Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới 1 - Điên đảo đại lục tu chân

Phiên bản Dịch · 2642 chữ

Ma tu xâm nhập

Ps: Vô cùng xin lỗi các bạn vì mình setup thời gian không chuẩn nên thiếu mất một chương này TTATT

Chung Lâu Vũ thích nhất trận tu dùng linh khí bản mệnh làm mắt trận, hắn luôn có thể dùng tốc độ nhanh nhất đoạt lấy quyền khống chế cả trận pháp. Này không phải nói linh khí bản mệnh không tốt, trên thực tế tất cả linh khí bản mệnh của trận tu đều là tài liệu bày trận tuyệt hảo, che dấu mà dễ khu sử, nhưng với Chung Lâu Vũ mà nói, hắn chỉ hứng thú sau khi phá trận pháp, những cái trận tu này đều không thể liên tiếp triển khai hạ một loạt công kích.

Phi đao trong tay rối loạn, ý đồ thoát khỏi khống chế của Chung Lâu Vũ, thần thức cường hãn của Hợp Thể kỳ nhẹ nhàng khống chế chặt phi đao, thành thạo xuyên qua trận pháp.

Như thật như giả, đây chính là tinh tuý của trận tu, trận pháp vừa triển khai, bản thân liền mất đi tung tích đối phương, trong lòng thiếu nữ đã có cảm giác không ổn.

“Càn Khôn Tứ Tượng trận ! Kim đan kỳ liền có thể khống chế loại trận pháp này, thật là một cô nương thích khoe khoang, nhưng tư chất lại không tồi.” Trận pháp cường đại bao trùm cả lôi đài cũng dẫn tới sự chú ý của người bên ngoài, hắn nói với nam nhân anh tuấn yên tĩnh bên cạnh : “Ngươi chẳng lẽ là đến xem nàng ?”

“Quân Sương đáp : “Không phải.”

“Vậy chính là đối thủ của nàng, cái Trúc Cơ kỳ kia ?” Người nói nghĩ nghĩ, trên mặt lộ ra thần sắc cổ quái, “Tiêu chuẩn thu đồ đệ của ngươi không phải rất cao sao ?”

Quân Sương hết sức chăm chú nhìn bên trong tràng đấu, không nói một lời.

“Thật sự muốn thu cái Trúc Cơ kỳ kia làm đồ đệ ?” Người nói nhìn bộ dạng này của hắn, càng nghĩ càng thấy kì quái, không nhịn được hỏi.

Quân Sương không có phủ nhận, hắn chỉ nhìn chằm chằm lôi đài bị trận pháp bao phủ, Càn Khôn Tứ Tượng trân kết hợp với trận pháp phòng hộ trên lôi đài ngăn cản thần thức hắn xâm nhập tìm hiểu, chỉ có âm thanh va chạm kim loại thể hiện tình huống chiến đấu kịch liệt bên trong.

“Ta nói ngươi cũng đừng quá để trong lòng, bói toán gì đó, có duyên gì đó đa số là gạt người . . . . . .”

Quân Sương cuối cùng cũng quay đầu liếc mắt một cái nhìn người bên cạnh, nhãn thần như băng tuyết luôn lãnh đạm, bốc lên khiến lời muốn nói sau đó của người kia nghẹn lại, lúc này mới thu hồi tầm mắt , nhìn về lôi đài, “Kết thúc.”

Thật sự kết thúc.

Tiên linh lực thuần khiết trên phi đao không ngừng chảy vào trong cơ thể, cuối cùng dung nhập với kinh mạch giả tưởng, trở thành lực lượng của Chung Lâu Vũ, cảm thụ cảm giác sung mãn của linh lực dường như muốn căng nổ thân thể.

Lấy cái này dự trữ, trực tiếp đánh sâu vào Kim Đan kỳ không hề có vấn đề. Đoạt đi lực lượng tinh thuần của thiếu nữ, Chung Lâu Vũ thoả mãn nghĩ. Cảm giác không sai biệt lắm, lúc này mới công kích phi đao trong tay, xuôi theo liên hệ của nó với trận pháp, không ngừng rót vào lực lượng hỗn độn của hắn, quấn lấy tiên linh lực tinh thuần của thiếu nữ, trong nháy mắt làm mất sự khống chế của thiếu nữ.

