Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Triển Khai

Tiểu thuyết gốc · 3566 chữ

Thiên Bình rời khỏi Hắc Vực thành , dẫn theo sau lưng hai ám vệ là Bắc Kình và Phong Vũ để giả trang Dạ Thiên Minh , hướng về chỗ kia Linh chu phi thuyền mà bay đến .

Đám người thấy nhóm của Thiên Bình trở lại , lẫn nhau nhìn một hồi xong cũng liền cất cánh .

Bên trong gian phòng Thiên Bình bày ra trận pháp cách âm , và bắt đầu bàn bạc ở bên trong .

" Lần này hành động , bất đắc dĩ dẫn các ngươi đi theo !! Dù sao ta chỉ muốn các ngươi nhớ lấy một điều này , khi nào cảm thấy bản thân nguy hiểm , thì lập tức chạy trốn !! "

" Đại nhân !? "

Cả hai nghe xong , có hơi kinh ngạc . Thiên Bình liền lắc đầu nói tiếp .

" Không cần phải thắc mắc , dù sao ta dẫn các ngươi đi theo ! Ta chắc chắn sẽ ưu tiên các ngươi sinh mệnh hàng đầu , ta không muốn phải mắc nợ các ngươi chủ tử rõ chứ ?! "

" Rõ !! "

Nói rồi , cậu đưa cho cả hai , mỗi người hai lá [ Thần Hành Độn Tẩu Phù ] và căn dặn cách sử dụng , cùng vài Bình sinh mệnh dược thủy , xem như cũng hoàn thành việc bảo mệnh của chúng .

Sau cùng cậu nhãn thuật mở ra [ Huyết Sát Môn ] và tiến vào bên trong không gian để sử dụng còn lại 1 tiếng thời gian , tương đương 60 ngày mà tập luyện .

Bắc Kình và Phong Vũ há hốc mồm kinh ngạc nhìn cậu cùng ( Huyết SÁT MÔN ) từ từ biến mất .


Thấm thoát , một tiếng đồng hồ ở bên ngoài đã trôi qua .

Thiên Bình xuất hiện trở lại ở giữa căn phòng , sắc mặt có vẻ rất hài lòng về quá trình tập luyện

Suốt 60 ngày ở trong kia không gian , cậu đa phần là hoạt động ở nơi thế giới game cả thẩy .

Dù sao , đối với kẻ địch hiện tại , thực lực của hắn cũng đã là một giấu chấm hỏi . Vì vậy để chắc chắn Thiên Bình cũng tìm cách trong suốt 60 ngày mà nâng cao thực lực bản thân , bằng cách đi săn tìm các món vật phẩm .

Lúc này cậu mới mở cửa đi ra , hai cái ám vệ thấy vậy cũng liền đi theo cậu .

Đứng trước mũi tàu , Thiên Bình thắc mắc cùng hai người bọn họ cất tiếng hỏi .

" Còn khoản bao lâu nữa mới đến !? "

Bắc Kình nhanh chóng cướp lời .

" Hồi bẩm chủ tử ! Dựa theo lộ trình tầm khoản 2 ngày đường nữa là sẽ đến được cái kia biên giới của Đại Ung Quốc ! "

Thiên Bình thở dài , cứ nghĩ khoản cách sẽ gần sắp đến , không ngờ lại còn xa như vậy . Nên chẳng còn hứng thú ngắm cảnh tiếp , liền trực tiếp trở lại phòng . Căn dặn cả hai thay phiên trông cửa , không cho người ngoài tiến đến .


Bên trong Lạc hầu phủ , một vài tiếng trước .

Dạ Thiên Minh bay đến , đúng lúc Lạc Thanh Đồng đang ở sân tập vẽ phù cùng với nhóm của Tiểu Thiên Đạo . Vừa thấy cậu Thanh Đồng sặc cả nước trà định tức tốc chạy trốn .

Không nghĩ là Tiểu Thiên Đạo vậy mà cùng Dạ Thiên Minh có quen biết , liền đến chào hỏi hắn .

" Ah , đại ca ca !? Sao ngươi lại ở đây ? "

Dạ Thiên Minh cười với tiểu gia hỏa xong đáp .

" Là do đại ca của ngươi nhờ ta đến , để bảo hộ cho nhóm của các ngươi an toàn !! "

Tiểu Thiên Đạo nghe xong cũng liền gật đầu .

Cô nhóc dắt tay định dẫn Dạ Thiên Minh đến để giới thiệu cho mọi người , thì quay qua quay lại thấy Lạc Thanh Đồng , thân ảnh đã biến mất .

