Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương Thiên!

Tiểu thuyết gốc · 1955 chữ

"Có thứ gì?!"

Tenryu phát giác được thứ gì đó đang chầm chậm tiếp cận hắn.

Vị trí là tại...đỉnh đầu!

Tenryu phát giác lấy tồn tại của nó, đồng thời nó cũng buông người hạ xuống lao đến tấn công Tenryu. Tenryu nheo mắt lại, đã ngươi thích đu cao, vậy thì tặng ngươi chút quà vậy.

"Chông Đá!"

Đặt tay xuống mặt đất, khắc lên ấn Nham, Tenryu khống chế chúng thành những cái chông đá nhọn hoắt trực chỉ con ma vật rơi xuống. Đồng thời, đưa tay ôm lấy Yue, đạp lấy mặt đất, nhanh chóng lui ra ngoài.

Ầm!!!

Con quái vật rơi thẳng xuống bãi chông đang chào đón nó. Mặc dù chông đá xuyên qua nó, nhưng có vẻ cũng không có đem nó đâm chết. Tenryu ngưng tụ thương đá, ý định kết liễu nó thì Yue lên tiếng.

"Chủ nhân, để Yue giải quyết nó a!"

Nói xong, Yue chậm rãi đưa tay chỉ về phía con ma vật. Cùng lúc đó, một nguồn ma lực khủng khiếp trào ra từ cơ thể mảnh dẻ đó. Cả người Yue tỏa ra ánh hào quang, quét sạch hắc ám quanh nàng.

"Thương thiên!"

Cùng lúc đó, một khối cầu lửa trắng xanh đường kính khoảng 6-7m hình thành trên đầu con ma vật bị ghim dưới đất.

Nó giãy dụa muốn đào mạng nhưng không thể làm gì khác, để ma thuật hoàn toàn đánh trúng nó.

"Gréccccccccccc!"

Ma thuật của Yue đánh trúng nó, tản mát ra nhiệt lượng khổng lồ và ánh sáng xanh bao trùm bốn phía. Đem nơi hắc ám này nhuộm lấy màu xanh.

Không lâu sau, ma pháp kết thúc, màu xanh lam dần dập tắt, để lộ thi thể cháy đen của con ma vật. Trên giáp ngoài của nó đều cháy thành tro đủ thấy được nhiệt độ mà Yue tạo ra cực kì khổng lồ.

"Rất mạnh a!"

Tenryu tán dương một câu, bất quá so với 'Thiên Tinh' hoặc 'Nhất Đao' thì cái này có nhược điểm khá lớn, uy lực cũng không thể so sánh.

Vừa khen nàng xong, Yue lập tức ngồi bệt xuống, một bộ tiêu hao rất lớn.

Coi bộ sử dụng thứ này cũng không có thoải mái như vậy.

"Yue, ngươi không sao chứ?"

"Um...Siêu cấp....mệt mỏi."

Hắn mỉm cười, đưa tay ôm lấy Yue đồng thời cõng lấy nàng, rời đi hướng đến tầng kế tiếp. Cứ việc mặt không biểu tình, ánh mắt lại để lộ ra vui sướng Yue, đang nhìn chăm chú lấy hắn.

Chắc là đối với chính mình xếp lên trên công dụng mà cảm thấy mừng rỡ a.

Vừa đi đường, hắn vừa cùng Yue nói chuyện.

Hỏi vài câu, hắn đã hiểu được đại khái xuất thân của Yue, đồng thời nói một chút thân phận của mình cho nàng.

Yue không phải bình thường hấp huyết quỷ, căn cứ chính nàng nói tới nàng là vừa ra đời liền xuất hiện “Phản tổ” Hiện tượng hấp huyết quỷ, tuổi còn nhỏ liền có sớm đã tuyệt tích chân tổ cấp sức mạnh.

Gia tộc sợ hãi nàng sức mạnh, liền đem nàng phong ấn tại trong vực sâu tối tăm không ánh mặt trời này, nghe nói động thủ vẫn là người thân của nàng.

"Nói vậy, ngươi cũng có 300 tuổi trở lên a?"

....

".....Chủ nhân, thật thất lễ.."

Ân, có vẻ như thế giới nào, thì hỏi tuổi của phụ nữ cũng là vấn đề cấm kị. Trải qua một thời gian ở chung với nhau, Yue cũng không có giống như lúc trước lo lắng hãi hùng, có thể thoải mái mà trò chuyện với hắn.

