Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 1 (phần 2)

Phiên bản Dịch · 2345 chữ

Chúng tôi lại tiếp tục hành trình sau 5 tháng trì trệ. Selene định hoãn thêm nhưng tôi bảo cô hãy khởi hành ngay đi, tôi ổn. Tôi để con Sel ở lại thị trấn đó dù Selene nói tôi có thể mang nó theo. Sel ơi cho ta xin lỗi, tao rất muốn mang mày đi nhưng bên tao mày sẽ không được an toàn. Mày đã nhìn thấy những gì cô ta làm với con mày rồi đấy. Biết đâu một ngày nọ cô ta sẽ làm điều tương tự như thế với chính mày hoặc với chính tao nữa. Chúng ta sẽ không bao giờ được an toàn với họ. Tao hi vọng mày sẽ tha thứ cho tao vì đã bỏ mày lại nhưng tất cả đều vì mày cả thôi. Tôi ôm Sel lần cuối rồi lên xe cùng Selene. Sel vẫn ngồi trước hiên nhà nhìn chúng tôi rời đi vả kể cả khi tôi không còn nhìn thấy nó nữa tôi nghĩ nó vẫn ngồi đó nhìn... Dù chỉ là một con mèo nhưng cái ý nghĩ sẽ không bao giờ gặp lại nó vẫn làm tôi xao động. Do tôi đa cảm quá chăng? Ôi, Sel, tao hi vọng mày sẽ sống tốt, ít nhất là hơn tao.

Bao giờ Selene sẽ giết tôi nhỉ?

Xe chúng tôi lướt nhanh trên những con đường nhựa nứt nẻ. Bấy là đã là mùa xuân nhưng tuyết vẫn chưa tan hết. Ngồi trên xe, tôi xoa xoa cổ tay nơi những vết rạch giờ đã trở thành những vết sẹo xấu xí theo tôi suốt đời như cái ám ảnh về đêm kinh hoàng ấy thỉnh thoảng vẫn hiện về trong những giấc mơ, không sao thoát được. Tôi ngẩng mặt nhìn Selene qua kính chiếu hậu. Cô ngồi ghế trên và cũng đang nhìn lại tôi. Không ai trong chúng tôi lảng đi, cứ nhìn chẳm chằm vào nhau qua gương chiếu hậu. Tôi không biết cô đang nghĩ gì và tôi đoán cô cũng vậy. Tôi đang nghĩ: làm thế nào để giết cô.

Nơi chúng tôi đến cũng là một thị trấn hẻo lánh. Tôi nằm vật ra giường khi tới nơi. Sức khỏe của tôi vẫn chưa ổn định. Lúc ra khỏi xe tôi muốn ngã quị xuống, may mà tôi bám vào cửa xe. Tôi ngủ một giấc rất say. Khi mở mắt ra điều đầu tiên tôi thấy Selene đang ôm mình ngủ, tiếp theo là ngoài kia trời đã tối mù, đồng hồ chỉ 3 giờ sáng, đèn ngủ còn bật. Tôi nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay cô, xuýt xoa khi đặt đôi chân trần lên sàn nhà lạnh cóng. Tôi dò dẫm tìm nhà bếp trong ánh sáng lờ mờ. Tôi đói vì từ hôm qua không có gì bỏ bụng. Khi tôi còn đang nhìn quanh quẩn cái nhà bếp trống trơn thì...

_Này!

Tôi giật mình quay lại. Là Kevin. Anh ta giơ một túi bóng ra:

_Đói không? Đồ ăn của cô đây. Trong tủ lạnh không có gì ngoài nước đá đâu!

_Cám ơn! Anh vừa làm tôi hết hồn.-Tôi đón lấy đồ ăn từ anh.

