Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phi hành truy ngự kiếm

Phiên bản Dịch · 1453 chữ

"Làm người chớ nên mơ tưởng xa vời, đã chọn mục tiêu thì phải hoàn thành tốt mục tiêu đó. Nếu cứ ôm đồm hết mọi thứ vào người thì chẳng khác nào tìm đường chết."

Sau khi suy xét mọi chuyện kĩ càng, Nhạc Linh đã âm thầm đưa ra quyết định của mình, đợi đến khi nào hắn có đầy đủ thời cơ, sẽ tiếp tục điều tra chuyện này, để xem Cửu Long kia rốt cuộc là vật gì?

Nhưng hiện tại tốt nhất là đem chuyện này để qua một bên.

Mười ngày sau.

Trong mười ngày này, Nhạc Linh vẫn thỉnh thoảng dùng Thủy kính quan sát động tĩnh của hai tên tu chân kia, nhưng tiếc là bọn họ cũng không tiết lộ điều gì khiến Nhạc Linh thấy hứng thú.

Vào ban ngày, bọn họ lại giống với hôm trước, nhàm chán chủ trì nhập môn khảo thí.

Đến buổi tối, không ngồi tâm tình thì cũng bàn luận chút chuyện về môn phái.

Tỉ như nói một vị sư huynh nào đó không tốt, hoặc là xem thường một tên tiểu nhân nào đấy.

Nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng để tâm.

Tin tức hắn muốn biết nhất chính là tin tức về Cửu Long, nhưng hai người đó từ ngày nọ cũng không nhắc đến nữa, có vẻ đúng như tên sư huynh kia nói, bọn họ triệt để từ bỏ việc này.

Cứ như thế, thời gian mười ngày thoắt cái trôi qua.

Hôm nay, La Mặc Tông kết thúc việc chiêu mộ đệ tử.

Vào sáng sớm, những người nào muốn gia nhập môn phái sẽ đến phủ tập hợp, và được hai người kia đưa về tông môn.

Mỗi người bọn họ đều có những biểu hiện khác nhau. Có người thì vô cùng kích động, tràn đầy chờ mong.

Mà có người lại khẩn trương, lo lắng cho tương lai của mình.

Cũng có một số người trong mắt phát ra hung quang, bởi vì họ biết rõ rằng khi bước vào tu chân, những gì họ biết trước đây sẽ không còn thông dụng nữa. Những người này đã hiểu rõ quan điểm của mình, tựa hộ có chút giác ngộ với sự việc trước mắt.

Số lượng đệ tử không nhiều, có khoảng mười người. Mà trùng hợp trong mười người này, có năm nam, năm nữ.

"Tốt. Tất cả các ngươi đều tuân thủ thời gian, ta rất hài lòng. Như vậy xem ra, khảo nghiệm mà ta bố trí, các ngươi đều đã vượt qua hết."

Những người mới này đã đợi ở trong phủ một khoảng thời gian dài, mãi về sau hai tên tu chân kia mới xuất hiện.

Việc này khiến cho Nhạc Linh vô cùng khinh thường, bởi vì hắn thấy rõ ràng,tối hôm qua hai người này tham gia buổi tiệc đưa tiễn của thành chủ, thân là tiên nhân mà nhậu nhẹt bê tha, mất đi ý thức.

Sáng nay, mặt trời đã lên cao mới bắt đầu tỉnh dậy, vậy mà lại dám xảo biện nói cái gì mà khảo nghiệm.

Thật sự là cực kỳ mất mặt.

Tìm một cái cớ để che giấu lỗi lầm của mình xong, nam tu chân đưa mắt đánh giá đám người kia một phen.

"Nói cho các ngươi biết, đã là người tu tiên thì phải có quan niệm về thời gian, nếu cố tình chậm trễ, làm trễ nải thời gian, chắc chắn sẽ bị phạt. Các ngươi làm không tệ, hi vọng khi trở về tông môn các ngươi vẫn giữ vững tâm tính này."

Tiếp theo, nam tu chân dẫn theo năm người nam, mà nữ tu chân thì dẫn theo năm người nữ.

Hai người xuất ra một thanh trường kiếm, dùng để đưa mấy người kia đi.

Kiếm kia bay ra vô cùng to lớn, hơn mười người đứng cũng đủ, loại kiếm này bảo dùng để làm vũ khí, chi bằng nói dùng làm phương tiện giao thông còn thích hợp hơn.

Sau đó một nam một nữ mang theo mười người ngồi lên phi kiếm, bay lên không trung, hướng về tông môn.

Rất nhanh, thân ảnh của bọn họ liền biến mất.

"Không sai biệt lắm."

Cùng một thời gian Nhạc Linh gói ghém xong đồ đạc, thanh toán mười ngày tiền

trọ, sải bước rời khỏi khách điếm, ra bên ngoài cửa thành.

