Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

11 : Thiên Đố Họa Nhan, Anh Hoa Túy

7203 chữ

Tiếu Vô Thường cực kỳ vui mừng cũng có chút nghi hoặc nhìn qua Bích Ngọc Tiêu. Từ lúc hắn hạ sơn Đào Hoa Đảo, Bích Ngọc Tiêu là binh khí duy nhất của hắn. Cho dù là lúc Tiếu Vô Thường thi triển tiêu pháp, đao pháp, kiếm pháp, côn pháp, thậm chí ám khí hắn đều sử dụng Bích Ngọc Tiêu.

Theo Tiếu Vô Thường huyết mạch truyền thừa ký ức, pháp bảo muốn nhận chủ đều phải trải qua các loại nghi thức, pháp bảo cao cấp nghi thức nhiều, thậm chí đạt đến Tiên Thiên đẳng cấp thì mỗi bảo vật đều có phương pháp nhận chủ khác nhau. Tiếu Vô Thường từ lúc đạt được Bích Ngọc Tiêu cũng không làm ra cái gì đặc biệt, bốn ngàn năm này càng không.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm quanh thân kiếm ý tản ra đến trăm vạn dăm hư không, hỗn độn bị kiếm ý xuyên thoa mở ra thời không vết rách, thiên ngoại vẫn thạch hóa thành bột mịn, nhưng kiếm ý đó cũng không thương đến Tiếu Vô Thường, nó tức giận nói: - Bát Bảo Ngọc Như Ý, Đạo Binh vị trí cũng không thể tự mình quyết định, việc đó phải để chủ thượng định đoạt.

Pháp bảo đạt đến Hậu Thiên mười niết đã có thể hấp thu thiên địa linh khí tự động chữa trị, Tiên Thiên bảo vật, Khai Thiên Chi Khí càng không thể không có. Nhưng vết thương do trận thảm biến đó khó mà khép lại, Chứng Đạo Chi Lực chính là một trong những thứ có thể chữa trị Khai Thiên Chi Khí. Bích Ngọc Tiêu biết đối phương nói đúng, chờ đến khi Tiếu Vô Thường chứng đạo thành thánh, Đạo Binh của hắn sẽ được gia cố lên lượng lớn Chứng Đạo Chi Lực.

Thiên hạ pháp bảo, bất kể đẳng cấp, đều có thể đổi chủ. Tuy nhiên chỉ có Tiên Thiên linh trang thì không, những người sở hữu Tiên Thiên linh trang đều khiến đại đa số tu sĩ ghen ghét đỏ mắt. Một khi linh trang nhận chủ, đó chính là chủ tử thì linh vong, không rời không bỏ, mãi mãi không lo rơi vào tay kẻ khác.

Có thể làm đến loại này trung thành ngoại trừ Tiên Thiên linh trang thì cũng chỉ có Khai Thiên Chi Khí cùng Bản Mệnh Đạo Binh. Đạo Binh chính là tu sĩ đạt đến Nhân Tiên cảnh giới liền có thể đạt được, nó là kết tinh của tu sĩ cuộc đời mà thành. Đạo Binh mãnh mẽ chính là có thể theo chủ nhân tu vi, đạo ngộ mà tăng trưởng, thần thông biến hóa khôn lường. Nhưng có được tất có mất, cùng đẳng cấp bên trong Đạo Binh không mạnh bằng pháp bảo.

Dần dần Nhân Tiên ít ai còn sử dụng Đạo Binh vì nó khó có thể cam đoan thắng cuộc trong các trận đấu pháp. Thiên Đạo bước thứ hai tu sĩ chỉ có thể truy cầu Hậu Thiên, Tiên Thiên pháp bảo.

Nhưng đã là Đạo Binh làm sao lại yếu đây? Lạc Phàm Giới viễn cổ thánh tông: Tàng Kiếm Sơn Trang, Bá Đao Sơn Trang, Viêm Thiên Quân một trong Cửu Thiên cùng nhau nghiên cứu ra Cổ Đồ Đạo Binh, bên trong cất giữ vô số bản vẽ Đạo Binh cường đại cùng phương pháp luyện chế nhằm tăng lên Đạo Binh uy lực.

Nếu đã có phương pháp giải quyết tự nhiên cũng có đường tắt có thể đi, mà đường tắt này liền phải dựa vào Khai Thiên Chi Khí. Một khi Khai Thiên Chi Khí nhận chủ, nó đồng dạng tuyệt đối trung thành, cả đời chỉ có một chủ.

Dựa trên Bàn Cổ Khai Thiên Đồ, khí vận cường đại tu sĩ đạt được Khai Thiên Chi Khí nhận chủ có thể tùy ý nó hấp thu, thay thế Đạo Binh vị trí. Tiếu Vô Thường tự nhiên biết về Đạo Binh, nhưng hắn không biết chút gì về Khai Thiên Chi Khí, có đôi khi không biết có khi lại là phúc. Tiếu Vô Thường hướng Bích Ngọc Tiêu hỏi: - Bích Ngọc Tiêu, ngươi trước nói một chút các ngươi lai lịch.

Bích Ngọc Tiêu toàn thân ngọc lục bảo quang mang lấp lánh, cung kính đáp:

- Bẩm chủ tử, bên trong tam giới bao la này, từ thời hỗn độn sơ khai, đã có 100 pháp khí đứng đầu vạn thế, tuyên cổ trường tồn. 100 binh khí này gọi là Khai Thiên Chi Khí vì mỗi pháp khí đều có công năng khai thiên lập địa. Năm xưa Bàn Cổ Tạo Hóa Ngọc Điệp chính là Khai Thiên Chi Khí một trong, nhưng sau này phá toái thành từng mảnh. Khai Thiên Chi Khí vĩnh viễn chỉ tồn tại 100 vị trí, nhưng bất kỳ một Khai Thiên Chi Khí nào vẫn lạc, liền sẽ có một Khai Thiên Chi Khí khác xuất thế, lấp đầy chỗ trống. Thuộc hạ tiền danh gọi Bát Bảo Ngọc Như Ý, chính là Khai Thiên Chi Khí thay thế Tạo Hóa Ngọc Điệp chi vị.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm dừng lại kiếm ý đang phá hoại hỗn độn không gian nói:

- Bẩm chủ thượng, thuộc hạ vốn là do một vị Du Tiên Đạo Nhân cư ngụ tại Liên Vân Sơn, Động Huyền Quang luyện thành. Không lâu sau đó Du Tiên Đạo Nhân không may vẫn lạc trong thánh vị chi chiến, bèn đem thuộc hạ ném vào hỗn độn. Trải qua một tỷ năm hăp thu Hỗn Độn Khí, mà trở thành Bán Khai Thiên Chi Khí. Nhưng lúc đó, tựa như có vài Khai Thiên Chi Khí vẫn lạc, nên thuộc hạ mới có thể thay thế vào chỗ trống, trở thành chân chính Khai Thiên Chi Khí.

