Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chăm chỉ luyện tập

Phiên bản Dịch · 1541 chữ

Vào ban đêm, các thôn dân trong Vương gia thôn đều chìm vào giấc ngủ sâu do một ngày làm việc mệt mỏi.

Có thể không có ai biết, ngay tại lúc đêm khuya, từ trong thôn có một bóng người len lén đi ra, hướng về phía sau núi mà tiến.

Khu vực phía sau núi, cách thôn vẻn vẹn không đến một cây số, là một ngọn núi cao, có thể nơi đó là chỗ cư trú của những yêu thú cực kì nguy hiểm.

Vì lẽ đó các thôn dân cũng không dám tùy tiện mà đến gần ngọn núi kia.

Có thể bây giờ, mục tiêu của Nhạc Linh chính là ngọn núi kia, xác thực mà nói, là những con yêu thú trên núi.

"Xem ra, thân thể của mình vì kết hợp với kiếm khí mà có vẻ mạnh mẽ hơn nhiều."

Nhạc Linh dùng tốc độ vượt quá sức tưởng tượng nhanh chóng lên trên núi, mà trong quá trình đó, hắn cũng cảm nhận được rất rõ thể năng của mình càng lúc càng tăng.

Trước kia Nhạc Linh cũng kiên trì rèn luyện, mỗi ngày đều chăm chỉ đến phòng tập thể thao.

Nhưng dù cho như thế, hắn cũng không dám thừa nhận thân thể của mình là thực sự cường tráng, tối thiểu nhất, hắn biết rõ chính mình không thể nào giống như bây giờ một chưởng liền chém đứt một cây đại thụ.

Không sai, sau khi hệ thống kiếm sĩ mạnh nhất thăng cấp, Nhạc Linh cũng cảm giác được, cùng với sự thăng cấp, hắn đã đồng thời lấy được kiếm khí, tựa hồ cơ thể đã bị kiếm khí cải tạo.

Cũng giống như bây giờ, Nhạc Linh dù đã đi một chặng đường dài, theo lý mà nói, với cơ thể ban đầu của hắn, dù không mệt mỏi đến mức thở hồng hộc, thế nhưng tuyệt đối sẽ không cảm giác không có một chút mỏi mệt nào.

"Cái hệ thống này, thoạt nhìn công năng cũng khá tốt ha."

Nhạc Linh nhìn xem hai tay của mình, đem cảm xúc khác thường kia đè lại trong lòng.

"Vô luận như thế nào, mình chính là mình, thân thể dù biến thành cái dạng gì, cũng chỉ là mình mà thôi. Sức mạnh này, có thể để cho mình phát huy. Cũng quyết không thể bị nó thôn phệ ngược lại."

Nhạc Linh không quan tâm thời gian ra sao, hắn chỉ muốn tiếp tục sống, thế thôi.

Chuyện này dễ dàng hơn hắn tưởng.

Phía sau núi kỳ thực không quá cao, rất nhanh, Nhạc Linh đã đi đến giữa sườn núi, nơi này có một ngọn núi khá cao, mặc dù không có thác nước, nhưng phong cảnh quả thực không sai.

Chỉ là trong màn đêm tối, lại là một loại mĩ cảm khác.

Ánh mắt Nhạc Linh trước tiên đặt ở trung tâm hồ, có một con quái vật to lớn đang nằm sấp ở đó, không có một chút phản ứng.

"Đang ngủ sao?"

Nhạc Linh đến gần quái vật, nhưng hắn không dám đến quá gần.

"Được rồi, trước tiên phải sắp đặt thất tốt, để tránh hiểm nguy bất ngờ ập tới."

Nói xong, Nhạc Linh tìm tìm chung quanh.

"Có rồi."

Ngay tại một chỗ cách quái vật không xa, có một khối nham thạch to lớn hình dạng đặc biệt, xếp chung quanh vách đá tạo thành một cái tiểu huyệt động.

Cái huyệt động này lối vào rất nhỏ, con người may ra còn có thể tiến vào, chứ quái vật kia thì tuyệt đối không thể.

Hơn nữa quái vật cùng hang động khoảng cách rất gần, chạy chậm hai bước liền có thể vừa đi vừa về.

"Được rồi, bắt đầu thí nghiệm thôi."

Hít sâu một hơi, Nhạc Linh trong lòng sinh ra một chút khẩn trương, đây là lần đầu hắn cùng một sinh vật lạ chiến đấu.

Thân là một người bình thường, gặp phải loại tình huống này, cũng khó tránh khỏi tâm sinh do dự.

Thế nhưng Nhạc Linh biết, nếu bây giờ hắn chọn lùi bước, thì hắn đã không đi tới đây.

"Kỹ năng chủ động:

Dùng chỉ hóa kiếm."

Mặc niệm một câu, Nhạc Linh giơ ngón trỏ tay phải cùng ngón giữa trong nháy mắt phóng ra một thứ giống như một thanh kiếm dạng năng lượng, được gọi là kiếm cương.

"Thì ra là thế, thoạt nhìn trông rất lợi hại."

Mặc dù không có lấy tay chạm vào kiếm cương, Nhạc Linh vẫn có cảm giác, kiếm cương này cứng rắn dị thường, có thể dễ dàng chém được phần lớn đồ vật.