Tiếp đó, nhanh chóng chạy.

Nhưng không có ai biết, lúc này Nhạc Linh đã phát động một hệ thống bên trong.

"Hệ thống thần hành mạnh nhất: Giúp cho ngài trở thành cao thủ chạy bộ, không có người nào có thể đạt được tốc độ chạy siêu việt của ngài, cũng không có người nào có sức chịu đựng mạnh hơn ngài.

"Kỹ năng chủ động

Thăng tiến tốc độ : Bản kỹ năng phụ trách thăng tiến tốc độ cho ngài, khi thăng đến level max có thể đạt được kỹ năng đặc biệt."

Nhạc Linh đã từng thử qua, tốc độ có thể không bằng được hỏa tiễn, nhưng có thể so với tốc độ của loài chim, cho nên với tốc độ của ngự kiếm kia cũng không sai biệt lắm.

Nói một cách khác, chỉ cần chạy hắn cũng có thể theo kịp đám người kia.

Chỉ là trong lúc chạy không biết sẽ gặp phải thứ gì nên sẽ có thể không theo sát được bọn họ, rất dễ mất dấu.

Nhưng vấn đề này cũng được hệ thống theo dõi mạnh nhất giải quyết.

Chỉ cần nam tu chân kia trên thân còn kiếm khí, Nhạc Linh sẽ không thể làm mất hành tung của hắn.

Giờ này khắc này, Nhạc Linh mới hiểu được, có một vạn loại hệ thống đáng sợ đến mức nào.

Bởi vì mọi chuyện của hắn đều được hệ thống giải quyết.

Không có cái gì mà hệ thống không giúp được.

Qua một ngày, Nhạc Linh cũng theo được bọn họ đến một sườn đồi, liền thấy bọn họ bay lên một chỗ phía trên đồi, chậm rãi hạ xuống.

"Thì ra là thế, La Mặc Tông này ở một bên sườn đồi."

Quan sát địa điểm này một chút, Nhạc Linh liền nhìn ra, La Mặc Tông là từ vách núi thiết lập mà thành, thiết kế như vậy quả thực an toàn.

Sau lưng là vách núi, rất khó để kẻ khác tấn công, có thể nói là dễ thủ khó công.

Đương nhiên, nếu thực sự có kẻ không sợ phiền phức, đề ra phương án từ vách núi thẳng tiến tấn công La Mặc Tông. Vậy thì kiên nhẫn của người kia quả thật đáng bội phục.

"Ở chỗ này đi."

Tìm một chỗ có thể quan sát được, Nhạc Linh mở Thủy kính ra.

Từ môn khẩu, hai tên tu chân mang theo mười đệ tử mớiđi bộ vào sơn môn.

"Lần này không tệ nha, vậy mà tuyển được mười vị đệ tử."

Vào sơn môn, lập tức có người tiến lên tiếp đãi bọn họ.

Người đến là một thiếu niên khoảng chừng mười năm mười sáu tuổi, rất vui mừng hí hửng nói :

"Không hổ là sư huynh cùng sư tỷ, sư phó nhất định sẽ khen thưởng xứng đáng cho hai người."

"Hừ, ngươi cũng không nhìn xem bọn ta là ai?"

Sư huynh đắc ý nở nụ cười , sau đó lấy ra một hộp điểm tâm.

"Cho ngươi. Cái này ta mua ở dưới núi. Nếm thử xem?"

"Tạ sư huynh!"

Thiếu niên vội vàng nhận lấy.

"Tốt, những người này liền giao cho ngươi. Bọn ta đi gặp sư phó."

Sư huynh nhìn về phía các đệ tử mới.

"Mấy người các ngươi đi theo vị sư huynh này, trước tiên học một ít quy củ, các ngươi nhất định phải học tập thật tốt, xảy ra vấn đề thì đừng kêu ca, hiểu chưa?"

Lấy được sự khẳng định của các đệ tử, sư huynh sư muội liền tiến vào một phòng ở bên trong tông môn.

"Sư phó, chúng ta trở về rồi."

Qua cửa, hai người quỳ rạp xuống đất, hànhđại lễ.

"Không làm tông chủ thất vọng, chuyến này chúng ta đi đã hoàn thành nhiệm vụ được giao."

"Được, làm tốt lắm."

Sư phó hài lòng gật đầu.

"Các ngươi có tin tức gì về vật kia?"

"Sư phó, Cửu Long, kỳ thực. . ."

"Cửu Long?"

Nhạc Linh tập trung lực chú ý, cẩn thận lắng nghe.

Nhưng không ngờ, hắn lại phát hiện Thủy kính đã tan biến vào hư không rồi.

Bạn đang đọc Người Vạn Năng của Chân · Tác Hệ Ngoạn Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huonglacdong18
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.