Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyền Ky Tử khiếp sợ

Phiên bản Dịch · 1635 chữ

Hàn Phong thấy thế cười hắc hắc, chợt lóe tới bên cạnh Tiêu Linh, thuận lợi ôm lấy nàng.

Ngửi thấy mùi hương mê người trong lòng, Hàn Phong cười to nói:

- Từ lúc nào, Linh nhi của ta cũng biết làm nũng như vậy.

Cảm nhận được bàn tay to dưới mông, Tiêu Linh ửng đỏ, giãy khỏi móng vuốt của Hàn Phong, vừa cười vừa nói:

- Hôm nay ta có chuyện tới tìm ngươi, bên ngoài có người tói tìm ngươi.

- Tìm ta? Là ai?

Hàn Phong nghe vậy, không khỏi kỳ quái hỏi.

Tiêu Linh cười cười thần bí, nói rằng:

- Người tới là một đại mỹ nhân nha!

Nghe được Tiêu Linh nói như thế, Hàn Phong nhất thời ngạc nhiên, không biết có phải nàng đi theo nha đầu Lâm Phỉ Vân lâu rồi, nên vẻ thanh nhã trước kia đã thay bằng nghịch ngợm.

Bất quá, Hàn Phong rất thích cái cảm giác này, vì vậy mỉm cười, lại đi tới bên người nàng, thừa dịp Tiêu Linh không đề phòng, vuốt nhẹ lên má nàng một cái rồi nhanh chóng rời khỏi.

- mỹ nữ xinh đẹp cũng vẫn thua kém Linh nhi của ta.

Nói xong, Hàn Phong không để ý tới vẻ mặt xấu hổ của nàng, mà nhanh chóng đi ra ngoài.

Hàn Phong đến, tự nhiên cũng khiến mấy người trong phòng chú ý. Khi hai nữ tử quay đầu nhìn về phía hắn, Hàn Phong nhận ra hai nàng.

Một người trong đó là Băng Tuyết Các Đường Vũ Nhu.

Thấy Đường Vũ Nhu, Hàn Phong đã minh bạch mục đích của nàng.

Nhìn thấy Hàn Phong đi vào, Đường Vũ Nhu cũng gật đầu chào.

Huyền Ky Tử thấy thế, nói:

- Hàn Phong, nếu Băng Tuyết Các Đường cô nương là bằng hữu của ngươi, vậy ngươi tiếp họ đi, ta còn có một số việc cần làm, nhớ kỹ không được chậm trễ.

Hàn Phong gật đầu đáp ứng.

Đợi cho Huyền Ky Tử đi rồi, Đường Vũ Nhu liền nói thẳng:

- Hàn Phong, mục đích chúng ta tới đây, chắc hẳn ngươi đã rõ, chúng ta muốn biết bao giờ ngươi có thể cùng chúng ta trở về một chuyến, dù sao thương thế của sư tôn càng để lâu càng bất lợi đói với Băng Tuyết Các.

Nghe được Đường Vũ Nhu nói như thế, Hàn Phong trầm ngâm trong chốc lát, rồi đáp:

- trên đường trở về phát sinh vài chuyện ngoài ý muốn, dẫn đến ta thụ thương không nhẹ...

- Chúng ta đã biết....A!

Tiểu Hàn đằng sau Đường Vũ Nhu nhanh mồm nhanh miệng, nghe được Hàn Phong nói như thế, lập tức thốt lên. Chỉ là nói được phân nửa, tựa như nhớ tới điều gì, nàng vội vàng che miệng lại.

Hàn Phong tự tiếu phi tiếu nhìn hai nàng.

Thấy vậy, Đường Vũ Nhu cũng không giấu diếm thở dài nói:

- Xác thực, ngày đó Băng Tuyết Các chúng ta cũng ở đấy, thế nhưng tình cảnh lúc đó, cho dù chúng ta xuất thủ cũng không làm nên chuyện gì, ngược lại sẽ liên lụy Băng Tuyết Các...

