Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cãi nhau

Tiểu thuyết gốc · 3941 chữ

" Làm gì vậy !? Sao lại che chở cho cô ta !!? "

" Không làm gì cả , chỉ là thích đứng đây thôi ! Cậu mau đi nghỉ đi , tớ đã giải quyết xong hết rồi "

Thiên Bình nhìn Ngọc Nhi bằng ánh mắt ngờ vực , bất quá cô đã không muốn truy cứu thì cậu cũng không để ý .

Thấy Thiên Bình dắt tay Tiểu Thiên Đạo biết cậu định rời đi cô thở phào một hơi . Ai dè Chu Tước đúng lúc này lại cất tiếng thuật lại đầu đuôi câu chuyện .

Thiên Bình nghe xong Huyết Khí thổi bùng ra uy áp , ánh mắt cực kỳ sắc lạnh , Ngọc Nhi cũng hoãn hồn bước lên giang tay cản .

" Tránh ra ! Cái này mưu toan hại chủ , giữ lại không ít gì !! "

Lời của Thiên Bình lạnh lùng đến mức cả cô cũng sợ , nhưng cô biết rõ chỉ cần mình tránh đi Chu Tước chắc sẽ chết .

" Không nha ! Cô ấy đã biết hối hận vậy nên tớ mới cản !! "

" Tránh ra "

" Không "

Thiên Bình càng lạnh lùng tỏa ra uy áp bao nhiêu , thì Ngọc Nhi càng lớn tiếng chặn lại bấy nhiêu .

Thiên Bình thở dài thu về uy áp , sợ sẽ làm ảnh hưởng đến cô nàng . Rồi bước ngang qua người Ngọc Nhi .

Ngọc Nhi hoảng hồn không ngờ cái này Thiên Bình lại cứng đầu như vậy . Những kia Ma Vương cũng cuống cuồng tay chân khi nhìn bọn họ cãi nhau .

Thiên Bình đứng trước Chu Tước , thấy cô đã nhắm mắt đợi sẵn cũng cất giọng .

" Tốt ! Xem như ngươi dám nhận cái chết ta sẽ ra tay nhanh một ....!! "

Bốp

Thiên Bình đang đưa tay chuẩn bị phất ra Huyết Long thì nào ngờ cái này Ngọc Nhi quẩn quá làm liều đá bay luôn cậu .

Thiên Bình bị sút sang một bên , đứng dậy phất tay để huyết long bay ra , lại tiếp tục không ngờ Ngọc Nhi cũng phát ra Kiếm Khí trảm bay nó .

Không ai nói gì với ai , cứ tiếp thêm một con thì lại diệt một con . Cứ vậy mà kéo dài 2 phút đồng hồ , Ngọc Nhi tức quá chỉ tay thẳng mặt cậu .

" Tiểu Bình , cậu đừng có mà ép người quá nha !! "

Thiên Bình cũng giận lẫy nói

" Ép gì !! Là cậu đang cứng đầu thì có tránh ra ! "

Bất quá cả hai không biết là do đang bị [ Tâm Tâm Tương Ấn ] ảnh hưởng nội tâm , cho nên cả hai mới cãi nhau .

Và rồi

" Hừ ! Hung dữ nè ! "

Ngọc Nhi nỗi quạo chém ra kiếm khí chặt tan Huyết Khí sau lưng của Thiên Bình .

Thiên Bình cũng nổi giận nhào tới .

" Đừng tưởng là chặt hết Huyết Khí là cứu được cô ta ! "

Cậu bay đến gần người Chu Tước , định dùng một chưởng mà đánh chết cô , ai dè vừa đưa tay . Thì nghe Ngọc Nhi tiếng nấc kế bên , khựng lại .

" Hể !? "

Cậu quay sang thì thấy cô nàng đang thúc thít mà giật mình .Thiên Bình bất giác bừng tỉnh , từ đầu đến giờ cậu hết nạt nộ lại đến ngang bướng động thủ . Cuối cùng thì vì không cản được cậu nên đã triệt để ghẹo khóc được Ngọc Nhi .

" Rồi xong ! Xấu đại ca ngươi ngưu bức !! Ngọc Nhi tỷ , chúng ta đi !!! "

Tiểu gia hỏa cất giọng chán ghét Thiên Bình , nắm lấy tay Ngọc Nhi dắt đi .

