Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chết càng sớm càng tốt (1)

Phiên bản Dịch · 5332 chữ

Mắt thấy những người này rời đi, những người còn lại nhìn Tư Không Dương, họ thậm chí không hiểu vì sao người gia tộc Âu Dương đột nhiên lại rời đi. Trước đó thấy Âu Dương Vũ và Tư Không Dương đàm luận về người thanh niên kiệt xuất nhất trong vài năm gần đây của thế tục giới, nhưng dường như nhận thức của hai bên về Lăng Tiêu có bất đồng rất lớn!

Hiển nhiên, ấn tượng của Âu Dương Vũ với Lăng Tiêu rất kém, còn ấn tượng của Lăng Tiêu trong mắt huynh đệ Tư Không Dương và Tư Không Liễu rất tốt!

Tuy nhiên những người này đều không nói gì thêm, dù sao thì chuyện cũng chẳng liên quan đến mình. Giữa những thủ hộ giả đúng là có những quy tắc, nhưng đã mấy vạn năm chưa từng có chuyện lớn xảy ra cho nên những thủ hộ giả so với lúc khởi điểm sớm đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Sau thời đại của Thánh Vực Đại Đế, thời gian mấy vạn năm qua đã có vô số thủ hộ giả tiến vào Thánh Vực, nếu có người Ma Tộc xuất hiện, vậy thì những thủ hộ giả còn có thể giống với các bậc tiền bối, yên lặng quan sát đại lục, bình tĩnh tu luyện, không xuất hiện trước mặt bất cứ kẻ nào.

Nhưng, Ma Tộc xuất hiện khiến phần lớn những thủ hộ giả, mà nhất là những người trẻ tuổi, bắt đầu hưng phấn lên!

Quy củ của thủ hộ giả là không cho phép những thủ hộ giả được phép tùy ý xuất hiện trước mặt người phàm!

Nói cách khác, kể cả họ là những võ giả kinh tài tuyệt diễm, kể cả họ là những người anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, thực lực mạnh mẽ tới đâu chăng nữa cũng không nhận được nhiều sự ủng hộ, càng không giống Vân Chi Lan, ba trăm năm sau, mọi người nhắc tới cái tên này với vẻ mặt đầy thành kính!

Nếu là người, chắc chắn sẽ có tâm hư vinh, hoặc ít hoặc nhiều đều có. Nhưng vì hạn chế của quy tắc và Thánh Vực sẽ trừng phạt những kẻ vi phạm, cho nên những thủ hộ giả đều không thể chịu nổi!

Hiện giờ cuối cùng thì thời cơ đã đến!

Thời gian đã qua đi lâu lắm rồi, những ghi chép về Ma Giới tuy tất cả những gia tộc thủ hộ đều có ghi lại, truyền lại, bao gồm cả chỗ đáng sợ của Ma Giới, nhưng vì quá xa xôi nên không còn bao nhiêu người chân chính hiểu được, Ma Giới cực kỳ đáng sợ.

Điểm ấy ngay đến cả trong lòng Tư Không huynh đệ cũng chỉ có một chút mà thôi!

Hơn nữa, thông đạo giữa Ma giới và Nhân giới còn chưa được sửa chữa hoàn toàn, cho nên những người Ma giới tới được nhất định là thực lực không quá mạnh. Ít nhất, loại tồn tại đỉnh cao Ma giới này, nếu không sửa chữa hoàn thành thì không thể đi hết vào Nhân giới được.

Điểm này thì rất nhiều gia tộc thủ hộ đã nhận được câu trả lời minh xác và thuyết phục của Thánh Vực, cho nên đại đa số thủ hộ giả thậm chí còn xem lần Ma giới xâm lấn này là một cơ hội.

Đây chính là một cơ hội vạn năm khó gặp. Nếu có thể đánh đuổi phạm nhân của Ma giới thì những người này sẽ trở thành những người đầu tiên giao chiến với Ma giới tính từ đại chiến thời thượng cổ tới nay!

Loại vinh quang bậc này, loại công lao bậc này khiến rất nhiều người vốn bảo trì tâm tính bình tĩnh đều quên mất một điều, trong cuộc đại chiến thời thượng cổ, nhân loại tuy đạt được thắng lợi cuối cùng nhưng khi đó, Tinh Linh tộc, Long tộc là dị tộc tuy rằng quan hệ với Nhân loại cũng rất kém, nhưng ít ra khi đối mặt với Ma tộc thì họ vẫn duy trì thái độ nhất trí.

