Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là Thời Không quyền Năng

Tiểu thuyết gốc · 1379 chữ

Chương 15: Là Thời Không quyền Năng

Tác giả: Thôn Phu Dã Lộc

...

Trầm vẫn đứng đấy, hiên ngang ngắm nhìn từng đoạn, từng đoạn hình ảnh tiền nhân xuyên suốt trôi qua. Không bàn luận, không cảm thông, như học giả thông thái lặng xem tác phẩm phim cổ trang.

“Ngài nói đúng, họ xem ngài như báu vật đảm sinh từ thiên địa, trợ giúp nhau cùng phát triển, đôi bên cùng có lợi.

“Nhân chi sơ, tính bản thiện..câu này không chỉ áp dụng cho nhân loại chúng ta. Không riêng ai, cả Cuội Nguồn tiên quân cũng có “bản ngã”, cũng yêu, cũng hận..

“Mà ngài, Thần Mộc đại nhân, ngai nhìn lại mình xem, tạo hóa ban cho ngài quyền năng vô hạn cùng đản sinh linh tính, ngài cũng có cảm xúc của mình, ngài thông hiểu vạn vật. Ngài chấp nhận lời kết bạn của tiên quân việc này nói rõ linh tính ngài phát triển, cũng ái, cũng ố, tham, sân, si...vậy sao ngài không dẫn dắt những hậu bối lạc lối của tiên quân.

“Hay do ngài không cảm nhận được sự chân thành đối xử của họ đối với ngày mà chỉ xem như công cụ khiến ngài không màng đến bọn họ”

Nói đến đây, Trầm ánh mắt đầy chân thành nhìn về phía Thần Mộc,nhoẻn miệng tươi cười, từ từ đưa tay lên:

“ Ta không hận ai, không thưởng thức ai, ta chỉ thấy các vị đi trước không cảm nhận được sự chân thành của ngài..ta nghĩ ta không muốn làm giao dịch đổi chác gì với ngài..

“Ta cũng muốn..làm bạn với ngài”

Thần Mộc bản thể bỗng run dữ dội, câu nói quen thuộc bỗng xuất hiện miên man trong lòng nó,đúng,là giọng Cuội Nguồn:”Này, tiểu mộc mộc, ngươi nói xem bên ngoài tinh không bao la kia có gì..chờ khi ta và ngươi đủ sức manh sẽ bay ra ngoài đó, du hành tinh không..tiểu mộc mộc, đây là người ta yêu, ta cũng đã nói về ngươi cho nàng..tiểu mộc mộc, huynh đệ chúng ta có phúc cùng hưởng,có họa cùng chịu, gốc ngô đồng này ngươi luyện hóa nhanh không bọn ngốc Hỏa Phượng quay về..bạn hữu,đây là món quà phu thê ta tặng cho người, tòa cung điện này được tao kết hợp trăm ngàn kết giới, giúp ngươi ẩn thân, trốn thoát kẻ địch..”

“bạn..?”

“Đúng, là bạn hữu có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu”

Kí ức giọng Cuội Nguồn vang vọng:” huynh đệ chúng ta có phúc cùng hưởng,có họa cùng chịu”.

Thần Mộc không nói gì, rễ cây đang nâng Trầm bỗng hạ từ từ đưa hắn xuống, Thần Mộc lại trở về nguyên dạng.

Trầm cũng không nói gì nữa, đứng nhìn Thần Mộc một lúc lâu, hắn cúi chào Thần Mộc rồi quay sang xin phép Huệ lão về Tĩnh phòng.

Vài ngày nay cuộc sống Trầm vẫn bình thường, hắn dành hết thời gian làm quen thân thể, điều tiết lại sức mạnh để tránh vỡ đồ dùng trong nhà, tập làm quen quyền năng, vẫn đến kiểm tra sức khỏe định kỳ,nhưng không phải Tuệ Như khám cho hắn, có lẽ nàng bận, hắn nghĩ vậy.

Vào một buổi sáng đẹp trời, Trầm tỉnh dậy và kinh ngạc phát hiện dây chuyền Thần Mộc đã mất, hắn kinh hỉ nhìn đường hình xăm mới xuất hiện, hình xăm hình đoạn dây leo có những chiếc lá quấn 2 vòng quanh cổ rồi chia ra 2 nhánh đi đến 2 bên vai rồi quấn quanh bắp tay hắn kéo xuống tới cổ tay.

Trầm biết rõ đây là dấu hiệu chấp nhận của Thần Mộc, hắn đã xem rõ các niệm quả, chỉ có Cuội Nguồn mới có hình xăm như vậy, ngoài ra các vị khác đều chỉ đeo dây chuyền hình dây lá.

Trầm nội thị phát hiện Quảng Hằng cung đã nằm tại chỗ hõm chính giữa ức, dùng tay khẽ chạm qua da có thể cảm nhận được cung điện.

“Tiểu Trầm”.