Hai người rời khỏi

Cậu đứng một chỗ như trời trồng , rồi cũng giật mình chạy theo dẹp luôn vụ ra tay với Chu Tước .

Thanh Long thấy một màn này cũng ngâm ra được một câu .

" Haiz ! Anh hùng khó qua ải mỹ nhân , Xem ra đêm nay có biến rồi , người đâu mau chuẩn bị một gian phòng cho hoàng tử , đề phòng tối nay ngài ấy xin lỗi không xong !!


" Ha ha Đồ ăn ngon ghê ha Hầu ca !! Ủa là Ngọc Nhi và Tiểu Thiên !? "

Đám Ngộ Không và Trư Bát Giới sau khi từ nhà bếp đi ra thấy Tiểu Thiên Đạo dắt tay Ngọc Nhi đi tới .

" Ngọa tàu ! Ngọc Nhi cô nương tại sao cô lại khóc !? "

Tôn Ngộ Không thấy Ngọc Nhi đang ủy khuất mà giật mình , có điều hầu tử hỏi cũng như không , cô không muốn nói chuyện .

Tiểu gia hỏa thở dài trả lời hộ .

" Là do đại ca của ta ghẹo tỷ ấy khóc ! "

" Ngọa tàu ! Hỗn đản a ! Đời ta ghét nhất là mấy đứa có vợ đẹp , còn hận nhất là vợ nó đẹp mà nó còn làm khóc a !!! "

Trư Bát Giới không kiềm lòng nỗi tức giận nói lớn .

" Ngọc Nhi cô nương yên tâm ! Lão Trư ta nhất định sẽ chủ trì công đạo giùm cô ! "

Tiểu Thiên Đạo và Ngọc Nhi không nán thêm nữa nên chào họ rời đi .

Được một lúc , Thiên Bình đuổi tới . Trư Bát Giới đứng chắn giữa đường cầm đinh ba chặn lại .

" Hừ ! Đồ hỗn đản , Lão Trư ta thù nhất những ai làm nữ nhân khóc , đừng nghĩ ngươi thân phận cao sẽ không ai dạy dỗ ngươi !! Xem đinh Ba của ta đây !! "

Trư Bát Giới chỉ nói vậy thôi , vì nghĩ là cậu sẽ tránh nên dùng lực đạo hơi lớn . Ai ngờ Thiên Bình vậy mà bị lời Trư Bát Giới làm ấy nấy nên đứng im luôn mà không chống trả

" Má ơi ! Hầu ca cứu người aa ! Đệ không ngờ hắn vậy mà không tránh Aa."

Trư Bát Giới hốt hoảng nhìn Thiên Bình bị cây đinh ba của mình ghim xuống giữa lồng ngực mà cầu cứu Tôn Ngộ Không .

Ngộ Không đi lại đá vào mông hắn một cái gỡ ra cây đinh ba , rồi thở dài nhìn Thiên Bình .

" Tiểu tử , tuy không biết giữa hai ngươi xẩy ra chuyện gì , nhưng nghe lão tôn khuyên một câu !!! Có những thứ quý giá một khi đã mất đi , sẽ không tìm lại được vì vậy ngươi phải trân trọng biết chưa !! "

Thiên Bình gật đầu xong chạy đi .

Bát Giới cũng bất ngờ đi lại quàng tay qua vai Tôn Hầu tử

" Hầu Ca , không ngờ ngươi hôm nay !! Cũng biết nói lời tình cảm nữa A ! Hầu ca .. !? Hầu ca .. Hầu ca....."

Hắn nhìn mặt Tôn Ngộ Không thì giật nẩy mình , cái này khỉ vậy mà đứng khóc . Hắn lây người để hỏi hang , mà Tôn Ngộ Không chẳng thèm nói gì với hắn , cấm đầu bay lên trời la lớn

" Tử Hà !!! "

Trư Bát Giới rốt cuộc cũng hiểu , đưa tay vỗ trán một cái ngoảnh mặt bỏ đi .


Kịch kịch kịch

" Ngọc Nhi , Tiểu Thiên ! Mở cửa "

Thiên Bình bước tới thì thấy cửa phòng đóng chặt lại . Cậu liền gõ cửa cất tiếng gọi thì nghe từ bên trong vọng ra .