Tiếu Vô Thường nghe thấy có đến 100 Khai Thiên Chi Khí liền dục vọng sục sôi, có thể khai thiên lập địa, tuyên cổ trường tồn, hắn đương nhiên là muốn sở hữu càng nhiều càng tốt, nhìn qua Bích Ngọc Tiêu hỏi: - Ngươi có thể chắc chắn sở hữu nhiều hơn một Khai Thiên Chi Khí?

Tiếu Vô Thường đương nhiên biết sự tích Bàn Cổ khai thiên lập địa, nhưng Tiếu Vô Thường chính là sợ luyện hóa nhiều hơn một loại Khai Thiên Chi Khí dẫn đến thân mang hắc vận, vì vận cực tất phản. Bích Ngọc Tiêu do dự không muốn trả lời nhưng nó trung tâm đối Tiếu Vô Thường chính là tuyệt đối, nếu không nó cũng sẽ không gánh nỗi khổ trong Luân Hồi Đạo Môn cho hắn. Bích Ngọc Tiêu cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm: - Bẩm chủ tử, việc này là có thể, năm xưa Bàn Cổ nắm giữ ba cái Khai Thiên Chi Khí phân thành Tạo Hóa Ngọc Điệp, Hỗn Độn Thanh Liên, Khai Thiên Phủ tất cả đều bình an vô sự. Nếu không phải do Hỗn Độn Sinh Linh tấn công thì Bàn Cổ cũng sẽ không chết.

Tiếu Vô Thường nghe vậy có chút yên tâm, hắn nhìn ra được Bích Ngọc Tiêu do dự nhưng vẫn chọn đứng về phía hắn, mặc dù ít ai nắm giữ nhiều hơn một cái Khai Thiên Chi Khí nhưng không phải không có tiền lệ. Tiếu Vô Thường hướng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm hỏi: - Động Huyền Cửu Thiên, ngươi mau nói làm thế nào nhận chủ.

Vì tiêu tốn khá nhiều thời gian trong đây, mà đến giờ Tiếu Vô Thường còn chưa tiến vào Tam Thập Tam Thiên tìm kiếm Tiên Thiên bảo vật, hắn chỉ có thể trực tiếp hỏi. Động Huyền Cửu Thiên Kiếm nghe hắn đặt câu hỏi liền nhanh chóng giải thích: - Chủ thượng chỉ cần đem ngài thần thức bao quanh thân kiếm liền có thể sơ bộ nhận chủ.

Nghi thức Khai Thiên Chi Khi nhận chủ không hề đơn giản như vậy, tất cả tùy thuộc vào Khai Thiên Chi Khí đó tính khí, cho dù có là Tiên Hoàng đến bọn chúng cũng sẽ không khuất phục. Tiếu Vô Thường cũng không lằn nhằng đem thần thức bao phủ Động Huyền Cửu Thiên Kiếm.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm tỏa ra bạch sắc yên vân bao quanh hộp kiếm, đem hộp kiếm luyện thành bao kiếm trong chớp mắt, Động Huyền Cửu Thiên Kiếm liền trở về trong bao. Bao kiếm thiết kế chạm rỗng và lưỡi kiếm cùng nhau trưởng thành, dung hợp hoàn mỹ. Động Huyền Cửu Thiên Kiếm hóa thành yên vân bay vào Tiếu Vô Thường thần thức.

Bích Ngọc Tiêu thấy ván đã đóng thuyền cũng không so đo nữa, tới lúc đó Đạo Binh vị trí liền sẽ để Tiếu Vô Thường quyết định. Bích Ngọc Tiêu hướng Tiếu Vô Thường cung kính nói rồi trở lại Tiếu Vô Thường thần thức: - Chủ tử, ngài hiện giờ đang ở bên trong Hỗn Độn Sơ Khai thế giới, vừa nãy Động Huyền Cửu Thiên đã dọn dẹp một số trở ngại trong này, tuy Hỗn Độn Khí có chút khó chịu nhưng chỉ cần tiến vào bên trong Tam Thập Tam Thiên liền an toàn, thuộc hạ xin phép cáo lui.

Vào lúc này, một đạo kiếm quang mang theo một hoa lan tựa tiên nữ tán hoa rải khắp hỗn độn thế giới hướng hắn mà đến, Tiếu Vô Thường cảm nhận được Tiếu Phương Nhi khí tức cũng không làm loạn liền để nàng làm gì thì làm. Một đạo ý niệm đến từ Tiếu Phương Nhi nhẹ nhàng cuốn lên Tiếu Vô Thường phá không đưa hắn tiến vào tầng thứ nhất.

Tiếu Vô Thường bước ra vết rách hư không đến tầng thứ nhất, chỉ thấy xung quanh núi non trùng điệp, thương thiên xanh biếc. Trong phạm vi thần thức trăm dặm có những tòa thành, tiểu trấn vô số sinh linh cư ngụ. Vân Hồ Thiên Trì không chỉ là Tiếu gia thủ khố đi đâu cũng thấy pháp bảo, nó là một thế giới đầy đủ các loại pháp tắc, vạn tộc sống cùng một giới.

Tiếu Vô Thường từ bên trong lấy ra một phi hành pháp bảo, cự kiếm được luyện thành từ Kim Huyền Sa, là một loại độn kiếm, tên gọi Hoàng Kim Trùng Kiếm. Độn kiếm này là một loại bất kể thực lực, có tiền là được. Sử dụng Hoàng Kim Trùng Kiếm này khá đơn giản chỉ cần lấy tiên ngọc làm môi giới kích hoạt là được. Tiếu Vô Thường nhảy lên Hoàng Kim Trung Kiếm, lấy ra một cái thanh thiết la bàn, nó là một loại truy tìm pháp bảo, Tiên Thiên hạ phẩm pháp bảo Sưu Bảo La Bàn.