Kevin cũng là thân tín của Selene, bạn thân của Ivan, một anh chàng vui tính. Tôi nghe Ivan kể anh ta là một chuyên gia về súng, một tay xạ thủ cừ khôi nhất mà anh từng gặp trong đời, một khi đã rút súng ra bắn là kiểu gì “con mồi” không chết thì cũng bị thương. Không một viên đạn nào anh ta bắn ra là vô ích. Sau khi đưa đồ ăn cho tôi Kevin bảo tôi ăn xong nhớ tự dọn, anh phải ra ngoài canh gác. Đợi anh ra ngoài, tôi lén lấy một con dao nhỏ trong bếp giấu trong người.

Khi tôi quay về phòng thì Selene đã thức từ bao giờ. Cô đang ngồi dựa vào đầu giường nhìn tôi bằng cặp mắt xanh thẳm đó. Tôi vẫn cảm thấy chới với khi nhìn vào, chúng vẫn làm tôi khó thở như trước dù tôi đã tự dặn mình hàng trăm lần trước đó là đừng để bản thân bị đôi mắt đó thao túng tâm can nếu còn muốn trả thù. Trong phòng lờ mờ ánh đèn ngủ. Từ lúc tôi tự tử hụt đến giờ ngoài cái câu tôi bảo chúng tôi phải đi ngay thì tôi với cô chưa nói với nhau điều gì. Nhìn vào đôi mắt cô tôi biết cô có nhiều điều muốn nói với tôi, chỉ là cô đang chờ lúc thích hợp....

Còn tôi thì chẳng có hứng thú gì với những câu chuyện cô muốn kể nên cứ lảng đi mỗi lần cô đề cập tới. Tôi không muốn nghe bởi nỗi đau bị làm nhục ấy sẽ theo lời kể của cô tiếp tục quay lại ám ảnh tôi. Tôi nói thẳng với cô là đừng bao giờ nhắc lại chuyện đó nữa. Có lẽ vì thế mà phải đến khi đã quá trễ tôi mới biết hết mọi chuyện. Nhưng dù sao điều đó cũng không quan trọng.

Tôi mạnh dạn ngồi lên người và hôn Selene trong sự ngạc nhiên của cô. Miệng cô đơ ra một lúc mới đáp trả lại nụ hôn của tôi. Dễ cả tháng rưỡi nay chúng tôi chưa hôn nhau từ hồi cái vụ Felix. Đó là lần đầu tiên tôi chủ động hôn cô. Khi tay tôi luồn vào trong áo Selene thì bị cô giữ lại. Cô dứt ra khỏi nụ hôn sâu tôi vừa bắt đầu:

_Em chắc chứ?

Selene ám chỉ tới sức khỏe của tôi.

Tôi gật đầu rồi lại tiếp tục hôn cô...Cho đến khi cảm thấy thích hợp, tôi rút con dao trong người ra. Tôi hé mắt xác định mình sẽ đâm vào đâu. Có lẽ là cổ. Nhưng khi vung dao lên cổ tay tôi liền bị Selene giữ chặt. Tôi giật mình mở to mắt nhìn cô. Selene cũng từ từ mở mắt nhìn tôi. Nụ hôn vẫn tiếp diễn. Selene đẩy lưỡi vào sâu hơn. Tôi muốn dứt ra khỏi nụ hôn với cô nhưng không được khi mà tay kia của cô giữ chặt đầu tôi lại, ép tôi tiếp tục nụ hôn mà chính tôi vừa bắt đầu. Sau đó, cô bất ngờ đẩy tôi xuống giường, giữ chặt tay cầm dao của tôi xuống rồi siết thật mạnh khiến tôi đau đớn phải buông con dao ra. Đến lúc này Selene mới ngừng hôn và nhìn tôi chằm chằm. Gương mặt cô chỉ cách tôi vài cm, tôi có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ và đều của cô mơn man trên môi tôi. Tôi giãy giụa cố sức để thoát khỏi Selene cho đến khi cô cầm con dao vừa nãy kề sát cổ tôi. Tôi nằm yên, thở hổn hển khi lưỡi dao đang dí sát vào da mình. Lưỡi dao rất lạnh khiến tôi nuốt khan. Trong căn phòng yên tĩnh tôi có thể nghe rất rõ nhịp tim đập nhanh và hơi thở gấp gáp của chính mình vì cái gì tôi cũng không rõ nhưng tuyệt nhiên không phải là sợ. Tôi nghĩ lần này mình chết chắc, chỉ chờ Selene ấn mạnh tay hơn nữa là xong. Tôi không sợ chết vì tôi đã tìm đến nó một lần. Tôi chỉ tiếc là mình vẫn chưa lấy được mạng cô ta.

