Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con dân Việt tộc được cái gì

Tiểu thuyết gốc · 1110 chữ

Chương 13: Con dân Việt tộc được cái gì

Tác giả: Thôn Phu Dã Lộc

HCM, đoạn đường gần hạnh thông tây, một ngôi nhà kiến trúc cổ kính hoài xưa bên cạnh một gốc trầm lớn nằm trong khoảng vườn đầy hoa cỏ,biệt lập so với phần còn lại khu thương mại tấp nập, nhộn nhịp...

Trầm ngồi dậy, cảm nhận thân thể lẫn linh hồn như vừa tái sinh mấy trăm lần..Hắn vận chuyển chu thiên, tốc độ tiên khí di chuyển thông thuận, nhanh hơn rất nhiều so với trước” nếu có đủ tiên khí ta lập tức có thể “Kết Đan”, hẳn là luyện khí kì đại viên mãn”. Độ mẫn cảm với tiên khí cũng tăng cường, hiện tại Trầm cảm nhận được sự hiện diện một phần bé nhỏ trong không khí đang quật cường không dung nhập với đống hỗn độn khí còn lại. Ngoài ra Trầm còn cảm nhận rõ ràng sự” triều bái” của cây cỏ quanh nhà, dòng chảy nước trong ống ngầm, như một vị tướng biết rõ lượng binh lính thủ hạ bên cạnh mình” Khoảng cách hưởng ứng thủy mộc nguyên tố trong 7 met, quả nhiên kì diệu”.

Trầm mở mắt, cảnh vật xung quanh tràn đầy gam màu xanh lam và xanh lá, từ không khí Trầm có thể thấy từng chấm li ti 2 màu lam lục di động nhẹ nhàng, cúi xuống nhìn tay mình, hắn thấy sâu trong da các dòng màu lam đang chảy” Hóa ra đây là “điểm yếu”, nhìn thấy dòng chảy mạch máu đối phương, ngoài ra còn nhìn thấy lượng nguyên tố thủy mộc trong cơ thể đối phương, vậy ta có thể phán đoán hắn nắm giữ nguyên tố có phải thủy mộc không, với lại ta max độ thuần khiết thủy mộc, không kẻ nào đọ sự triệu tập nguyên tố này lại với ta, Việt tộc trong môi trường thủy mộc xưng vua một cõi không ngoa”.

Trầm giảm lượng tiên khí vận chuyển qua song nhãn, ánh mắt nhìn cảnh vật dần trở về bình thường..

Trong thân thể thức tỉnh quyền năng này, Trầm cảm giác được sinh mệnh lực dồi dào, sức mạnh đã gấp 20 lần thường nhân, thường luyện khí kì viên mãn tu sĩ luyện linh khí có nhục thân sức mạnh gấp 7 lần phàm nhân cường tráng, tiên khí lại gấp 3 lần so với linh khí, quả nhiên thời đại hồng hoang 1 quyền phá sơn không ngoa...Trầm có loại xúc động muốn kiếm 1 con tinh tinh đọ sức, phàm nhân chịu không nổi sức mạnh nắm đấm của hắn, hắn tưởng tượng mình đứng trước con tinh tinh đầu đàn đấm ngực khiêu khích nó...

“Tiểu tử không cần làm vậy, trong cung có “Mộc nhân đường” ngươi cứ việc vào đó thi triển quyền cước”

Trầm biết Huệ lão lại đọc tâm, hắn nhịn xấu hổ ra mặt.

“Với 2 quyền năng thủy mộc ngươi sẽ là một vị “Thần y”, bất kì loại cây cỏ, thảo mộc nào chỉ cần nhìn qua ngươi liền biết nó có công dụng gì, nhớ năm xưa ta từng tìm được một gốc” Mãnh nhân thảo” dùng vào thật phê..