Thần Mộc triệu kiến, hắn nghe xưng hô hơi lạ, cảm giác mọi chuyện đã tốt hơn sau khi ngả bài. Vào đến Quảng Hằng hắn thấy Thần Mộc lần này lại dùng hình thái Cuội Nguồn ra để đối thoại, “rất tốt” cảm giác Trầm rất vui vẻ.

“Huệ, ngươi đưa tiểu Trầm vào Cố Nhân đường làm lễ tiếp nhận chính thức vi trí Việt sứ”.

Trầm theo Huệ lão vào Cố Nhân đường, nơi này vừa được mở phong ấn, trừ Tĩnh phòng cùng Mộc Nhân phòng, hắn chưa từng được phép vào phòng khác.

“Tiểu tử, chúc mừng ngươi qua ải, Thần Mộc đại nhân đã chấp nhận ngươi”.

“Huệ lão, ngài lúc trước cũng giống mấy vị tiền nhân ư?”.

“Không, ta tôn kính Thần Mộc, nên hiện tại ta mới đang ở trước mắt ngươi”.

Huệ lão cười cười, xong lão chỉ về đại điện rông lớn. Ở trong thiết kế cũng chồng tần lên từ từ, mỗi một tầng được xếp rất nhiều bức tượng làm từ gỗ.

Các mộc nhân hình thái khác nhau: có ngồi, có nằm, có đứng,.. nét mặt cũng khác nhau, có mỉm cười, có khóc, có sợ hãi..Đáng chú ý nhất nơi chỉnh giữa đại điện chỉ để 2 bức tượng mộc nhân nam nữ.

Nam mộc Trầm nhận ra chính là Cuội Nguồn tiên quân, tay đang nắm tay nữ mộc, mắt nhìn về phía trước nở nụ cười. Nữ mộc nhân rất đẹp,thân nép vào Cuội Nguồn, đầu kề vai tiên quân, mắt nhắm lại, nở nụ cười mãn nguyện.

“Ở đây, là điện thờ các vị có công với Thần Mộc, tổng cộng 281 vị, trong đó có cả ta.. ở đây đều là thân xác thật, được Thần Mộc kéo vào đây hấp thu tiên khí. Sau đó dùng mộc hóa tạo tượng, tất cả hình thái đều giữ nguyên lúc chết, chỉ những người cống hiến nhiều mới được vào đây, rất nhiều Việt sứ không thành công hay chết non trước khi phát triển sẽ ko đến được đây”.

Trầm ớn lạnh sống lưng, hắn nhớ câu nói: “Khi ngươi chết đi, trở về với đất,mục nát thân thể rồi làm chất dinh dưỡng cho cây cỏ”.

Hắn nhìn nơi này, một nghĩa địa lớn gần 300 ngôi mộ, Trầm đi về phía trước nhìn về 2 bức mộc nhân chính giữa đại điện, bên dưới bảng mộc ghi chép:

“Phu phụ Cuội nguồn tiên quân cùng Hằng Nga tiên tử di thể”.

Trầm cùng lão Huệ cúi đầu kính 2 vị hiền nhân, sau đó làm lễ với tất cả tượng có tại đây.

Trầm làm lễ đến bức tượng ngoài cùng, ngước đàu ngắm kĩ bức tượng này,là Huệ lão, trong áo bào đế vương, tóc dài buông xõa ngẩng mặt nhìn lên cao, mắt mông lung miệng khẽ cười tràn đầy sự giải thoát.

“Ngài nghĩ là đã kết thúc cuộc đời rồi sao?”

“Đúng vậy, ai ngờ Thần Mộc giữ ta lại”

Trầm khẽ thở dài, lão không được như nguyện, nhưng hắn biết lão vẫn muốn sống, thù lão còn chưa trả, chết không cam tâm. Nghĩ đến đây, Trầm khẽ đưa tay chạm vào tượng, hắn hiếu kì về mộc hóa, liệu bên trong cũng đã trở thành gỗ không.

Lúc này đột ngột xuất hiện hấp lực từ bàn tay Trầm, đang hấp thu thứ gì đó từ tượng mộc. Trầm trấn định nhìn theo dòng chảy bí ẩn màu tím tràn ra từ tượng vào Linh hồn hắn, hiện hắn đang ở dạng linh hồn tiến vào Quảng Hằng, hắn thấy rõ dòng năng lượng màu tím không tại linh hồn hắn mà đang tập trung lại vùng đan điền của linh hồn.

Trầm vội rời khỏi cung điện trở về thân xác, nội thị kiểm tra thấy vùng đan điền của mình sương khói màu tím đang vây quanh dòng chảy tím, không ngừng đồng hóa dòng chảy tím để chúng bốc hơi dần hòa tan vao sương khói. Sắc tím sương khói càng đậm, loe lóe ánh sang mê li.

“ Là Thời Không quyền Năng”.

Bạn đang đọc Nam Việt Tiên Hiệp Ký- Hồi 1: Khai Giới Tiên Quân sáng tác bởi ThonPhuDaLoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThonPhuDaLoc
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.