Mà nay Tinh Linh tộc bị nhân loại xua đuổi, Long tộc cũng rời xa Nhân loại. Giờ khi tin tức Ma giới vừa truyền ra, Tinh Linh tộc và Long tộc đã bắt đầu cùng xuất phát tới lãnh thổ nhân loại. Không ai biết, mục đích của hai chủng tộc hùng mạnh này cuối cùng là gì!

Nếu quay ngược lại hợp tác với Ma giới, vậy nhân loại… gặp nguy rồi!

Cho dù mục đích của họ là tọa sơn quan hổ đấu, chỉ bằng hơn trăm cao thủ Kiếm Tôn của Đông đại lục, rốt cuộc là có thể đánh lui những kẻ tới của Ma giới hay không thì thực sự là không biết được.

Bên Ma giới đã có kẻ sang được, hơn nữa, thông đạo kia vô cùng bí ẩn, rất nhiều thủ hộ giả đều chờ ở nơi có khả năng xuất hiện Ma tộc. Còn tại nơi này, trên thảo nguyên Lưỡng Hà, thật ra chính là một trong những thông đạo tới Ma giới trong thời thượng cổ! Cho nên từ rất sớm, nơi này đã xây dựng một yếu tắc **, mà những cơ quan của nơi này do gia tộc Tư Không và gia tộc Âu Dương cùng nắm giữ. Mà nay người gia tộc Âu Dương bỏ đi, cho nên chỉ có thể mở ra một phần ba mà thôi.

Là người phụ trách của đội, trong lòng Tư Không Dương tất nhiên tràn đầy phẫn nộ, không khỏi thở dài một tiếng:

- Thủ hộ giả, đã nhiều năm rồi chưa từng có nhiệm vụ, trừ tu vi vao hơn so với thế tục giới, ta thật chẳng thấy còn có điểm nào ưu việt hơn cả.

Tư Không Liễu bên cạnh trầm giọng nói:

- Còn có tư cách tiến vào Thánh Vực!

Tư Không Dương liếc huynh đệ của mình, lão rất hài lòng với hành động của Tư Không Liễu đối với cái tên ngu ngốc của Âu Dương gia là Âu Dương Hoành kia, thản nhiên nói:

- Tất cả những chuyện đã phát sinh ngày hôm nay các vị cũng đều đã thấy rồi đó. Lăng Tiêu kia vốn là người được Thánh Vực chỉ điểm, ta để cho Âu Dương Vũ tới để dẫn đường, thật không thể tưởng được lại phát sinh xung đột, lại còn giận chó đánh mèo, đổ hết lên đầu ta, để cho yếu tắc không thể mở ra. Chuyện này từ đầu chí cuối ta sẽ đòi công đạo tới Thánh Vực!

Rất nhiều người ở đây đều gật gật đầu. Huynh đệ Tư Không tuy có cường đại lên một chút, nhưng người của Âu Dương gia cũng thật có phần quá đáng. Nói không rõ ràng đã đứng dậy đi mất, nếu vì vậy mà làm chậm trễ việc mở yếu tắc, Ma tộc lại xuất hiện ở chỗ này thật, vậy thì cho dù Âu Dương gia có thế lực lớn bên Thánh Vực đi nữa, chỉ sợ đến cả cái thân phận thủ hộ giả có giữ được nữa không cũng là một vấn đề!

Chuyện này liên quan đến vận mệnh của cả cộng đồng những người luyện võ!

Làm sao lại có thể làm theo cảm tính của mình chứ?

- Thiếu gia, người làm như vậy không sợ lão già Tư Không kia báo cáo lên Thánh Vực sao?

Âu Dương Hoành cau mày, tuy rằng vừa rồi hắn đánh mất thể diện, nhưng dáng vẻ của hắn trông như chẳng có gì xảy ra, ngược lại còn lo lắng hỏi Âu Dương Vũ.

Tuy rằng thiếu gia là con vợ cả trong gia tộc, nhưng chuyện này không phải là nhỏ. Nếu thật sự bị Thánh Vực trách tội xuống thì cho dù là gia chủ Âu Dương gia, thủ hộ giả Kiếm Tôn bậc sáu Âu Dương Trường Không, cũng không quản được!