" Kỳ quái , sư điệt mới đây đã chạy đi đâu mất !? "

Tiểu Thiên Đạo dắt theo Dạ Thiên Minh ngó qua ngó lại tìm kiếm mãi không thấy .

Vài kẻ gia đinh trong nhà thấy tiểu gia hỏa cùng Dạ Thiên Minh , bất giác như một thói quen hành lễ .

" Bạch Đại Nhân ! "

Thế mà Dạ Thiên Minh cũng gật đầu với họ .

" Ừ !! "

Đúng lúc này , họ mới kịp nhìn kỹ thì phát hiện ra mình đã nhận lầm , nhờ vào mái tóc đen của Dạ Thiên Minh .

" Bạch .. Hắc ??? "

Cả đám cứ vậy mà ngốc trệ một lúc . Chỉ có nhóm nữ nha hoàn là quyết đoán nhất .

" Mặc kệ , Bạch Hắc gì cũng được , loại này soái ca ta đều là fan hâm mộ aa !! "

Dạ Thiên Minh giật bắn người , cái này Phong Lâm Thành , từ trên xuống dưới đã được Thiên Bình một phen phổ cập kiến thức , cái gì gọi là fan hâm mộ .

Và rồi , Lạc Thanh Đồng cũng vừa vặn mà chạy đến ! Cô nàng lúc này đã cải trang nam tử y phục .

Những kia gia đinh vừa gặp cô cất giọng thì bị cô chặn họng .

" Đại ... "

" Thiếu gia nha ! "

" Đại .."

" Thiếu gia !! "

Cứ như một hồi , đến khi họ chịu thua sự ngang bướng của cô , mà chấp nhận gọi Thanh Đồng là thiếu gia hai chữ .

Dạ Thiên Minh đứng nhìn , cười trộm một cái , xong liền lạnh lùng lại sắc mặt , tiếp tục giả bộ như chẳng biết để cho Thanh Đồng diễn nốt vở kịch ..

bất chợt Tiểu Thiên Đạo chạy đến cất giọng nãi thanh nãi khí .

" Ngươi a , cái xấu sư điệt , học cái gì không học ...chưa gì đã học theo xấu đại ca của ta , lúc nào trốn đi cũng không báo với ta một tiếng !! "

Cô nhóc khoanh tay trước ngực , ngoảnh đầu, tỏ vẻ tức giận , Lạc gia phủ vậy mà bị một phen dậy sóng , đều đồng bánh kẹo khắp cả phủ , đến để dỗ ngọt cô nhóc .

Thanh Đồng thở dài nhìn Tiểu Thiên Đạo xong liền quay sang hỏi Dạ Thiên Minh .

" Ngươi tại sao lại ở đây ? "

Dạ Thiên Minh vẫn như củ đáp lại giống Tiểu Thiên Đạo đã nói trước đó .

Lạc Thanh Đồng nghe xong cũng có chút lo lắng cho mình sư phụ .

" Không biết lần này kẻ địch như thế nào , mà lại khiến cho Sư phụ ta lo xa như vậy a ? "

Dạ Thiên Minh thấy cô lo lắng cũng nhanh cất lời an ủi .

" Yên tâm đi , ngươi sư phụ hắn mạnh hơn nhiều so với những gì mà ngươi biết !! Đến cả ta cùng tiểu gia hỏa liên thủ cũng chưa chắc là đã thắng hắn !! "

" Chỉ mong là như vậy !! "

Dứt lời , cô cùng Tiểu Thiên Đạo , ra sảnh lớn tiếp tục luyện tập vẽ phù . Dạ Thiên Minh cứ vậy mà bắt một chiếc ghế ngồi ở đó quang sát .

Luyện được một lúc , Tiểu gia hỏa đã cảm thấy chán . Muốn rủ rê cô cùng chuyển sang chơi trò bắn súng nước , thì Lạc Thanh Đồng cũng gật đầu đồng ý .

Cô nhóc mò mẫm trong rương đồ hệ thống của mình lấy ra đủ loại súng nước để cho Thanh Đồng tha hồ lựa chọn . Sau đó liền tự giác bốc ra của mình hai thanh cam sắc súng lục , mà chạy đến bên cạnh hồ nước để nạp đạn .

Thanh Đồng đứng loay hoay một hồi cũng liền chọn cho mình một thanh một thanh nhỏ aka , mà nạp đầy đạn ở hồ nước .

Cái này trò chơi bắn súng Thiên Bình cùng Tiểu Thiên Đạo đã cải cách rất tốt cho việc luyện thân pháp .

