Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 688

Phiên bản Dịch · 626 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng nghĩ kỹ lại, việc anh ấy tức giận như vậy là bình thường. Nếu không, cái gọi là tình anh em đồng đội này thực sự là mang cho chó ăn rồi.

Nghĩ đến điều này, Diệp Sơ Dương nhếch nhếch khóe miệng. (kiểu cười nhếch mép)

Thành Khải Uyên ngồi đối diện, sau khi nghe Diệp Sơ Dương nói, thần sắc trên mặt liền trở nên khó coi.

Hắn hít một hơi thật mạnh, mở miệng dò hỏi, “Cửu thiếu lúc nào rảnh có thể cùng đi xem chứ?”

Diệp Sơ Dương trầm ngâm một chút, “Đi luôn đi, dù sao tôi cũng không có việc gì cần làm.”

Mấy ngày nay Diệp Sơ Dương không có bất kỳ thông báo nào, hơn nữa Diệp Tu Bạch cũng không ở lại, cả ngày chỉ có ăn với ngủ, không thể nhàn hạ hơn.

Lúc này đã có việc để làm, đương nhiên Diệp Sơ Dương sẽ không tha. (không bỏ qua)

Thành Khải Uyên không ngờ rằng Diệp Sơ Dương lại hành động luôn như thế. Sau khi nghe những lời nói của đối phương, sắc mặt anh trở nên tốt hơn một chút.

Quyết định đi gặp đồng đội của Thành Khải Uy, ánh mắt của Cát Trung Thông có phần hiểu ý rời đi.

Cuối cùng, Diệp Sơ Dương cùng Thành Khải Uyên đã đến một khu nhà nhỏ.

Đó là một ngôi nhà nhỏ đã cũ nát.

Diệp Sơ Dương đứng dưới chân tòa nhà một lúc cũng không di chuyển, hành động đó làm Thành Khải Uyên sửng sốt một chút. Ngay sau đó nghĩ ra cái gì rồi, lập tức nhìn Diệp Sơ Dương mở miệng xin lỗi, “Thật xin lỗi, A Chinh hắn lớn lên ở đây từ khi còn nhỏ. Anh ấy rất có tình cảm với nơi này. Tôi hy vọng Diệp cửu thiếu đừng để ý.”

Thật ra điều Thành Khải Uyên muốn nói là hy vọng Diệp Cửu thiếu không thấy ghê tởm.

Thành Khải Uyên hiểu được tâm trạng của Diệp Sơ Dương lúc này. Xét cho cùng, Diệp Sơ Dương cũng là người thừa kế của Diệp gia, cuộc sống ngày thường sung túc. Nhìn vào căn biệt thự số 9 Diệc Viên hẳn sẽ biết.

Thấy chướng mắt cũng là điều bình thường khi nhìn thấy căn nhà cũ kỹ và đổ nát như vậy.

Không dám nghĩ tới nữa ---------

Tất cả điều này đều là Thành Khải Uyên suy nghĩ quá nhiều rồi.

Diệp Sơ Dương sau khi nghe anh ta nói vậy, tức thị có chút buồn cười, sau đó nhún vai nhếch miệng nói, “Anh nghĩ nhiều rồi. Tôi chỉ là đang xem xét địa hình nơi này mà thôi.”

Thành Khải Uyên: “.........”

Hả. Là bộ dạng này sao?

Trong thoáng chốc, trên mặt của người đàn ông to lớn Thành Khải Uyên này lộ ra biểu cảm xấu hổ.

Hắn giật giật môi, cuối cùng há miệng nói. “Ngại quá, đã hiểu lầm cậu rồi.”

“Không thành vấn đề, người ưu tú như chúng tôi, bị hiểu lầm cũng là phản ứng bình thường.” Diệp Sơ Dương không chút để ý cong cong khóe miệng, sau đó cô giơ cằm lên nhìn Thành Khải Uyên nói, “Đi thôi. Chúng ta đi xem sao.”

Thành Khải Uyên không chút do dự, liền dẫn Diệp Sơ Dương đi lên lầu.

Căn nhà này thực sự đã có từ rất lâu.

Thang máy cũng không thể dùng được, Diệp Sơ Dương và Thành Khải Uyên đành cùng nhau leo cầu thang bộ.

Bạn đang đọc Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào) của Thỏ Kỉ Đích Hồ La Bắc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.