Nàng bị phong ấn cũng có hơn 300 năm, mặc dù ở dưới này không có khái niệm thời gian, nhưng nàng ở dưới này cũng rất lâu, không có biết thời gian cũng là bình thường.

'Lấy ngoại hình loli của cô nàng, chắc cũng chẳng ai nhìn ra được cô nàng bao nhiêu tuổi.'

Tenryu nhìn lấy nàng thầm nghĩ tới.

"Hấp huyết quỷ sống lâu như vậy sao?"

"...Ta là trường hợp đặc biệt, Tái sinh ngăn chặn sự lão hóa của ta..."

Ân, khá là giống Trường Sinh chi thân của hắn, nhưng là phiên bản yếu hơn, chỉ có thể tái sinh mà không thể chữa bệnh.

"hặm..."

Yue ở sau lưng của hắn, ngậm lấy cổ của hắn. Nói đến, dịch thể của hắn bây giờ giống như bụi tiên vậy, Yue càng là hút lấy, càng là thèm thuồng hơn.

"....Thật ngon miệng...."

Yue rời đi mà vẫn không mất đi vẻ thèm thuồng. Tenryu phải đưa cô nàng ôm vào ngực, bởi vì cô nàng hút lấy máu của hắn, phê pha không bám trụ được trên lưng hắn.

"Có vẻ như phải dạy dỗ cô nàng, để biết ai mới là chủ nhân rồi...."

Tenryu ôm lâm vào say chuếnh choáng trạng thái loli tóc vàng, lẩm bẩm một câu, rồi hướng đi gian phòng chỗ sâu....

----------------

Phía trên, đoạn thời gian trước vừa vất vả chạy trốn khỏi đại mê cung đám người dũng giả, một lần nữa công lược xuống.

Chỉ là lần này, không khí khác hẳn lần trước. So với lần trước, số người tham chiến cũng giảm đáng kể, chỉ còn tổ bốn người của Kouki và một tổ khác 5 người do Nagayama Juugo lãnh đạo.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, chứng kiến "cái chết" của hắn, hầu hết tất cả đều nhận ra được đây không phải trò chơi, là một thế giới hiện thực. Cũng có một phần do Aiko. Khi được tin Tenryu tử trận, Aiko đã sốc đến độ ngất lịm đi nhiều ngày liền. Trong lúc bản thân cô thảnh thơi ở khu vực an toàn thì đã có đứa học sinh phải bỏ mạng ngoài kia, và tất cả đã chẳng thể cùng nhau quay về Nhật Bản toàn vẹn được nữa. Đây là một cú sốc hết sức nặng nề với một người có tinh thần trách nhiệm cao như Aiko đây.

Thế nên kể từ đó trở đi, cô nhất quyết không cho ai khác đẩy bọn học sinh không còn khả năng chiến đấu ra chiến trường thêm lần nào nữa.

Thiên chức của Aiko có tiềm năng rất lớn trong việc thay đổi hoàn toàn hiện trạng lương thực của thế giới này. Để tránh làm xấu mối quan hệ 2 bên, Giáo hội đành phải nhún nhường chấp thuận yêu cầu của cô.

Hôm nay là ngày thứ sáu trong cuộc hành trình chinh phục mê cung.

Hiện tại cả hội đã đặt chân đến tầng thứ sáu mươi, và chỉ còn cách năm tầng là đạt đến số tầng lớn nhất từng được khai phá trong lịch sử.

Tuy nhiên nhóm của Kouki lúc này đã chững lại. Chính xác thì không phải là có chướng ngại ngăn cản họ đi tiếp, mà là do cơn ác mộng trong quá khứ ập về khiến đôi chân họ không tài nào di chuyển được.

Phải, trước mắt cả nhóm giờ đây là một vách đá dựng đứng trải dài, tương tự – nhưng không phải – vách đá của ngày hôm ấy. Để xuống tầng tiếp theo thì cần phải vượt qua một cây cầu treo vắt ngang qua miệng vực. Nội bản thân việc này không phải là vấn đề, thế nhưng nó vẫn khiến họ nhớ lại khoảnh khắc u ám đó trong ký ức, nhất là đối với Kaori – người đang đứng chôn chân nhìn đăm đăm vào màn đêm đen đặc bên dưới vực thẳm như lối dẫn vào địa ngục.

"Kaori..."

"Không sao...Ta ổn mà.."

"Ngươi đừng miễn cưỡng chính mình."