" Ngươi đi đi ! Tỷ ấy nói ngươi hung hăng không muốn gặp ngươi ! "

Tiểu Thiên Đạo trở thành người truyền tin giùm . Thiên Bình thở dài , cậu cũng không ngờ , mình vậy mà hành xử lạ như vậy .

Nhưng nếu giờ cậu bỏ đi , chắc chắn sau này cả hai sẽ xảy ra khoản cách , để rồi tiếp tục gặp hoài những chuyện như vậy . Thế cho nên cậu chuyển sang phương án khác .

" Ah Tiểu Thiên ! Đại ca có bảo bối mới nha ! Mau ra đây đại ca cho nè ! "

Tiểu Thiên Đạo nghe vậy hai mắt liền sáng rực , cười cao hứng chạy ra

" Đâu đâu !? Là cái gì bảo bối a !? "

Ngọc Nhi lập tức cản trở .

" Tiểu Thiên ! Đừng nghe lời kẻ xấu dụ dỗ , giờ muội mà ra xem như sẽ rơi vào bẫy của kẻ xấu !! "

Cô nhóc suy nghĩ xong , liền giật mình cất giọng .

" Ngươi nha !! Hôm nay ngươi xấu lắm nha đại ca , ghẹo khóc tỷ ấy xong , giờ lại còn dụ dỗ cả ta nữa !! Ngươi đừng mơ ta mở cửa a "

Thiên Bình lấy tay vỗ trán . Không thể tin là giờ mình đã trở thành kẻ xấu . Cậu đứng suy nghĩ một hồi tìm cách và rồi giả bộ bỏ đi .

Tiểu gia hỏa thấy bóng cậu đi rồi , nên chạy ra xem xét rồi quay vô hô to

" Ngọc Nhi tỷ , xấu đại ca đi rồi !! "

" Hừ ! Đáng ghét ... cái đồ vô tâm !!! "

Đúng lúc này , Huyết Môn mở ra trước mặt cô , Thiên Bình đưa tay kéo Ngọc Nhi vào trong ấy .

Tiểu gia hỏa thất thanh chạy tới thì Huyết Môn cũng biến mất tiêu .

" Hỗn đản !! Người đâu bắt cóc !! "

Tiểu Thiên Đạo tức tối mở tung cửa chạy la làng la xá . Trên dưới pháo đài bị cô nhóc làm cho một phen chấn động , chạy đến hỏi hang .

" Tiểu công chúa ! Đã xảy ra chuyện gì !? "

Ai ai cũng thấp thỏm phập phồng , vậy mà nghe xong tên của thủ phạm cùng nạn nhân , thì muốn té ngửa .

" Ngọa tàu ! Hoàng tử ngưu bức , nói không được thì liền bắt cóc Hoàng tử phi ! Cái này ta phải học mới được !!! "

" Ta nữa !! "

" Ta cũng chưa có lão bà , chắc chắn phải học theo "

Một thời gian sau , nhiều vụ bắt cóc liên hoàn xảy ra trên toàn bộ Ma Giới , làm rúng động lòng dân . Đáng ngạc nhiên hơn , nạn nhân sau khi trở về đã động lòng cùng với kẻ thủ phạm ! Từ đó cháy lên dư luận bàn tán xôn xao .

Nhưng đó không phải là chuyện của lúc này .

Ngọc Nhi sau khi bị Thiên Bình hung hăng bắt đi . Bấy giờ cả hai đang ở [ Hoa Quả Sơn ] của Tôn Hầu Tử .

" Buông ra ! Tiểu Bình cái đồ hỗn đản !! "

Thiên Bình kéo tay Ngọc Nhi mặc cho cô ra hiệu kêu la , mà cậu vẫn vờ như không nghe thấy .

" Đáng ghét !! "

Bỗng nhiên trong đầu cô lóe lên một tia suy nghĩ nên bèn dùng thử cách đó .

" Tiểu Bình đau quá aaa ! Cậu buông ra đi , tớ không chống cự nữa !! "

Thiên Bình hoảng hồn buông liền tay Ngọc Nhi ra , vì nghĩ rằng mình vô tình không để ý đến lực đạo làm bị thương cô , nào ngờ đâu vừa buông xong thì bị Ngọc Nhi đạp liền một cái từ trời rơi xuống .