Tay trái Tiếu Vô Thường đem lượng lớn đạo tinh truyền vào Sưu Bảo La Bàn. Lúc này Sưu Bảo La Bàn nổi lên hơn 200 chấm đỏ bên trong tầng thứ nhất, biểu thị phát hiện được hơn 200 Tiên Thiên pháp bảo, linh trang. Trong đó pháp bảo chiếm đến bảy phần, ba phần còn lại tự nhiên là linh trang.

Do Tiên Thiên linh trang xác xuất thai nghén thành công thấp hơn pháp bảo khá nhiều, vì thế số lượng linh trang tự nhiên ít hơn. Tiếu Vô Thường lấy ra hơn trăm vạn tiên ngọc tùy ý để Hoàng Kim Trùng Kiếm luyện hóa, sau đó dùng hắn ý chí điều khiển độn kiếm, cả người Tiếu Vô Thường liền hóa thành một đạo kim quang bay đến linh trang vị trí.

Tiếu Vô Thường dụng tâm tìm kiếm Tiên Thiên linh trang, pháp bảo, hắn tìm được rất nhiều nhưng ít có cái nào quy phục hắn. Khi Tiếu Vô Thường tiến vào một hoàng thành thuộc phàm nhân quốc độ nào đó, tại hoàng cung hắn đạt được một bộ Tiên Thiên hạ phẩm linh trang Thánh Diệu Phần Kim Giáp.

Sau đó Tiếu Vô Thường dùng độn kiếm bay đến một cái ma đô, bên trong tồn tại số lượng lớn ma tộc. Trải qua quan sát từng cái Tiên Thiên pháp bảo, cuối cùng chỉ lấy được bốn cái Tiên Thiên hạ phẩm Thiên Sát Ma Tử Châm, Âm Thương Hóa Huyết Thần Sa, Thiên Uy Hắc Bạch Kỳ, Tỏa Hồn Pháp Quan Bút. Tiếu Vô Thường đã tiêu tốn đại khái hơn 8 tháng bay qua bay lại theo Sưu Bảo La Bàn chỉ dẫn mới đạt được năm món Tiên Thiên bảo vật. Trước đó cũng có vài nữ nhân Tiên Thiên bảo vật quy phục hắn nhưng bị Tiếu Vô Thường từ chối.

Tiếu Vô Thường dưới chân độn kiếm dựa theo Sưu Bảo La Bàn tìm đến thông đạo liền xông vào tầng thứ hai, trên tay hắn Sưu Bảo La Bàn xuất hiện càng nhiều điểm sáng, đạt đến gấp đôi. Vẫn dựa theo cách cũ mà làm, quan sát từng pháp bảo, linh trang để tránh bỏ sót bất cứ thứ gì.

Tiếu Vô Thường tại một đỉnh núi quanh năm tuyết phủ, trên núi cư ngụ một con bạch viên yêu, với một chiêu Lạc Anh Phi Hoa Kiếm liền đem con bạch viên giết chết. Tiếu Vô Thường dựa theo Sưu Bảo La Bàn đạt được một bộ Tiên Thiên hạ phẩm linh trang, Trục Nguyệt Tiêu Kim Bào. Lại dùng hơn 3 tháng tìm đến một Tiên Thiên hạ phẩm pháp bảo bị chôn dưới một đúc binh thế gia, tên gọi Thước Thủ Đao, nó có giới thiệu như sau: Sao Khiên Ngưu xa xăm, ngân hà người trắng muốt, nho nhỏ động tay thon, lách cách khung cốt thủ.

Khi Tiếu Vô Thường tiến vào tầng thứ ba, trên Sưu Bảo La Bàn điểm đỏ lại giảm đến tầng thứ nhất số lượng. Hao tốn 7 tháng, chỉ thấy tất cả pháp bảo, linh trang đều là Tiên Thiên hạ phẩm cũng không thích hợp chính mình liền hướng tầng thứ tư bay đi. Bên trong tầng thứ tư, Tiếu Vô Thường đứng trên Bạch Đà Sơn, quan sát huyết dịch cùng mật rắn từ vô tận xà thi chầm chậm bị mắt đật thôn phệ. Một tháng sau, bên trong nứt ra một Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo Xích Xà Phệ Hồn Trượng, quy phục Tiếu Vô Thường.

Tiếu Vô Thường một đường thông qua tầng thứ 5 đến tầng thứ 10, hắn chỉ tại một Băng Quật đạt được Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo Băng Phách Hàn Quan Kiếm, cùng Long Đầu Thiết Quải Kiếm trên Cầu Thiên Phong tại tầng thứ bảy. Tiếu Vô Thường tiến vào tầng 11, bên trong thiên địa linh khí tinh thuần gấp 10 lần các tầng trước, nhưng điểm đỏ sáng rực trên Sưu Bảo La Bàn chỉ đạt đến 90 điểm.

Tiếu Vô Thường mừng rỡ phát hiện, bên trong đó có đến hai điểm đỏ hướng hắn kêu gọi. Mặc dù lúc trước Tiên Thiên pháp bảo, linh trang hướng hắn quy phục cũng không xung phong như thế. Dưới chân độn kiếm bay thẳng đến điểm đỏ thứ nhất, lần này dùng thời gian cực ngắn đạt được thánh vật trấn giáo do nó tự tìm đến, Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo Khấp Huyết Kim Chủy.

Tiếu Vô Thường nhanh tay thu Khấp Huyết Kim Chủy vào Trung Thiên Giới Bảo rồi hướng điểm thứ hai bay đi, một con kim sắc vạn trượng cự long nằm phủ phục trên đất lọt vào tầm mắt hắn.

Vừa thấy Tiếu Vô Thường đến, nó liền gầm lên một tiếng long ngâm cuối cùng, tựa vui sướng vì hoàn thánh sứ mệnh lại như lưu luyến cuộc sống, toàn thân hóa thành hoàng kim sương ngưng tụ thành một chiếc quạt. Mặt quạt giống như gấm đen, thân quạt là kim long sắc bén, khi múa, giống như vạn quân dàn trận, Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo Phá Quân Du Long Phiến.

