Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Mưu Thâm Độc

Phiên bản Dịch · 1183 chữ

Tới lâu đài. Daniel đặt ba tôi vào trong một cỗ quan, chúng tôi chôn cất ông dưới một gốc cây trong khu vườn.

-Tôi muốn tìm ra kẻ đã sát hại ông ấy. - Tôi thở dài

Anh ta nhìn tôi.

-Làm thế nào ? Tôi chẳng nhìn thấy bất kỳ một dấu hiệu nào và chúng ta cũng không có đủ bằng chứng. Hắn chỉ đơn giản đột nhập vào nhà cô và rời đi ngay sau khi đổi chỗ thuốc đó.

Tôi cúi đầu xuống nhìn ngôi mộ và thở dài.

-Vậy tôi phải làm gì bây giờ?... ý tôi là, tôi chẳng còn lý do gì để ở lại đây nữa...

-Dù vậy, cô vẫn có thể ở lại đây nếu muốn. - Anh ta đề nghị.

-Để làm gì? Đi dạo trong những hành lang, khóc trong một góc, rồi nhảy xuống những vách đó đó ư...

Anh ta ném tôi một ánh nhìn chán chường.

-Tôi biết là cô rất đau buồn, nhưng cần phải mạnh mẽ lên Alicia. Cô cần vượt qua giai đoạn khó khăn này.

-Tôi chẳng còn lại gì trong cuộc sống bất hạnh này... - Tôi rên rỉ.

-Dừng những suy nghĩ tiêu cực lại - Anh ra lệnh - Khi gia đình tôi bị chết cháy, tôi cũng rất suy sụp, nhưng điều đó không khiến tôi kết thúc cuộc sống của mình.

-Có thể...

Tôi hướng trở về phòng mình.

Từ đây, tôi sẽ ở trong phòng 24/24, 7/7. Tôi cần thời gian để tĩnh lại mình vì tôi quá buồn để có thể lau dọn hay đọc một cái gì đó.

Ngày hôm sau, tôi đi bộ dọc hành lang để tìm kiếm thứ gì đó khiến đầu óc tôi bận rộn thay vì cứ nghĩ đến cái chết của ba. Đến buổi tối, đầu óc tôi vẫn trống rỗng. Chết tiệt, tôi chẳng biết thứ gì có thể khiến mình bận rộn ở đây! Tôi đành đi ra vườn. Tôi bước xuống những bậc đá đưa tôi tới bờ biển. Tôi tới một phiến đá phẳng và đứng lên trên đó. Thuỷ triều đã lên cao nhưng vẫn bình yên. Tôi tìm một nơi những tảng đá ngăn được dòng nước và nằm xuống đó. Vậy đấy, nếu thuỷ triều lên cao hơn thì những đau khổ này sẽ chấm dứt.

Với suy nghĩ đó tôi chìm vào giấc ngủ. Rung rung bởi tiếng sóng cào lên những phiến đá và cát.

Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu, nhưng lúc đó vẫn là buổi đêm. Một tiếng động làm tôi tỉnh giấc, nhưng tôi không biết nó là cái gì. Tôi nhìn xung quanh mình.

-Daniel? - Tôi hỏi thật khẽ

Không có tiếng trả lời.

Thứ cuối cùng tôi nhìn thấy là một bàn tay bịt lấy miệng mình và rồi bóng tối bao trùm lên.

*Anh chàng ma cà rồng (Vampire), trong khi đó, quyết định để cô gái trẻ được yên tĩnh. Cô ấy cần được ở một mình. Tuy nhiên, sự biến mất của cô gái trong lâu đài cũng như khu vườn khiến anh ta lo lắng.

Daniel điếng người than thở khi mà anh ta nhìn thấy những dấu chân trên cát, và nhất là đó không phải của Alicia...*

Tôi không nhìn thấy gì cả, tôi bị trùm đầu bởi một cái túi, không những vậy còn khó thở nữa. Tôi cảm thấy thứ gì đó ở cổ tay. Thứ gì đó lạnh và bằng kim loại, một sợi xích thì phải. Tôi cố gắng vùng ra, nhưng điều đó làm đau đớn thêm. Tôi xoay đầu cố gắng thoát khỏi cái túi, vô ích.