" Hừ ! dám bắt cóc nè !! Nằm đó mà xám hối đi !! "

Dứt lời , Ngọc Nhi điều động thân lóe thành tia điện bay mất . Thiên Bình cũng cười khổ , tức tốc đạp lên không trung đuổi theo .

" Xấu Tiểu Bình , dám khi dễ mình hả ! Cho cậu đi tìm mệt chết một bữa mới được "

Ngọc Nhi dứt dòng suy nghĩ xong , lập tức tăng tốc thêm , chớp mắt đã chạy khỏi Hoa Quả Sơn , thì cười khẩy .

Đang cười giữa chừng thì quay qua kế bên , thấy Thiên Bình bay cùng từ lúc nào mà không hay . Đã vậy còn cười cùng cô một cái làm cô đỏ mặt té xuống vì giật mình quên vận khí .

" Aaa ! Tiểu Bình đáng chết ! Cậu hại tớ té chết , tớ nguyền cậu suốt đời không lấy được ai !!! "

Ngọc Nhi thất thanh la lên , dù gì cô cũng còn một chút quang niệm của phàm nhân nên nghĩ rằng rơi từ độ cao vài trăm mét này , cô sẽ chết chắc . Cho nên đã nhắm mắt mà chờ , có điều chờ hoài vẫn chưa thấy mình đáp đất . Mở mắt ra thì thấy Thiên Bình đang ẫm cô trên tay theo kiểu công chúa .

Hai người cứ vậy mà nhìn nhau chẳng rời ánh mắt .

Bất chợt Thiên Bình nhớ lại cảnh vừa rồi nên phụt cười một cái .

Ngọc Nhi liền đỏ mặt , sau đó dẫy dụa la lên .

" Thả ra , còn dám chiếm tiện nghi người ta nữa ! "

Thiên Bình cười khẩy thử buông tay . Ngờ đâu cô nàng nhảy dựng ôm cổ của cậu .

" Đừng đừng ! Tớ nói giỡn đó , tớ còn đang sợ lắm nên chưa có bay được !! Đừng buông aaa ! "

Tất nhiên , là cậu biết rõ bởi vì hai tay của cậu vẫn cảm giác được Ngọc Nhi vẫn còn đang run . Cái này là do thời gian tu luyện quá ngắn ra .

Cậu không ghẹo Ngọc Nhi nữa , thay vào đó là bay vào một trong những ngọn đồi nhỏ của Hoa Quả Sơn , mà cùng cô ở đây ngồi nhìn hoàng hôn xuống .

Nhất thời Ngọc Nhi nhớ lại khoảng khắc , cũng từng được cùng cậu ngồi như thế này một lần , chỉ riêng hai người . bất giác , cô tựa đầu vào vai cậu ta .

" Tiểu Bình !! Sau này chúng ta đừng cãi nhau nữa nha ! Lúc đó tớ thật sự sợ lắm , ánh mắt của cậu sát na dọa tớ không dám làm gì hết ! "

Ngọc Nhi nhàn nhạt kể lại , Thiên Bình cũng thở dài .

Cả hai nào biết là do ấn tâm làm ra ảnh hưởng chi phối mình cảm xúc , để khảo nghiệm mà thành vậy đâu .

Nó làm cho cả hai dễ tức giận muốn xuống tay , để liệu xem họ có vì tức giận mà tổn thương lẫn nhau hay không . Và hai người đã vượt qua được cả thẩy . Điều này đã làm cho Ấn Tâm của họ khắc được một nét thứ hai mà họ còn chưa hay .

Cái này Ấn Tâm mỗi nét , là mỗi chặn đường khảo nghiệm , cho đến khi họ đã thật sự yêu thương nhau thì mới triệt để khắc được chữ Tâm tại trong tim . Còn không thì lúc nào cũng có thể bị phá vỡ .

Về phần Thiên Bình , cậu suy ngẫm một lúc , cũng liền đáp lại cùng cô câu vừa rồi .

" Tớ hiểu rồi ! Tớ hứa với cậu , từ giờ chỉ giết những kẻ đáng giết , và sẽ tha cho những người cậu muốn tha ! Không để bất kỳ người ngoài nào làm ảnh hưởng chúng ta cãi nhau nữa !! "

Nghe xong Ngọc Nhi mỉm cười , trong khi vẫn đang tựa đầu vào vai cậu .


