Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 7

Phiên bản Dịch · 1405 chữ

Selene vòng tay ôm lấy tôi từ đằng sau. Tôi như muốn mềm nhũn đi trong vòng tay ấy nhưng vẫn cố đẩy cô ra một cách giận dữ.

_Em sao thế?-Selene hỏi, giọng nói vẫn bình thản mà sao vẫn làm tôi đau.

Tôi không giải thích được mình đang bị làm sao, cứ đứng đó đấu mắt với cô. Selene chẳng nói chẳng rằng, cô cầm lấy một bàn tay vẫn còn rướm máu của tôi lên xem xét. Bất ngờ cô đưa hai ngón tay tôi lên miệng mà mút nhẹ. Cảm giác những ngón tay chạm vào lưỡi cô cũng là một loại kích thích. Tôi khẽ cử động ngón tay liền bị cô cắn nhẹ. Tôi thật không biết cứ nên để yên như vậy hay rút tay ra. Selene rời khỏi tay tôi. Trước sự ngạc nhiên của tôi, cô liếm sạch vết máu trên bàn tay rồi di chuyển xuống cổ tay tôi, nơi những vết sẹo xấu xí mãi không lành, và hôn lên đó rất đỗi dịu dàng. Tôi như chìm đắm trong những cử chỉ âu yếm này. Cô buông tay tôi xuống, ôm lấy gương mặt tôi bằng cả hai tay. Cô cạ cạ mũi cô vào mũi tôi. Tôi bỗng nhớ đến cái anh chàng vừa nãy, run run hỏi cô:

_Người vừa nãy là ai?

Selene không trả lời ngay, cô hôn tôi một cái thật sâu rồi rời môi tôi ra một chút để trả lời:

_Là hôn phu của tôi...

Rồi cô lại tiếp tục hôn tôi, còn tôi thì cứ tiếp tục ứa nước mắt mà vẫn không hiểu vì sao mình khóc. Chàng trai đó sẽ là chồng của cô. Tôi ôm chặt lấy cô bởi chân tôi sắp không đứng vững được nữa. Cả người cô toàn mùi xa lạ của hắn, chỉ còn hơi thở này là của cô thôi. Selene đẩy nhẹ tôi dựa tường rồi lại hôn. Những nụ hôn bắt đầu sâu hơn và cuồng loạn hơn. Đôi bàn tay giá lạnh của Selene đã luồn vào trong áo tôi vuốt ve làn da trần ở eo và lưng tôi, nóng bỏng và đầy kích thích. Tôi ghét Selene vì cô đã lấy đi tất cả của tôi, tôi muốn cô vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt tôi, vĩnh viễn biến mất khỏi cuộc đời tôi vậy mà giây phút này tôi lại không muốn buông cô ra, lại càng không muốn mất cô. Mâu thuẫn đến cùng cực. Lúc đó tôi tự biện minh, hoặc là tự lừa mình, rằng chẳng qua là vì tôi sợ sẽ không được làm “nô lệ” cho cô nữa và ai biết được tôi sẽ bị “chuyền” đi đâu...

Selene tách khỏi nụ hôn, dịu dàng lau nước mắt trên gương mặt tôi.

_Cô quen hắn bao lâu rồi?-Tôi lại hỏi. Mà sao tôi lại quan tâm?

_Một năm, từ hồi ở Mỹ.-Rồi cô ghé sát vào tai tôi thì thầm, cố tình để môi chạm vào vành tai tôi, một trong những điểm nhạy cảm của tôi.-Em có 30' để chuẩn bị hành lí!-Cô vuốt má tôi.- Em không nên khóc, Rose...

Sau đó cô buông tôi ra và bỏ xuống nhà. Tôi cắn môi dưới, nơi vẫn còn vương vị son môi của cô. Cuối cùng thời khắc tôi lo sợ đã đến, Selene quyết định đẩy tôi đi.

Tôi ngồi trên sàn, lưng dựa vào tường suy nghĩ xem Selene sẽ đẩy mình đi đâu. Có lẽ là đẩy cho Zoraida. Đó là trường hợp khả quan nhất bởi Zoraida chắc sẽ không đối xử tệ với tôi, tính cô ta có thể hơi quá “tự nhiên” nhưng không phải là loại người tàn nhẫn như Selene. Ngoài ra chỗ nào cũng tệ.

Và hôn phu của cô. Họ quen nhau khi chúng tôi còn ở Mỹ ư? Thế mà tôi còn hi vọng đó chẳng qua là cái kiểu hành xử bốc đồng vì vụ Zoraida.

Tôi xách ba lô xuống nhà. Tôi chỉ mang theo vài bộ quần áo và một ít đồ cá nhân. Vì phải đi lại nhiều nên những gì không cần thiết cứ để lại, đến nơi sẽ mua cái mới sau. Khi xuống dưới tôi ngạc nhiên khi thấy tất thảy mọi người đều đang dọn đồ. Vậy có nghĩa là không phải chỉ mình tôi đi?

