Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 254-1: Tứ Bề Báo Hiệu Bất Ổn (p1)

Phiên bản Dịch · 1626 chữ

Bành Phú Quý đơn giản không nhận tội rước lấy giặc Oa Đông Dương, chỉ thừa dịp giặc Oa lạc thành đàn nhỏ mới có thể xuống tay cướp sạch một phen, vì để tránh phiền toái, bắt được giặc Oa toàn bộ chìm tàu vùi dưới biển, hủy thi diệt tích, cho nên chiến lực thực sự của giặc Oa thế nào y cũng hiểu rõ.

Bích Hải mênh mông vô bờ, hải âu bay liệng rợp trời, hơn ba mươi thuyền chiến lấy thuyền số hai làm trung tâm, rẽ song chạy nhanh theo hướng đông nam. Ba con thuyền ba cột buồm ba trạm canh gác ghép thuyền thành hình chữ phẩm, đội tàu phía trước có một trạm hoa tiêu canh gác thăm dò.

Bởi vì lúc này gió từ trên biển thổi hướng lục địa, chiến thuyền ngược gió không thể đi thẳng, nhất định phải vặn vẹo mượn sức gió, thay phiên đổi hướng mới có thể lách khỏi những địa điểm gặp chuyện không may, cho nên hướng theo phương hướng hạm đội với đám người Hàn Vũ diễn võ rất có điểm trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Trên thuyền soái thay phiên công việc, lái tàu tập trung tinh thần duy trì lấy mặt trời làm phương hướng, chỉnh hướng thuyền, Hỏa Trưởng thì dùng dắt sao bản đo đạc tính toán đất bằng vĩ độ. Người tiên phong càng không ngừng dựa theo mệnh lệnh lên xuống các loại tín hiệu kỳ, chỉ huy toàn bộ hạm đội lái, cầm buồm, điều thương, chỉnh lý hướng đi, ngay ngắn trật tự tiến lên.

Dương Lăng đứng ở thuyền soái nhìn canh phòng và Bành Phú Quý không ngừng truyền đạt mệnh lệnh, chỉ lệnh, trong lòng lo lắng vạn phần. Tuy nói toàn bộ hạm đội thủy sư Hàng Châu đã dốc toàn bộ lực lượng, ngay cả gặp nạn cũng có thể giữ soái thuyền không việc gì, nhưng Dương Lăng là khâm sai, Cốc Đại Dụng, Bạch Trọng Tán không muốn mạo hiểm, cho nên dốc hết sức phản đối cho hắn rời bến theo thuyền.

Dương Lăng cũng biết mình rời bến theo thuyền cũng không có tác dụng, nhưng trên ba thuyền kia có Ấu Nương Nhị ca, Ấu Nương cùng huynh đệ cốt nhục tình thâm. Nếu Hàn Vũ có gì bất trắc, Ấu Nương lúc này lại đang mang bầu, hậu quả có thể tưởng tượng.

Hơn nữa lần hải chiến này có ý nghĩa trọng đại, nó chẳng những liên quan đến việc hủy bỏ lệnh cấm mở biển có thuận lợi thi hành hay không, hơn nữa người khác không biết chứ Dương Lăng lại biết tuy có Hoàng đế toàn lực ủng hộ, nhưng tài chính triều đình đã có thể nói là dốc hết khả năng, hiện tại toàn bộ đều nhờ vào cổ phần của thương nhân vùng duyên hải. Nếu hạm đội Thủy sư thất bại sẽ đả kích lòng tin của họ, họ sẽ rút vốn ra quan sát, chỉ sợ triều đình sẽ đối chọi với số dân phản đối.

Cho nên Dương Lăng nổi cơn ác tâm, nếu ba tàu chiến của Hàn Vũ bị tiêu diệt, như vậy sẽ dốc toàn bộ hạm đội. Phải đánh bại giặc Oa xoay chuyển tình thế chính trị bị động, nếu hắn không ở trên thuyền đốc chiến, thật sự khó có thể cam đoan thủy châu Hàng Châu đồng ý kiệt lực phục vụ quên mình. Bởi vậy Dương Lăng khư khư cố chấp, để lại đám người Thành Khởi Vận và Cốc Đại Dụng, Bạch Trọng Tán trấn thủ trung quân, tự mình dong thuyền rời bến.

Hạm đội chuyển hướng tới gần chỗ diễn võ, chín cột buồm giăng buồm gia tốc, phía sau thêm hai tung lục thuyền bảy cột buồm mười bốn buồm đáy nhọn chiến thuyền đuổi nhanh theo, đằng sau tăng tốc độ, xà lan đáy bằng cũng sắp thành đội hình chiến đấu.

Trạm canh ba thuyền xuất hiện xa xa phía trước, bầu trời vô tận tầm nhìn vô cùng tốt, đứng ở đầu thuyền nhìn lại, trên biển không có chút bóng dáng nào của chiến hạm, Dương Lăng không nén được cơn tức giận, đi đến đầu thuyền, tay vịn trông về phía xa.

Ba thuyền có trạm canh gác phía trước rõ ràng thả chậm tốc độ, tuyến đường khuếch tán ra xung quanh như tìm kiếm tung tích thuyền địch.

- Bành Thiên hộ, chính là chỗ thuỷ vực này? Vì sao... Vì sao không thấy một con thuyền nào? Dương Lăng hơi run nói.

Bành Phú Quý thấy trên biển không có thuyền, ngược lại yên tâm, nghe vậy vội nói: - Đại nhân. Tìm không thấy dấu vết gì mới tốt. Nói không chừng Hàn Thiên hộ đã thoát khỏi Oa thuyền, chúng ta tới phía trước tìm kiếm xem.