Thậm chí cả gia tộc Âu Dương còn có thể vì thế mà bị liên lụy!

Âu Dương Vũ hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Lục thúc, chẳng lẽ ngài cũng không tin phán đoán của ta? Ta nói sẽ gặp lại lão già Tư Không trước mặt chấp pháp trưởng lão hội thủ hộ giả, nếu không nắm chắc, ta có thể nói lời này sao?

Âu Dương Hoành cười mỉa vài tiếng, không nói câu nào. Đối với đứa cháu thực lực kém hắn một bậc này, từ xưa đến nay Âu Dương Hoành không dám phản bác. Phải biết rằng, Âu Dương gia trong Thánh Vực cũng là một thế lực cực lớn, mà Âu Dương Vũ lại là con vợ cả của chi chính Âu Dương gia trong Thánh Vực!

Đây cũng là lý do vì sao Âu Dương Vũ dám coi khinh quyền uy của Tư Không Dương, nguyên nhân trọng yếu dám đối nghịch ngay trước mặt lão!

Đừng tưởng thực lực của Âu Dương gia và Tư Không gia tại thế tục giới không sai biệt nhiều, nhưng trong Thánh Vực thì Âu Dương gia hùng mạnh hơn Tư Không gia rất nhiều!

Phía sau còn có bảy người đi theo Âu Dương Vũ, gã cùng với người nhà của mình đương nhiên phải đòi công đạo rõ ràng.

- Thực lực Lăng Tiêu kia rất mạnh! Mà những Kiếm Tôn dưới trướng của hắn cho ta cảm giác, họ đều mới thăng lên cảnh giới Kiếm Tôn không lâu. Cho nên cho dù họ không tu luyện tà công, thì chắc chắn cũng có bí pháp cực kỳ hùng mạnh!

Lúc Âu Dương Vũ nói lời này, trong đầu hắn hiện lên dung nhan tuyệt mỹ của Thượng Quan Vũ Đồng, trong lòng hắn thề, nhất định phải giành được!

Giờ thì Âu Dương Hoành đã hiểu được mục đích chân chính của Âu Dương Vũ. Nhìn gương mặt anh tuấn kia, trong lòng Âu Dương Hoành nghĩ:“ Có lẽ Âu Dương Vũ đã liên hệ với Thánh Vực, khẳng định được hỗ trợ cho nên mới dám làm thế! Nói vậy thì tin rằng, việc này có hơn nửa là thành rồi!

Ít nhất, Âu Dương gia sẽ không vì quyết định của Âu Dương Vũ mà bị liên lụy và tổn hại.

- Nghe nói thủ đoạn lập nghiệp của Lăng Tiêu kia là luyện đan! Dưới danh nghĩa của hắn có một loại đan dược thần kỳ tên là Trụ Nhan Đan, ngay đến cả phu nhân cũng vô cùng thích!

Một trưởng lão là Kiếm Tôn bậc sáu, Âu Dương Trường Huân, mở miệng nói.

- Đúng vậy, nếu có thể đoạt được loại bí pháp này thì tương lai khi chúng ta phi thăng Thánh Vực, thực lực chỉnh thể của gia tộc Âu Dương sẽ lại được đề cao!

Âu Dương Vũ thỏa thê mãn nguyện nói.

- Nhưng, trận pháp của Thục Sơn thành…

Âu Dương Hoành nói một nửa, liền ngậm miệng lại.

Âu Dương Vũ tất nhiên hiểu ý tứ của Âu Dương Hoành, cũng không phản bác, nói:

- Trận pháp của Thục Sơn kiếm phái quả thật có chút cổ quái, thứ này… chúng ta cũng nhất định phải đoạt được!

Âu Dương Trường Huân là thúc thúc của Âu Dương Vũ, nhưng Âu Dương Hoành chỉ là dòng thứ, bối phận tuy rằng cũng là thúc thúc Âu Dương Vũ, nhưng vẫn phải gọi Âu Dương Vũ là thiếu gia. Cho nên, lời nói của Âu Dương Trường Huân còn trực tiếp hơn Âu Dương Hoành nhiều.