- Ha hả chuyện này ta tất nhiên hiểu rõ, ta cũng không trách gì các ngươi, cần gì phải vội vã giải thích.

Hàn Phong cười ngắt lời nói.

Nghe được Hàn Phong nói như thế, Đường Vũ Nhu không khỏi khẽ cau mày.

Thấy thần sắc không tin của hai nàng, Hàn Phong lập tức nghiêm mặt nói:

- Dù sao chúng ta cũng không có giao tình gì, chỉ có trao đổi lợi ích, nên nếu đổi lại là ta, tất cũng không có lý gì xuất thủ.

Nghe vậy, Đường Vũ Nhu lúc này mới vững tin Hàn Phong không giận chó đánh mèo Băng Tuyết Các, trong lòng không khỏi thở phào, dù sao sinh tử của sư tôn vẫn dựa vào Thất Sắc Tuyết Liên trong tay Hàn Phong, nếu như Hàn Phong vì vậy mà cự tuyệt giao dịch, đối với Băng Tuyết Các mà nói, cũng là đả kích không nhỏ.

Một tháng nay, Băng Tuyết Các vẫn chưa đình chỉ tìm kiếm Ngũ Sắc Tuyết Liên, nhưng địch nhân đến từ một tông môn thần bí quá mức cường đại, nên tới nay vẫn không có nửa điểm tin tức.

Cuối cùng, Băng Tuyết Các đành phái Đường Vũ Nhu đến đây tìm Hàn Phong đổi lấy Thất Sắc Tuyết Liên, mà hành tung của hai nàng lần này thập phần bí mật cũng không mấy người biết được, cũng vì lo lắng địch nhân phát hiện tạo thành phiền toái không cần thiết.

Đối với mục đích tới đây của Đường Vũ Nhu, Hàn Phong minh bạch là vì Thất Sắc Tuyết Liên, đối với Băng Ngọc Linh Quả, hắn cũng vô cùng thèm muốn.

Thế nhưng Hàn Phong tạm thời vẫn không thể rời khỏi, dù sao thời gian ở lại Huyền Thiên Tông không nhiều lắm, lần này tới Băng Tuyết Các, chậm thì một tháng, lâu thì hai ba tháng cũng chưa biết chừng.

Nghĩ tới đây, Hàn Phong không khỏi mở miệng nói rằng:

- Như vậy đi, ta trước tiên đi an bài cho các ngươi nghỉ ngơi, các ngươi tạm thời nghỉ lại Huyền Thiên Tông nửa tháng, ta còn có chuyện cần giải quyết, ta sẽ mang theo Thất Sắc Tuyết Liên cùng các ngươi trở về Băng Tuyết Các, các ngươi cảm thấy thế nào?

- Nửa tháng?

Đường Vũ Nhu nghe được Hàn Phong còn muốn các nàng ở lại nửa tháng sau mới theo trở về được, không khỏi nhíu mày lại hỏi.

Chỉ là nghĩ đến Hàn Phong ngữ khí kiên định như vậy, cũng biết hắn có lý do không thể rời khỏi, huống chi các nàng có việc cầu người.

Ngẫm lại, Đường Vũ Nhu khẽ cắn môi, nói rằng:

- Vậy được rồi, nửa tháng sau!

- Nhưng mà, sư tỷ...

Tiểu Hàn thấy Đường Vũ Nhu dĩ nhiên dễ dàng đáp ứng như thế, dù sao hiện tại Băng Tuyết Các cũng có chút rối loạn, nếu chờ đến nửa tháng sau, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhìn thấy Tiểu Hàn còn muốn lên tiếng, Đường Vũ Nhu không khỏi lắc đầu với nàng.

Kế tiếp, Hàn Phong liền dẫn theo hai nàng đi tới hậu viện, an bài hai gian phòng.

Gian phòng của hai nàng ngay bên cạnh phòng của Tiêu Linh.