Đạt được hai cái Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo, Tiếu Vô Thường cũng không thỏa mãn. Làm sao lại thỏa mãn cho được, Tiên Thiên pháp bảo, linh trang hắn không chê nhiều, nếu các pháp bảo, linh trang lúc trước tù chối hắn “cải tà quy chính” thì Tiếu Vô Thường cũng không ngại cầm đi hết.

Mặc dù muốn đem đi hết Tiên Thiên pháp bảo, linh trang nhưng bọn chúng chịu đi mới được, Tiếu Vô Thường chỉ đành bực nhọc tiến vào tầng 12, hắn không biết Tiếu Ngạo Hàn từng có ý định đó nhưng cũng không thành công, quả thật gần mực thì đen gần đèn thì rạng.

Tựa như hắc vận gia thân khiến Tiếu Vô Thường đến tầng 17 mới đạt được một cái đàn tỳ bà Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo: Tùng văn cổ mộc vi thân, kim tàm ngọc ti vi huyền, nội tàng đơn kiếm, tinh thiết chủ thành, Dương Xuân Huyền Tuyết Kiếm. Liên tục đến tầng 20, Tiếu Vô Thường cũng không được bất cứ Tiên Thiên pháp bảo, linh trang nào nhận chủ liền bực bội tiến vào tầng 21.

Bên trong tầng 21, Sưu Bảo La Bàn hiển hiện chỉ có hơn 10 điểm sáng, tựa hồ tầng này từng bị người lấy đi khá nhiều. Vận xui chưa giải, lần này Tiếu Vô Thường vẫn là không lấy được gì.

Vận xui khiến Tiếu Vô Thường bắt đầu buồn bực, càng lên trên Tiên Thiên bảo vật càng nhiều nhưng độ khó càng lớn. Bên trong tầng 27, Tiếu Vô Thường một thân quý phi cung trang nâng niu lấy một cây trâm cài tóc, bên thân hắn là một hoàng hậu y phục nữ tử, toàn thân nàng hầu như đã thối rửa vì đã chết trên Tiếu Vô Thường Hủ Cốt Chưởng.

Cây trâm cài tóc là một Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo, điêu khắc kim phượng quý phái, những viên ngọc trang trí cuối đuôi càng thêm tô lên vẻ cao quý đó, Yên Nhiên Tử Phượng Thoa. Cùng lúc đó, Tiếu Vô Thường tại hoàng cung lấy đi một bộ nữ tử Tiên Thiên trung phẩm linh trang, Vân Thường Vũ Y.

Tiếu Vô Thường lần này hoàn toàn mặc kệ trâm cài tóc là vật nữ nhân đi nữa hắn cũng lấy, dù sao có còn hơn không. Tiếu Vô Thường lúc đầu cực kỳ đắc chí nhưng về sau bị từ chối vô số lần liền khiến hắn nổi trận lôi đình. Điều này cũng làm Tiếu Vô Thường hối hận những nữ nhân Tiên Thiên bảo vật bị hắn từ chối trước đây, nên hắn bèn tìm đến thông đạo tầng trước mong muốn “chuộc lỗi” nhưng không thành công.

Bên trên thương khung có thể nhìn rõ sự tàn phá do hư không phong bạo tạo thành, trên trời có một đường vết nứt kéo hài vạn dặm lộ ra bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, bên trong vết nứt đó tồn tại phá thiên đao ý, khó mà khép lại.

Lần này Tiếu Vô Thường đặt chân đến tầng 30, trong tay Sưu Bảo La Bàn không tìm được bất kỳ điểm đó nào, tại đây tất cả chỉ tùy duyên. Nhưng với Tiếu Vô Thường thì hắn cũng sẽ ăn gian cho bằng được, câu thông cùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm trong thần thức đem nó triệu hồi ra nói: - Động Huyền Cửu Thiên, Sưu Bảo La Bàn không còn tác dụng nữa, ngươi ở trong Vân Hồ Thiên Trì chắc có thể tìm được vài thứ đi.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm suy ngẫm tìm kiếm các Tiên Thiên bảo vật thích hợp Tiếu Vô Thường, trong đầu lóe lên nói:

- Bẩm chủ tử, theo thuộc hạ từ trí nhớ, có vài thứ thích hợp với người, hơn nữa độ thành công cũng không đến nỗi nào.

Tiếu Vô Thường dục vọng sục sôi nói:

- Nói đi, chỉ cần lấy được là tốt rồi.

Động Huyền Cửu Thiên cung kính nói:

- Bên trong tầng 30 này, tồn tại một hư không pháp bảo, là Tiên Thiên thượng phẩm đẳng cấp, tên gọi Bích Không Long Minh Kiếm. Cùng trong tầng 30 này, có hai Tiên Thiên thượng phẩm linh trang thích hợp với người, một nữ nhân trâm cài tóc, có hiệu quả bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái vong tình, danh xưng Thái Thượng Vong Tình. Cái còn lại là một bộ y phục, gọi là Phượng Dư Long Giá.

Tiếu Vô Thường âm thầm gật đầu, chỉ cần là bên trong Tam Thập Tam Thiên thì lựa chọn Tiên Thiên bảo vật khá an toàn, không như bên ngoài Hỗn Độn Sơ Khai thế giới. Nếu không phải Tiếu Vô Thường chuyển đề tài thì Động Huyền Cửu Thiên Kiếm cùng Bích Ngọc Tiêu đã đánh nhau. Động Huyền Cửu Thiên Kiếm nói tiếp: - Tại tầng 31, thì có hai thanh kiếm thích hợp với người, một Âm một Dương. Cùng là Tiên Thiên thượng phẩm pháp bảo, Xích Tiêu Hồng Liên Kiếm cùng Tuyết Danh Kiếm. Còn về tầng 32, thì có ba thứ đều là Tiên Thiên thượng phẩm, vật đầu tiên là một bộ linh trang, Tranh Vũ Phong Chi Hoa. Thứ hai là một cái phi phong pháp bảo, Tất Dạ Tài Hỏa Liên. Thứ còn lại là một cái mạng che mặt, có thần hiệu che lấp thiên cơ: Diện sa già diện, bất nhạ hồng trần, bố cân già mâu, bất thị thượng sinh, nó gọi là Bất Tri Phong Nguyệt.