- Vũ nhi, Lăng Tiêu kia vô cùng giảo hoạt, qủy kế đa đoan. Thực lực Chiết gia ở thế tục giới tuy rất yết, nhưng cũng có hai Kiếm Tôn, mấy chục Kiếm Hoàng, lại bị tiểu tử kia dùng thực lực bản thân tiêu diệt. Thung lũng của Chiết gia kia mấy hôm trước ta đã xem qua, cho dù là thực lực của ta cũng không vào được. Cho nên nếu Lăng Tiêu tránh trong trận không ra, ngươi làm sao chế trụ được hắn?

Âu Dương Vũ cười lạnh vài tiếng, nói:

- Tóm lại là có biện pháp, ta không tin Lăng Tiêu kia không có sơ hở. Chỉ cần tìm được nhược điểm của hắn thì chúng ta có thể bắt được hắn! Thúc thúc, ngài không biết, bắt được một nhân loại cấu kết với Ma tộc, ý nghĩa của việc này cũng không nhỏ hơn so với việc chống lại Ma giới đâu?

Âu Dương Trường Huân nghĩ ngợi, cười nói:

- Vũ nhi cao kiến, bội phục!

- Ha ha, còn cần thúc thúc mạnh mẽ hỗ trợ!

Áng mắt Âu Dương Vũ sáng lên, vui vẻ cười.

Một hàng Kiếm Tôn tốc độ phi hành cực nhanh, đi vào Thục Sơn Thành. Cũng không che giấu hành tung, trực tiếp vào ở trong khách điếm xa hoa nhất Thục Sơn thành. Cũng không có hành động gì, cứ thế yên lặng.

Ngay lúc họ tới, Lăng Tiêu liền nhận được thông báo, nhíu mày nói:

- Tốc độ của tên Âu Dương Vũ này thật là nhanh, đã tìm tới cửa rồi!

- Đúng là một đám âm hồn bất tán!

Thập Tam gia phẫn nộ nói.

- Tông chủ, nghĩ cách giết hết đám khốn kiếp này đi!

Vẻ mặt Thập Tứ gia chờ đợi nhìn Lăng Tiêu. Tuy rằng tuổi tác ngày càng tăng, Lăng Tiêu trong mắt họ chỉ là một đứa nhỏ, nhưng những biểu hiện những năm gần đây của Lăng Tiêu cùng với thực lực mà họ không thể với tới, đã hoàn toàn chinh phục được mọi người. Tất cả đều cam tâm tình nguyện trở thành tâm phúc của Lăng Tiêu.

Ý Phong bỗng nhiên nói:

- Thực lực của đối phương rất hùng mạnh… không dễ đối phó đâu!

Lăng Tiêu gật gật đầu, nói:

- Lúc họ tới ta đã cảm ứng được, trong chín người, chỉ sợ cũng có ba bốn người bậc sáu. Âu Dương Vũ kia ngược lại lại là kẻ kém cỏi nhất.

Hít…

Mọi người nghe xong lời này của Lăng Tiêu, đều không nhịn được hít một ngụm khí lạnh. Tới thực lực này rồi, nếu ẩn giấu dao động năng lượng trong người, lại không hơn kém nhiều thì căn bản là không thể phát hiện thực lực chân chính của đối phương!

Mà lấy tinh thần lực khổng lồ của Lăng Tiêu cũng chỉ vừa vặn dựa trên một tia dao động mơ hồ nên mới cảm nhận được thực lực của họ.

Thượng Quan Vũ Đồng dịu dàng nói:

- Thực lực họ khổng lồ như thế, sẽ không có cùng mục đích với Chiết gia kia chứ?

Lời này của Thượng Quan Vũ Đồng khiến tất cả mọi người lâm vào trầm tư. Tô Tuyết nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, sau đó nói:

- Ta ủng hộ quan điểm của Vũ Đồng, cái gì mà thủ hộ giả, bảo vệ hòa bình đại lục… ta càng tin tưởng, chỉ cần là nhân loại chắc chắn có lòng riêng! Có khác, cũng chỉ có hai chữ đáng, hay không đáng mà thôi!

Vốn đám người Lăng Thiên Khiếu và Thu Thần thông qua Hướng Thiên Đan đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, trong lòng đang hưng phấn vô cùng, đều cảm giác được, hiệu quả chân chính của Hướng Thiên Đan không chỉ có như thế! Bởi vì tốc độ nâng cao tu vi của họ sơ với trước kia nhanh hơn nhiều!

Cho nên, họ đều thỏa mãn, tin tưởng một ngày nào đó cũng có thể đi vào cảnh giới Kiếm Tôn.

