi hại, màu đen cấp bậc mạo hiểm giả,...

"Chuyện như này, ngươi làm không ít a?"

Vuốt vuốt lấy lưỡi đao trong tay của mình, Tenryu lấy con mắt lạnh lẽo nhìn hắn. Leganid có chút sững sờ, không nghĩ rằng thanh niên trước mặt này thế mà không sợ hãi, ngược lại có dũng khí hỏi hắn, bất quá ôm lấy tâm tình người chết cũng muốn biết nguyên nhân, hắn nói.

"Đương nhiên, ai ra giá cao thì ta sẽ làm, chuyện như vậy cũng không ít, dù sao...cái tên này cũng là Nam tước, khách hàng sộp a."

"Ra là vậy, ra là vậy a, haha."

"Có gì đáng cười sao?"

Thấy Tenryu cười như vậy, Leganid nội tâm bỗng nhiên bất ổn, muốn nhanh chóng kết thúc việc này. Hắn vọt lên, định dùng nắm đấm dạy Tenryu làm người, cái thằng ngu này lại coi hắn thành người bình thường, dù không dùng vũ khí cũng có thể đập hắn nhừ tử.

"Đoạn tuyệt!"

Tenryu khẽ nhếch mép, một nhát kiếm quang lóe lên, xuyên qua cánh tay Leganid, ngay một giây sau đó, cánh tay rơi xuống đất, bởi vì sợ máu của hắn làm bẩn quần áo của mình, nên Tenryu hắn gia cường thêm nhiệt độ cao, nơi nhát đao chém qua cháy khét, đen sì như than.

"Áaaaaaa"

Leganid hét thảm, nhảy lui về phía sau, cái tay còn lại nắm chặt lấy cánh tay vừa bị chặt xuống, đau đớn khiến mặt mũi hắn vặn vẹo, bị cắt một cánh tay, lại thêm bị nướng khét, cái tư vị này, hẳn rất thoải mái a. Hắn ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Tenryu.

"Sao hả? Cảm giác bị người phế như thế nào? Ân, đúng, ngươi nói chuyện này ngươi làm ra không ít a? Vậy ta đem ngươi chặt thành nhân côn, đem ngươi ném cho cừu nhân thế nào? Chắc hẳn bọn hắn sẽ rất vui sướng cùng cảm kích ta a, ngươi nói xem có đúng không?"

Tenryu gương mặt lạnh lùng cùng ngữ khí ngả ngớn của hắn không hợp với nhau, nhưng trong mắt của Leganid, hắn lúc này tựa như ác quỷ vừa bò ra khỏi địa ngục một dạng, cực kỳ đáng sợ.

"Oi oi, đừng lặng im đến thế chứ?"

Lại một tia sáng lướt qua, chân phải của Leganid, biến mất. Hắn mất đi trụ, trực tiếp ngã một cái bổ nhào.

"Ngươi nói đúng chứ?"

Một tia lại một tia, Tenryu hoàn thành một cái nhân côn, mà Leganid thì không có chịu được giày vò như vậy, trực tiếp ngất đi. Sở dĩ không có giết hắn, chắc hẳn để hắn cho cừu nhân tìm đến cửa, giày vò hắn không phải là tốt hơn sao, lúc đó hẳn là chết muốn so sống dễ chịu. Hơn nữa lấy trình độ ma pháp nơi này, chỉ cần không phải là ma thuật cổ đại, vậy thì chắc chắn không thể mọc ra được bộ phận mới, chưa kể Tenryu hắn dùng lôi đình cường độ cao hủy diệt hắn tế bào tái sinh, coi như thần tiên cũng không cứu được hắn. Càng nghĩ, Tenryu cảm thấy mình, thật mẹ nó thiện lương.

Mặc dù miêu tả dài đến vậy, nhưng sự việc xảy ra không đến năm phút, mà trong khi mọi người còn đang chết đứng vì cảnh tượng như vậy, Tenryu lại cộp cộp từng bước hướng đến con heo mập kia. Tiếng bước chân của hắn tại trong tai con heo mập kia tựa như tiếng chuông đòi mạng, hắn không ngừng run rẩy muốn chạy đi. Vốn ban đầu chỉ định giết hắn, nhưng nghe tên kia nói, tên này dường như có chút bối cảnh, Tenryu dự định trước tiên phế hắn, lại đem hắn làm thành một quả bom, đến một lần nhổ cỏ nhổ tận gốc, đây cũng là vì hắn thiện lương còn sót lại, để con lợn này đi địa ngục không cô đơn.

"Hii! T-tránh xa ra! M-mày nghĩ tao là ai chứ! Tao là Poom Ming! Mày đang chống lại Nam Tước Ming đó con!"

Không để ý chút nào lời đe dọa của hắn, Tenryu lạnh lùng giơ chân lên, cật lực giẫm lên mặt của hắn, không chút lưu tình nào di di trên mặt của hắn. Mặc dù bị giẫm như vậy, nhưng con lợn này không ngừng kêu to, lớn tiếng đe dọa, để Tenryu không ngừng thêm sức mà dẫm trên mặt của hắn.

"Cheez, đã ngất rồi sao?"

Tặc lưỡi một cái, Tenryu đem băng bọc lên giày của mình, nhắm thẳng hắn hạ bộ một cước tới.

"Gueazzzzaww...."

Con lợn này phát ra tiếng kêu chẳng giống ai, hắn bật dậy xong mắt lại trợn trắng ngất đi. Mà lúc này, xem như cứu tinh nhân viên công hội bây giờ mới tới.

Bạn đang đọc Nguyên thần hệ thống từ chức nghiệp tầm thường bắt đầu sáng tác bởi Alte
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Alte
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.