Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luân Hồi Pháp Tắc

Tiểu thuyết gốc · 3584 chữ

" Cái này rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy !? Nếu như mình chết rồi thì hiện giờ , đây là đâu !? "

Thiên Bình đảo mắt nhìn xung quanh , tuy nhiên cậu chỉ thấy một vùng trắng xóa không gian , chẳng có một thứ gì ở đây cả .

Bất chợt

Một đóng khác hình ảnh lại đến .

Lần này cậu thấy rõ người trong ảnh chính là Tử Huyên , không nói chính xác hơn . Chính là mẫu hậu của Thiên Bình .

Cô bị thổi bay đến lam tinh thế giới , mắt nhìn thông đạo dần dần biến mất .

Cô đứng đó ngơ ngẩn trong một lúc xong cũng liền nhìn lại , một phần linh hồn của đứa trẻ đang yếu dần vì không có thể xác , bất giác , cô tức tốc chạy đến nơi đó lam tinh cầu .

Liền điều động ra toàn thân thực lực , giúp ổn định lại cái kia linh hồn yếu ớt .

Cô ôm đứa nhỏ đó trong tay , cứ ngồi đó nhìn nó , nước mắt không cầm được , cứ từng hồi , từng hồi chảy xuống .

Bỗng dưng

Thời gian bị ngừng lại , Trên không trung lôi vân kéo đến , như muốn bài xích cô loại này ngoại lai .

Thiên Bình đứng nhìn càng lúc càng đau đớn , cậu biết người đến chính là Tiểu Thiên Đạo , thế nhưng lúc đó cô nhóc còn chưa sinh ra ý thức , thì hỏi làm sao mà cậu trách được cô nhóc đây .


Thiên Bình chăm chú nhìn mẫu hậu của mình dùng cơ thể , mảnh mai của cô để che lại cho kia linh hồn tránh được những đạo Lôi kích .

Đến lúc này , cơ thể của cô vốn đã chịu vài vết thương trước đó , không ngờ đến đây lãnh thêm lôi điện của Thiên Đạo , cô triệt để trọng thương , phun ra ngụm máu .

Thiên Bình , hai mắt không còn như bình thường nữa , lộ rõ hung ác , chảy ra hai hàng huyết lệ .

Bỗng dưng lúc cô vừa ngã xuống ngất . Liền Thiên Đạo cũng không công kích nữa .

" Không ...Không lẽ ..cô nhóc bắt đầu sinh ra linh trí !? "

Thiên Bình chỉ thấy , một luồng ánh sáng bao lấy cơ thể của mẹ cậu và cái kia linh hồn .

Lập tức toàn bộ Ma Khí của cô đã bị rút lấy , để nhập vào linh hồn kia của cậu .

Thiên Đạo trợ giúp cái này linh hồn , ngụy tạo ra đầy đủ những hồn phách giả , xong liền rút lấy của mẹ của cậu 3 giọt tinh huyết , xem như triệt để phế bỏ tu vi toàn bộ .

Và 3 giọt tinh huyết ấy được Thiên Đạo vận dụng [ Luân Hồi Pháp Tắc ] đánh vào cái kia linh hồn , tạo thành một cơ thể hoàn chỉnh .

Cuối cùng Thiên Đạo phát đến luồng sáng trị đỡ vết thương cho cô .

Không lâu sau cô tỉnh lại , chỉ thấy trước mắt đứa nhỏ đang ngơ ngác nhìn mình . Cô liền nghĩ là Thiên Bình nên ôm chặt lấy nhóc ấy , nhưng liền xực nhớ lại hết thẩy mọi chuyện .

Nhìn mình toàn bộ tu vi bị mất hết , nhưng bù lại ở bên cạnh linh hồn của Thiên Bình đã xem như an toàn .

Và rồi cô đặt tên cho nhóc này là Tiểu Bình , hai mẹ con hơi chật vật vào những ngày đầu ở một cái khác thế giới .

Cô cố gắng để khôi phục được một chút tu vi thì liền phát hiện , nơi này Ma khí không nhiều , nếu theo con đường Ma Tu thì không biết đến khi nào mới có thể về nhà được .

Hai mẹ con cùng nhau phiêu lưu , mãi đến một ngày hai người vô tình đụng độ với gia đình của Vương Lão !

Tử Huyên vô tình đã giúp được , gia đình họ Vương đẩy lùi được một nhóm sát thủ , sau cùng để báo đáp cô , họ chấp nhận để Tiểu Bình ở tạm nhà họ , để cô có thể tham gia quân ngũ . Và dùng tên giả là Tử Huyên .


