Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Phiên bản Dịch · 1592 chữ

Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)

Ba ngày này cộng lại với nhau, tổng cộng hắn thắng hơn 13 triệu ở Macao, đây là số tiền mà người bình thường cả đời cũng không kiếm được. Nếu không phải lo lắng thắng tiếp quá mức để người chú ý, chỉ sợ hắn sẽ nhịn không được lưu lại nơi này tiếp tục kiếm tiền, loại hấp dẫn nhìn con số trong thẻ ngân hàng dễ dàng tăng lên không ngừng, thật sự quá mê người.

Nghĩ đến những con số này, Triệu Diệu cảm thấy bối rối trên người đều giảm bớt, trong đầu hưng phấn ngủ không yên.

Có điều giờ phút này ngồi ở sân bay chờ máy bay, cũng để Triệu Diệu dần dần bình tĩnh lại.

“Kiếm tiền từ sòng bạc, dù sao cũng không phải kế lâu dài, lần này trở về, trừ phi bị bất đắc dĩ, không thì vẫn nên dùng những biện pháp khác đi con đường chính quy kiếm tiền tốt hơn.”

Triệu Diệu nghĩ đến năng lực của mình, còn có khả năng thăng cấp sách trong đầu, về sau hắn sẽ chỉ càng ngày càng lợi hại, đến lúc đó chỉ hơn 10 triệu, lại tính là cái gì.

Có điều bản thân hắn cũng không có dã tâm lớn như xưng bá thiên hạ, dẫn đạo thời đại, cải biến nhân loại, có đầy đủ tiền, vượt qua sinh hoạt mình mong muốn, đối với hắn hiện tại tới nói, đã đủ rồi.

Sau năm tiếng, hai chân Triệu Diệu đạp trên mặt đất Giang Hải, chẳng qua hắn vừa xuống máy bay mở ra điện thoại, chuông điện thoại di động đã không kịp chờ đợi vang lên.

Triệu Diệu vừa mới nhận điện thoại, một giọng nữ phẫn nộ gào thét mà đến:

“Triệu Diệu! Cậu không muốn làm nữa à? Thời điểm dự án bận rộn như vậy, cậu lại muốn nghỉ phép 3 ngày? Cậu còn có trách nhiệm hay không? Gọi điện thoại cho cậu cũng không được, tôi nói cho cậu biết, cậu không quay lại, tiền tưởng tháng này của cậu cũng không còn, thưởng năm cũng đừng nghĩ, tôi cho cậu 1 tiếng, lập tức đến phòng làm việc của tôi gặp tôi.”

Triệu Diệu đang muốn trả lời, bên kia đã cúp điện thoại, lắc đầu bất đắc dĩ, hắn biết đây là cấp trên của hắn, là điện thoại của Viên Oánh quản lý dự án hắn làm.

Tính tình đối phương vốn không tốt lắm, lần này hắn làm dự án được một nửa thì xin nghỉ phép 3 ngày, ở Macao không có chuyển vùng quốc tế, lại không gọi được điện thoại của hắn, lần này đối phương nhất định tức nổ phổi.

Nhưng Triệu Diệu đối với chuyện này không quá để ý, trong tay có 13 triệu tiền mặt, còn có năng lực có vô hạn khả năng, giờ phút này hắn đã sớm không có ý định tiếp tục công tác ở công ty, coi như đối phương thật xem hắn bỏ bê công việc, đơn phương giải trừ hợp đồng lao động, hắn cũng không quan trọng.

“Vốn còn muốn làm từng bước từng bước một, nhưng mà bởi vì nhiệm vụ lần này, lại khiến ta không thể không nhanh chóng kiếm được một số tiền lớn, như vậy cũng tốt, có thể sớm hưởng thụ sinh hoạt.”

Số tiền này của hắn lai lịch rõ ràng, hắn cũng không phải nhân viên công vụ gì, tài khoản lớn nhỏ cũng không dẫn đến nhân vật lợi hại chú ý, phần lớn người coi như biết, cũng chỉ có thể cảm thán hắn thật may mắn.

Thế là tiếp xuống Triệu Diệu dự định trước ngồi taxi về nhà, nhìn xem tình huống của Mạt Trà.

Thế nhưng ngay lúc hắn chờ taxi, dưới chân chấn động, cả vùng vậy mà lại bắt đầu run rẩy dữ dội, nhưng mà sóng địa chấn này tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, trong nháy mắt cả vùng lại lần nữa khôi phục bình tĩnh.

“Chuyện gì?”

Triệu Diệu nhìn thoáng qua đám đông lộn xộn, trong lòng tất cả đều là kinh ngạc: “Lại động đất?”

Có điều sóng địa chấn này vô cùng yếu ớt, cũng không sinh ra ảnh hưởng gì, càng không chậm trễ Triệu Diệu đón xe về nhà.

Nhưng vừa mở cửa lớn gian phòng ra, hắn thấy được bừa bộn đầy đất.

Khắp nơi trên mặt đất nào là giấy vệ sinh xé nát, cái chén rơi xuống đất, điều khiển, ổ điện, trên bàn còn có một nửa đồ ăn cho mèo, từng mảnh từng mảnh nước đọng trong suốt, ấm trà lật úp, bình hoa…

Có chút giật giật khóe miệng, Triệu Diệu cả giận nói:

“Ngốc mèo, mày cút ra đây cho tao.”

Vừa đi, hắn vừa dò xét phòng khách một lần, cũng không thấy Mạt Trà, trực tiếp đi vào phòng ngủ.

