Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghề nhà báo, phóng viên khá hợp

Tiểu thuyết gốc · 1256 chữ

Chương 22: Nghề nhà báo, phóng viên khá hợp

Tác: Thôn Phu Dã Lộc

....

Trong căn biệt thự, giờ đã qua nửa đêm.

Trầm hiện đã tỉnh, từ lúc hắn lững thững cõng hồng nhan qua quan ải tiến vào rừng rậm, sương tím thần bí quanh người hắn nhạt và mất đi ánh sáng. Không gian quanh hắn dần tối tăm.

Không biết sau bao lâu Trầm tỉnh lại, hắn vẫn nhắm mắt, thần thức do xét cơ thể, xung quanh..

“Giờ đã 2h sáng, ta nhập mộng chỉ mất 4 tiếng, cơ thể vẫn bình thường...

Trầm tiến vào Quảng Hằng cung..

“Tiểu tử, ngươi tỉnh rồi.. thế nào.. thời không quyền năng tác dụng gì vậy... chơi có vui không?”

Trầm nhìn khuôn mặt hí hửng của Huệ lão, hắn không tưởng nổi lão lại trải qua nhiều biến cố bi tình như vậy.

“Huệ lão, ngài còn nhớ Cố Luân công chúa không?”

“Ể.. nhớ chứ.. nàng là hồng nhan tri kỷ của ta.. ngươi hỏi chuyện này làm gì?”

“Ngài có thể cố sự giữa ngài với nàng được không? Chuyện này rất quan trọng.. xin ngài nghiêm túc”

“Nàng?” Mặc dù hơi nghi hoặc câu xưng hô của Trầm nhưng lão vẫn kể:

“Ta và nàng gặp nhau....

“Sau đó ta lẻn vào cung gặp này...sau đó abc xyz suốt đêm...”

Đang hời hợt kể, tâm trạng Huệ lão dần chuyển biến, lão nói đến đây thì không nhỡ rõ chuyện gì tiếp theo...Khuôn mặt lão lộ vẻ khó hiểu, rồi chuyển biến tràn ngập đau khổ” tại sao ta không nhớ thêm gì, tại sao đến đây lại mông lung như vậy?”

Khi thấy Huệ lão ngưng kể, im lặng hồi lâu, Trầm thở dài, đôi mắt hắn mông lung nhìn về xa xăm, khí tức tang thương đau khổ nhớ người yêu lan tỏa ra:

“Sáng sớm, nàng đi thỉnh an mẫu hậu nàng...

Huệ lão tràn đầy kinh ngạc nhìn Trầm, dần ông nhập tâm vào câu chuyện buồn...vai chính là ông..nhưng ông lại mất đi đoạn kí ức đó.

Khi hắn kể đến đoạn qua quan ải, nội tâm tràn đầy thống khổ ăn sâu trong Trầm. Đúng lúc này, giọng lạnh lùng Thần Mộc vang lên:

“Tiểu Trầm..tỉnh lại..ngươi cần giữ vững bản tâm của mình... Ngươi là Nguyễn Trầm, không phải Nguyễn Huệ.. đoạn kí ức đó ngươi là kẻ qua đường.. lạc lối bản tâm...nên tìm lại chính mình thôi...”

Như giội gáo nước lạnh vào đầu, Trầm thanh tỉnh vội vàng củng cố bản tâm. Linh hồn nắm giữ bản tâm, linh hồn hắn đang rung động tự nhận mình là người trong giấc mộng..là Nguyễn Huệ. Trầm đang củng cố đạo tâm” Ta..không phải ai khác..Nguyễn Trầm là ta.. ta là kẻ qua đường trong giấc mộng..”

Sau gần một tiếng, Trầm mở mắt, hắn thấy Huệ lão đang nhìn hắn đầy phức tạp:

“Tiểu tử, ta nghĩ ta mất đi đoạn kí ức rất quan trọng, lòng ta như thiếu đi rất nhiều, đoạn kí ức đau khổ nhất đời ta...ngươi lấy đi và cảm nhận hết thảy phải không..?

“Đúng..không chỉ cảm nhận của ngài, mọi công pháp, độ thuần thục thi triển trong đoạn kí ức đó ta đều nắm giữ.. chỉ là ta không đủ tu vi sử dụng..”

“Vậy là ta chỉ còn lại đoạn kí ức vui vẻ với nàng, kí ức đau buồn đều quên hết.. hahahahaha”

Giọng cười lão khó nghe hơn cả khóc, lão quay đầu đi:” Ta mệt, ta muỗn tĩnh tâm.. còn nữa.. ta không muốn mất kí ức...thật không thể nhớ..