"Hơn nữa, cái này còn không phải là toàn lực."

Nhạc Linh phát động kiếm cương, kiếm cương càng ngày càng dài.

Đương nhiên, Nhạc Linh cũng có tính toán, làm kiếm cương trên tay hắn tăng trưởng đến chừng năm mét, Nhạc Linh liền ngừng lại.

Bởi vì kiếm cương nếu tiếp tục tăng lên, sẽ khó để khống chế.

"Nếm thử năng lực này đi."

Nhạc Linh nhìn về phía quái vật.

"Kiếm cương ly thể."

Nhạc Linh đem ngón tay hướng về phía quái vật, năm mét kiếm cương cứ như vậy thoát ly khỏi hai ngón tay của hắn, hướng về quái vật hung hăng vọt tới.

"Gào!"

Kiếm cương đánh tới trên thân quái vật, tạo thành một đạo vết thương cực sâu, mà quái vật do bị đau cũng theo đó tỉnh lại.

"Gào!"

Trước mặt chỉ có một sinh vật, dù cho trí thông minh không cao, quái vật cũng có thể nhìn ra kẻ địch là người nào, vì lẽ đó sau một khắc, nó không chút lưu tình biến hóa nước bên trong hồ lớn, ngưng tụ ra một cái thủy cầu.

"Ầm!"

Thủy cầu bên trong có sức mạnh cường đại, bởi vậy Nhạc Linh thấy tình thế không ổn, lập tức tránh xa chỗ khác, đúng như suy đoán, thủy cầu đập xuống đã khiến chỗ hắn đứng lúc nãy tạo thành một cái hố lớn.

"Thực sự là nguy hiểm, bất quá không làm như vậy, cũng vô pháp luyện tập kỹ xảo chiến đấu."

Nhạc Linh lại lần nữa ngưng tụ ra một thanh kiếm cương, thẳng tắp ném về phía quái vật.

"Gào!"

Quái vật cũng không từ bỏ ý đồ, một người một quái cứ như vậy giao chiến liên tục.

"Quái vật này sinh mệnh thật dai dẳng."

Nhìn thấy quái vật bị mình chặt nhiều đao như vậy, trên thân chảy xuống rất nhiều máu, thậm chí ngay cả hồ nước cũng đã bị nhuộm đỏ.

Nhưng mà con quái vật kia vẫn rất hung tàn, tiếp tục phát động công kích, Nhạc Linh nhìn con quái vật đầy thường thức.

"Nói như vậy, loại quái vật này càng bị đánh, càng sợ hãi thì càng hung ác, sau đó chật vật chạy thục mạng? Tại sao nó lại.."

Nhạc Linh phen này suy xét, trong khoảnh khắc hắn phân tâm, con quái vật liền thừa cơ, ném thủy cầu đập trúng bên cạnh hắn.

"Bành!"

Bạo hưởng đi qua, Nhạc Linh miễn cưỡng đứng lên, lúc này hắn mới nhìn đến, con quái vật kia cuối cùng đã từ trong hồ đứng lên.

Không, nói đứng có chút không thỏa đáng, bởi vì thân thể của nó là một dạng thẳng tắp, không chỉ có như thế, trên người của nó còn có vô số lân phiến, phát sáng, lấp lánh.

"Giao?"

Quả thực là buồn cười, đánh nhau với con quái vật nhiều hiệp như vậy, đến tận bây giờ Nhạc Linh vẫn chưa biết nó là cái giống gì.

Chỉ biết nó là quái vật, hơn nữa còn là một con quái vật khổng lồ, biết điều khiển dòng nước.

Ngoài ra, cái gì cũng không rõ ràng.

"Rống!"

Lúc này con giao đã bộc lộ thực lực chân chính, nó mở ra cái miệng rộng, một khối cầu dần được ngưng kết trong miệng nó, nghĩ cũng biết, đó nhất định là một đòn sấm vang chớp giật.

"Không tốt, phải rút lui thôi. Nhiệm vụ hôm nay cũng đã đạt thành."

Một phen hoạt động thể chất này, cũng khiến sức mạnh kiếm cương phát tác dụng rồi, Nhạc Linh cảm thấy, mục đích hôm nay của mình trên cơ bản đều đã hoàn thành.

"Lần sau lại chơi với ngươi."

Nhạc Linh trốn vào cự thạch trong huyệt động, kỹ năng bị động thuận thế phát động.

"Kỹ năng đào thoát MAX"

"Gào?"

Kẻ địch đột nhiên biến mất, theo lý mà nói, con giao nên tìm kiếm một phen mới phải, nhưng giờ khắc này, trên đầu của nó lại hiện lên một dấu chấm hỏi.

"Tại sao ta lại tức giận? Tại sao ta lại nổi trận lôi đình? Kẻ địch là người nào?"

Tự hỏi ba câu, cũng không biết được đáp án.

Hỏi mãi, cảm thấy dù sao cũng không hiểu con giao thu hồi địch ý, chậm rãi trở lại trong hồ.

Nó cứ như vậy lăn về ngủ.

Bạn đang đọc Người Vạn Năng của Chân · Tác Hệ Ngoạn Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huonglacdong18
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.