Tiếu Vô Thường nội tâm tuy có hưng phấn nhưng cũng có chút cẩn thận, nhiều như thế Tiên Thiên thượng phẩm bảo vật thì chỉ sợ lúc luyện hóa lại càng mệt nhọc. Nhưng lần này Tiếu Thiên Đấu, Tiếu Phương Nhi để cho bọn hắn tùy ý lựa chọn, tất cả đều có phương pháp giải quyết, hiện tại Tiếu Vô Thường chỉ muốn lấy được càng nhiều.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm tản ra bạch sắc yên vân vô cùng xinh đẹp, không nhiễm nhân gian khói lửa. Bàn chân Tiếu Vô Thường bước ra một bước phiêu miễu trên không tiến về Bích Không Vực.

Vì sử dụng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm mà thời gian phi hành giảm đến tối thiểu, hơn nữa những lần trước hắn đều ghé qua các Tiên Thiên bảo vật mà tốn thời gian. Tiếu Vô Thường lăng không đạp hư quan sát Bích Không Vực, chính giữa vực này là một thanh thạch kiếm trực trùng vân tiêu, Động Huyền Cửu Thiên Kiếm sau lưng tùy ý thả ra một đạo kiếm ý triệu hồi Bích Không Long Minh Kiếm xuất hiện. Thạch kiếm rung lên nhè nhẹ, vô số vết tích bị tàn phá do tuế nguyệt nay lại càng mở rộng, hắc sắc hư không đạo tắc quấn quanh lộ một thanh trường kiếm bên trong, quả là thạch trung kiếm.

Trường kiếm không dài không ngắn, đồ án Thái Cực nối liền thân kiếm cùng chuôi kiếm lại làm một, thân kiếm thon thon, một đường rãnh chính giữa từ lưỡi kiếm kéo lên đến Thái Cực Đồ. Chuôi kiếm điêu khắc tinh xảo, phần cuối do một con tiểu long ngậm lấy một viên bạch ngọc, Tiếu Vô Thường một trong ba mục tiêu tầng này chính là nó, Bích Không Long Minh Kiếm.

Bích Không Long Minh Kiếm cảm nhận được có người đến khiêu chiến nó, liền cao hứng đem quanh thân kiếm ý phóng thích toàn bộ, mũi kiếm vẽ ra một Lưỡng Nghi Ấn tấn công Tiếu Vô Thường.

Tiếu Vô Thường đem sau lưng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm còn nằm trong bao kiếm bao hàm Vô Phong Kiếm Ý chém tới Lưỡng Nghi Ấn.

- Dương Kiếm Phong Lưỡng Nghi.

Bích Không Long Minh Kiếm bị Vô Phong Kiếm Ý hóa giải cũng không nổi nóng, hư không đạo tắc biến ảo ra sáu thanh kiếm kết Lục Hợp Độc Tôn Kiếm Trận công kích Tiếu Vô Thường. Tiếu Vô Thường đem ngón tay chỉ đến Lục Hợp Độc Tôn Kiếm Trận, chiêu này hắn không cần dùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm đến phá giải, Vô Phong Kiếm Ý dài đến mười trảm đến kiếm trận. - Tùy Kiếm Hoành Lục Đạo.

Lục Hợp Độc Tôn Kiếm Trận bị Vô Phong Kiếm Ý tàn phá vô cùng thảm thương, lúc này Bích Không Long Minh Kiếm cũng không quan tâm chuyện đó, nó không quan trọng dùng cách nào chỉ cần khiến nó phục là được. Hơn nữa Tiếu Vô Thường có thể thi triển các kiếm pháp khác, vì hắn đã lĩnh ngộ đến lô hỏa thuần thanh. Nhưng nếu Đông Phương Vô Phong Kiếm đã chuyên khắc đạo gia thần thông, thì hắn chẳng dại gì phải thể hiện.

Thái Cực Đồ bên trên Bích Không Long Minh Kiếm nhảy ra, vô vàn hư không vỡ nát, toàn bộ địa vực phá toái trong hư không phong bạo, Thái Cực Vô Cực. Tiếu Vô Thường nhìn qua Bích Không Long Minh Kiếm Thái Cực Đồ, Động Huyền Cửu Thiên Kiếm trong tay đâm đến. - Điểm Kiếm Phá Thái Cực.

Bích Không Long Minh Kiếm hư không phong bạo hoàn toàn tán đi, thân kiếm hưng phấn rung nhè nhẹ mang theo bao kiếm chui vào trong tay Tiếu Vô Thường. Nó khuất phục một phần vì Động Huyền Cửu Thiên Kiếm, một phần vì Vô Phong Kiếm Ý. Một Tiên Thiên thượng phẩm pháp bảo không dám trước mặt Khai Thiên Chi Khí ra oai, hơn nữa đối phương không chỉ có một Khai Thiên Chi Khí.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm chính là không có làm bất cứ gì nhưng sống chung Tiếu Vô Thường lâu ngày Bích Ngọc Tiêu thì khó mà nắm chắc. Nhưng cũng có một số Tiên Thiên bảo vật chỉ tùy thuộc vào một chữ "duyên" mà nhận chủ.

Tiếu Vô Thường đem Bích Không Long Minh Kiếm để vào Trung Thiên Giới Bảo, Động Huyền Cửu Thiên Kiếm dùng yên vân bay đưa Tiếu Vô Thường đến Thái Thượng Vong Tình vị trí. Tiếu Vô Thường quanh thân yên vân bay đến một tiểu trấn nho nhỏ, các thôn dân hài đồng sinh sống yên bình trong tiểu trấn.

Các Tiên Thiên linh trang, pháp bảo đều không phải dễ dàng như thế tìm đến vì đa số đều ẩn nấp đi, nếu như không có Sưu Bảo La Bàn thì khó mà định ra vị trí. Mà có một số chính là nằm trong tay sinh linh trong Tam Thập Tam Thiên. Cũng chính như thế, lúc Tiếu Vô Thường tìm đến Yên Nhiên Tử Phượng Thoa là do một phàm nhân quốc hoàng hậu nắm giữ.