Vì vậy cô nhóc bắt đầu phổ biến luật chơi cùng với mình sư điệt , và rồi bắt đầu cuộc chơi .


Mặt khác , nói đến Thiên Bình vì quá buồn chán ở việc chờ đợi .

Cho nên cậu đã đi ra bên ngoài .

Vừa ra đến , cậu để toàn thân khí tức ra bao phủ lấy toàn bộ linh chu phi thuyền . Và rồi hung hăng đạp không mà bay kéo theo nó ở phía sau .

Cảm thấy chưa đủ nhanh , cậu lại vận khởi tiếp thể thuật , vươn ra hỏa diễm đôi cánh , tốc độ bay lại càng thêm gia tốc .

Bất giác , cái kia quảng đường 2 ngày trời của linh chu phi thuyền , nay đã rút ngắn lại còn chỉ nửa ngày cậu vung cánh .


Tại Đại Ung Quốc biên giới

Đám kia vị diện luân hồi giả suy nghĩ một lúc , sau đó tiến đến nhóm người của Thiên Bình để nói ra yêu cầu .

" Minh Tôn , hiện tại chúng ta đã ở biên giới của Đại Ung Quốc ! Vì chỉ để cho tiện lợi trong việc tiếp đón , ba người chúng tôi sẽ tạm đi về trước một chuyến để báo cáo , vì vậy mong ngài sẽ chịu khó mà đợi ở đây !! "

Thiên Bình không có đáp lại , nhưng cậu dơ tay tỏ vẻ như không ý kiến .

Mắt thấy linh chu phi thuyền khởi hành rời khỏi , Bắc Kình tiến lại hỏi hang .

" Đại nhân ! Tại sao ngài lại không cự tuyệt mà đi theo bọn chúng ! Lỡ đâu lát nữa , bọn chúng sẽ kéo người đến phục kích chúng ta thì sao !? "

Tất nhiên điều này Thiên Bình cũng đã suy nghĩ , nhưng có điều .

" Thật ra , có theo hay không cũng chẳng quang trọng ! Ngươi cái này ngốc tử , vậy mà lại không thông minh như bạn đồng hành của ngươi , hiểu ý ta ! "

Phong Vũ đứng một bên cười trộm hắn , Bắc Kình có chút xấu hổ , nên cúi đầu gãi ót . Và rồi cậu giải thích cho hắn .

" Ý của Thiên Bình đại nhân đó là , dù có đi theo hay không , thì cũng không thay đổi được một chuyện , đó là chúng ta sẽ chiến đấu cùng tổng lực của quân địch ! Tôi nói có đúng chứ !? "

Thiên Bình cười gật đầu . Phong Vũ lại nói tiếp .

" Huống hồ , việc đại nhân lựa chọn ở đây xem ra là có mục đích ! Nếu tôi đoán không lầm , có lẻ ngài đang tính bày ra trận pháp !? "

Hoàn toàn đúng ý Thiên Bình , cái này ám vệ thông minh , cậu rất thích nên vỗ tay tán thưởng .

" Tốt ! Ta rất thưởng thức cậu ! Được rồi , thời gian không có nhiều , cả hai hãy mau giúp ta sắp xếp một vài chỗ theo hướng ta chỉ nhé ! "

" Vâng ! Đại nhân !! "

Cả ba người trong đêm tối , cặm cụi sắp đặt trận pháp . Theo bát môn , lấy tứ trụ làm mắt trận trung tâm .

Loại này sát trận , chính là [ Thần Cấp Trận Pháp ] trong ma tộc . Một khi đã kích hoạt , thì trừ vị trí trung tâm của mắt trận , những nơi còn lại , trong vòng phạm vi của 500 mét sẽ trực tiếp bị sát khí của người khởi trận công kích liên tục trong 5 phút .

Thấm thoát , trận pháp đã hoàn thành được hơn 10 phút đồng hồ .

Lúc này , nhóm kia linh chu phi thuyền rời đi , cũng vừa vặn trở lại và kéo theo sau nó là 3 chiếc khác .

" Dừng lại !! "

Một tên trong nhóm ba người rời đi lúc nãy ra hiệu cho nhóm tàu phiêu ở không trung chờ đợi .

Bắc Kình cùng Phong Vũ có hơi nhíu mày nhìn về số kia quân số của bọn chúng .

Bất quá Thiên Bình vẫn chưa có ra hiệu nên họ vẫn không có manh động .

Sau cùng gã kia khi nãy ra hiệu , cũng đã tiến về hướng của mũi tàu mà nói vọng lớn .