Tức khắc, trận pháp sụp đổ, vô số phi đao giống như phàm vật rơi xuống đất, hoa văn tinh mỹ phức tạp trên mặt đã ảm đạm không ánh sáng, cuối cùng một thanh phi đao vẫn còn chớp loé linh quang đang bị Chung Lâu Vũ giữ trong tay, mũi đao chỉ thẳng vào ấn đường thiếu nữ.

Dương quang một lần nữa bao phủ lôi đài, thiếu nữ ngốc lăng nhìn Chung Lâu Vũ, nhiệt độ băng lãnh trên trán thức tỉnh ý thức nàng, rốt cuộc khiến nàng hồi thần : “Ta thua rồi ?”

Linh khí bản mệnh bày trận đã bị hút cạn linh lực, nếu như không dùng linh lực kích hoạt lần nữa liền không thể tiếp tục sử dụng, mà phi đao duy nhất có thể sử dụng lại ở trong tay Chung Lâu Vũ, ngoại trừ lại mở ra khiên phòng ngự nàng nghĩ không ra cách thứ hai. Nhưng lúc nãy bày trận đã dùng hết đại bộ phận linh lực, nàng căn bản đã không còn đủ linh lực.

“Ta thua rồi.” Ảm đạm nhìn ánh mắt quan sát trên võ đài của thân ảnh bạch sắc, thiếu nữ uể oải nói, mà sau khi nàng thu thập tất cả phi đao trở về, lại nhịn không được hỏi, : “Ngươi là làm như thế nào thoát ra khỏi trận pháp của ta.”

Chung Lâu Vũ liếc mắt nhìn nàng : “Chỉ cần hiểu biết về trận pháp sâu hơn ngươi, liền dễ dàng đánh tan.”

Hiểu biết về trận pháp sâu hơn trận tu ? Thiếu nữ chỉ cho là Chung Lâu Vũ đang mạnh miệng, còn không chờ nàng hỏi lại, đã có người nhảy lên lôi đài bắt đầu khiêu chiến, nàng cũng chỉ đành buồn bực ôm phi đao hạ đài.

“Ai ! Hắn thế nhưng thắng ! Đáng tiếc vừa nãy bị trận pháp ngăn cản nhìn không thấy, ngươi nhìn thấy như thế nào.” Người một đường vây xem bình luận nói, lại bỗng nhiên phát hiện thân ảnh màu trắng bên cạnh đã rời đi, kinh ngạc nói, : “Ngươi không xem nữa ?”

Bất quá lúc này, Quân Sương đã biến mất ở phòng quan sát trên võ đài, cũng không biết có nghe thất câu hỏi của hắn hay không.

“Không xem liền không xem, ngược lại mười ngày sau nghĩ muốn thu đồ đệ ngươi vẫn phải quay lại.” Người nói chuyện gãi gãi đầu, tiếp tục nhìn về phía lôi đài : “Bất quá mười ngày sau cũng là thời điểm sự kiện kia bắt đầu . . . . . . Thôi, cho dù ngươi không muốn tham dự, bọn họ sớm muộn cũng sẽ kéo ngươi vào. Ta đây bận tâm cái gì.”

Thu được gợi ý của trận pháp, Chung Lâu Vũ nghĩ đến một biện pháp càng tốt hơn. Bản thân hắn chính là một cái toàn tài, bố trí vài cái trận pháp là sự tình không tốn bao nhiêu công sức là có thể hoàn thành, lập tức liền cầm Huyền Thiết kiếm của mình một bên đánh một bên bày trận, cả lôi đài này dường như trở thành nơi thử nghiệm của hắn, một cái trận pháp lấy linh lực người xâm nhập làm năng lượng, hình thức tự động kích phát tuyên cáo hoàn thành.

Bên trong lôi đài còn lại tiến hành quyết đấu kịch liệt mà đặc sắc, Chung Lâu Vũ trên lôi đài này lại trở thành người khiêu chiến từng cái từng cái bị trận pháp đánh xuống, chính chủ đồ sộ bất động, cho dù biết rõ mắt trận ở trên Phàm Thiết kiếm trong lòng hắn, nhưng chỉ có trước vượt qua trận pháp không góc chết kia mới có thể tiến vào bên trong, liền tính là vào được bên trong rồi, Chung Lâu Vũ thân ảnh quỷ mị kia cũng đủ để đem bất cứ người nào tiễn trở về, cứ như vậy, thẳng đến vài ngày cuối cùng bị các loại tu sĩ Kim Đan không ngừng công kích, Chung Lâu Vũ mới thu lại trận pháp.

