Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn Thiên Viêm

Tiểu thuyết gốc · 1399 chữ

"Tôi tên là Hàn Thiên Viêm"

Câu nói nhẹ nhàng phât ra từng người thanh niên vừa mới vào đang đứng ở trước mặt mọi người, chỉ một câu nói với 3 chứ Hàn Thiên Viêm, cái tên này quả thật không nổi tiếng không ai biết tới, nhưng thứ khiến mọi người đang bàn tán thì chỉ có một chữ 'Hàn'.

" Đây không phải là Hàn trong Hàn tộc sao từ khi nào có một kẻ như vậy xuất hiện chứ"

Một người cũng đang ở phân lớp lên tiếng hỏi, lúc này mọi người đang thì thầm với nhau điều gì đó và câu trả lời họ muốn chỉ có thể đêna từ một người, Hàn Nguyệt Nhi.

" Tiểu yêu nữ hắn rốt cuộc là ai tại sao trong tên lại có chữ Hàn"

Lôi Chấn Thiên vội quay sang hỏi Hàn Nguyệt Nhi với giọng đầy bất ngờ.

" Ta cũng không biết, Hàn Tộc ta chưa từng nghe tên Hàn Thiên Viêm, hắn rốt cuộc là ai"

Lúc này Hàn Nguyệt Nhi cũng tự đặt ra câu hỏi này, người này xuất hiện một cách không thể ngờ trước đối với chữ Hàn trong tên hắn không phải là chuyện bình thường, vì Hàn tộc ở Long Hoàng đế quốc vị trí thì chả ai dám so sánh với họ, một kẻ mang họ Hàn xuất hiện ở đây mà không có thông báo trước, là chuyện không ai ngờ tới.

"Này ngươi là người của Hàn tộc à"

Lúc này Hàn Nguyệt Nhi mới cất giọng hỏi người đang đứng trước mặt mọi người, cũng như đã trả lời câu hỏi của mọi người rằng người này có quen biết Hàn Nguyệt Nhi không.

" Ta họ Hàn không có nghĩa là người của Hàn tộc các ngươi".

Gã thanh niên mặc hắc bào ấy cuối cũng cũng đáp lại Hàn Nguyệt Nhi với giọng ngây thẳng chẳng chút khiêm nhường.

" Nhưng ngươi họ Hàn".

Hàn Nguyệt Nhi tiếp tục hỏi gã mặc hắc bào kia

" Thôi nào chuyện gì thì các ngươi hãy nói chuyện sau, ta sẽ cho hắn vị trí gần ngươi để dễ hỏi chuyện được chứ".

Lúc này thầy Triệu Đà cũng lên tiếng chấm dứt chuổi câu hỏi của Hàn Nguyệt Nhi và sắp xếp cho gã thanh niên Hàn Thiên Viêm một vị trí gần Hàn Nguyệt Nhi.

" Tiểu yêu nữ ngươi xem hắn thực lực như thế nào".

Lôi Chấn Thiên thì thầm với Hàn Nguyệt Nhi.

" Ta đã xem rồi thực lực có chút cổ quái, ta không thể xem hết càng gia tăng thì đấu khí của hắn hiện ra cũng gia tăng theo, thật kì lạ, ta đoán ít nhất cũng Thiên Mãng".

Hàn Nguyệt Nhi thở dài đáp Lôi Chấn Thiên, trọng giọng nói có chút bất lực

" Lại là một tên Thiên Mãng, xem ra phải dò xét".

Lúc này Hàn Thiên Viêm đã đến gần Hàn Nguyệt Nhi hắn không có nữa điểm để ý đến cô chỉ thoáng qua một cái nhìn thêm một nụ cười nhẹ có phần giả tạo, rồi không để tâm đến cô.

"Xem ra ngươi biết ta muốn gì,ngươi sẽ trả lời chứ?"

Hàn Nguyệt Nhi nhìn vào ánh mắt của Hàn Thiên Viêm hỏi.

" Nếu ta có thời gian rảnh thì có lẽ ngươi sẽ có câu trả lời, ta đã nói rồi ta không phải người Hàn tộc cao quý như thiên kim tiểu thư."

Hàn Thiên Viêm nhẹ nhàng đáp rồi hắn bỏ qua cuộc hội thoại quay về hướng khác, có vẻ hắn đang nhìn xung quanh, không nói đúng hơn là hắn đang dò xeta thực lực của mọi người, lúc này cũng có vài tên quya tộc đang nhìn hắn với ánh mắt hận thù, có lẽ vì hắn được một cơ hội tiếp cận Hàn Nguyệt Nhi nên việc vài tên quý tộc ghen tị là điều đương nhiên, sau một hồi lâu đến lúc giải tán phân lớp, mọi người không về nhà mà sẽ được giữ lại nơi này và được đưa đến một nơi ở khác dành cho học viên, nơi ở này không chỉ có một là là 5 chia theo từng phân lớp ở vị trí khác nhau, sau một hồi Hàn Nguyệt Nhi và Diệp Mạc Y còn có Lôi Chấn Thiên, 3 người tụ hợp lại họ vẫn tiếp tục bàn luận về gã thanh niên tên Hàn Thiên Viêm, họ muốn tìm hỏi mọi việc.