Từ ngày mà Tenryu rơi xuống vực sâu, Kaori đã thức tỉnh hoàn toàn Vision mà hắn đưa cho cô, Kaori có thể lợi dụng khả năng khống chế Thủy hệ và tạo thành đủ loại vũ khí để chiến đấu. Từ đó, cô điên cuồng lao vào tập luyện cận chiến, cùng với khả năng bắn cung và ma thuật.

"Cảm ơn ngươi, Shizuku"

Shizuku cũng đáp lại cô bạn thân nhất bằng một nụ cười tươi. Ánh mắt của Kaori rực sáng mạnh mẽ không chút tuyệt vọng hay phảng phất dấu hiệu của sự trốn chạy thực tại. Là một người có nhận thức sâu sắc và nhạy cảm trước sự tinh tế của con người, Shizuku hiểu rằng Kaori thực tâm cảm thấy ổn trong lòng.

"Tập trung vào, mọi người. Khu vực này vẫn chưa hoàn thiện bản đồ, chúng ta không biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo."

Tiếng của thủ lĩnh Meld vang lên văng vẳng. Nhóm của Kouki lộ nét mặt căng thẳng trong khi đặt chân vào khu vực xa lạ chưa được ghi chép trên bản đồ.

Sau một lúc tiến lên trước thì một sảnh lớn xuất hiện trước mắt cả hội. Tất cả liền đồng loạt có một linh cảm không lành.

Linh cảm ấy nhanh chóng trở thành sự thật. Ngay khi cả hội đi vào sảnh thì một trận đồ ma thuật hiện lên ngay tại khu vực trung tâm gian phòng. Một trận đồ ma thuật sắc đỏ thẫm rung động với đường kính khoảng mười mét. Một trận đồ hết sức quen thuộc.

“K-Không thể nào… là nó sao!?”

“Là thật ư, vậy ra nó vẫn chưa chết!”

"Bình tĩnh, đối đầu vs một con quái vật từng bị đánh bại hoàn toàn là việc bình thường, tập trung, đừng chặn đường rút lui của chúng ta."

Ở thời khắc quyết định thì cả hội cần phải chắc chắn có thể rút đi được, thế nên trước hết thủ lĩnh Meld đã ra chỉ thị ưu tiên bảo đảm con đường lui. Các hiệp sĩ lập tức thi hành mệnh lệnh. Thế nhưng, Kouki đáp trả Meld bằng ngôn từ có vẻ không hài lòng trước quyết định đấy.

“Meld-san. Chúng ta đã không còn là chúng ta của khi trước. Mọi người đã mạnh hơn gấp nhiều lần! Chúng ta sẽ không thể bị đánh bại! Nhất định sẽ giành chiến thắng!”

“Hee, đúng như cậu ấy nói. Không có chuyện chúng ta cứ bị đánh bại hoài được. Đây chính là trận tái đấu phục thù của chúng ta!”

Ryuutarou cũng nở một nụ cười can đảm và hét lên phụ họa. Thủ lĩnh Meld nhún vai chịu thua và cũng nở một nụ cười can đảm, vì nếu là nhóm Kouki của hiện tại thì moi chuyện chắc chắn sẽ ổn cả thôi.

Thế rồi, trận đồ ma thuật cuối cùng cũng rực sáng như phát nổ. Cơn ác mộng trong quá khứ, thêm một lần nữa, xuất hiện trước mắt nhóm Kouki.

“Guugaaa!!!”

Một hình dạng dị thường dậm chân khiến mặt đất rung chuyển, rồi thét lên một tiếng gầm dữ dội. Con Behemoth trừng trừng nhìn cả hội với ánh mắt tràn đầy sát ý khủng khiếp.

Trong số các thành viên lộ nét mặt căng như dây đàn, duy chỉ có một thiếu nữ đáp trả lại cái nhìn bằng một gương mặt quyết tâm không gì có thể lay chuyển nổi.

Đó là Kaori. Cô gái bày tỏ bằng một thanh âm sôi sục ý chí, đủ nhỏ để không ai khác có thể nghe thấy được.

“Ngươi đừng hòng có thể cướp đi thêm bất kỳ ai khác. Ta sẽ vượt qua ngươi, và tiến về phía chỗ của cậu ấy.”

Giờ đây, cuộc chiến chinh phục quá khứ đã bắt đầu.

Bạn đang đọc Nguyên thần hệ thống từ chức nghiệp tầm thường bắt đầu sáng tác bởi Alte
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Alte
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 243

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.