Trước mắt, với tu vi Kiếm Hoàng, cho dù là đối mặt với môn phái thế gia ẩn thế thì tuyệt đối không phải kẻ yếu! Nhưng thật chẳng ngờ được, đột nhiên lại tới thêm một đám người thủ hộ giả. Kẻ kém cỏi nhất cũng là Kiếm Tôn, điều này khiến lòng tự tin trong lòng họ đã bị đả kích rất lớn.

Thu Thần lắc đầu cười khổ nói:

- Không thể tưởng được, cho dù đã lên tới Kiếm Hoàng chúng ta vẫn không thể trợ giúp gì nhiều được.

Lăng Tiêu cười nói:

- Thu gia gia đừng thất vọng, lấy tốc độ tu luyện của người muốn tiến vào Kiếm Tôn cũng không cần lâu đâu. Những thủ hộ giả này cho dù có ác ý gì, ta tin rằng cũng có biện pháp khiến họ phải cân nhắc!

Này để du lịch vậy!

Lăng Tiêu cũng không lo lắng về họ nhiều, bọn họ muốn ở trong này, vậy thì cứ ở. Dù sao bọn họ cũng không dám tiến vào phạm vi nội thành thành Thục Sơn, nếu dám tiến vào Mê Tung Trận tuyệt đối là có đi mà không về!

Tới ngày thứ ba, Lăng Tiêu bỗng nhiên nhận được mật báo, nói những người Âu Dương gia này đã đi dạo nhiều ngày nay, hỏi thăm rất nhiều sự tình về Lăng Tiêu. Giọng điệu khiến cho người ta có cảm giác giống như là một người ngưỡng mộ Lăng Tiêu vậy.

Mà Lĩnh chủ Lăng Tiêu lại là kiêu ngạo lớn nhất của thành Thục Sơn, chuyện xưa về hắn có nhiều lắm. Người đi hỏi thăm về Lăng Tiêu như họ có rất nhiều, cho nên gần như tất cả mọi người chẳng ai có phòng bị gì. Bốn phía đều thổi phồng vị Lĩnh chủ đại nhân của thành Thục Sơn như là thần vậy!

Tuy nhiên, những nhân viên tình báo dưới trướng Lý Thiên Lạc đã đem tới những tin tức không giống nhau. Khi họ quan sát kỹ người Âu Dương gia, thấy những người này chỉ hỏi tất cả các chuyện liên quan tới Lăng Tiêu, cho nên rất lưu tâm.

Thực lực và nữ có lẽ là đề tài trung tâm mà mọi người trên thế này sẽ vĩnh viễn bàn luận. Thực lực Lăng Tiêu tất nhiên không cần nhiều lời, còn về phần đông hồng nhan bên cạnh Lĩnh chủ đại nhân, cũng là đề tài mà mọi người trong thành Thục Sơn nói chuyện say sưa nhất.

Cứ như vậy thật đúng là để cho những người Âu Dương gia nghe được. Bên cạnh Lĩnh chủ đại nhân vốn có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, vài năm gần đây lại ít nhìn thấy, nghe nói là không có trong thành Thục Sơn!

Lúc Lăng Tiêu đọc được tin tức này không kìm nổi nhíu chặt mày lại. Chuyện bảy cô gái đi Học việc Narnia học tuy là chuyện vô cùng bó ẩn, cho dù là trong Thục Sơn kiếm phái cũng chỉ có trung tâm của nhà họ Lăng mới biết được.

Nhưng Lăng Tiêu cũng không dám đánh cuộc, nhóm thủ hộ giả này có thực lực khiến hắn phải kinh ngạc. Lăng Tiêu không đám đánh cuộc là những thủ hộ giả này không tìm thấy tung tích bảy cô gái!

Dù sao, dung mạo của bảy cô gái cũng quá xuất sắc, muốn kiếm một bức họa chân dung họ sau đó tìm kiếm rất dễ. Lăng Tiêu không chút nghi ngờ, có lẽ chẳng bao lâu sau đối phương có thể tìm được bảy cô gái!

- Ta phải đi tới Học viện Narnia!

Lăng Tiêu nói với mọi người, thần sắc kiên định nói!

- Tông chủ, không có biện pháp khác sao? Cho dù ngài qua được, nhưng muốn đưa các nàng trở về mà thần không biết quỷ không hay là một nan đề rất lớn đó!

