Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 67

Phiên bản Dịch · 470 chữ

Rừng rậm này lớn như vậy lại không có bóng dáng bất kì con thú nào, Long Phù Nguyệt cũng không để ý, đi mãi đến lúc mình mệt mỏi, mới dừng chân lại. Nàng dựa vào gốc cây đại thụ thở dài một hơi “Ai, tự do thật tốt, ngay cả không khí cũng mát mẻ, trời cũng thật xanh……”

Nàng sờ sờ tay áo, bạc trong tay áo là nàng tìm được ở trong xe của Phượng Thiên Vũ, hừ, nàng giúp hắn cứu nhiều người như vậy, lấy có chục lượng bạc cũng quá rẻ đi? Hắc hắc, có bạc, nàng trong một thời gian ngắn không phải lo ăn mặc chi phí.

Nàng trong lòng cao hứng, kìm lòng không đậu lầm bầm cười khẽ.

_ Không cần lại áp lực bản thân. _

_ Không cần phải chịu đựng người khác. _

_ Mặc vào áo T-shirt yêu thích nhất _

_ Vứt bỏ tất cả áp lực _

_ Đây là party (bữa tiệc) chúc mừng của ta. _

_ Ta đã muốn không ai quản được. _

_ Châm lên tất cả cảm xúc. _

_ Tiết tấu âm nhạc cũng không dừng lại được. _

_ Cảm giác cả thế giới đều được giải thoát. _

_ Thời điểm vui vẻ đã tới. _

_ Tùy tâm sở dục tận tình dao động. _

_ Để cho bọn họ cẩn thận nhìn xem. _

_ Thời điểm tự do đã tới. _

_ Tùy tâm sở dục cảm nhận. _

_ …… _

Nàng đang ca hát hăng hái, thân thể bỗng nhiên lạnh toát, giác quan thứ sáu nhạy bén nói cho nàng biết, có cái gì đó đang rình nàng!

Chẳng lẽ trong rừng rậm này có dã thú?

Trong lòng Long Phù Nguyệt bồn chồn không yên, ánh mắt của nàng nhanh chóng đảo qua xung quanh, lại nhìn không thấy một bóng dáng nào.

Nhưng cảm giác này tồn tại dị thường mãnh liệt, Làm cho Long Phù Nguyệt nghĩ muốn xem nhẹ cũng không được.

Con bà nó, mặc kệ! Chỉ cần không phải là đàn sói, tiểu thanh xà của nàng có thể cắn chết!

Long Phù Nguyệt bước càng nhanh hơn. Sau lưng hình như có cành lá rơi, một luồng sát khí bức người tràn đến.

Cái loại sát khí này tuy rằng vô ảnh vô hình, nhưng cực kỳ mãnh liệt, làm cho lông tơ toàn thân nàng đều dựng đứng. Nàng quay đầu lại, không khỏi hút một ngụm khí lạnh!

Sau lưng một cây đại thụ, xuất hiện một quái vật. Ước chừng cao bằng hai người, cả người là bộ lông tuyết trắng dài thẳng tắp, đôi mắt đen nhỏ hẹp dài, lỗ tai to lớn, cái mũi thật dài…

Bạn đang đọc Nghịch Ngợm Cổ Phi của Mục Đan Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.