Đương nhiên phàm nhân thì không thể luyện hóa Tiên Thiên linh trang, nàng ta chỉ là cài lên đầu mà thôi, nhưng tai bay vạ gió lại gặp Tiếu Vô Thường thì chỉ có thể trách nàng xui xẻo.

Tiếu Vô Thường đặt chân đến tiểu trấn ngoại vi trăm dặm, với thần thức của hắn quan sát tiểu trấn hoàn toàn không có chút khó khăn nào, chỉ thấy bức hoành phi trước thôn viết: Vong Tình Trấn. Tiếu Vô Thường hài đồng thân thể dùng huyễn thuật biến ảo ra một thanh niên tuấn mỹ tuổi chừng đôi mươi. Tiếu Vô Thường rất hiểu đạo lý hài đồng cùng nữ nhân rất dễ dàng được hoan nghênh, nhưng nam thể dễ dàng hành động, không bị chú ý.

Thôn dân trong trấn thấy phía xa một nam nhân đi đến, những đường nét trên gương mặt như đao khắc, thân thể thon dài bạch y tuấn lãng. Các hài đồng trong thôn chạy ra tò mò quan sát Tiếu Vô Thường, còn những tiểu cô nương trong mắt tràn đầy ước ao nhìn hắn.

Khi tiến vào trong thôn, Tiếu Vô Thường được trưởng thôn tiếp đón, thấy hắn phong thái tuyệt luân. Bọn họ chỉ nghĩ đây có lẽ là một vị tiên nhân, tuy bọn họ đều là phàm nhân nhưng vẫn biết sự tồn tại của tu sĩ. Tiếu Vô Thường diện cớ bị kẻ thù đánh cắp bảo vật gia truyền để có thể ở lại trong đây, thôn dân tự nhiên nghênh đón vô cùng, có thể trợ giúp tiên nhân chính là bọn họ phúc phận.

Tiếu Vô Thường sinh sống trong Vong Tình Trấn vài tuần, hắn phát hiện các thôn dân ở đây đối nam nữ chi tình hoàn toàn mất đi khái niệm, tuy họ kết thành phu phụ nhưng tựa như chỉ hoàn thành nhiệm vụ mà thôi. Tiếu Vô Thường trong lòng không khỏi nghi ngờ Thái Thượng Vong Tình danh tự, chỉ có thể là nó đã làm ra như thế cử động.

Đến đêm tối, Động Huyền Cửu Thiên Kiếm báo cho Tiếu Vô Thường bên dưới Vong Tình Trấn tồn tại một hồ nước sâu đến vạn trượng. Tiếu Vô Thường lấy ra một khôi lỗi, dùng huyễn thuật biến nó thành hình dáng mình rồi lập tức dựa vào Động Huyền Cửu Thiên Kiếm độn thổ tiến vào lòng đất.

Tiếu Vô Thường đôi chân chạm đến không gian trong lòng đất liền thấy được một hồ nước thanh tịnh, những giọt nước trong hồ sinh ở đại địa chết tại trời xanh. Không tuân theo thiên địa pháp tắc, chỉ có một chữ Nghịch!

Trung tâm hồ nước là một cây trâm cài tóc đẹp đến vô cùng, nó có thể khiến đại đa số nữ nhân điên cuồng. Một cây trâm do màu bạc tuyệt đẹp, đầu trâm không nhọn nhưng vừa phải, đuôi trâm do những cánh hoa lan trắng khảm trên hình bán nguyệt, những sợi trang sức rủ xuống kèm theo những đóa thanh sắc Mẫu Đơn diễm lệ.

Thái Thượng Vong Tình cảm nhận được Tiếu Vô Thường từ lúc hắn mới vào đến Vong Tình Trấn, giọng nói nữ nhân lãnh khốc vang lên:

- Ngươi đến đây là muốn lấy đi ta đi? Có rất nhiều người đều có ý định đó nhưng đều không thành công, nếu ngươi có thể làm ta thỏa mãn, ta liền là của ngươi. Nếu không thể, ngươi có thể đi.

Tiếu Vô Thường quan sát Thái Thượng Vong Tình, hắn sẽ không bỏ qua bất cứ Tiên Thiên bảo vật nào nữa, liền để Thái Thượng Vong Tình nói tiếp:

- Ta muốn biết ngươi nghĩ thế nào về vong tình?

Tiếu Vô Thường ánh mắt nhìn Thái Thượng Vong Tình hồi lâu thương cảm nói ra:

- Trước khi trả lời vậy để ta kể ngươi nghe một câu chuyện đi, vào thời đầu Lạc Phàm Giới, Ngũ Độc Thánh Giáo đời thứ ba giáo chủ Bạch Đàn Hương bởi vì người yêu qua đời nên bỏ cả đời tìm cách vong tình, nàng ta lấy chính mình Đạo Binh luyện thành Thái Thượng Vong Tình Tiêu, kết cục đến cuối đời vẫn không thể nào thực sự “vong tình”. Hơn một tỷ năm sau, Ngũ Độc Thánh Giáo Ngải Lê trưởng lão tìm được một gốc cây trên Xi Vưu Tống Sơn, nó gọi là “Phong Mộc”, thật trùng hợp thay người yêu của Bạch Đàn Hương cũng tên Phong Mộc. Ngải Lê hồi tưởng đến đời thứ ba giáo chủ chuyện xưa liền đem gốc cây Phong Mộc đó chế tác thành một cây sáo, danh xưng Phong Mộc Vãn Tình.

Thái Thượng Vong Tình trầm mặc im lặng, nghe Tiếu Vô Thường kể chuyện xưa, nàng biết đối phương đã nhìn ra, ra hiệu để Tiếu Vô Thường nói tiếp:

- Thái Thượng Vong Tình, cuối cùng vẫn thua một chữ “tình”, xuyên mãn hồng diệp khấp vi huyết, Phong Mộc Vãn Tình. Vong tình chính là mất đi người thương, trên đời không còn ai thấu hiểu được mình nữa, nó là một phần của vong tình. Ngươi trang trí Thái Thượng Vong Tình xinh đẹp như thế, cũng chỉ mong nó được nở rộ trước mắt người thương, sao không đem nó trở thành hồi ức diễm lệ nhất trong đời ngươi mãi mãi thương nhớ Phong Mộc.