Trái với suy nghĩ của tôi, Selene ném con dao đi, hay nói đúng hơn là phi. Tiếng con dao cắm phập vào bức tường khô khốc và sau đó là tiếng của Selene lạnh lùng vang lên, lạnh như lưỡi dao vừa rồi:

_Đừng có ngu ngốc! Tôi chết thì em cũng chết!

Tôi cười khẩy:

_Tôi chỉ cần cô chết. Sau đó tôi thế nào thì tôi cũng không quan tâm!

Tôi vừa dứt lời thì Selene ấn tôi xuống giường mạnh hơn. Cổ tay tôi đau đớn và đỏ ửng lên vì bị siết quá chặt tới nỗi đôi bàn tay tôi gần mất cảm giác tới nơi. Cô cúi xuống hôn tôi, buông lỏng tay tôi ra, xé rách áo tôi một cách bạo lực và sờ soạng khắp người tôi. Selene cố đưa lưỡi vào trong khoang miệng tôi nhưng bị tôi cắn mạnh khiến cô giật mình ngồi dậy để kiểm tra xem lưỡi mình có bị chảy máu không:

_Chết tiệt!-Cô rít lên giáng cho tôi một cái bạt tai.

Căn phòng im lặng sau cái tát của cô. Một bên má của tôi nóng rát. Tôi nằm nghiêng đầu sang một bên né tránh cái nhìn mà tôi đoán bây giờ đang rất tức giận của cô. Nước mắt tôi lăn dài chảy xuống drap giường, hai bàn tay tôi nắm chặt và cổ họng nghẹn lại, vì tức giận, vì bất lực. Một lúc sau, tôi cảm nhận bàn tay vừa rồi đã tát tôi đang lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt tôi và xoay mặt tôi đối diện với cô một cách rất dịu dàng, trái ngược hẳn so với ban nãy. Một chút cảm xúc, tôi đoán là hối hận, mờ nhạt hiện trong đôi mắt cô.

_Rose!-Selene thì thầm nói.

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi.

Tôi ngồi bật dậy bá lấy cổ và hôn lấy hôn để môi cô, hôn như thể tôi khao khát cô hơn bất cứ điều gì trên thế giới này. Selene cũng đáp lại nồng nhiệt không kém. Chúng tôi nằm lại xuống giường,... Cô thích làm tình với tôi đến vậy thì được thôi! Tôi sẽ chiều cô! Sự nghi ngại và sợ hãi vừa nãy do chính tôi gây nên biến mất ngay sau khi cô buông tôi ra, khi tôi đã khỏa thân hoàn toàn và bên dưới đau nhức đến tận hai ngày sau.

Tôi từng nghe Kate, bạn tôi, kể rằng cách giải quyết rắc rối nhanh nhất cho các cặp đôi là sex. Tôi không nghi ngờ lời nó nói bởi khi chưa đến 15 tuổi nó đã ngủ với 3 cậu bạn trong trường. Tôi và Kate cũng như nhiều cô gái trẻ khác đều tin rằng: trên đời có cái tình dục không tình yêu nhưng tuyệt không có tình yêu nào không tình dục. Chúng tôi không tin vào loại tình yêu thuần khiết đến thế. Người lớn luôn khuyên chúng tôi hãy giữ mình đến khi đủ 18 nhưng thực tế bạn khó mà tìm được cô nào 18 tuổi còn trinh. Tôi định trao lần đầu của mình cho John nếu cô không xuất hiện.