Trầm nhìn lão đi mất, hắn cúi đầu hối lỗi hướng lão, hắn thật không nghĩ sẽ cướp lấy kí ức của lão...tuy là kí ức buồn nhưng lòng lão sẽ luôn có một khoảng trống không tên..có lẽ lão cần thời gian...và hắn cũng cần thời gian.

“Tiểu Trầm, năng lực đánh cắp kí ức này rất có lợi cho ngươi, nhưng hiện tại ngươi không nên sử dụng. Ngươi còn quá yếu, dù hấp thu cũng không thể sử dụng thần thông.

“Hiện tại tốt nhất tìm kiếm bảo tiên khí tăng trưởng tu vi”.

Trầm gật đầu, hắn đã có kế hoạch, mọi hậu sự đã xong..đến lúc hắn xuất quan lăn lộn tiên giới rồi.

...

Trầm mở mắt, khẽ ngồi dậy

“Cháu tỉnh rồi, có sao không”.

“Cháu không sao, cảm ơn cậu..”

“Aiz...hi vọng cháu xông pha thế giới bên ngoài bình an, lúc nào cảm thấy mệt... hãy trở về, cưới vợ..sinh con..

“Đó mới là điều cha mẹ cháu muốn nhất..họ mong cháu bình an sống..”

Trầm nhìn cậu mình với ánh mắt đầy kiên định: “ Cháu đã chọn, cháu sẽ đi hết con đường.. cha mẹ cháu sẽ tự hào khi có 1 đứa con như cháu...

Ông nhìn sâu Trầm”nó rất giống mẹ nó, luôn ngang bướng, một khi đã chọn thì không hối hận..và chị hai, chị vẫn luôn đúng..chị vẫn hạnh phúc với lựa chọn của mình”..Ông cười nhìn Trầm: “Chỉ mong cháu vui vẻ bình an là được, thỉnh thoảng..về thăm”

Ông không nói được nữa, ông sợ liên lụy Trầm...

Trầm tươi cười nhìn cậu mình..thân nhân..rất ấm áp..hắn nghĩ nên đi.

...

Trong 3 ngày tiếp Trầm khá nhàn nhã, hắn cần củng cố tâm cảnh... Huệ lão đã trở lại bình thường, chỉ là lão lần này rất sát sao bên cạnh hắn mỗi lần vào Hiền nhân đường.

Huệ cười khổ, hắn chỉ kiểm tra tư liệu một số vị hiền nhân đi trước, có ai đi “đạo tặc” như hắn không mà thôi.

Ánh chiều tà khẽ xuyên qua tán cây trầm, nơi đình lục giác Trầm đang thưởng thức trà chiều, hắn suy tính kế hoạch “cướp” của mình” Nghề nhà báo, phóng viên khá hợp cho việc tìm kiếm tài bảo khắp nơi trên thế giới...”

Trầm cần mạng lưới thông tin khổng lồ, hầu hết là ẩn thế gia tộc, khá khó để tiếp cận, với lại hắn cũng cần thâm nhập thế giới tu tiên...

Tiếng cổng khẽ mở, một thanh niên tầm 25 tuổi bước vào; trên vai, cổ và cả tay hắn đều treo những chiếc ba lô to lớn có vẻ nặng trịch, mắt khẽ đảo xung quanh tìm kiếm.

Khi thấy Trầm ,tên thanh niên lao tới bên đình khí thế hùng hổ, khuôn mặt đỏ lựng, lao tới gần Trầm:

“Đại huynh...a không..đại ca...aiz cũng không được... anh à..

Hắn quỳ trước mặt Trầm, đôi mắt nhiệt huyết hưng phấn nói loạn:

“Anh à, anh nhận em làm đệ tử được không, em cũng muốn tu... tu tiên..xin anh đó..

Phạm Thành Công, con thứ 2 của ông cậu Thành Đạt. Tuy nhiều năm không gặp nhưng tướng mạo không thay đổi nhiều, nhìn qua Trầm đã hiểu vấn đề. Trầm không phải kẻ máu lạnh, những năm gần đây vẫn thỉnh thoảng ngó qua gia đình nhà cậu. Tên quỳ trước mặt này được coi là nỗi thất vọng của cậu hắn, trái ngược với anh trai Thành Danh đang du học Mỹ, sau đó sẽ về giúp cha đỡ đần công việc thì tên này tốt nghiệp xong công nghệ thông tin thì nằm nhà.

Thành Công hắn không thích kinh doanh, đam mê của hắn là tiên hiệp, huyền ảo thế giới và giờ đây hắn sắp chạm tới ước mơ của mình thông qua người anh trước mặt.

Bạn đang đọc Nam Việt Tiên Hiệp Ký- Hồi 1: Khai Giới Tiên Quân sáng tác bởi ThonPhuDaLoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThonPhuDaLoc
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.