Có điều sau khi tu sĩ Kim Đan liên tiếp bại dưới tay Chung Lâu Vũ, ngay cả người cuối cùng cũng chọn lôi đài còn lại càng có hy vọng hơn, Chung Lâu Vũ thời gian này cơ hồ trở thành tiêu điểm chú mục nhất của cả đại hội, khi ngày thi đấu thứ mười kết thúc, hắn thuận lợi cướp lấy một cái danh ngạch thăng cấp.

Tỷ thí cuối đại hội tiên tu thường là lâm thời tổ chức ra đề, đây cũng là cho các tu sĩ trải qua mười ngày tỷ thí trên lôi đài đủ thời gian để nghỉ ngơi, khi Chung Lâu Vũ từ trên lôi đài đi xuống, tu sĩ trong đại hội lập tức ào lên vây quanh hắn, sau khi tu sĩ nhất thời đi qua, tất cả người thăng cấp đều bị dẫn vào bên trong đại điện của tông môn nhỏ này.

Tiên tu được coi là vĩ đại hiển nhiên không giống phàm nhân, cho dù đây chỉ là cái tông môn nhỏ không đặt vào mắt, chủ điện cũng rất đặc sắc, chính là trực tiếp dùng trận pháp trôi nổi trên không trung, đại môn huyền mộc khắc ấn nhiều lần trận pháp hàng năm đóng chặt, ngăn cách ánh mắt ngoại giới. Chung Lâu Vũ theo người dẫn đường đi đến trước cửa đại điện, bị phân phó chờ ở bên ngoài, một lần đợi này chính là gần nửa canh giờ.

Nhân lúc này, Chung Lâu Vũ đánh giá đối thủ của trận tỷ thí này, hắn cho rằng thiếu nữ kia sẽ trở thành một trong những người thăng cấp, lại không nghĩ rằng trong mười người này cư nhiên một khuôn mặt quen thuộc cũng không thấy. Khoảng thời gian hắn bị nhân vật chính đánh bại nhiều nhất đã qua hai tháng, trước đây hắn rất chú trọng thu thập tình báo của tiên tu, thông thường mà nói đệ tử ưu tú trong tất cả đại tông môn đều phải nhìn qua, cho dù không nhìn qua cũng sẽ có ấn tượng.

Chung Lâu Vũ càng xem càng thấy không đúng, mười cái đệ tử thăng cấp, bao gồm cả hắn, cư nhiên không có một người là đệ tử tông môn, vô luận thấy thế nào cũng đều không có khả năng.

Có điều lúc này hắn cũng vô pháp suy nghĩ tiếp, đại môn huyền mộc đóng chặt nửa canh giờ cuối cùng chầm chậm mở ra, hiện ra nội điện đen như mực, một tia dương quang cũng không thấy, hiển nhiên bên trong bị bố trí trận pháp che dấu ngăn cách trong ngoài.

Mấy người liếc nhau, chậm chạp không dám cất bước. Chung Lâu Vũ ngược lại không chút để tâm một chân bước vào, hắc ám tức khắc như gặp phải hàn băng của dương quang, nhanh chóng tắt dần, lộ ra tình huống bên trong điện.

Cho dù là hắn cũng không nhịn được hít một hơi.

Tông chủ của tông môn nhỏ này ngồi trên chủ vị trong đại điện, còn lại có bốn năm mươi người hình thái khác nhau hoặc ngồi hoặc đứng, ở trong điện chờ, thân phận những người này từ tông chủ Minh Tâm tông đến thiên hạ đệ nhất kiếm tu, đều là nhân vật đứng đầu tiên tu, một cái đại điện nho nhỏ, thế nhưng lại tụ tập lực lượng cường đại nhất tu chân giới, cho dù được xưng là đại hội tiên tu đứng đầu đại lục, cũng không có khả năng có được đội hình phô trương đến vậy.

Chung Lâu Vũ nghĩ qua Dư Khâm sẽ dẫn người nào tới, nhưng hắn cũng không nghĩ đến, ngồi ở đây có thể coi là toàn bộ tu chân giới.