Tô Tuyết cau mày, hiển nhiên rất không tán thành việc Lăng Tiêu đi ra ngoài, cho dù là nàng cũng rất lo lắng cho an nguy của con gái.

- Nếu có thể tìm được Tư Không Dương đã gặp ngày đó thì tốt, chẳng lẽ trong những thủ hộ giả không có ước thúc nào sao?

Thượng Quan Vũ Đồng nhíu đôi mày thanh tú lại nói.

- Không thể không có ước thúc!

Người luôn luôn ít nói chuyện Hoàng Phủ Nguyệt nói:

- Nhưng vấn đề ở chỗ, đối phương chỉ trích chúng ta cấu kết với Ma tộc…

- Chúng ta không cấu kết!

Thập Tam gia nói tiếp.

- Vấn đề là… người khác tin chúng, hay là tin chúng ta!

Hoàng Phủ Nguyệt nói ra vấn đề mấu chốt:

- Nếu đối phương một mực khẳng định chúng ta cấu kết với Ma Tộc thì chúng ta đành chịu!

Khóe miệng Lăng Tiêu nở nụ cười lạnh lẽo, nói:

- Nếu chúng muốn chết, ta tất nhiên sẽ thành toàn cho chúng! Cấu kết dị tộc sao? Hắc hắc… ta liền cấu kết một lần cho chúng xem!

- Không được!

- Ngươi điên rồi!

Tô Tuyết và Thượng Quan Vũ Đồng gần như đồng thanh nói. Nói xong, hai người đều đỏ mặt, Thượng Quan Vũ Đồng nói trước:

- Thật xin lỗi, ta kích động rồi, nhưng mà Lăng Tiêu, cậu không thể làm như vậy!

- Đúng vậy, trong lòng chúng ta, Lăng Tiêu, con là linh hồn của chúng ta! Quyết định của con là ý chí của chúng ta!

Tô Tuyết vô cùng kiên định nói:

- Nhưng, thực lực trước mắt của chúng ta muốn đối kháng những kẻ thuộc Âu Dương gia đều không được. Sao có thể đối đầu với toàn bộ tất thủ hộ giả được chứ? Nếu con thật sự hợp tác với Ma Tộc, chẳng khác nào đưa chúng ta vào thế đối lập với tất cả mọi người!

Ánh mắt Hoàng Phủ Nguyệt hơi lóe lên, nói:

- Chuyện này, tất nhiên là không thể công khai, ta xem, chưa chắc đã không được!

Tuy rằng tất cả mọi người thừa nhận, trên phương diện buôn bán, không ai có thể sánh bằng Hoàng Phủ Nguyệt. Nhưng liên quan đến đại sự tồn vong, Tô Tuyết vẫn kiên trì với nguyên tắc của mình:

- Hoàng Phủ cô nương, cô phải rõ ràng một chút, trên thế giới này không có cơn gió nào xuyên qua được tường ngăn***, Ma Tộc là tốt hay xấu không ai biết, ai biết được hợp tác với họ, có thể là dẫn sói vào nhà hay không?

Mọi người ở dưới khẽ nói, hiển nhiên, người đồng ý việc Lăng Tiêu hợp tác với Ma tộc là không nhiều. Lăng tiêu cười cười nói:

- Ai bảo các người là ta muốn cấu kết với Ma tộc? Nghe ta nói này, là Dị tộc!

Lời của Lăng Tiêu khiến mọi người sửng sốt, Thượng Quan Vũ Đồng nhìn Lăng Tiêu một lúc, nói:

- Đừng có thừa nước ***c thả câu, nói mau!

Lăng Tiêu lặng lẽ cười, nói:

- Nếu đột nhiên xuất hiệ một con cự long trên đầu chúng ta, mọi người nói xem, những người Âu Dương gia đó có dám đi đồ long không?

Long tộc!

Mọi người lập tức hiểu được ý tứ của Lăng Tiêu, nhưng lại càng thêm hồ đồ, từ bao giờ mà Lăng Tiêu lại có liên hệ với Long tộc.

Lăng Tiêu cũng không nói mình có liên hệ với Long tộc, chỉ thản nhiên cười nói:

- Đợi sau khi chúng đuổi theo cự long tới một nơi rất xa, phát hiện nơi đó có một đám cự long… trường hợp này, nhất định rất thú vị đây.