Tại Ma Đô

Hoàng đế của ma tộc sau khi hay tin Thiên Bình thắng trận đã rất tức tối , mà đẩy rơi hết sạch đồ đạc trên bàn của mình .

" Khốn kiếp !! "

" Bệ Hạ "

Một vị Ma Vương thuộc phe của hắn ta , tiến lên cất tiếng gọi và nhận được ánh mắt đầy lửa giận của hắn .

Đúng lúc này , một nữ nhân ăn mặc đẹp đẽ vào .

Hắn nhìn thấy nữ nhân , ánh mắt cũng hòa hảo lại một chút , cất tiếng hỏi .

" Ái phi nàng đến đây làm gì !?? "

Cô gái nhìn những người xung quanh , xong liền quay lại nhìn hắn đáp .

" Bệ Hạ ! Thần thiếp ở tẩm cung hay tin quân ta thắng trận , nên định đến đây định cùng chung vui với người , có điều !!! "

Cô nói đến đây liền ngưng lại , đảo mắt nhìn xuống đống lộn xộn dưới đất . Ngây lập tức gã ra lệnh cho những người kia hạ nhân đến dọn dẹp . Thay vào đó là gã đến nắm tay mình nữ nhân , đưa đi .

" Truyền khẩu vụ của ta ! Kêu gọi nhóm người của Thiên Bình mau chóng trở về Ma Đô ! "

Trước khi rời khỏi phòng làm việc , gã ra lệnh cho những người ở bên trong .

Cuối cùng cả hai người họ , cùng nhóm hầu nữ rời đi .

"......."

Sáng hôm sau .

Thiên Bình cùng Ngọc Nhi trải qua thêm một đêm song tu , thì phát không biết ẤN tâm từ khi nào mà trở thành là hai nét chữ rồi .

Lúc này cơ thể của Ngọc Nhi lực lượng chảy vào , Thiên Bình ngồi một bên chờ đợi , không biết liệu là cô có đột phá giống như trước đó nữa không , nhưng rất tiếc lại là không có .

Thế nhưng thứ phát triển sau một đêm hôm qua lại chính là nhục thể . Ngọc Nhi lẫn Thiên Bình đều cảm giác giống như là các dòng chãy khí lưu trong người của mình mở rộng thêm ra . Nhất là Ngọc Nhi , cô thậm chí còn cảm nhận được lực đạo hai tay gia tăng thêm rất nhiều .

Một lúc sau , hai người chuẩn bị xong cũng liền đi ngang qua các phòng cùng tầng gọi dậy Tiểu Thiên Đạo , Na Tra , cùng Trư Bát Giới .

Về phần Tôn Ngộ Không , sau khi la lên Tử Hà rồi chạy đi ngày hôm qua , đến giờ khỉ ta vẫn bạc vô âm tính . Trư Bát Giới chờ đợi hắn cả đêm , thế mà vẫn chưa thấy quay trở lại , nên cũng liền mặc kệ hắn ta .

Lúc này những người trong quân đội đã tập họp ở sảnh . Thiên Bình vừa bước xuống , ngây tức khắc một gã truyền tin đi tới chào cậu .

" Nhị hoàng tử , Bệ hạ cho truyền ngài trở lại Ma Đô , hy vọng ngài nhanh chuẩn bị cùng hạ thần trở về !! "

Nghe xong Thiên Bình cười khẩy lạnh nhạt đáp trả .

" Trở về !? Hắn lấy tư cách gì đuổi ta đi , mà còn nói là gọi ta trở về !! Nên nhớ , Nhị hoàng tử của các ngươi đã chết , còn ta chỉ là một cái đi ngang qua đường , trợ giúp cho Ma tộc mà thôi !! "

Gã quang truyền tin nghe Thiên Bình lời nói mà cảm thấy ớn lạnh nỗi cả da gà . Nếu như bây giờ mà cậu không chịu nhận lại thân phận , thì chẳng khác nào ý nói chiến thắng lần này , là người trong Ma Tộc nợ cậu .

Thiên Bình cũng không thèm quãng tiếp hắn , mà đi về phía quân lính nói lời tạm biệt .