Rốt cuộc đến giờ phút này , Thiên Bình mới hiểu ra hết thẩy mọi chuyện !

Cậu muốn được trở lại , cậu muốn được ở bên mọi người . Và hơn hết nữa lần này cậu muốn chính mình phải trở thành người mạnh nhất , để bảo vệ hết tất cả những người quang trọng đối với mình . Cậu không muốn bất kỳ ai sẽ phải tổn thương nữa , liền có chống cả trời cậu cũng sẽ chống

Một đạo tâm mới đã sinh ra , lần này biến hóa để cho Thiên Bình rơi vào một phen cảm thấy được đại đạo tồn tại cảm giác .

Ở mới con đường này , cậu không phải chiến đấu như lúc trước để đạt đến thực lực cậu cần nữa .

Mà ở con đường này , cậu sẽ chiến đấu vì để bảo vệ người thân của mình , vì mọi người mà không ngừng tăng lên thực lực . Sẽ không có bất kỳ giới hạn nào , mà cậu muốn đạt đến nửa .

Giới hạn mà cậu muốn đạt đó chính là đến cả những Thiên Đạo của khắp vạn giới đều phải vì cậu mà cảm thấy kính sợ lép vế .

Vù Vù Vù

Bất chợt , gió lớn nổi lên bên trong không gian trắng .

Thiên Bình não hải bỗng ùa vào một số đại đạo pháp tắc , để cậu toàn thân nhận lấy một phen biến hóa

Uỳnh

Huyết sắc linh khí nổ ra khí thế , làm cho không khí còn bị nứt vỡ , thổi thêm to lớn phong hơn nữa .

Thiên Bình mở ra hai mắt , cặp này đỏ thẫm con ngươi , trải qua một phen đại đạo pháp tắc gột rửa liền phát sinh ra nhãn thuật dị biến .

" Mở ! "

Uỳnh uỳnh Uỳnh

Đôi mắt cậu phát ra ánh sáng , quang mang đỏ rực vào giữa hư không phía trước mắt . Liền lúc này , một đạo vết rách không gian xé ra , hé lộ bên trong ra một to lớn đỏ thẩm cánh cửa !

Liền cái này cánh cửa bên trên là một to lớn xương khô kim sắc cuả Long tộc bao lấy . Vừa hiện thế !! Thiên Bình đã phát giác , sự uy nghiêm của nó . Cuối cùng cậu đảo mắt đến bên một cái bản hiệu không chữ viết , xem ra cũng đã rõ ràng ý tứ .

" Liền ngươi đã đỏ như máu vậy thì đặc cho ngươi là ( Huyết Sát Môn ) đi ! Huyết môn ai cản , thần ma trảm chi "

Thiên Bình suy nghĩ một lúc xong liền nói ra được cái tên và một câu văn cho cái cánh cửa .

Không ngờ lập tức tại trên vương bài bảng tên , liền xuất hiện ra tên gọi của cái này cửa và 2 câu văn cũng được khắc hai bên cột lớn tả hữu .

Một màn này Thiên Bình cảm thấy cực kỳ hài lòng . Xong liền dùng tinh thần trải ra để câu thông với Huyết môn nơi muốn đến .


Dạ Thiên Minh , Tử Huyên cùng Tiểu Thiên Đạo vẫn còn chờ đợi kể từ lúc Thiên Bình biến mất đã qua hơn 10 phút .

Bỗng dưng một đạo cắn xé hư khốn hiển lộ ra . To lớn Huyết Sát Môn trước mắt cả ba xuất hiện , bộ xương lớn cự Long liền * Rống * lên uy áp một tiếng , và rồi cánh cửa mở ra Thiên Bình từ bên trong , toàn thân lành lặn nhìn lấy ba người trước mặt .

Vừa thấy Thiên Bình , Tiểu Thiên Đạo nhanh như một chú sóc , chạy đến ôm hắn tỏ vẻ ủy khuất .

" Đại Caa aaa ! Ngươi xấu cực kỳ xấu , làm cho ta sợ Aaa ! "

Dạ Thiên Minh đứng nhìn cặp này Yêu nghiệt hai cái anh em , vậy mà còn có loại này ấm áp hình ảnh , cũng không giữ được một tia cảm thán .

" Tiểu Thiên , ngoan .. đại ca xin lỗi !! Muội có bị thương ở đâu không ?! "

Thiên Bình ẫm cô nhóc lên tay , đảo mắt dò xét , thực tình hắn không biết những gì Tiểu Thiên Đạo đã thể hiện trong lúc hắn ngất .

Ngay lập tức , cô nhóc nãi thanh nãi khí đáp .