Thái Thượng Vong Tình im lặng hồi ức đến chuyện xưa, thở dài hỏi:

- Ngũ Tiên Giáo hiện giờ sao rồi?

Tiếu Vô Thường cười khẽ nói:

- Ngũ Tiên Giáo hiện giờ rất tốt, có giáo chủ Ma Sát La cùng Ngải Lê trưởng lão quản giáo, chỉ có điều thiếu giáo chủ Khúc Vân lại gia nhập Thất Tú Phường, làm bên trong Chiêu Tú.

Thái Thượng Vong Tình run lên, toàn bộ nước trong hồ chảy vào cây trâm, tiếng nói Bạch Đàn Hương vang lên:

- Ta tặng ngươi bộ này đạo thuật, xem như là ngươi tiễn ta một chặn đường hồi báo.

Thái Thượng Vong Tình bay đến cài lên Tiếu Vô Thường tóc dài, bên trong truyền đến một bộ đạo thuật vào trong hắn thần thức, danh xưng Cổ Nguyệt Tiên Hoàn Quyết. Khí tức trên Thái Thượng Vong Tình chậm rãi tiêu tán, một đạo hắc sắc chi môn mở ra, đưa linh hồn Bạch Đàn Hương tiến vào trong đó, nò liền biến mất mà Tiếu Vô Thường không hề phát hiện.

Tiếu Vô Thường quan sát Thái Thượng Vong Tình, thầm khen miêu nữ dứt khoát, thẳng thắn. Tiếu Vô Thường trở về trên mặt đất, thu hồi khôi lỗi vào giới bảo xong liền rời khỏi Vong Tình Trấn, hướng địa phương Phượng Dư Long Giá tồn tại phi hành.

Tiếu Vô Thường làm sao lại biết được Bạch Đàn Hương một tia thần hồn trên Thái Thượng Vong Tình chứ, nhưng cũng nhờ thánh gian lận Bích Ngọc Tiêu báo cho hắn có một tia tàn hồn tồn tại trong Thái Thượng Vong Tình. Hơn nữa nàng cũng không có sát ý, chỉ đơn thuần là mê mang chính mình chấp niệm, cần một loại giải thoát. Còn về chuyện xưa này thì cũng không phải cổ kim đại bí gì, Đông Phương Ngọc thường giảng chuyện xưa cho hắn nghe, mà Vong Tình Phong Mộc chính là một trong số đó.

Tiếu Vô Thường biến trở lại hài đồng thân thể, sau lưng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm lập trung sử dụng yên vân đưa Tiếu Vô Thường truy tìm Phượng Dư Long Giá. Tương truyền Ngũ Thất Vạn Hoàng Đế tại viễn cổ thần linh niên đại, sử dụng cao cấp nhất thiên tằm tơ dệt thành Phượng Dư Long Giá, từng đường kim mũi chỉ đều được khâu đến tỉ mỉ nhất.

Tiếu Vô Thường tầm mắt có thể nhìn thấy một cái tàn phá cổ chi tiên quốc, dù đã qua đi rất lâu nhưng sự phồn hoa vẫn có thể thấy qua những văn minh còn để lại trên dòng sông lịch sử này.

Tiếu Vô Thường bay đến cổng thành liền lướt vào trong, bay qua vô số hộ dân đến được hoàng cung rộng rãi uy nghi. Tiếu Vô Thường chẳng những muốn lấy đi Phượng Dư Long Giá mà còn muốn tất cả mọi thứ trong đây, đã để hắn gặp được thì làm sao hắn lại bỏ qua. Thần thức dò xét hoàng cung rộng ngàn dặm này, tìm đến hoàng đế thư phòng, bên trên có để vài thẻ ngọc dang dở chưa xem qua, cũng có những thẻ ngọc đã hóa thành bột mịn trôi theo thời gian.

Tiếu Vô Thường thần thức quét qua toàn bộ thẻ ngọc, dung nhập thức hải, bên trong có ba cái là quân tình báo cáo từ tiền tuyến, hoàn toàn vô dụng.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm tra xét hoàng cung liền báo cáo Phượng Dư Long Giá cất giấu bên trong hoàng hậu tẩm thất. Tiếu Vô Thường cũng không từ bỏ mục tiêu, lượn quanh hoàng cung không tìm được thứ gì hợp mắt chỉ có thể hướng hoàng hậu tẩm thất đi tới.

Bên trong hoàng hậu tẩm thất này, lại chỉ có đơn sơ vài món nữ tử thường dùng, cũng không có quá nhiều xa xỉ phẩm bên trong. Động Huyền Cửu Thiên Kiếm cùng Bích Ngọc Tiêu đồng loạt kinh ngạc thốt, tồn tại địch ý: - Sao lại là nó?

Tiếu Vô Thường nhướng mày hỏi:

- Có chuyện gì?

Bích Ngọc Tiêu nghi hoặc vạn phần nói:

- Bẩm chủ tử, tựa hồ vị hoàng hậu này cũng khá thú vị đi.

Tiếu Vô Thường nghe vậy đồng tình nói:

- Người có thể khiến tiên quốc đại đế hao tốn vô số thiên tài địa bảo dệt thành Phượng Dư Long Giá làm sao lại tầm thường.

Tiếu Vô Thường nhìn khắp tẩm thất, chỉ có cánh cửa thông hướng hoa viên vẫn đóng chặt, Phượng Dư Long Giá chỉ có thể bên trong đó, hắn liền đi đến cửa đẩy vào. Bước qua cánh cửa tiến vào hoa viên, bên trong như được bảo toàn hoàn mỹ, hoa đào vẫn nở đẹp như thuở nào.

Dưới gốc cây đào là một bộ y phục, một chiếc hộp ngọc, cùng một cái mạng che mặt. Tiếu Vô Thường ánh mắt lướt qua bộ y phục, đạt được trả lời chắc chắn đó chính là Phượng Dư Long Giá liền yên tâm. Tiếu Vô Thường lại lướt qua hộp cổ cùng mạng che mặt đặt bên trên Phượng Dư Long Giá.