Trưa dậy, tôi lê bước mệt mỏi vào nhà tắm. Selene đã đi từ rất sớm. Sau khi làm tôi kiệt sức thì cô chỉ nằm lại khoảng 10' rồi mặc quần áo vào và đi. Tôi đánh một giấc tới gần trưa hôm sau. Đúng là tôi chưa khỏi hoàn toàn. Lúc Selene buông tôi ra thì tôi đã thở không ra hơi khiến Selene lo lắng và tôi đáp lại sự lo lắng ấy bằng cách trùm chăn kín mít để ngủ.

Tôi đứng bán khỏa thân ngắm mình trong gương trong nhà tắm. Mới đây thôi mà tôi thay đổi nhiều quá. Tôi thấy mình đã người lớn hơn trước, ít nhất là về mặt ngoại hình. Tôi cao hơn trước (nhưng vẫn thấp hơn Selene, lạy Chúa cô ta chắc phải cao đến 1m80!), đường cong cơ thể rõ ràng hơn, gương mặt không còn nét ngây ngô năm nào, mắt xám của tôi cũng sâu hơn... Tôi thật may mắn khi Chúa đã ban cho tôi một cơ thể quyến rũ và một gương mặt đẹp đúng như mong ước nhưng cũng thật xui xẻo khi bị Người lấy đi tự do và “trao” nó vào tay Selene Silvester. May rủi vẫn luôn đi đôi với nhau, tôi tự an ủi.

Sau hôm đó, tôi dạn dĩ và táo bạo hơn trên giường. Selene không nhắc lại chuyện tối hôm tôi định giết cô nữa, không bao giờ. Mối quan hệ giữa chúng tôi không còn căng thẳng như ngày nào. Chắc tại tôi khéo che giấu cảm xúc hơn. Nếu ngày trước sự trong trắng và ngại ngùng của tôi làm Selene thích thú thì lúc này bạo dạn và nồng nhiệt của tôi làm cô thỏa mãn. Tôi xuôi theo những gì cô muốn, hoàn toàn thôi phản kháng cô. Tôi chấp nhận những gì cô mang lại mà không một lời phàn nàn hay phản đối. Selene rất hài lòng về điều đó tuy ban đầu cô có vẻ nghi hoặc tôi. Một lần sau ân ái cô hôn môi tôi mấy cái:

_Dạo này em có vẻ lạ!-Selene vùi mặt vào hõm cổ tôi.

_Lạ ư? Như thế nào?-Tôi hỏi, rùng mình trước những nụ hôn của cô bắt đầu đi xuống cổ và ngực tôi.

_Em thay đổi nhiều. Trên giường bạo dạn hơn, không còn ngượng ngập như trước.

_Có lẽ vì em đã lớn rồi.-Tôi cười-Thích em ngượng ngập hơn à?

_Không hẳn...Em thế nào cũng được, tôi đều...ưm...thích.-Selene cười đáp lại, nụ cười đẹp chân thành đến lạ. Tôi ngơ ngẩn dùng tay miết môi cô theo nụ cười ấy và đặt lên đó một nụ hôn. Làm thế nào mà một Mafia có được nụ cười như vậy nhỉ?

Tôi cắn nhẹ môi dưới cô hỏi một cách khiêu khích:

_Chúng ta tiếp tục chứ?

Selene không ngần ngại ấn tôi xuống giường lần nữa và cùng tôi suốt đêm.

Selene Silvester, tôi muốn cô tin tôi một cách tuyệt đối.

Tôi đã thành công trong việc học cách che giấu những ý đồ thù hận đằng sau vẻ ngoài quyến rũ và cử chỉ lả lơi của mình.

Liệu một gái “thẳng” như tôi có thể khiến ột gái “thẳng” khác yêu mình điên đảo không nhỉ?

Bạn đang đọc Người Tình Mafia của thanhmai794
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.