" Mới không có a !!! Ta với Dạ Thiên Minh ca ca cùng nhau hợp sức đánh thắng được hắn luôn đó ! "

Thiên Bình , ngạc nhiên ánh mắt . Xem ra có gì đó ẩn tình bất quá giờ cũng không phải lúc để hỏi . Cậu nhìn đến Dạ Thiên Minh gật đầu một cái với hắn

" Thiên Minh , lần này cám ơn ngươi ! Xem như ta nợ ngươi lần này . Sau này nếu ngươi có gì cần giúp đỡ , cứ trực tiếp cùng ta nói !! "

Dạ Thiên Minh phất tay , nhưng cũng hiểu nợ ân tình của cường giả tất nhiên là quý báu . Cậu quay người cất tiếng nói ra

" Chuyện đó để sau đi tính , liền ngươi cũng an toàn rồi , ta cũng về đây ! "

Thiên Minh chào từ biệt , liền Thiên Bình cũng đáp lại .

" Ừm , tạm biệt ! "

Dạ Thiên Minh đạp đất bay lên không trung , liền hướng nơi to lớn linh chu phi thuyền mà đến .


Bấy giờ Tử Huyên nhìn thấy Thiên Bình trở về , trong lòng cô thở ra được một tia nhẹ nhỏm .

Nhưng nghĩ đến lúc Thiên Bình nhập ma , nguyên do vốn từ mình mà ra .

Cô không khỏi tự trách , cho nên chỉ biết im lặng đứng nhìn cậu .

Lúc này , Thiên Bình mới đặt Tiểu Thiên Đạo xuống đất . Sau đó chạy đến ôm thật chặt lấy cô . Miệng cất lên tiếng gọi .

" Mẫu hậu ! "

Liền cả cậu cùng cô , nội tâm vui đến chảy nước mắt , khóc một lúc mới chịu ngừng hẳn .

Tiểu Thiên Đạo , thấy màn này cảnh cũng . Muốn chạy đến nhưng sợ phá vỡ giây phút đoàn tụ của hai người , nên cô nhóc cứ thập thò lắp ló .

Thiên Bình cùng Tử Huyên thấy vậy cũng cười khổ . Ngoắc tay ra hiệu cô nhóc .

" Tiểu Thiên lại đây ! "

" Chúng ta người một nhà mà ở đó còn ngại cái gì ! "

" Ah " Cô nhóc cao hứng , nho nhỏ đôi chân chạy đến , ôm chầm lấy hai người .

Tử Huyên thật nhất chính là Tiểu Thiên Đạo những lúc như vậy . Xinh xắn tiểu nha đầu , thật không khỏi làm cho người ta yêu mến cảm giác . Cô ẫm Tiểu Thiên Đạo lên người , cả nhà 3 người tiến đến ngồi trên một tản đá gần đấy .

Thiên Bình , cũng bắt đầu kể lại những gì đã chứng kiến ở bên trong cái kia không gian trắng .

Nhất thời cậu quay sang ghẹo Tiểu Thiên Đạo véo má cô nhóc

" Xem ra Tiểu Thiên nhà chúng ta thực sự là có duyên nha , cái này xấu muội muội vậy mà lại là phúc tinh hahaa ! "

Cô nhóc đưa tay phủi mặt đẩy ra cánh tay của Thiên Bình bá khí nói .

" Xấu đại ca không cho ghẹo ta ! Lúc đó ta cũng không biết cái gì cả .... chỉ là ta nghĩ là , mình phải nên giúp đỡ cho mẹ mà thôi ! Cũng từ ngày đó , mà ta bắt đầu quang sát kỹ hơn thế giới con người, nhờ vậy mà phát sinh ra ý thức đó !! "

Tử Huyên cười hiền diệu xoa đầu cô nhóc

" Tiểu Thiên , cảm ơn con nhiều ! Con đúng là phúc tinh nha "

Cô nhóc được khen , hơi ngại cúi đầu che giấu khuôn mặt , sợ bị họ thấy mà ghẹo chọc cô nhóc .

Thiên Bình thấy vậy cười trộm một cái , xong liền quay sang Tử Huyên .

" Mẹ , những năm qua vất vả cho mẹ rồi !! "

Cậu muốn gọi bằng mẫu hậu , nhưng Tử Huyên đã nhanh chóng cản lại dù sao cũng đã quen rồi tiếng Mẹ , Thiên Bình cũng đành chiều ý .

