Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mèo Ragdoll

Phiên bản Dịch · 1572 chữ

Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)

Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)

Kia là một con mèo tướng mạo cực kỳ đáng yêu ngọt ngào, hình thể so với Mạt Trà còn muốn lớn hơn một vòng, từng đoàn từng đoàn lông dài màu trắng như tơ lụa khoác lên người, bởi vì lông quá dài cho nên thật giống như đang mang theo một cái khăn quàng cổ vậy.

Trên đầu thì là đường vân nhàn nhạt màu xám, mũi miệng màu hồng cùng một chỗ, cho người ta cảm thấy một loại vô cùng phấn nộn động lòng người, một đôi mắt màu xanh lam như bảo thạch đang mở, để lộ ra một chút hoảng hốt.

Bởi vì tướng mạo mèo này quá đặc biệt, đến mức Triệu Diệu vừa nhìn đã nhận ra.

“Lại là mèo Ragdoll…”

Mèo Ragdoll, là chủng mèo mấy chục năm gần nhất mới bồi dưỡng ra được, đơn giản tổng kết một chút, đặc điểm của nó chính là hình thể lớn, lông dài, tướng mạo luôn vui vẻ, tính nết thân người, được khen là chi chó trong mèo, đương nhiên giá cả khá đắt đỏ, từ một hai vạn đến mười mấy vạn.

Triệu Diệu không nghĩ tới, lần này lại là một con mèo Ragdoll như thế thức tỉnh siêu năng lực.

Thời gian hai giây lao ra khỏi phòng, ba giây đồng hồ lao xuống cầu thang, đi tới bên cạnh mèo Ragdoll, còn lại một giây Triệu Diệu chỉ kịp cầm dây leo núi lượn quanh mèo Ragdoll một vòng thì thời gian lần nữa lưu động.

Gần như trong nháy mắt thời gian lưu động, một tiếng kêu thảm thiết chói tai vang lên, tiếng kêu kia tựa như trẻ con kêu khóc làm người ta sợ hãi, thinh lình tới từ mèo Ragdoll trước mặt.

Hóa ra tiếng kêu thảm thiết trước đó, là do mèo Ragdoll này kêu ra.

Giờ phút này theo tiếng kêu thảm thiết này vang lên, Triệu Diệu chỉ cảm thấy thân thể của mình trầm xuống, có loại xu thế mất đi khống chế.

Chỉ thấy một đôi con ngươi màu xanh lam của mèo Ragdoll hiện ra hồng quang chăm chú nhìn Triệu Diệu, dường như có một cỗ ý thức lạ lẫm mà cường đại xâm nhập đầu Triệu Diệu, thay thế hắn khống chế cơ thể.

Nhìn thấy hai tay mình chậm rãi buông ra dây thừng, Triệu Diệu dùng hết toàn lực nhưng cũng không cách nào phản khống.

Đúng lúc này, mèo Mạt Trà meo một tiếng chui ra, một chưởng vỗ trên đầu mèo Ragdoll, sau đó lại là liên tục mấy chưởng tả xung hữu đột đánh vào gương mặt mèo Ragdoll.

Tạo thành bao nhiêu tổn thương thì không biết, nhưng lại trực tiếp để mèo Ragdoll xù lông lên, một mặt sát ý nhìn về phía Mạt Trà.

Một giọng nói thanh thúy như một cô bé đồng thời dâng lên trong đầu Triệu Diệu và Mạt Trà: “Ngươi dám đánh mặt ta?”

Mạt Trà meo rống lên một tiếng, nhảy tới trên lưng mèo Ragdoll: “Còn không dừng tay ông đây cưỡng gian ngươi.”

Lần này, trên mặt mèo Ragdoll lập tức tức giận đại thịnh, một đôi mắt như bảo thạch co lại như cây kim: “Ta muốn cắn chết ngươi!”

Sau một khắc, Triệu Diệu bị nó khống chế đá một cước về Mạt Trà, Mạt Trà chỉ có thể nhảy về sau tránh thoát đi, Triệu Diệu đuổi theo, liên tục mấy cước đá vào Mạt Trà, có điều gần đây Mạt Trà mặc dù mập điểm, nhưng phạm vi né tránh nhỏ như vậy, lại như cũ bộc phát mang theo linh xảo của mèo, để mấy cước của Triệu Diệu toàn bộ thất bại.

Ngay khi mèo Ragdoll muốn tiếp tục khống chế Triệu Diệu công kích Mạt Trà, 6s thời gian cooldown rốt cục qua, năng lực ngừng thời gian lần nữa phát động, toàn bộ thế giới yên tĩnh lại.

Mà thời gian vừa tạm dừng, Triệu Diệu lập tức phát hiện mình lần nữa khôi phục bình thường, có thể khống chế bản thân.

Hiển nhiên ở trạng thái ngừng thời gian, năng lực của đối phương cũng bị đình chỉ.

Hắn lập tức xông tới, rút ra dây leo núi hướng phía mèo Ragdoll điên cuồng trói, ngắn ngủi 6s. đem đầu, cổ, tứ chi mèo Ragdoll từng tầng từng tầng trói lại.

Bỏi vì lo lắng đối phương tùy thời tùy chỗ sử dụng năng lực quỷ dị kia, Triệu Diệu căn bản không quan tâm thời gian có phải tạm dừng hay không, cứ như vậy một mực dùng dây leo núi gói đối phương từng tầng từng tầng như bánh chưng.