Dương Lăng nghe vậy trong lòng hơi yên ổn lại. Đúng lúc này có người la lớn: - Xem trên biển này, trên biển có tấm ván gỗ.

Dương Lăng, Tăng Thủ Bị và Bành Thiên Hộ nghe vậy vội vàng đi tới, nương theo mép thuyền nhìn ra biển, chỉ thấy sóng phập phồng đưa tới vài miếng gỗ đã bị phá nát, Bành Phú Quý vừa thấy đã biến sắc nói: - Là bản khoang thuyền, có thuyền chìm rồi!

Dương Lăng nghe vậy trong lòng trầm xuống, Tăng Thủ Bị quay đầu ra lệnh: - Giảm tốc độ, hạ nửa buồm!

Đúng lúc này, trên mặt nước mơ hồ đưa tới mấy cỗ thi thể, mấy vị đại nhân ngừng thở, khẩn trương nhìn bóng người mơ hồ trong nước kia, thuyền nhanh chóng chậm lại, một con thuyền đáy bằng lướt ra, xuyên qua hai thuyền lớn dùng móc câu kéo lại một cỗ thi thể, sau đó hướng soái thuyền hô lớn: - Đại nhân, đây là giặc Oa, không phải người của chúng ta.

Dù gã không nói, từ trang phục đám Dương Lăng cũng đã thấy rõ, phóng tầm mắt nhìn lại, mấy thi thể gần đó ăn mặc cũng không giống tướng sĩ Đại Minh, trong lòng bọn họ thầm hy vọng.

Phía trước, một con thuyền có trạm canh gác quay về, dùng móc câu cố định ở mép thuyền lớn, sau khi cố định, một tên Bách hộ trần trụi hai chân không ngừng nhảy lên xuống, người nọ là tâm phúc đi theo Bành Phú Quý nhiều năm, công phu trên nước đương nhiên không tầm thường.

Y trèo lên tầng hai pháo đài, hướng Dương Lăng, Tăng Thủ Bị và Bành Phú Quý thi lễ: - Đại nhân, chúng thuộc hạ tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy thuyền của Hàn Thiên tổng hay người Oa, chỉ tìm thấy được bốn mươi mấy thi thể, người chết đều là người Uy quốc.

Ánh mắt Bành Phú Quý chợt lóe lên, quát hỏi: - Ba tàu chiến của Hàn Thiên hộ vừa vặn lấy từ xưởng đóng tàu Long Giang ra, là thuyền mới rất dễ phân biệt, các ngươi điều tra mấy tấm boong thuyền vỡ kia, có phải thuyền của Hàn Thiên hộ không?

Bách hộ sửng sốt, ha ha nói: - Cái này....

Bành Phú Quý cả giận nói: - Rác rưởi! Còn không mau đi thăm dò?

Bách hộ kia thấy lão Đại tức giận, cuống quít đáp ứng một tiếng, vừa lăn vừa bò về tới trạm canh gác trên thuyền, chỉ huy đám sĩ tốt vớt boong thuyền trên nước, qua kiểm tra thì những thuyền kia đều mang sắc thái cổ xưa, hơn nữa vật liệu gỗ cũng không phải loại gỗ Nam do chiếm hạm của Hàn Vũ sở dụng. Dương Lăng cũng yên lòng, phỏng chừng Hàn Vũ thấy tình thế không ổn, đã suất lĩnh chiến hạm chạy rồi.

Hắn lập tức lệnh chiến hạm căng buồm đi tới, hạm đội theo hình cánh nhạn tìm tòi hải vực, ước chừng được năm hải lý, thủy binh trên thuyền soái phụ trách quan sát đột nhiên hô lớn: - Chú ý, trạm canh gác phía trước truyền tới tin tức, xuất hiện chiến hạm. Phía trước xuất hiện chiến hạm!

Người cầm cờ tiên phong hạ mệnh lệnh, binh lính trên thuyền soái cũng khẩn trương lên, pháo thủ vào vị trí, Dương Lăng, Tăng Thủ Bị lên đài quan sát nhìn về phương xa, chỉ thấy xa xa mơ hồ có bóng một chiếc thuyền đang lái tới.

Lại thêm một lát, vọng binh hô:

- Đại nhân, trạm canh gác đưa tin. Hủy bỏ trạng thái đề phòng, hủy bỏ trạng thái đề phòng.

Đám người Dương Lăng nghe không hiểu ra sao, bọn họ im lặng đợi song phương tiếp cận thêm một chút, chỉ thấy ba thuyền có trạm canh gác xếp theo hình tam giác gấp rút lái tới. Phía sau có vải bạt đường hoàng, trước hai sau ba là năm chiếc thuyền lớn bám theo không bỏ. Tăng Thủ Bị chấn động, lập tức hạ lệnh: - Chuẩn bị tác chiến, hai cánh trái phải bọc đánh..

Hình chim nhạn dần dần biến thành mặt trăng khuyết cong một nửa, nghênh hướng đối diện thuyền lớn. Lúc này đã nhìn ra phía sau ba thuyền có trạm canh gác là hai chiếc thuyền lớn trên buồm vẽ Bát Phiên đại Bồ Tát, đó là dấu hiệu của thuyền chiến giặc Oa. Tăng Thủ Bị vội vàng truyền đạt kỳ lệnh, toàn bộ hạm đội bắt đầu lấy soái thuyền làm trung tâm, hướng hai bên thầm cải biến hướng đi, giương thiết pháo ra mép thuyền nghênh hướng chiến hạm địch.

Bạn đang đọc Ngược Về Thời Minh của Nguyệt Quan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.