" Lần này ta phải đi rồi ! Các ngươi ở lại nơi này cố gắng mà thủ hộ ma tộc !! "

Cậu vừa dứt lời , liền tất cả các binh lính , cùng với những tướng lĩnh xôn xao hết cả lên . Họ vốn nghĩ , Thiên Bình sẽ không rời đi tiếp nữa , nhưng chẳng ngờ .. chiến tranh vừa thắng xong thì cậu cũng liền rời đi cùng với thân nhân của mình .

Lòng họ rối bời , định muốn cất lời ngăn cản thì Thiên Bình lại phất tay lên ra hiệu cả đám phải ngưng .

" Được rồi ! Như ta đã nói , nhị hoàng tử của các ngươi đã chết ! Và hiện giờ ta chỉ muốn sống với thân phận mới của mình , và đã không còn thuộc về Ma Tộc . Vậy nên lần này trở về cũng xem như là chính thức từ biệt cùng các ngươi mà thôi !! "

Thiên Bình nói ra mục đích chuyến đi lần này , nào ngờ họ nghe xong toàn bộ đều quỳ xuống , mà cau có thậm chí còn có cả khóc nhìn cậu , làm cậu thấy vậy mà thở dài .

Ngọc Nhi thấy rõ Thiên Bình cũng không vui nên đến đưa tay nắm lấy tay cậu .

Tiểu Thiên Đạo thì chạy ra nãi thanh nãi khí nói lên

" Khóc khóc khóc !! Cả một đám lớn đầu mà chỉ biết khóc . Bản cô nương cho các ngươi biết , đại ca của ta đã sớm thoát ly ra khỏi nhận thức thông thường của các ngươi rồi ... Cái gì mà hoàng tử Ma Tộc chứ , Đại ca bây giờ đến cả làm chủ thế giới còn chẳng để vào mắt !! Các ngươi ở đây mặt mày nhăn nhó định làm gì , cản bước chân của đại ca a ! Vậy mà còn dám tự xưng là thuộc hạ của Đại ca ta ! "

Cô nhóc nói ra như cảnh tỉnh hết cả đám bọn họ .

Thiên Bình nhìn Tiểu Thiên Đạo như vậy mà cười trộm cô nhóc , đến khi Tiểu Thiên Đạo quay lại cậu liền nói ra .

" Tiểu Thiên ngoan ! Cảm ơn ! "

Cô nhóc nghe xong cũng cười thật tươi chạy đến nắm cánh tay còn lại .

Và rồi , nhóm người của Thiên Bình cùng Trư Bát Giới rời đi , hướng về Phật Môn ở tây thiên mà tới .



__

" Ây chà ! Không ngờ thể thuật của Thiên Bình đạo hữu lại lợi hại đến vậy !! "

Trư Bát Giới cất lời thán phục khi Thiên Bình dùng tới đôi cánh của mình để tăng thêm tốc độ bay cho cả nhóm .

Về phía Thiên Bình , vì chưa từng đến tây thiên bao giờ , thành ra [ Huyết Sát Môn ] của cậu vẫn chưa thể dùng đến . Cộng thêm Linh Thức cũng không đủ mở rộng tầm nhìn đến hết thế giới này . Nên đành chịu dùng phương thức thông dụng nhất là bay đến .

Lúc này sau khi đã trải qua nhiều giờ bay lượn , dưới tầm mắt của cậu bây giờ đã là địa phận của Biển Tây . Bất chợt Trư Bát Giới chỉ tay về phía trước nói .

" Thiên Bình đạo hữu , chúng ta đã tới rồi ! Nhìn xem , phía trước là [ Linh Sơn ] "

Ngắm theo hướng tay của Trư Bát Giới chỉ , Thiên Bình đã thấy nơi gọi là Linh Sơn của Phật Môn chính là giữa biển tây mọc lên một ngọn núi .

Núi này Vô cùng lớn , hình dáng cũng kỳ quái đặc thù như cột trụ , mà xuyên thẳng mây trời .

Cậu tiếp tục bay thêm một đoạn lên tới đỉnh , và gặp ở đó một tòa đại điện cực lớn . Chính là [ Đại Lôi Âm Tự ] của chúng phật gia tây thiên .

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thiên Ma ( Hệ Thống ) sáng tác bởi musashi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi musashi
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.