Tiếu Vô Thường đi đến gốc anh đào, nhìn lên hoa đào khiến hắn nhớ đến Đào Hoa Đảo, tuy đã thấy qua vô số đóa hoa diễm lệ nhưng cái ấn tượng ban đầu vẫn khó mà phai mờ.

Tiếu Vô Thường phát hiện cả Động Huyền Cửu Thiên Kiếm cùng Bích Ngọc Tiêu lúc nãy không phải nói đến tiên quốc hoàng hậu đó, mà là tựa hồ vật bên trong hộp ngọc này.

Trên hộp ngọc chạm trỗ tinh xảo, những đường nét hoa anh đào cực kỳ tinh mỹ, chính giữa khắc bốn câu thơ: Hương anh đào, sầu đoạn trường, không nhớ nhung, tự khó quên.

Tiếu Vô Thường trong lòng như có dự đoán, có thể khiến cho lưỡng đại Khai Thiên Chi Khí tồn tại địch ý thì cũng chỉ có cùng đẳng cấp, hắn liền đem hộp ngọc mở ra.

Từ bên trong hộp ngọc bay ra hồng phấn anh đào dải lụa, tại hư không viết lên Cổ Thần triện văn: Vào đầu viễn cổ thần linh niên đại, có danh sư đúc kiếm Ngư Lân Nhi, vợ ông là Túy Hương rất thích hoa anh đào, trong đình viện trồng đầy cây anh đào, ngày ngày trong đình viện trò chuyện cùng hoa. Năm ấy, Ngư Lân Nhi đạt đến Chuẩn Thánh, trong thành ôn dịch nổi lên khắp nơi do chính Ôn Thánh tạo ra, Túy Hương cũng vì thế mà vẫn lạc. Ngư Lân Nhi thương nhớ người vợ quá cố, ngày đêm chán nản lưu luyến dưới cây anh đào, nhớ nhung người vợ đã mất, vì thế lấy mạo hiểm xông vào Hỗn Độn Sơ Khai thế giới đạt được Hỗn Độn Thiên Thạch lại đem chất nước của cây anh đào hòa lẫn vào nhau. Mất hơn 67 triệu năm ngày ngày rèn đúc. Ai có thể ngờ thanh kiếm vừa thành, cả đình viện cây hoa đào đều khô héo, mà thanh kiếm hương hoa lan tỏa, giống như đã hấp thu hết tinh khí của cây hoa. Sau một tháng, Ngư Lân Nhi cũng mất, lúc đó trong lòng ôm lấy song kiếm ngồi dưới tán cây trong khô héo trong đình viện, thân kiếm trong lòng lại nở ra mấy đóa hoa anh đào, dính chặt vào thân kiếm, màu sắc lại thanh lệ không gì sánh bằng. Lúc đó Nữ Oa Nương Nương đi qua, thán phục Ngư Lân Nhi tài ba có thể đúc ra Khai Thiên Chi Khí nhưng càng cảm động trước mối tình thâm đôi vợ chồng trong chốn tu chân giới ngươi lừa ta gạt này, nên đã đặt tên cho nó là “ Anh Hoa Túy” cất giữ trong Oa Hoàng Cung.

Anh Hoa Túy dài 3 xích 2 tấc, song kiếm hợp lại nặng 3 cân 4 lượng.

Tiên Thiên phôi thai là hình thái ban đầu của tất cả Thiên Thiên pháp bảo, linh trang. Hình thái Tiên Thiên phôi thai muôn hình vạn trạng, có thể là một hồ lô, cây quạt, mặt nạ. Khai Thiên đồng dạng có chút tương tự, phôi thai như những đứa bé sơ sinh chưa thành hình. Một khi sinh ra, bọn chúng là tờ giấy trắng, phụ mẫu có trách nhiệm dẫn dắt đi đến con đường thích hợp nhất cho mình. Cũng như Anh Hoa Túy, nếu không có Ngư Lân Nhi dùng Hỗn Độn Thiên Thạch hòa cùng chất nước cây anh đào thì làm sao Anh Hoa Túy có thể trở thành Khai Thiên Chi Khí.

Tiếu Vô Thường đọc xong không khỏi thở dài, tại tu chân giới này muốn tìm được chân tình như thế thật sự rất khó, rất khó. Tiếu Vô Thường biết mọi việc không thể cưỡng cầu, nếu đạt được Anh Hoa Túy thì tốt, không đạt được cũng như nhau, Khai Thiên Chi Khí không thể cưỡng ép, chỉ có thể tùy duyên.

Bích Ngọc Tiêu cùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm cảm nhận được sự khác thường của Tiếu Vô Thường, bọn chúng biết chỉ khi Khai Thiên Chi Khí có ý nhận chủ mới báo ra sơ yếu lý lịch. Lưỡng đại Khai Thiên Chi Khí cảm nhận được bên trên linh hồn Tiếu Vô Thường có những vết thương do luân hồi gây ra, nó có thể khiến dễ dàng Tiếu Vô Thường tiền vào loại trạng thái nhìn thấu hồng trần bi thương, là tốt hay là xấu?

Bích Ngọc Tiêu không thể không đánh thức Tiếu Vô Thường khỏi trạng thái vừa nãy, tính cách nguyên bản lập tức trở về, ánh mắt nhìn Anh Hoa Túy lại không như thế hờ hững.

Tiếu Vô Thường ánh mắt nhìn qua mạng che mặt phía trên Phượng Dư Long Giá, mạng che mặt này vô cùng nữ tính, xinh đẹp. Chiếc khăn trắng thêu lên những đóa bạch sắc Mạn Châu Sa Hoa diễm lệ, đường nét ưu mỹ từng ly từng tấc khiến Tiếu Vô Thường thần thức khó mà dời đi. Tiên Thiên thượng phẩm linh trang Thiên Đố Họa Nhan, có thể che lấp thiên cơ, khí vận, số mệnh, ngay cả Thánh Nhân cũng khó mà tính toán được người sở hữu.

Bạn đang đọc Ngọc Tiêu Kiếm Thần của ࿐๖ۣβạςђ❀๖ۣۜSương ๖ۣ☯Hoa꧂
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.