" Không ! Con mới là đứa vất vả nhất đứa ngốc ! Xin lỗi vì không thể bên cạnh con bấy lâu ! Có rảnh hãy kể cho mẹ nghe quảng thời gian qua con sống như thế nào nhé !! "

Cô lắc đầu đưa tay phải lên chạm lấy khuôn mặt của Thiên Bình nhẹ nhàng đáp .

Đứa con này , khi đó rơi vào tay sát thủ bị rút ra một phần linh hồn , cô sợ Thiên Bình từ đó ảnh hưởng đến ngày sau tư chất nên đã cố gắng đoạt lại được linh hồn ấy . Nhưng không ngờ liền bị rơi vào gian kế , đã phải đến lam tinh thế giới .

Suốt mười hai năm qua Tử Huyên không khỏi suy nghĩ , đến việc Thiên Bình như thế nào sinh sống . Liền trước đây lo sợ Thiên Bình bị ngốc nghếch xem ra đã không có , không những thế sống cùng nhau quãng thời gian , cô thừa hiểu Thiên Bình lại là một thiên tài trong giới tu chân . Làm cho cô không khỏi giấu được rất tự hào về cậu .

Bầu trời cũng đã xế chiều , Thiên Bình đứng dậy gọi hai người để trở về . Dù gì hơn một ngày trời , cái kia Ngọc Nhi cùng Thanh Đồng chắc cũng rất lo lắng .

Thiên Bình phất tay để cho Huyết sắc khí bay ra bao phủ lấy hai người

Cậu chợt cười khẩy một cái , sau đó liền thử , để xem mới cơ thể của mình có gì biến hóa .

PHỰC

" Waaaa!! Đại ca .. đại ca .. ngươi tại sao có cánh !? "

Thiên Bình bất chợt từ lưng huyết sắc khí hóa thành một đôi to lớn cánh dơi không ngừng cháy lên ngọn lửa [ Hỏa Âm ] xanh lá cây hỏa diễm , làm Tiểu Thiên Đạo giật bắn mình hỏi hang cậu .

" Ha ha ! Là [ Bất Tử Thể ] đột phá thứ hai cảnh giới đấy ! Ngưu bức không ! "

Tiểu Thiên Đạo hai mắt tỏa sáng thích thú nhìn cái này cánh gật đầu đầu lia lịa .

" Ngưu bức a !! Ta cũng muốn .. ta cũng muốn !! "

" haha , đợi đi chừng nào Tiểu Hệ Thống tỉnh lại chúng ta hỏi nhóc ấy xem có cách gì để muội mọc cánh không !! "

" Ừm "

Thiên Bình định làm một phát xem thử lại hại của đôi này cánh thì thật không ngờ . Chỉ một phát vung không để ý xém chút cả ba bay vào đến vũ trụ

Cái này tốc độ liền làm Tiểu Thiên Đạo thèm phát nghiện .

Thiên Bình sau một lúc cũng đã quen dần với đôi cánh , liền bắt đầu đầu hướng phong lâm thành mà khởi .


Phía bên ngoài cổng Phong Lâm thành

Từ xa , Thiên Bình trên bầu trời xuất hiện hỏa diễm đôi cánh làm cho mấy lính gác không khỏi giật mình sợ sệt , lập tức báo động kiêng trống . Để cho người dân nhanh tìm chỗ trốn .

Thế nhưng cái kia không rõ sinh vật vậy mà đang hướng cái này thành mà đến , binh lính hơi có chút hãi liền cũng đều động công tên chờ để tấn công .

Khi đã vào tầm bắn ! Cái kia đội trưởng đưa tay lên , định phất xuống để ra hiệu xã tiễn , thì thấy rõ cái đôi cánh chính là Thiên Bình một cặp hỏa cánh .

Chát

Vị đội trưởng xém chút chơi lớn cho bắn Thiên Bình rồi , may là phản xạ hắn nhanh lẹ .

Liền từ hạ lệnh , hắn đảo qua thành tự tát một cái , đám kia cung thủ cũng chú ý thắc mắc . Để rồi thấyThiên Bình khuôn mặt liền đem cung đi giấu sau mông cùng một lúc .

Bọn hắn định chào với Thiên Bình vậy mà tốc độ của cậu quá lẹ .

Câu bay phất ngang liền đẩy theo dư ba gió lớn thổi các lá cờ sạp hàng , trong thành tung bay phất phới .

Trên không , cậu thấy Lạc Thanh Đồng cùng Ngọc Nhi đang tập luyện với nhau trong sân , liền cũng đáp tại chỗ đó

Phù

Hai người đang không chú ý chợt Thiên Bình đáp xuống nổi lên trận gió thổi tóc cả hai hơi có chút rối .