Lăng Tiêu vừa nói xong, gần như tất cả mọi người bao gồm cả người nhà hắn đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Lăng Tiêu, thậm chí trong lòng không ít người đã nghĩ, tông chủ hình như càng ngày càng ác, hồi trước không có âm hiểm như vậy mà!

Thập Tam gia là người đầu tiên có phản ứng, cười lớn nói:

- Ha ha ha, nếu thật sự giống như tông chủ nói, vậy thì quá hoàn mỹ! Mùi vị bị cả một đám cự long vây quanh nhất định là sảng khoái lắm đây!

Thập Tứ gia nói:

- Tông chủ làm sao liên hệ được với cự long?

Lăng Tiêu cười cười:

- Đây là bí mật, không nói.

Buổi sáng ngày hôm sau, Lăng Tiêu một mình đi theo thông đạo bí mật rời khỏi thành Thục Sơn. Khi ra ngoài thành thì không bay lên trời mà đi trên đất, lướt đi như bay, nhanh chóng đi về phía Tây!

- Nữ nhân của Lăng Tiêu nhất định không có trong thành Thục Sơn, ha ha, ta đã đưa mấy bức họa tới mạo hiểm công hội treo giải thưởng kếch xù, chắc không cần bao lâu là có thể nhận được tin tức!

Âu Dương Hoành đứng bên cạnh Âu Dương Vũ, vẻ mặt nịnh nọt cười nói:

- Những nữ nhân này mỗi người đều là tuyệt sắc giai nhân, không ngờ trên thế tục giới lại có những người con gái đẹp như vậy!

Âu Dương Vũ vênh mặt lên, liếc mắt nhìn Âu Dương Hoành, nói đùa:

- Sao nào, người một lòng tu luyện như lục thúc cũng động lòng trần sao?

Âu Dương Hoành cười ha ha, trong lòng Âu Dương Vũ lại là một hồi chán ghét, thầm nghĩ, mấy lão già không biết thẹn, không xem lại bản mặt của mình đi! Hừ, mỹ nữ này, đều là của thiếu gia ta!

Lúc này, từ bên ngoài bỗng nhiên truyền tới một trận tiếng ồn.

- Cự long! Trời ạ, thật sự là cự long!

- Thì ra có rồng tồn tại thật à, ta còn tưởng truyền thuyết là giả chứ!

- Lão bà, mau ra mà xem cự long này…

Một đại thúc nào đó điên cuồng hô hào:

- Thật sự là có cự long.

Rồng?

Âu Dương Trường Huân đang ngồi nhắm mắt chợt mở bừng hai mắt ra, trong mắt bắn ra một đạo ánh sáng, nói:

- Quả thực có năng lượng dao động hùng mạnh!

Âu Dương Vũ không nhịn được, bay ra khỏi cửa sổ, bỗng cảm giác có một luồng áp lực cực lớn đè hắn xuống, loại cảm giác này thiếu chút nữa khiến Âu Dương Vũ cảm thấy hít thở không thống!

Vừa ngẩng đầu lên đã thấy, trên bầu trời, một con cự long màu đen dài trăm mét, hai cánh trên lưng khi mở ra dài gần một trăm năm mươi mét đang lơ lửng trên bầu trời thành Thục Sơn. Vô số người tranh nhau xem, còn có rất nhiều tiếng thét chói tai vang lên. Thậm chí rất nhiều người còn hô lớn đòi mở đại trận hộ thành!

Âu Dương Vũ bỗng nhiên nói:

- Chúng ta bay lên xem đi! Nếu đại trận thủ thành mở ra thì chúng ta sẽ bị vây trong này mất!

Trong giây lát nhìn thấy loại sinh vật thần kỳ trong truyền thuyết này, cho dù là Kiếm Tôn bậc sáu như Âu Dương Trường Huân cũng không áp chế được cảm xúc mênh mông.

- Đẹp thật! Đây mới là Long tộc chân chính! Loài rồng hùng mạnh!

- Nếu có một con vật nuôi như vậy thì càng hoàn mỹ!

Âu Dương Vũ liếm môi nói.

Âu Dương Hoành híp mắt, cảm thụ được uy áp cực lớn của đầu cự long, nói:

- Việc đó thì hơi quá, nhưng mà… làm một trận anh hùng đồ long chắc cũng rất khoái đó!