" Minh Tôn , chủ tử của chúng tôi cho mời !! "

Thiên Bình nghĩ ngợi xong cười khẩy , ra hiệu cho Bắc Kình cùng Phong Vũ ở lại . Một mình cậu tiến lên .

----

Vừa thấy Thiên Bình bay tới , gã kia ra hiệu , dẫn cho cậu Thiên Bình tiến về chiếc kia to lớn phi thuyền ngự tại phía sau .

Bịch

Cậu dậm chân đáp xuống tại đầu mũi , trước mắt hiện đang có hơn 30 đứa nhìn cậu quang sát .

Cậu không mảy may quang tâm cho lắm .

Và rồi , có một gã ăn mặc hơi bóng bẫy cầm theo chiếc quạt từ trong thủ phủ bước đến .

" Ngài là Minh Tôn , Dạ Thiên Minh của Hắc Vực !? "

Hắn làm một cái cúi đầu hành lễ , xong ngẩn mặt nhìn ngắm dò xét .

Thiên Bình nhàn nhạt đáp trả .

" Chính là bổn tôn , ngươi là ? "

Hắn cười trong rất có vẻ rất gian xảo .

" Tại hạ chính là Chu tổng quản , nghe danh của Minh Tôn đã lâu , nay vừa vặn có dịp gặp mặt , nên muốn bạo gan không đợi lệnh mà diện kiến trước !! Minh Tôn mời , chủ tử của tôi ở trong đang đợi ! "

Thiên Bình híp mắt nhìn hắn , xong lại lạnh nhạt khuôn mặt đi theo sau lưng không thèm nhìn xung quanh .

Về phần hắn Chu quản gia , thật ra hắn đã không ngừng quang sát trộm Thiên Bình sắc mặt , kể từ lúc cậu bắt đầu bước lên linh chu phi thuyền rồi .

Thình lình hắn quay về tỏ vẻ cùng cậu thân thiện .

" Nghe đồn Minh Tôn nhan sắc mỹ nam hơn người , nay Chu tôi được diện kiện , quả nhiên bất phàm , như những gì thiên hạ vẫn đồn đại ! "

Thiên Bình , mặt không biến sắc đáp trả .

" Chu tổng quản nói quá , chỉ trách mọi người quá thành thật trong việc đồn đại , bản tôn thất trách !! "

Phốc

" Ngọa tàu , cái này Minh Tôn rốt cuộc ý là gì !? "

Chu tổng quản rồi bù suy nghĩ đầu đổ mồ hôi , chỉ vì Thiên Bình một câu nói . Chứa đầy hàm ý .

" Mẹ , rốt cuộc là ý gì ? Hắn đang khiêm tốn ? Hay là hắn một kẻ tự tin thái quá , mà nếu là như thế thì hắn chỉ cần nói ( ta quá khen thôi ) , tại sao lại đổ lỗi cho người dân đồn đãi , Ngọa tàu con mẹ nó , đã vậy hắn còn tự nhận mình thất trách , trong việc quản lý người ta khen ngợi hắn !!! Má ơi "

Thấy hắn có vẻ chật vật , Thiên Bình nhàn nhạt hỏi tới .

" Chu tổng quản , không sao chứ !? Phải chăng bản tôn nói gì đó không đúng , làm Chu tổng quản phật ý !? "

Hắn nghe xong giật bắn mình cười gượng gạo xua tay .

" Không không , Minh Tôn ngài không nói gì sai cả ! Chỉ là Chu tôi đang muốn trách bọn kia binh lính làm việc vô kỷ luật trong việc tiếp đón vị khách quý như ngài mà thôi !! "

Chu tổng quản không có cách nào để nói , nên bèn biện đại một cái lý do nữa vời nào đó .

Thấy Thiên Bình , ánh mắt hơi xem xét , hắn vội vả kêu đại 5 , 6 người đến để trách mắng .

" Các ngươi đó , thường ngày các ngươi làm việc như thế nào thì ta không biết , nhưng nay khách quý đến ! Ít ra cũng phải cho chủ tử một tí mặt mũi ... "

Bất ngờ , hắn bị Thiên Bình chạm vai chặn lại

" Chu tổng quản , đừng tức giận hại thể !! Loại này kẻ hầu người hạ , cứ tức giận mà la , là hoài cũng không hết !! "

Uỳnh

Thiên Bình đột ngột vung chưởng ra kình phong vào 6 người xui xẻo trực tiếp miễu sát họ .

Chu tổng quản , giật mình nhảy bật ra quát lớn .

