Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tim chợt đập nhanh

Phiên bản Dịch · 482 chữ

Đi, hay không đi? Trong đầu nàng xuất hiện sự giằng co.

“Thánh nữ công chúa, người còn do dự gì thế? Không đi chúng ta sẽ bị phát hiện mất! Ác ma kia tuy trong khoảng thời gian ngắn sẽ không động tới người, nhưng ai đảm bảo về sau hắn sẽ bỏ qua cho người, người đường đường là Thánh nữ công chúa sao có thể làm nô làm thiếp?” Người nọ có chút lo lắng nói.

Long Phù Nguyệt mỉm cười nói: “Ngươi theo dõi ta! Ngươi trà trộn vào từ khi nào?”

Trong đôi mắt người nọ hiện lên một chút ngạc nhiên: “Thánh nữ thật thông minh, không sai, để chờ thời cơ cứu công chúa mạt tướng đã ở trong đại quân 3-4 ngày……”

“Vậy ngươi tên gì?” Long Phù Nguyệt vẫn chưa yên tâm.

“Thánh nữ công chúa thật sự đã quên mạt tướng rồi, mạt tướng là Dương Tư Minh, đã từng là hộ vệ của công chúa, ngày thành phá cũng vừa lúc mạt tướng về nhà thăm người thân, khi trở lại thì tất cả đã không thể cứu vãn được nữa…….Vì vậy mới khiến công chúa rơi vào tay bọn họ, là mạt tướng thất trách, sau khi mạt tướng đưa công chúa rời khỏi đây, sẽ chịu mọi sự trừng phạt của người!” Vẻ mặt Dương Tư Minh đầy thẹn thùng.

Long Phù Nguyệt nhìn mặt hắn, không giống như đang giả vờ, không khỏi động tâm. Cắn răng một cái, gật đầu: “Được, ta đi với ngươi.”

Nàng mặc bộ áo giáp kia, bộ này chỉ dành cho binh lính có vóc dáng gầy nhỏ mặc. Nhưng ở trên người Long Phù Nguyệt vẫn lớn. Nhưng như vậy cũng có thể chấp nhận được.

Dương Tư Minh quả nhiên đã chuẩn bị đầy đủ mọi việc, bất cứ chuyện gì cũng làm xong tất cả. Hơn nữa tối nay binh lính đều có chút lơi lỏng, Long Phù Nguyệt cúi đầu, đi theo sau lưng Dương Tư Minh thoát ra ngoài rất dễ dàng.

Một lát sau doanh trại của Phượng Thiên Vũ đã ở sau lưng họ, trong lòng Long Phù Nguyệt nhảy loạn.

Tự do, nàng rốt cục tự do!

Cũng không biết vì sao, khi chạy thoát khỏi ma chưởng của Phượng Thiên Vũ nàng rất cao hứng, nhưng lại có một cảm giác mất mát không thể diễn tả….

Lúc này là nửa đêm, doanh trại vẫn im ắng. Trừ bỏ binh lính tuần tra, thì tất cả mọi người đều đang ngủ, lều của Phượng Thiên Vũ cũng đen kịt, tất nhiên là hắn cũng đang ngủ say.

Dương Tư Minh đưa nàng vào trong núi.

Long Phù Nguyệt một cước sâu, một cước mỏng theo phía sau hắn, không hiểu, tim đập chợt gia tốc, bất an đầy dẫy tứ chi bách hài.

Bạn đang đọc Nghịch Ngợm Cổ Phi của Mục Đan Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.