Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tín hiệu vô cùng kiên định

Phiên bản Dịch · 487 chữ

Nàng dù sao cũng có tư tưởng rất thoáng của người hiện đại, tiếp xúc cũng đã nhiều, nên không hề nhăn nhó.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tuy rằng hồng hồng như mây, nhưng lại đưa tay ôm cổ hắn…….

Động tác này hiển nhiên cấp cho Phượng Thiên Vũ một tín hiệu vô cùng kiên định.

Đôi mắt Phượng Thiên Vũ sâu vô cùng gần như muốn trở thành lốc xoáy, hơi thở dồn dập, lại hôn nàng một lần nữa.

Lúc này đây không giống như trước chỉ để giải quyết ham muốn, mà giống như rốt cục không thể nhịn được nữa, đòi lại tất cả những gì mà trước nay hắn đã mất. . . . . .

Trong lòng Long Phù Nguyệt biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, tim đập nhanh dần trở nên mất kiểm soát, thân thể cứng đờ, giống như trời lạnh cứ run lên.

“Phù Nguyệt, đừng khẩn trương……”

Hắn thấp giọng dụ dỗ nàng, tràn đầy mật ngọt yêu thương.

Từng đợt tê dại lan ra toàn thân, Long Phù Nguyệt run run, cắn chặt môi dưới, liều mạng khồng phát ra âm thanh.

Hắn cúi đầu ở trên người nàng, lại ôm lấy nàng, mút lấy đôi môi của nàng, buộc nàng phải mở miệng ra.

Long Phù Nguyệt bị hắn náo loạn chịu không nổi, linh cơ vừa động, hai tay căng thẳng, đơn giản xoay người trở về. Tiên hạ thủ vi cường, trước tiên đưa đầu lưỡi vào trong miệng hắn thăm dò.

Hắn sững sốt một chút, trong mắt tràn ngập ý cười, bàn tay đưa đến trước ngực của nàng, nhẹ nhàng xoa bóp. Long Phù Nguyệt bị kích thích run lên, đầu lưỡi cũng quên động đậy, trái lại bị hắn thâm nhập vào trong miệng……..

Thừa dịp đầu óc nàng còn đang choáng váng.

Hắn mỉm cười một cái, đã tiến vào sâu bên trong người nàng.

Có cảm giác toàn thân bị xé toạc, đau đớn vô cùng, nhưng chỗ trống dường như lại được lấp đầy…….

Máu trong cơ thể bị thiêu đốt đến sôi lên, tầm mắt chỉ có một mảnh lay động, không thấy rõ khuôn mặt của hắn. Thân thể như sóng to gió lớn trên biển rộng. Người phía trên thôi động đậy. Nhưng dường như không có ý dừng, không có ý dừng.

Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy trước mắt giống như nổ tung từng tràng pháo hoa, tai bắt đầu ù đi. Ánh mắt dần mất đi tiêu cự, đầu óc trỗng rỗng, tình dục đạt đến đỉnh cao nhất.

Cũng đồng thời lúc này, chỗ ***g ngực bỗng nhiên tê rần, đau đớn thình lình xảy ra, khiến thân mình nàng đột nhiên run một cái. Trong đám hổn độn trước mắt dường như có một con sâu đỏ rực đang vặn vẹo không ngừng, sau đó liền biến mất không thấy……

Bạn đang đọc Nghịch Ngợm Cổ Phi của Mục Đan Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.