Chỉ thấy trên giường trong phòng ngủ, một bãi thịt mềm màu vàng thật giống như đất dẻo cao su bãi trên giường, điện thoại đặt trước mặt, đằng sau còn liên tiếp dây sạc, khắp nơi trên giường đều là đồ ăn cho mèo, hiển nhiên đều do Mạt Trà mang lên giường ăn.

Nhìn Mạt Trà vẻ mặt thành thật chơi Liên Quân Mobile, Triệu Diệu càng tức giận nói:

“Ngốc mèo, không phải tao bảo mày trông nhà thật kỹ sao? Mày xem một chút trong nhà biến thành dạng gì rồi?”

Nghe được Triệu Diệu phàn nàn, Mạt Trà chỉ vẫy vẫy đuôi, không nhịn được nói:

“Tôi có thể làm thế nào, tôi chỉ là một con mèo, cậu thử dùng miệng và móng vuốt mở ra đồ ăn cho mèo, cầm giấy vệ sinh, sạc điện thoại…”

Đang khi nói chuyện, toàn bộ thế giới đột nhiên lâm vào đứng im, đã thấy Mạt Trà đột nhiên ngồi dậy, hướng về màn hình điện thoại không ngừng điểm tới điểm lui.

“Ngừng thời gian chơi game? Còn có loại thao tác này? Hữu dụng không?”

Thấy cảnh này, Triệu Diệu lập tức kinh ngạc, nhưng chờ hắn đi lên phía trước, mới nhìn đến Mạt Trà ở đâu chơi game, căn bản chính là mượn nhờ năng lực ngừng thời gian, điên cuồng đánh chữ trên điện thoại di động.

“Con khỉ phế vật, mày đi rừng không mua đồ đi rừng thì đánh cái lông?”

“Mẹ Gia Cát Lượng, đánh xếp hạng đừng chọn tướng không biết chơi được không?”

“Lý Bạch bên kia, nếu không phải đồng đội phế vật, ông đây giết chết ngươi, cuối game một pháo chết ngươi.”

Liên tục mấy lần ngừng thời gian, mỗi một lần theo thời gian khôi phục lưu động, đều có từng chữ từng chữ trực tiếp xuất hiện trên màn hình, sau đó bị Mạt Trà gửi đi.

Dưới tình huống ngừng thời gian, hiển nhiên không thể tiếp tục chơi Liên Quân Mobile, nhưng ngừng thời gian kết thúc, các thao tác lại có thể trì hoãn cùng nhau phản ứng ra.

Loại tác dụng lên đánh chữ này, chính là mỗi lần ngừng thời gian kết thúc, đều có từng dãy chữ trong nháy mắt được đánh ra.

Bằng vào năng lực này, Mạt Trà lại có thể cực kỳ nhanh chóng đánh chữ, giờ phút này mặc dù lấy một địch ba, nhưng hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong.

Có điều ngay lúc hắn mắng người, một bên trò chơi…

Lý Bạch giết chết Lỗ Ban.

Lý Bạch giết chết Lỗ Ban.

Lý Bạch giết chết Lỗ Ban.

Lý Bạch: “Óc chó.”

Trong miệng Mạt Trà phát ra tiếng gầm nhẹ như lão hổ, song trảo nhanh chóng huy động, tốc độ đánh chữ càng thêm nhanh.

Nhìn xem thế giới thỉnh thoảng lâm vào đứng im, Triệu Diệu gãi gãi cằm, thầm than trong lòng:

“Trách không được mấy ngày nay thường xuyên đột nhiên ngừng thời gian, hóa ra cái tên này…”

Đúng lúc này, Mạt Trà lại phát ra một tiếng meo meo kêu thảm, Triệu Diệu nhìn nó một cái hỏi: “Làm sao?”

Mạt Trà vung lấy móng vuốt nói:

“Nhanh nhanh nhanh, mau dìu tôi, tôi không đứng lên được.”

“Xảy ra chuyện gì?” Triệu Diệu lập tức đi tới, kéo thân thể Mạt Trà, bế lên đối phương.

Mạt Trà nói: “Nằm quá lâu, tê chân.”

Triệu Diệu giật giật khóe miệng, một tay ném mèo mập tới mặt đất.

“Meo!”

Mạt Trà trở mình trên mặt đất, bất mãn hô: “Nhanh dìu tôi đứng lên, tôi còn chưa mắng xong.”

Triệu Diệu khinh bỉ nhìn Mạt Trà trên mặt đất một chút, trực tiếp rời khỏi phòng ngủ, bật máy tính lên, bắt đầu tìm kiếm đồ ăn cho mèo trên eBay.

“Đồ ăn chất lượng tốt? Đó phải là đồ ăn cho mèo tương đối tốt rồi?”

Mở ra eBay, tìm mấy cái đồ ăn cho mèo, mèo đóng hộp giá cả cao nhất, Triệu Diệu lại mở công cụ tìm kiếm, bắt đầu lục soát những đánh giá nhãn hiệu đồ ăn cho mèo, mèo đóng hộp kia.

Nhìn hồi lâu, lại càng xem càng phức tạp, các loãi nhãn hiệu khác biệt, phương pháp phối chế khác biệt, khẩu vị khác biệt, Triệu Diệu lần thứ nhất biết đồ ăn cho mèo còn có nhiều chú ý như vậy.

Bạn đang đọc Chẳng Lẽ Ta Là Thần (dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huykhung111333
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.