Lạc Thanh Đồng híp mắt một chút , cứ nghĩ là yêu thú tấn công định bắn tới công kích , để rồi nhìn lại mới thấy rõ một nhà của sư phụ .

" Waaaa ! Sư phụ , người chạy đi một ngày trời là để mọc cái này đôi cánh ? "

Cô nhóc cũng như Tiểu Thiên Đạo bị một phen thu hút mắt nhìn , thắc mắc cùng Thiên Bình hỏi .

Thiên Bình gật đầu vui vẻ .

" Ừm ! Ngưu bức không ! "

Lạc Thanh Đồng gật đầu lia lịa , xong xoay dò xét đôi cánh .

" Sư phụ Ngưu bức ! "

Cảm thấy đã , mãn nhãn đôi mắt . Thanh Đồng đưa ngón cái dấu hiệu số một biểu lộ cảm xúc .

" Hahah ... "

Thiên Bình , cười một phát thật cao hứng . Xong liền hỏi

" Cả hai đang luyện tập ? "

Hai người gật đầu với cậu , Lạc Thanh Đồng cướp lời trước .

" Vâng ! Con với sư mẫu đang tập luyện để cho quen công kích liên tục "

" Ồ !!"

Thiên Bình nghe vậy liền ngạc nhiên một chút xíu . xem ra cái này đồ nhi đã xác định muốn học thành của hắn [ Vô thức công kích ] rồi .

Thế nhưng Thiên Bình cũng có hơi thắc mắc , Ngọc Nhi chưa từng học qua công pháp , thì đấu tập như thế nào ?

Cậu liền hỏi Ngọc Nhi

" Ngọc Nhi , tập luyện với Thanh Đồng có gặp chỗ nào khó khăn không ? "

Ngọc Nhi lắc đầu , liền đáp lại .

" Không có , tập luyện với Đồng Đồng rất vui . Cả hai ngang sức nhau cạnh tranh vui lắm !! "

Lạc Thanh Đồng đứng một bên nghe xong , liền cười khổ .

" Sư Mẫu a ! Người cứ như mình đồng da sắt , làm đồ nhi chật vật hoài ! Đã vậy còn một đống kỳ lạ công pháp nữa ! Đồ nhi chèo chống cùng người mệt lắm a "

Thiên Bình ngạc nhiên , cái này [ vô cấu thể ] vậy mà lợi hại đến vậy ? Còn thêm cái gì một đống công pháp ai dạy cho cô ?

Tất nhiên có một cách nhanh nhất để biết rõ những gì đang diễn biến .

" Dù gì hai người cũng sẵn đang mặc đồ luyện tập ! Giờ cơm tối cũng chưa tới . Đi chúng ta , đi tập luyện ! "

Tử Huyên đi đến hỏi nhỏ cậu !

" Thiên Bình , con không định nghỉ ngơi hả !? "

Ngay tức khác Thiên Bình đáp .

" Yên tâm đi con đang khỏe lắm , với lại con có phát hiện một nơi luyện tập rất tốt !! Ở đó thời gian hơi khác so với ở đây !? "

" Thời gian hơi khác ? "

Tử Huyên thắc mắc , 3 cô nhóc cũng tò mò đợi cậu .

" Liền để đến nơi đó đi rồi từ từ mọi người sẽ hiểu !! Để xem dự là còn nửa tiếng nữa đến giờ cơm a .. ! Được rồi , vừa đủ để cả ba thăng thêm một cấp bậc "

Thiên Bình suy ngẫm xong nói ra suy nghĩ cả ba người mở to mắt nhìn cậu như hóa ngốc .

30 phút đồng hồ , đột phá một cấp . Cái này Thiên Bình rốt cuộc định làm gì đây ?

Chưa ai kịp hỏi . Liền Thiên Bình nhãn pháp mở ra [ Huyết Sát Môn ] . Lạc Thanh Đồng nhìn thấy cái này mới nhãn pháp , hai mắt liền lóe sáng nhìn ngắm cánh cửa .

Chỉ thấy Thiên Bình bất chợt đưa tay gõ trán cô nhóc

" Từ từ mà lĩnh ngộ , cái này đại môn ẩn chứa bên trong rất nhiều đạo pháp , lúc này đồ nhi vẫn chưa phải lúc ! "

" A "

Thanh Đồng hai tay ôm trán xong cũng liền nghe theo lời cậu căn dặn .

Cuối cùng Huyết Môn mở ra Thiên Bình dẫn đầu nhóm người , lần lượt tiến nhập .

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thiên Ma ( Hệ Thống ) sáng tác bởi musashi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi musashi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.