Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 4

Phiên bản Dịch · 1557 chữ

Cuối cùng thì tôi vẫn phải giúp Selene thay đồ và lau người giúp cô ta, đảm bảo sáng hôm sau cô dậy được để đến dự đám tang. Vì mẹ cô nên tôi mới chăm sóc cho cô như vậy đấy, Selene! Sau khi thay cho cô bằng một chiếc áo thun để ngủ, tôi mới nằm xuống cạnh cô khi mùi rượu trên người cô đã bớt buồn nôn.

Sáng hôm sau, trái với suy nghĩ của tôi, cô dậy khá sớm, còn dậy trước cả tôi. Khi tôi còn dụi mắt tỉnh ngủ thì đã thấy Selene đứng trước gương chỉnh trang y phục, từ trên xuống dưới chỉ có một màu đen. Mái tóc vàng ngang eo lưng được búi gọn lên. Tôi thích nghịch những lọn tóc vàng ấy bằng cách dùng ngón tay quấn lấy một lọn, chúng mềm và mượt làm sao. Selene cho tôi thoải mái nghịch tóc của cô như một sự “đền bù” sau những lần ân ái. Tôi uể oải ngồi dậy, nghiêng đầu nhìn cô đăm đăm. Tôi vẫn hay quan sát cô kĩ nhất có thể, có thể là vì muốn tìm chút cảm xúc trên gương mặt lạnh giá đó hay chỉ đơn giản là vì cô đẹp nên tôi thích ngắm? Mới có một tuần không gặp mà tôi thấy cô tiều tụy đi nhiều, hai bàn tay đã nổi gân xanh, mắt trũng sâu và còn thâm quầng nữa.

_Ngủ tiếp đi, Rose! Khoảng trưa tôi sẽ về.-Selene đang kẻ mắt, gắng làm đôi mắt mình trông bình thường như mọi khi. Tôi rất muốn nói với cô rằng cô có thể dùng chì kẻ mắt để che đi vết thâm quầng nhưng lại không thể che được cảm xúc trong đôi mắt cô được nữa bởi tấm màn lạnh lùng cô từng dựng lên đã biến mất hoàn toàn...Nỗi buồn tràn ngập trong mắt cô. Tôi bỗng thấy tội nghiệp Selene.

_Em rất tiếc, Selene-Tôi chia buồn cùng cô. Ngoài điều đó ra tôi không biết phải nói gì lúc này.

Selene không nói gì, vẫn tiếp tục trang điểm. Trang điểm xong, trông cô đỡ tiều tụy và thê thảm hơn hôm qua. Selene tiến đến chỗ tôi, ôm lấy gương mặt tôi bằng cả hai tay. Cô cúi xuống hôn trán tôi thật nhẹ nhàng:

_Ngủ tiếp đi. Sắp tới sẽ rất bận rộn, Rose.

Tôi nắm lấy tay cô còn đang đặt trên má tôi, ngẩng đầu lên để môi tôi chạm vào môi cô, chỉ là cái chạm nhẹ chưa tới một giây nhưng vẫn đủ ột ít son vương lên môi tôi. Đột nhiên tôi không muốn Selene rời đi.

Selene rút tay ra rồi đi. Tôi ngồi một mình trong phòng, nheo mắt lại vì ánh nắng chói chang từ ngoài cừa sổ hắt vào qua kẽ hở của rèm rồi lại nằm ra giường gắng ngủ lại. Tôi đưa lưỡi liếm thử môi mình, vị ngọt lan tỏa đầu lưỡi. Là vị anh đào...

Lúc đó tôi không nghĩ cái “bận rộn” của cô lại lằng nhằng và đáng sợ đến thế...Đúng là Selene về lúc trưa, nhưng là trưa tuần sau. Trong khoảng thời gian dài đó, có một vị khách bất ngờ tới thăm.

Khi tôi còn đang ngáp dài trước những bản tin khủng hoảng kinh tế chán ngắt ngày nào cũng lặp đi lặp lại trên TV thì nghe thấy dưới nhà có tiếng xô xát. Tò mò, tôi lén lút bước từng bước thật chậm và thật nhẹ xuống cầu thang, cốt sao không gây tiếng động. Tôi dừng lại cho đến khi có thể tạm bao quát bên dưới. Có một phụ nữ đi một mình, giữa một vòng vây của đàn em Selene.

_Thôi nào các chàng trai! Tôi không có đến đây gây chiến!-Giọng cô ta nghe nhừa nhựa như vừa mới ngủ dậy.

_Chỗ này không đón tiếp kẻ lạ mặt!

_Selene Silvester biết tôi thì tôi không phải là người lạ đâu, các quí ông!- Người phụ nữ lạ mỉm cười búng tay tanh tách ba cái. Ngay lập tức năm cô gái ăn mặc bốc lửa bước vào trên những đôi giày cao gót gõ xuống sàn gỗ kêu lạch cạch. Một cô cởi áo ra để lộ áo bra và bắt đầu những vũ điệu gợi dục đến nỗi đến tôi còn cảm thấy ngượng đỏ mặt, nửa muốn quay mặt đi, nửa muốn xem tiếp. Chỉ là tò mò thôi.

Một tên huýt sáo thích thú:

_Ái chà, được phết cô em! Cô muốn gì đây?

_Các anh được vui vẻ còn tôi thì muốn gặp một người.

_Ai?