" Chúng ta nên đi đến chỗ tên đó hỏi hắn cho lẹ cần gì suy nghĩ. "

Lôi Chấn Thiên không nhịn được đưa ra ý kiến rồi vụt đi

" Tiểu Lôi ngươi muốn đi đâu."

Diệp Mạc Y lên tiếng hỏi Lôi Chấn Thiên đang bỏ đi.

" Đi tìm hắn chứ còn đi đâu nữa."

Lôi Chấn Thiên nhanh nhẹn đáp Diệp Mạc Y

"không cần đi tìm ta biết hắn ở đâu"

Hàn Nguyệt Nhi nhẹ giọng lên tiếng rồi kéo Lôi Chấn Thiên lại

" Ở đâu."

Lôi Chấn Thiên hỏi.

"Sau nữa canh giờ nữa tại học viện có một lệnh triệu tập ta có thể gặp hắn ở đó, nghe nói lần này sẽ có một bài thử thách. "

Như lời Hàn Nguyệt Nhi nói sau nữa canh giờ bọn họ đã tập hợp tại học viện lúc này trời đã gần tối vẫn còn nhiều người chưa đến.

" Hắn vẫn chưa đến."

Lôi Chấn Thiên đầy nghi hoặc hỏi.

" Hắn chưa đến ta đánh phải đợ."

Sau hơn một canh giờ tất cả mọi người đã đến nhưng trong tầm quan sát của bọn người Hàn Nguyệt Nhi, Hàn Thiên Viêm vẫn chưa từng xuất hiện thời gian cũng đã trễ lúc này thầy Triệu cũng đã đến.

"Ngươi còn không mau xuống định ở trên đó đến bao giờ "

Thầy Triệu bổng nói một câu nói kì lạ nó không nhắm đến mọi người ở đây, thanh âm này vang lên không dành cho bọn họ mà giành cho một kẻ đanh ngồi ở mái học viên từ trên cao,mọi người xửng sốt.

" Hàn Thiên Viêm hắn đến đây từ khi nào."

Mạc Y lúc này lên tiếng hỏi,Hàn Nguyệt Nhi và Lôi Chấn Thiên cũng không biết trả lời như thế nào.

" Hỏi hắn là biết một chút nữa tìm cơ hội, hắn ngày càng thần bí khó lòng mà lường trước được chưa biết hắn có ý đồ gì."

Lôi Chấn Thiên miễn cưỡng nói.

" Có lẽ các ngươi vẫn chưa biết rằng mọi người chưa chính thức là học viên ở đây. "

Thầy Triệu sau khi gọi Hàn Thiên Viên rồi quay người nói với mọi người khiến mọi người có chút bất ngờ.

"Nơi này là Học Viện hoàng gia đương nhiên phải không tầm thường. "

Hàn Nguyệt Nhi lúc này lên tiếng giải thích cho mọi người.

" Đúng vậy các ngươi chỉ chính thức là học viên ở đây sau khi qua được bài kiểm tra tối nay."

Thầy Triệu tiếp lời Hàn Nguyệt Nhi rồi sao đó không dừng lại nói tiếp.

" Khu rừng phía sau ta sẽ là bài kiểm tra của các ngươi, muốn thông qua thì phải hoàng thành 2 điều kiện."

Lúc này thầy Triệu lên giọng cứng rắn nhấn mạnh.

" Thứ nhất mọi người sẽ không cùng nhau xuất phát mà sẽ chọn theo thứ tự."

Nói xong thầy Triệu ném xuống hàng loạt mảnh giấy mọi người điều bắt lấy một mảnh.

"Số thứ tự trên mảnh giấy sẽ quyết định ai sẽ vào trước, mỗi người cách nhau 1 khắc."

Lúc này Hàn Nguyệt Nhi mới xem mảnh giấy trong tay mình

" số 12."

"Còn ta số 26. "

Lôi Chấn Thiên cùng Hàn Nguyệt Nhi đọc số của mình lên rồi nhìn về phía Mạc Y.

" Là số 1."

Mạc Y có chút lo lắng nói.

" Sau khi vào rừng thì các ngươi sẽ được tự do hành động, mục tiêu là phải tập hợp lại thành một đội và tranh đoạt mảnh phiếu trên tay mọi người, cuộc thi sẽ kết thúc khi bình minh lên."

Nói xong thầy Triệu khoát tay ra hiệu bắt đầu.

Bạn đang đọc Thủ Môn Viên sáng tác bởi Icy_soul
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Icy_soul
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.