_Nhanh tay lên các chàng trai, 10' nữa là chúng ta đi rồi!-Giọng Ivan vang lên sang sảng khắp gian nhà. Tôi khẽ mỉm cười. Vậy là Selene vẫn chưa “đẩy” tôi đi.

Tôi ngó ra ngoài cửa và bị thu hút hoàn toàn bởi một cô gái đẹp với mái tóc vàng bỗng rực rỡ hẳn lên dưới ánh mặt trời. Trong khoảnh khắc tôi đã nghĩ những thiên thần mà ta vẫn ca tụng hết lời cũng chỉ đẹp đến thế này là cùng. Selene ở ngoài hiên đang nói chuyện với hôn phu của cô. Vì bất đồng ngôn ngữ nên tôi không biết họ đang nói cái gì. Chỉ thấy một lúc sau hôn phu của cô lặng người đi, Selene mỉm cười, nhón chân hôn anh và thế là cơ mặt anh ta dãn ra, vui vẻ trở lại. Họ còn âu yếm nhau thêm một lúc nữa trước khi Selene vào trong nhà còn anh thì vào trong xe và lái đi.

10' trước Selene cũng âu yếm tôi như thế. Tôi bỗng cảm thấy vị ngọt ở đầu lưỡi mình còn sót lại như dư vị của nụ hôn vừa nãy với cô lúc này đã trở nên nhạt thếch và đắng dần trong miệng. Tôi cứ đứng ngây ngốc nhìn cô tiến đến chỗ mình. Cô chỉ đi ngang qua tôi và nói nhanh:

_Chúng ta sẽ đi Tây Ban Nha! Zoraida sẽ đi cùng!

_Cái gì cơ?-Tôi thốt lên, vội đi theo cô vào phòng ăn.-Zoraida đi cùng làm gì?

_Công việc!-Selene trả lời cụt ngủn, quay lại nhìn tôi.-Và em tránh xa cô ta ra, được chứ?

Tôi thở phào gật đầu đồng ý. Vậy là mọi chuyện không có gì thay đổi, tôi vẫn là “nô lệ” cho cô và lại tiếp tục những chuyến đi vô định.

_Tốt! - Selene quay người đến chỗ Kevin.

Hóa ra Zoraida là một tú bà quản lí mấy khu nhà thổ thuộc sở hữu của nhà Silvester. Những khu nhà thổ ấy đều mở công khai bởi ở Ý mại dâm là hợp pháp. Khi ra sân bay tôi đã thấy cô ta đứng đợi ở đó cùng bốn cô gái khác, có một cô tôi ngờ là còn nhỏ tuổi hơn tôi. Tôi đã đúng, cô bé đó mới 16 tuổi (dù trên ID ghi là em đã 18) còn “gin”, sẽ là hàng đấu giá. Tôi biết được điều đó bởi khi lên máy bay tôi được ngồi cạnh em (tôi ngồi giữa em và Selene). Chúng tôi nói chuyện với nhau khá nhiều khi Selene đang ngủ. Tiếng Anh của em chưa tốt lắm, nhiều lúc tôi phải nhắc lại câu em mới hiểu tôi đang nói gì. Em tên là Vira. Em kể em đến từ Ukraine, đất nước của những cô gái xinh đẹp và em là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó. Chính Zoraida đã đem em tới Ý và truyền đạt kinh nghiệm làm “hài lòng” khách cho em.

_Em bị Zoraida lừa vào nhà thổ à?-Tôi hỏi.

_Không, là em tự nguyện. Zoraida đã nói trước là cái “nghề” này rất khổ và ba lần khuyên em nghĩ lại...

_Thế sao em vẫn làm?-Tôi ngạc nhiên, và càng ngạc nhiên hơn khi nghe Zoraida có thể khuyên nhủ “gái” như thế. Tôi cứ nghĩ tú bà như cô ta thì phải nói ngon ngọt làm sao cho các cô gái “sập bẫy” mới phải. Sau này tôi mới biết Zoraida quản lí “gái” trên tinh thần tự nguyện của các cô.

Em im lặng, quay mặt đi ngó lơ câu hỏi của tôi. Em không muốn trả lời. Tôi cũng không hỏi thêm. Tôi nghĩ mình hơi vô duyên khi hỏi thế. Khi tôi nhắm mắt chuẩn bị ngủ thì em bất ngờ hỏi tôi:

_Thế còn chị? Zoraida nói chị không phải là Mafia, chị làm gì ở đây?

_Làm “gái” như em thôi, Vira-Tôi mỉm cười cay đắng.

Bạn đang đọc Người Tình Mafia của thanhmai794
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.