Nhưng không phải tất cả mọi người đều có kiến thức như Chung Lâu Vũ, có thể gọi ra được thân phận của tất cả người trong điện, nhưng nhất định sẽ nhận ra một hai người, có điều chút đó đã đủ chấn động, tiếng kinh hô thật nhỏ cùng tiếng hút khí từ phía sau không ngừng vang lên, ngược lại khiến Chung Lâu Vũ bừng tỉnh, hắn lập tức nguỵ trang bản thân, làm ra hành động giống người bên cạnh, thong thả đi đến trung tâm đại điện.

Tại sao lại có nhiều người tập trung ở đây như vậy, cuối cùng thí nghiệm sẽ là cái gì, Chung Lâu Vũ bất động thanh sắc đứng ở giữa đám người, nhìn tông chủ trên chủ toạ vây quanh bởi rất nhiều đại lão dưới sự nơm nớp lo sợ nói hoan nghênh xong, liền vội vàng rời khỏi đại điện, kịch chính giờ mới bắt đầu.

Liền thấy tông chủ Minh Tâm tông đứng dậy nói : “Đã sớm định ra thời gian tỷ thí vòng thứ ba lại vì một vài nguyên nhân đặc thù nên không thể cử hành theo bình thường, trải qua thảo luận, chúng ta quyết định ngày mai liền tiến hành thi đấu.”

Ngày mai ? Tất cả mọi người đều trải qua mười ngày thi đấu trên lôi đài, tinh thần cùng thân thể đều vô cùng mệt mỏi, loại trạng thái này mà thi đấu căn bản không có khả năng phát huy ra năng lực của bản thân, nhưng người nói chuyện lại là người bọn họ vạn vạn không đắc tội nổi, sau mấy phen suy nghĩ, chỉ có trong lòng âm thầm cầu nguyện thể lực đối thủ khác hao phí nhiều hơn mình, cúi đầu nghe lời nói của tông chủ Minh Tâm tông.

“Ngày mai các ngươi lại quay lại trong đại điện này, đến lúc đó chúng ta sẽ thông báo nội dung thi đấu.” Trưởng lão Minh Tâm tông nói, hắn vung tay lên, đại môn đại điện lần nữa mở ra, ánh mặt trời chiếu vào nội điện trống rỗng, trước mắt Chung Lâu Vũ hoảng hốt trong nháy mắt.

Dường như có chỗ nào không đúng, đúng rồi, Quân Sương vì cái gì không có trong đại điện ?

Chung Lâu Vũ nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn bên trong đại điện lần nữa, một thân bạch y cơ hồ như ẩn như hiện đứng bên cạnh đài cao, hình như là Quân Sương, tỉ mỉ nhìn lại, liền không thấy nữa.

Trực giác cho Chung Lâu Vũ biết bên trong này có chút không ổn, hắn càng cẩn thận hơn, theo sát đội ngũ phía trước, ra khỏi cung điện.

Một đoàn hoả quang từ không trung xanh lam lướt qua, nổ thật mạnh tạo ra một cái hố lớn trên mặt đất, sau chốc lát tĩnh lặng, phía dưới đại điện trôi nổi truyền đến tiếng hét chói tai.

“Chuyện gì thế này ?” Một trận tu vừa bước ra khỏi đại điện nghi hoặc hỏi, sau đó vô số hoả cầu từ trên trời rơi xuống, mảng lớn tu sĩ đen nghìn nghịt giống như thuấn di đến trong khoảng khắc che kín không trung.

“Ma tu xâm chiếm !” Tiếng chuông cảnh báo bao phủ cả dãy núi, thanh âm bị trận pháp khuếch đại truyền ra tràn ngập sợ hãi.

Người dẫn đầu kia mặc một thân chiến giáp đen như mực, một vết sẹo trực tiếp lướt qua mắt phải tới khoé miệng, hắn cười cuồng đại, một thanh trường thương uy phong lẫm lẫm.

“Nghe nói các ngươi tổ chức cái gì tiên tu đại hội ở đây, Hợp Trản giáo ta cũng đến cùng chúc mừng !”

Chung Lâu Vũ trong lòng tràn ngập cảm giác hoang đường, cảm giác này giống như bản thân trà trộn vào doanh trại của địch muốn gây chút tổn hại, kết quả lại bị người nhà mình phá hư.

Bạn đang đọc Nam Thần Chế Bá Toàn Thế Giới của Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mộtcâytrúcnhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.