" Minh Tôn , ngài làm vậy là có ý gì !? Vì sao ngài lại động thủ !? "

Cậu chỉ cười lạnh nhạt đáp lại .

" Động thủ !? Vì sao ngài lại nói ta động thủ !? "

Chu tổng quản , tức giận .

" Ngọa tàu ! Chẳng phải ngươi vừa mới ra tay giết người hay sao !?? "

Thiên Bình làm vẻ như không hiểu , nghiêng đầu nhìn hắn thắc mắc .

" Người !? Loại này không bằng heo chó , không tôn trọng chủ tử mà ngài gọi là Người !? "

Chỉ một câu nói , toàn bộ binh lính , bao gồm cả gả kia Chu tổng quản , đều đứng hình nuốt một ngụm khí lạnh , mà nhìn cậu e ngại .

" Nhưng ... "

Bất quá hắn còn định cùng Thiên Bình nói tiếp . Thì ...

" Đủ rồi , các ngươi còn muốn cản đường khách quý đến khi nào nữa ! "

Từ bên trong chánh điện , có giọng nói nữ tử vọng ra làm cho bọn hắn nín lặng . Bất chợt cả đám vội quỳ xuống , hướng về phía chánh điện mà nói .

" Chủ tử bớt giận , là do chúng thuộc hạ thất trách !! "

Thiên Bình có hơi nhíu mày , lúc nãy lời nói của nữ tử kia vậy mà có ẩn chứa uy áp . Xem ra thực lực cũng không phải tầm thường .

" Minh Tôn , để ngài chê cười ! Mời "

Giọng nói lại vọng ra nữa , cậu cũng không thèm để ý tiếp bọn xung quanh , tự giác đi vô ! Gian phủ đệ bên trong .

--------

Vừa đến , cậu tự vận khởi nhẹ khí tức tạo ra phong mang , thổi hết các cánh cửa mở rộng , mà chấp tay sau lưng , ra vẻ đạo mạo lạnh nhạt đi vô .

Và rồi ! Cơn gió vẫn còn chưa ngừng lại , nó tiếp tục thổi bay những vải lụa màn đỏ treo xung quanh phấp phới , như tung bay , nhấp nhô hệt sóng biển , loại này tràng cảnh cậu xuất hiện , làm cho cậu càng bật thêm độ tiêu sái của bản thân .

Keng keng..

Bất chợt , có tiếng âm thanh của kim loại va chạm , đám người nhìn lại ... Thì hướng phát ra của âm thanh , chính là từ hướng chủ tử của chúng .

Chính giữa chánh điện , người con gái mang vải lụa mỏng màu đen che mặt , với mái tóc đỏ rực uống cong phía ngọn như hỏa diễm , mặc trên mình một bộ đầm đen đến gối , kiểu tây âu . Nhìn cậu ngơ ngác !

Chiếc ly bằng vàng , trước đó bị rớt , vẫn còn lăn lốc trên sàn mà không người ra dọn .

--------

  • Leng Keng *

" Đại ca cẩn thận , thực lực của cô gái này có vẻ không tầm thường !!

Giọng của Tiểu hệ thống nhắc nhở.

Thiên Bình cũng đồng quang điểm truyền âm lại cùng nó .

" Ca biết rồi !! Nếu có gì không ổn , ta sẽ yêu cầu đệ dùng [ Độn Tẩu Phù ] ngay . "

" Vâng đại ca ! Cứ tin ở em ! "


Thiên Bình ngước nhìn nữ tử cất giọng , nhàn nhạt .

" Ngài là ở đây chủ tử !? "

Tuy hỏi vậy thôi , nhưng Thiên Bình đã dùng linh thức bí mật dò xét hết thẩy , phát hiện chẳng còn ai ẩn núp ở phía sau .

Cô gái lúc này , nghe xong câu hỏi của Thiên Bình mới bừng tỉnh , điều chỉnh lại trạng thái .

" Phải ! Người đâu , mau dọn bàn , Minh Tôn , mời ! "

Cô ra hiệu cho những hạ nhân điều động chuẩn bị công tác , và hướng cho Thiên Bình đến ngồi ở chỗ gần nhất với mình ở bên tay trái .

Vừa ngồi xuống , cậu thấy đối diện mình có một gã vóc dáng hơi to lớn , nhìn cậu bằng ánh mắt hơi hung ác .

Cậu cười khẩy , xong liền nhắm mắt điều động linh thức . Mà chuẩn bị làm những trò trang bức .

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thiên Ma ( Hệ Thống ) sáng tác bởi musashi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi musashi
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.