Tôi nhận ra điều gì đang xảy ra, tôi bị bắt cóc. Nhưng bởi ai?

Tôi nghe thấy tiếng thở cách không quá xa.

-Ai vậy? - Tôi hỏi, sợ hãi

Tôi nghe thấy bước chân và tiếng thì thào.

-Tử thần đang trên đường đi tàn sát... trong đó có cả bi kịch khốn khổ của cô nữa... người đẹp.

Chàng ma cà rồng nhanh chóng đi tìm cô gái. Anh ta ngay lập tức theo dấu những bước chân trên cát. Sau đó anh ta ra đến đường lộ đi theo những vết bánh xe. Và để cho cuộc tìm kiếm nhanh hơn, cũng để khéo léo hơn, anh ta chuyển mình sang lốt quạ.

Giọng nói của người đàn ông khiến tôi lạnh xương sống. Tôi rất muốn chạy trốn, nhưng lại không thể.

-Sao tôi lại ở đây? - Tôi hỏi - Sao lại là tôi?

-Cô muốn nghe ngắn gọn hay toàn bộ câu chuyện?

Tôi không trả lời, tôi mất quá nhiều thời giờ để suy nghĩ.

-Được, vậy ta sẽ kể cho cô phiên bản ngắn gọn để nó kết thúc sớm. Bắt đầu bằng một huyền thoại xa xưa vừa mới sống dậy. Đó là một thế lực, một dòng tộc siêu nhiên, một dòng tộc hoàn toàn khác biệt, ngươi hiểu chứ? Con người sợ hãi họ, không muốn trở thành bữa ăn của họ, như ngươi?

-... hửm?... Tôi tin là tôi không muốn nghe, rất xin lỗi...

Hắn ta lột cái túi trùm đầu ra và tôi nhận được một cái tát. Một cái tát rất mạnh, nhưng tôi vẫn chịu được.

-Con điếm! - Hắn ta chửi.

Tôi im lặng ném cho hắn một cái nhìn căm tức.

-Chà, để ta tiếp tục. Con người sợ hãi dòng tộc đó, cho tới một ngày có người đưa ra một bản hợp đồng, thiêu rụi hoặc sát hại chúng bởi chúng thực sự là một mối đe doạ với chúng ta. Ta đã nhận trách nhiệm đó hoàn toàn tự nguyện và hỏa thiêu gia tộc siêu nhiên đó. Nhưng kể từ đó, ta phát hiện ra vẫn còn một người sống sót, và ngươi biết hắn...

Vậy ra đây là người đã thiêu chết gia đình Daniel, và giờ hắn đang tìm anh ta...

-Mới đây ta nghe nói hắn mới thuê một người đến lau dọn toà lâu đài nghèo nàn của hắn. Và ta được biết đó là cô, ta đã định bắt cô, nhưng tên khốn đó đã ra tay hạ ba gã kia. Sau đó ta đã thử một cách khác và nó đã hoạt động. Chà, đầu độc ba của cô là một phần của kế hoạch, và điều đó khiến ta áy náy một chút.

Tôi mở to mắt bởi sự tiết lộ này.

-Tên khốn nạn đáng kiếp. - Tôi chửi rủa.

Tôi nhận cái tát thứ hai.

-Im miệng lại và nghe cho rõ đây! Tao đã để lại dấu vết dẫn đến đây. Trong khi mày nên ngoan ngoãn chờ đợi ở đây, bạn của mày sẽ tìm đến và bingo! Tao sẽ kết liễu hắn! Tất nhiên, điều đó phụ thuộc vào việc hắn có để tâm đến mày hay không. Vì nếu không, tao sẽ giết ngươi rồi rửa sạch tay, đến lượt hắn.

-Ông quá tàn nhẫn !

-Hô! Cô gái nhỏ bé vừa kết luận kìa, không may là mày đúng.

Bạn đang đọc Người Đẹp và Vampire (Dịch) của Flocifer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngmtien80
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.