Nói xong, mọi người Âu Dương gia đều bay lên không, mà ngay khi bọn họ bay lên một lát thì đại trận Băng Lam Thủy Quang thủ hộ thành Thục Sơn mở ra, quầng sáng màu lam ngăn cách tất cả mấy người Âu Dương gia ở bên ngoài!

Âu Dương Trường Huân cúi đầu nhìn, sau đó nói:

- Xem ra, người của Thục Sơn kiếm phái muốn tuyệt đường lui của chúng ta đây!

- Thúc thúc, người nói xem, chúng ta có thể đồ sát đầu cự long này không?

Ánh mắt Âu Dương Vũ nóng bỏng nhìn sinh vật to lớn thuộc Long tộc kia, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ. Loại sinh vật trong truyền thuyết này một khi hiện ra trước mắt thì loại ngạc nhiên vui mừng này quả thực khó thể nói nên lời!

- Thử xem sao!

Đối mặt với hấp dẫn lớn thế này, Âu Dương Trường Huân cũng phải động tâm! Bởi vì lão có thể cảm giác rõ ràng, uy áp của đầu rồng này tuy rằng hùng mạnh, nhưng đối với lão thì không có nhiều uy hiếp! Liếc qua hai Kiếm Tôn bậc sáu khác, phát hiện trong mắt bọn họ cũng tràn đầy chiến ý!

Lúc này, con cự long kia dường như cũng cảm giác được đám người phía dưới không có hảo ý, không ngờ lại nhắm hướng đầm lầy Penzias, giương cánh bay đi!

- Thường Thắng trưởng lão và Thường Đức trưởng lão, hai người các người theo ta. Vũ nhi, ngươi và những người khác chờ ở đây!

Âu Dương Trường Huân gọi hai người Kiếm Tôn bậc sáu đi cùng, ba thân ảnh như sấm chớp, lóe lên trên trời một cái liền biến mất, ngay sau đó đuổi theo con cự long kia!

Âu Dương Vũ biết mình và những người này có đi cũng chẳng giúp được nhiều. Thành Thục Sơn không về được, một hàng người bay tới thị trấn Tạp Mai Long, Âu Dương Hoành chạy đi mạo hiểm công hội nhìn xem tin tức gì không. Thật không ngờ, thật sự lấy được tin tức về hồng nhan tri kỷ của Lăng Tiêu!

Hắn lập tức vội vàng trở về, sai đó dâng lên như dâng bảo vật cho Âu Dương Vũ:

- Thiếu gia, tìm được những nữ nhân của Lăng Tiêu rồi!

- Cái gì?

Trong lòng Âu Dương Vũ, hứng thú đối với những tuyệt sắc mỹ nhân bên mình Lăng Tiêu vượt xa so với hứng thú với cự long kia! Hắn hưng phấn nói:

- Thật sao? Các nàng ở đâu?

-Công quốc Narnia, học việc Narnia!

Âu Dương Hoành nói.

- Thật sự là vì những nữ nhân này đều quá mức xuất sắc, bằng không chỉ với thời gian như vậy mà muốn tìm tin tức về họ, căn bản là không có khả năng!

Âu Dương Vũ vỗ vỗ vai Âu Dương Hoành, cười ha hả nói:

- Lần này ít nhiều cũng được lục thúc nhắc nhở, nếu không chúng ta còn không biết làm thế nào mà tìm được các nàng! Lục thúc yên tâm, sau khi chuyện thành rồi, tuyệt đối sẽ không bạc đãi thúc đâu! Lục thúc tuy là… chi thứ, nhưng nếu nâng lên thân phận một chút, vẫn không thành vấn đề!

Âu Dương Hoành vốn tưởng phần thưởng cho hắn là mỹ nữ, lại không nghĩ tới là cái này, vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng, kích động nói năng lộn xộn, lắp bắp:

- Thiếu… Thiếu gia… làm…làm thật sao?

- Hắc, bản tôn nói chuyện đã khi nào nuốt lời chưa?

Âu Dương Vũ tươi cười, sau đó nói với bốn người còn lại:

- Các ngươi ở đây, ta và lục thúc đi công quốc Narnia một chuyến! Sẽ về nhanh thôi! Khi thúc thúc họ đồ long về thì các ngươi thông báo một tiếng!

- Thiếu gia… việc này, việc này không hợp lắm?

Bạn đang đọc Ngạo Kiếm Lăng Vân của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 227

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.