Ngoài ra ngươi còn là một “Tầm bảo gia” , độ mẫn cảm tiên khí, mộc hệ, thủy hệ giúp ngươi cảm nhận bảo bối có ích cho tu luyện cao hơn tu sĩ khác, chỉ tiếc ngươi không có thêm thổ hệ như Cuội Nguồn tiên, nếu không đệ nhất tầm bảo sư nên để ngươi làm”.

“Huệ lão, ta đã kiểm tra toàn diện vẫn không cảm nhận được quyền năng thứ 3, nội thị trong cơ thể chỉ có một đoàn sương tím vờn quanh một góc vùng đan điền, ta đã thử thăm dò nhưng không có kết quả, ngài nói trường hợp này nên làm sao?”

“Hừm.. có thể quyền năng cần điều kiện mới phát huy, đừng lo lắng, nếu là quyền năng có hại thì đã bộc lộ ra lúc ngươi chịu đựng, 32 phút sinh tử luân hồi nó không hề bộc lộ gây hại, nếu không Thần Mộc cưỡng ép phong ấn nó rồi, người yên tâm”.

Quả nhiên không đơn giản như Trầm nghĩ, mọi việc họ đã tính toán chuẩn, vài trăm năm mới xuất hiện người phù hợp, không dễ để chết như vậy, mắt xích quan trọng mà để chết non thì xưng cái gì “Thần” nữa.

Trầm thu dọn, xử lí căn phòng, xong hết thảy hắn bình tâm ngồi khoanh chân trên giường, cả thân thể lẫn linh hồn đều rất mệt mỏi, hắn cần nghỉ ngơi. Ngày mai, có lẽ sẽ là một bước ngoặc lớn trong cuộc đời hắn, Trầm quyết định: sòng phẳng ngửa bài...

...

Hôm sau,Quảng Hằng cung.

Trầm đang cung kính đứng ở trung tâm cung điện, thành kính trước bản thể Thần Mộc. Huệ lão đứng bên cạnh Trầm, hiện tại vẻ cợt nhả trên mặt lão cũng đã mất, lão không như Thần Mộc, lão là người luôn chỉ bảo,dõi theo Trầm xuốt mấy năm nay, lão hiểu tính cách Trầm, đôi khi lão vô tình “Đọc tâm” biết một số việc tên đệ tử này suy nghĩ. Lão biết hôm nay hắn làm gì, dù gì cũng là dòng dõi Việt tộc, kiêu ngạo sâu trong tâm cốt, ngạo nghễ tương tiếu tiên giới, ai cam tâm làm con rối.

“Thần Mộc đại nhân, mạn phép thỉnh ngài thức tỉnh, ta có việc muốn thỉnh giáo ngài”

“Có thể” Giọng vô tính lạnh lùng vang lên.

“Ta muốn hỏi ngài, Việt tộc sứ các vị hiền nhân bao đời thủ hộ ngài là gì đối với ngài?”

...

Không có câu trả lời, chỉ có sự yên lặng.

“Việt tộc bao đời thiên kiêu ngạo thế, bao vị hiền nhân vì ngài, trọ giúp ngài từ một mầm cây phát triển đến cửu biến, chỉ thiếu một bước nữa là ngài sẽ lên đến “đa biến” trở thành Đa Thần Mộc, cách Vô Cực Thần Mộc một bước... Đổi lại các vị ấy được cái gì, công địch của toàn tu tiên giới, hay bị tất cả tiên giới giám sát, đô hộ, chèn ép 1000 năm... ngài nói xem chúng ta con dân Việt tộc được cái gì...được cái giiiiiiii...?”

Trầm càng nói, ánh mắt càng dày huyết sắc, khuôn mặt vặn vẹo tràn đầy sự phẫn nộ, bế tắc không hiểu, tràn đầy không cam lòng. Huệ lão bên cạnh cũng tràn đầy nghi hoặc, gục đầu không nói một lời...

Bạn đang đọc Nam Việt Tiên Hiệp Ký- Hồi 1: Khai Giới Tiên Quân sáng tác bởi ThonPhuDaLoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThonPhuDaLoc
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.