“Lúc trước con mắt của nó nhìn ta, có phải con mắt nhìn tới mới có thể thi triển năng lực không?”

“Còn có tiếng kêu thảm kia, có phải thông qua âm thanh khống chế ta hay không?”

Càng là lúc khẩn cấp quan trọng, dường như Triệu Diệu càng tỉnh táo, từng cái chi tiết bên trong chiến đấu trước đó không ngừng nhảy ra ngoài, phản ứng ở trong đầu hắn.

Thế là mèo Ragdoll bị trói miệng.

Con mắt cũng bị che, cả người bị đặt trên mặt đất ngay cả động cũng không thể.

Mãi đến sử dụng hết dây leo núi, Triệu Diệu mới phản ứng được thời gian đình chỉ đã qua rất nhiều giây.

Nhìn mèo Ragdoll trên mặt đất bị trói thành xác ướp, Triệu Diệu thở ra một hơi, còn tốt năng lực của đối phương không thể không chút kiêng kỵ phát động, hình như cũng không thể đồng thời thao túng nhiều mục tiêu, mặc dù không biết hạn chế là gì, nhưng chí ít biện pháp hiện tại xem ra có thể ngăn cản đối phương phát động năng lực.

“Thả ta ra!”

“Các ngươi dám trói ta?”

“Chờ ta thoát khỏi, ta muốn cắn chết tất cả các ngươi!”

Âm thanh cô bé thanh thúy không ngừng vang lên trong đầu Triệu Diệu và Mạt Trà, Mạt Trà trực tiếp đi lên, cái mũi hướng về phía cái mông mèo Ragdoll tiếp cận, càng không ngừng ngửi tới ngửi lui.

“Ngươi! Ngươi làm gì! Ngươi làm sao dám làm loại chuyện này!”

Phát hiện mình bị ngửi, mèo Ragdoll càng kích động.

Loại sinh vật mèo này, thật ra là một loại sinh vật rất đặc biệt, đẳng cấp, địa bàn lẫn nhau đều sẽ cực kỳ minh xác.

Mà loại chuyện ngửi này, bình thường là mèo thượng cấp mới có thể làm với mèo hạ cấp, cách làm của Mạt Trà rõ ràng để mèo Ragdoll cảm thấy mình bị mạo phạm.

Mạt Trà liếm liếm môi kêu lên: “Vẫn là cái cô em, nói, năng lực của ngươi là gì.”

Mèo Ragdoll không nói một lời, trong mắt bị che tràn đầy tức giận.

Triệu Diệu lại nhìn bảng nhiệm vụ, phát hiện nhiệm vụ còn chưa tính hoàn thành.

Đúng lúc này, Kim Giai Giai và Tiêu Minh đã đuổi đến, hai người một mặt giật mình nhìn xem Triệu Diệu, bên trong ánh mắt mang theo chấn kinh, sùng bái, sợ hãi các loại vẻ phức tạp.

Coi như Tiêu Minh vừa mới bị Triệu Diệu đạp mấy phát, lúc này ánh mắt nhìn Triệu Diệu tất cả đều là kính sợ, nhìn không ra một chút oán hận.

Hắn cảm kích nhìn Triệu Diệu nói:”Đại sư, đa tạ vừa rồi ngài cứu tôi, vừa nãy tôi cảm giác mình như bị quỷ phụ thân.”

Kim Giai Giai hiếu kỳ nói: “Đại sư, vật kia trốn nơi nào? Ngài bắt được rồi hả? Có thể cho chúng tôi nhìn xem hay không?”

Nói, ánh mắt cô đã chuyển hướng cái cục lông trắng bị trói trên mặt đất.

Triệu Diệu lại âm thầm nâng mèo Ragdoll lên sau lưng: “Yên tâm đi, vật kia đã bị tôi bắt đi, nơi đây đã an toàn, tôi cũng phải đi rồi.”

Nói cũng đã quay người rời đi, mắt thấy Triệu Diệu rời đi biệt thự, Kim Giai Giai và Tiêu Minh đều nhanh chóng đuổi theo, nhưng vừa mới vượt qua cửa lớn, nhìn vào trong vườn hoa, nơi nào còn có cái bóng của Triệu Diệu.

Triệu Diệu đã sớm dừng thời gian, rời đi biệt thự.

Tiêu Minh nhìn vườn hoa không có vật gì, cảm thán nói: “Nói đi là đi, quả nhiên là thế ngoại cao nhân.”

Hắn lúc này đã không có tâm tử đặt trên người Kim Giai Giai, đầy đầu là kinh lịch kỳ huyễn vừa nãy.

Kim Giai Giai lại một mặt kích động nhìn về phái camera nói: “Mọi người thấy được vừa nãy…”

“Hở? Vì sao camera lại quay ngược lại?”

“Chuyện vừa rồi mọi người không nhìn thấy gì?”

Cho tới bây giờ, sau khi ổn định tâm thần, lúc này Kim Giai Giai mới phát hiện camera của cô dĩ nhiên quay ngược, trực tiếp khuôn mặt của cô từ đầu tới đuôi, căn bản không nhìn thấy Triệu Diệu và mèo Ragdoll chiến đấu.

“Còn tưởng rằng lần này hót nhất trên mạng, làm sao lại không quay được.”

Trên mặt cô tất cả đều là ảo não.

Bạn đang đọc Chẳng Lẽ Ta Là Thần (dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huykhung111333
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.