Cô ta bỗng ngẩng đầu, ánh mắt xoáy thẳng vào tôi khiến tôi thót tim vì bị bắt quả tang:

_Cô bé trên cầu thang đó, có biết nghe lén là bất lịch sự lắm không?

Không cho nghe thì thôi! Tôi nhún vai quay trở lại phòng.

_Hey!

Lại là cô ta, tôi quay người lại thì thấy cô ta đang đứng dưới chân cầu thang. Lúc này tôi mới được nhìn kĩ dung mạo của cô ta. Đó là một phụ nữ đẹp và nóng bỏng theo kiểu Latin với chiếc váy đỏ có tình khoét sâu phần ngực. Cô có gương mặt hao hao như diễn viên Penelope Cruz vậy nhưng sự gian xảo và đểu giả trong cái nhìn của cô ta khiến tôi không có cảm tình với cô.

_Gì nữa?-Tôi cau mày khó chịu.

_Cưng là Rose, Rose Wilson?-Cô nàng lạ mặt nhấn nhá giọng ở “Rose Wilson”.

_Không hẳn, nhưng có chuyện gì?-Tôi chột dạ khi nghe cô ta gọi tên tôi, đúng hơn là cái tên Selene đặt cho tôi.

_ “Không hẳn” tức là sao? Hoặc là đúng hoặc là sai. Làm gì có chuyện “không hẳn”?-Cô nhướng mày.

_Mọi người gọi tôi là Rose Wilson, ok?-Tôi lên giọng khó chịu, tôi không muốn dây dưa với cô ta chút nào. Đàn em của Selene đang “bận” với những cô nàng sexy mà cô ta mang vào và không màng tới tôi. Trừ Kevin và Ivan ra thì tôi sống chết thế nào họ không quan tâm nên cô ta muốn gặp tôi hay thậm chí giết tôi ngay bây giờ cũng không phải là việc của họ. Xui xẻo cho tôi, cả Kevin và Ivan đều không có đây.

Cô ta gật gật đầu:

_Gọi tôi là Zoraida. Tôi là...ờ...bạn của Selene, các cô gái kia là người của tôi.- Cô hất cằm xuống bên dưới nhà nơi đang diễn ra cuộc hoan lạc rồi lại nhìn tôi với sự ngạc nhiên thích thú-Và...wow!!! Cưng đẹp thật đấy, tiểu giai nhân! Chả trách Selene cứ dính lấy cưng suốt!

_Selene hiện không ở đây.-Tôi quay lưng dợm bước lên một bậc cầu thang. Cái gì mà “tiểu giai nhân” chứ? Khó nghe quá! Sở hữu nhiều cô gái bốc lửa như vậy, tôi đoán cô Zoraida này hẳn là tú bà. Tốt nhất tránh xa cô ta ra.

_Tôi không đến gặp Selene. Tôi đến gặp cưng.-Càng về cuối giọng cô ta càng ngọt.

Lần này thì cô ta làm tôi nổi da gà. Tôi ngoái đầu lại nhìn Zoraida, ánh mắt khó hiểu. Đúng lúc đó tiếng rên rỉ dưới nhà vang lên, càng lúc càng rõ.

_Phòng cưng ở đâu? Ta cần nói chuyện.

_Ta sẽ nói chuyện ngay đây. Tôi không cho người lạ vào phòng!-Tôi khoanh tay dựa người vào tường, đối mặt với cô ta.

_ “Không cho người lạ vào phòng”? - Zoraida nhại lại giọng tôi-Bố mẹ cưng hay Selene dạy cưng như thế?

Chắc do tôi nhạy cảm nhưng mà câu cuối Zoraida nói bằng chất giọng không thể gợi tình hơn. Không phải là cô ta đang tán tỉnh tôi đấy chứ? Có phải những cô gái đẹp trong giới Mafia như Selene hay Zoraida đều có vấn đề giới tính hay sở thích tình dục không? Cái cô Zoraida này càng làm tôi bực mình. Tôi bỏ đi một mạch về phòng. Cửa phòng tôi sắp đóng lại thì bị cản trở bởi túi xách của cô ta kịp thời chèn vào.

_Bình tĩnh nào cưng!-Zoraida nhanh chóng vào trong phòng trước khi cánh cửa đóng sập lại. Tôi đứng khoanh tay phòng thủ, cách cô ta một khoảng xa. Zoraida nhìn tôi từ trên xuống dưới một cách dò xét như một thể tôi là một món hàng và cô ta cần nhìn kĩ để định xem tôi giá bao nhiêu. Sau đó cô ta đặt lên giường một lọ nhỏ như lọ vắc-xin, bên trong chứa một loại dung dịch trong suốt như nước lã.

_Uống đi!-Zoraida hối thúc.

_Nó là cái gì?-Tôi nhìn cô ta cảnh giác.

_Tôi bảo uống thì cứ uống, không phải thuốc độc đâu.

Thấy tôi chần chừ, cô ta bèn rút từ túi xách một khẩu súng lục nhắm thẳng vào tôi và trầm giọng đe dọa:

_Uống thứ đó vào thì không chết, nhưng ăn kẹo đồng thì chết chắc đó, tiểu giai nhân!

au's note:

"Zoraida", một cái tên Tây Ban Nha nghĩa là: the enchanting woman- “Người phụ nữ quyến dụ”

"Anselmo", một cái tên Ý mang nghĩa "helmet, protection"-"bảo vệ"

Bạn đang đọc Người Tình Mafia của thanhmai794
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.