Sau khi Hàn Phong rời khỏi, Tiêu Linh cũng đã trở về phòng của mình, khi Hàn Phong dẫn hai nàng tới, Tiêu Linh đang ôm Băng Huyền Cổ Cầm ngồi trong tiểu viện.

Thấy Hàn Phong tiến đến, Tiêu Linh đầu tiên là mỉm cười, khi thấy Đường Vũ Nhu cùng Tiểu Hàn phía sau hắn, cũng hơi kinh ngạc.

Tam nữ ở tại Thiên Thánh Cốc cũng hay gặp mặt, tuy rằng chưa từng nói chuyện, nhưng cũng tính là quen biết.

Hàn Phong nói cho Tiêu Linh biết hai nàng sẽ ở lại Huyền Thiên Tông nửa tháng, Tiêu Linh cũng thập phần nhiệt tình tiếp nhận, tự mình dẫn hai nàng đến phòng mình, đồng thời chỉnh lý.

Nhìn thấy tam nữ không để ý tới mình, Hàn Phong đành lắc đầu, đi tới Bách Thảo Đường.

Sau khi đáp ứng cùng Đường Vũ Nhu trở lại Băng Tuyết Các trong nửa tháng sau, Hàn Phong muốn nắm chặt thời gian này, an bài tốt mọi việc.

Hôm nay, ngoài Bố Lôi Địch cùng Phí Lão do Hàn Phong dẫn đến, cả Huyền Thiên Tông, người mạnh nhất chính là tông chủ Huyền Ky Tử. Thực lực của hắn hiện tại cũng đã đạt đến địa giai cửu phẩm, hơn nữa mơ hồ đã đạt tới bình cảnh.

Trong lòng Hàn Phong đã có kế hoạch, ý nghĩ của hắn là hy vọng trong hai năm, trợ giúp Huyền Ky Tử thành công đột phá bình cảnh, tiến nhập thiên giai.

Chỉ cần Huyền Ky Tử có thể thuận lợi tiến nhập thiên giai chi cảnh, cộng thêm hai người Bố Lôi Địch cùng Phí Lão, cứ như vậy Huyền Thiên Tông liền có ba gã thiên giai cường giả.

Như vậy, hai năm sau đó, dù không có hoàng thất che chở, thế lực bình thường muốn đối phó Huyền Thiên Tông, thì Huyền Thiên Tông cũng có thực lực tự bảo vệ mình.

Đương nhiên, muốn đột phá thiên giai cũng không phải nói đơn giản như vậy, Hàn Phong dự định dựa vào điều phối Hồi Thiên Tái Tạo Đan, cùng tài liệu trận quý, luyện chế cửu phẩm đan dược.

Tạm thời hắn gọi là Đoạt Thiên Đan.

Nguyên bản, lấy năng lực của hắn muốn luyện chế cửu phẩm đan dược công suất cũng không tính cao, nhưng nhờ thời gian trong Hư Linh Huyễn Cảnh, Tinh Thần Hải tăng vọt, đối với điều khiến đấu khí càng nhuần nhuyễn, đồng ngĩa với luyện chế đan dược đối với hỏa hầu càng chính xác.

Hàn Phong đối với luyện chế cửu phẩm đan dược này càng tự tin hơn.

Nghĩ tới đây, Hàn Phong cũng không có do dự, lập tức nói ra ý nghĩ của mình với Huyền Ky Tử.

Dù sao hiện nay, thực lực của hắn đã được thế nhân biết đến, nên Hàn Phong cũng không muốn tiếp tục giấu diếm bản lĩnh chế đan dược của mình nữa. Huyền Ky Tử khi biết Hàn Phong tuổi còn trẻ, không chỉ thực lực đã đạt được địa giai lục phẩm, mà không lâu trước còn tiến nhập địa giai thất phẩm.

Bạn đang đọc Ngạo Thị Thiên Địa của Cao Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 361

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.